Thế nhưng mà, có một chút manh mối không tính manh mối như vậy, cũng không thể ngồi yên không lý đến.
– Có cơ hội, lão hán ta muốn đi gặp Giang Trần này.
Thuấn lão đã quyết định chủ ý.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Dược Sư Điện lại truyền ra một tin tức nặng cân. Kiều Bạch Thạch đi rồi, để lại một phong thư, hướng một mình Tống Thiên Tinh cáo biệt, trong thư nói rõ, hắn đi, sẽ không bao giờ về Dược Sư Điện nữa.
Nói cách khác, Kiều Bạch Thạch cùng Dược Sư Điện, từ nay về sau ân đoạn nghĩa tuyệt!
Tống Thiên Tinh ảm đạm, hắn biết rõ thái độ không kiên quyết của mình, khiến Kiều Bạch Thạch thương tâm.
– Chạy án! Nếu như trong nội tâm Kiều Bạch Thạch hắn không có quỷ, tại sao phải chạy trốn?
Lam trưởng lão hùng hùng hổ hổ, một bộ dự kiến trước.
– Ngươi câm miệng cho ta!
Tống Thiên Tinh giận tím mặt, lòng hắn rất phiền muộn, Kiều Bạch Thạch đi, để cho hắn thoáng cái mất đi rất nhiều thứ.
Chính như Tống Thiên Tinh nói, Long Chiếu Phong ngồi trên vương vị, trăm phế đợi hưng, trong lúc nhất thời căn bản không có thời gian đi tìm Dược Sư Điện phiền toái.
Ngày đầu tiên Long Chiếu Phong thượng vị, liền hạ đạt một mệnh lệnh, triệu tập các lộ chư hầu Nam chinh, chinh phạt nghịch tặc Giang Phong phụ tử, binh phát Giang Hãn Lĩnh!
Hơn nữa, Long Chiếu Phong muốn ngự giá thân chinh!
Ai cũng biết, Long Chiếu Phong cùng Giang gia thù sâu như biển. Nhi tử Long Ngâm Dã hắn yêu nhất, bị Giang Trần một mũi tên bắn chết, tang tử chi thống này, để cho Long Chiếu Phong sau khi ngồi trên vương vị, cũng một mực cao hứng không nổi.
Thật giống như khỏa Minh Châu sáng nhất trên vương miện kia, bị người lấy đi.
Tam quân chờ lệnh, đợi xuất phát.
Toàn thân Long Chiếu Phong mặc giáp trụ, uy phong lẫm lẫm, dẫn đầu tinh nhuệ dưới trướng, ở dưới các lộ chư hầu túm tụm, đi tới trước đại quân.
– Trẫm mới trèo lên đại vị, nghịch tặc Giang gia bảo hộ dư nghiệt Đông Phương nhất tộc, ý đồ đối kháng Long gia vương thất ta, đối kháng toàn bộ Vương Quốc. Giang gia không trừ, Đông Phương nhất tộc chưa diệt, Vương Quốc liền không có ngày an bình. Trẫm cùng Giang gia, lại có mối hận giết tử, hôm nay ngự giá thân chinh, bọn ngươi, có nguyện cùng trẫm giết nghịch tặc không?
– Bệ hạ vạn tuế, Long gia vạn tuế!
– Trấn áp Giang gia, tàn sát cả nhà hắn!
– Trấn áp Giang gia, tàn sát cả nhà hắn!
Tam quân đồng hô, khí phách hiên ngang, như là núi thở hải khiếu, dao thiên động địa.
– Xuất phát!
Long Chiếu Phong vung Trường Tiên lên, tam quân khởi động. Được xưng trăm vạn đại quân, phân ba đường hướng Nam Cương Giang Hãn Lĩnh xuất phát!
– Giang Trần, Giang Phong, Long Chiếu Phong ta không diệt Giang Hãn Lĩnh ngươi, không giết sạch cả nhà Giang gia ngươi, thề không khải hoàn hồi triều!
Long Chiếu Phong lập huyết thệ.
Mà Long Cư Tuyết, dung nhan như là băng sương kia cũng tản ra đạo đạo sát ý kinh người. Đối với Giang Trần, nàng đã hận thấu xương.
Loại hận này, không đơn thuần là bởi vì Giang Trần giết huynh trưởng của nàng Long Ngâm Dã, còn kể cả một ít cảm xúc khác, cảm xúc ghen ghét!
Theo lý thuyết, Long Cư Tuyết nàng là Tiên Thiên Thanh Loan thể, được cự đầu Ẩn Thế Tông Môn yêu thích, có thể nói là thiên chi kiều nữ.
Mà vài chục năm thiên tài chi lộ, nàng xác thực cũng thuận buồm xuôi gió, không có bất kỳ ngăn trở, một mực đều ở đỉnh phong, bị ngàn vạn người truy phủng, bị ngàn vạn người truy cầu, bị ngàn vạn người yêu thích.
Thế nhưng mà, loại cục diện này, lại bởi vì Giang Trần xuất hiện mà thay đổi.
Bạch Chiến Vân, Dịch Thái Sơ, Tứ đại chư hầu truyền nhân này, vốn đều theo đuôi dưới váy nàng, lại bởi vì Giang Trần xuất hiện, mà dần dần bất hòa với nàng.
Điều này cũng thôi, thế nhưng mà Giang Trần này, vậy mà ở Dược Sư Điện, công nhiên cự tuyệt nàng yêu cầu Long Cốt Chí Dương Thảo, một chút mặt mũi cũng không cho.
Nếu như nói những chuyện này chỉ là sự tình trên mặt mũi, như vậy sau Tiềm Long thi hội, Giang Trần áp nàng một đầu, tám gã thân vệ vậy mà trước tiên hoàn thành khảo hạch, đưa ưu thế Long gia bọn chúng giữ vững mấy trăm năm, một lần hành động cướp đi.
Mà ở vô tận địa quật, trong kế hoạch tỉ mỉ, hai thanh Linh khí, bốn sát thủ Chân khí đại sư, như trước để cho Giang Trần thoát chết.
Các loại sự tình này thêm cùng một chỗ, làm cho Long Cư Tuyết đối với Giang Trần, sát ý đạt đến đỉnh phong.
Lấy Tiên Thiên Thanh Loan thể của nàng, chống Giang Trần, lại vẫn nhiều lần bị nhục, cái này làm cho nàng ghen ghét, lại sinh ra cảm giác nguy cơ.
Giang Trần này, tuyệt đối không thể lưu lại! Lại để cho hắn phát triển, ưu thế của Long Cư Tuyết nàng, sẽ bị người xơi tái.
Mặc dù Giang Trần không bằng nàng, không có cự đầu tông môn gì nhìn trúng, nhưng Long Cư Tuyết cũng không muốn chứng kiến, ở trong phạm vi Vương Quốc này, bên cạnh quang hoàn thiên tài của nàng, còn có một quang hoàn thiên tài khác tồn tại!
Đại quân hạo hạo đãng đãng đi tới.
…
Vương đô đi Nam Cương, đường xá xa xôi, ven đường phải đi qua rất nhiều lãnh địa, thành trì, quan ải, hiểm địa.
Nhị Độ Quan, đúng là một đạo quan ải trong đó.
Đạo quan ải này, hai bên đều là Đại Sơn nguy nga, dựa vào núi mà kiến đạo quan ải này, dễ thủ khó công.
Nhị Độ Quan này, ở vào lãnh địa Nhạn Môn Hầu, đúng là địa bàn của Yến Cửu Trang.
Tướng lãnh thủ quan, càng là tâm phúc ái tướng cảu Yến Cửu Trang. Chỉ là, tâm phúc ái tướng kia, giờ phút này đã sớm đầu thân khác biệt.
Tối hôm qua, đêm đen gió lớn.
Trong màn đêm, bỗng nhiên không biết từ chỗ nào bay tới vô số hung cầm, trùng kích quan ải.
Không quá nửa khắc đồng hồ, quan ải này liền bị hung cầm vô cùng vô tận phá, tất cả tướng sĩ thủ quan, đều thành đồ ăn cho hung cầm.
– Trần Nhi, Đông Phương Lộc, thật đã chết rồi?
Trên quan ải, Giang Phong đã đột phá mười một mạch Chân khí đại sư, còn có chút không tiếp thụ được hiện thực này.
– Chết rồi, trồng nhân gì, kết quả ấy. Trách không được người khác.
Giang Trần đối với Đông Phương Lộc, cũng không có bao nhiêu đồng tình.
Kỳ thật Giang Phong cũng không phải thương cảm, chỉ là Đông Phương Vương Quốc này thời gian quá dài ở dưới Đông Phương nhất tộc thống trị, đột nhiên Đông Phương Lộc chết, Đông Phương nhất tộc suy sụp, mất đi Giang Sơn.
Cái này để cho Giang Phong có chút không thích ứng.
– Long Chiếu Phong, nghiệp chướng a.
Giang Phong mấy ngày nay, cũng nhìn thấy rất nhiều, vương đô rung chuyển, giết chóc vô tận, ngắn ngủn vài ngày, vương đô máu chảy thành sông.
– Hắn cũng nhảy đáp không được bao lâu.
Giang Trần ngữ khí đạm mạc. Cập ?hậ? ????ệ? ?ha?h ?ại + Т?? MТ??Y?N.v? +
– Tính toán một chút, đại quân hắn ngự giá thân chinh, hôm nay cũng nên đến đi à nha?
Giang Trần tuyển Nhị Độ Quan này, không phải là không có đạo lý.
Nơi đây, dễ thủ khó công, hơn nữa địa thế có lợi cho đại quân kiếm điểu của hắn ẩn nấp, hắn ở chỗ này phục kích Long Chiếu Phong là lựa chọn tốt nhất!
Giang Trần rất rõ ràng, sau khi Long Chiếu Phong thượng vị, chuyện thứ nhất, tất nhiên là chinh phạt Giang Hãn Lĩnh, đối phó Giang gia, tiêu diệt Giang gia.
Mà mục tiêu của Giang Trần, cũng rất rõ ràng, là giết Long Chiếu Phong, giết Long Cư Tuyết, diệt trừ Long gia.