Quan trọng nhất là, Giang Trần “Thất Khiếu Thông Linh”, lực cảm ứng rất mạnh, đối với ngôn ngữ của Hàn Tiên Khách, cùng với tình cảm chân thật sau lưng, nắm bắt rất rõ ràng.
Hàn Tiên Khách này, dĩ nhiên là thật sự chân tình, hướng Giang Trần hắn nói lời tâm huyết.
Đây mới là Giang Trần ngoài ý muốn nhất. Hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, một thiên tài tông môn mắt cao hơn đầu, dưới mắt không ai, trải qua một trận đả kích, rõ ràng thoáng cái trở nên khiêm nhường như vậy.
Như vậy xem ra, đệ tử tông môn, tuy đều có một bộ cao cao tại thượng, nhưng lẫn nhau, vẫn có một ít bất đồng.
Hàn Tiên Khách này, hẳn là loại bị nhiễm xấu, nhưng bản tính lại không xấu.
– Hàn Tiên Khách, ngươi đã nói như vậy, xem bộ dáng là có điều ngộ ra. Đây cũng không phải là chuyện gì xấu. Có lẽ ngươi lĩnh ngộ đến điểm này, đối với ngươi ngày sau tu hành càng có ích lợi. Nếu như ngươi cố ý chờ ta, muốn tìm ta giải thích thoáng một phát, vậy thì không cần. Chuyện ngày đó, ta chỉ là thuận thế mà làm, không có để ở trong lòng. Ta với ngươi tầm đó, không có sinh tử đại thù.
Giang Trần ngược lại cũng không phải người đuổi tận giết tuyệt, ở trên ý nghĩa nhất định, hắn vẫn là một người thiện lương, nguyện ý giúp mọi người làm điều tốt.
Hàn Tiên Khách này biết sai có thể thay đổi, so với tổng môn đệ tử bình thường mạnh hơn nhiều lắm. Giang Trần tự nhiên sẽ không đối với một người biết sai mà sửa tính toán chi li.
Hàn Tiên Khách nghe Giang Trần nói như vậy, cả người thoáng cái liền khôi phục rất nhiều sinh khí:
– Giang Trần, nói như vậy, ta ở chỗ này chờ ngươi một tháng, cũng không có đợi uổng công.
– Kỳ thật vẫn là đợi uổng công, bởi vì ta thật không có so đo, ha ha.
Giang Trần cười cười.
– Sẽ không đợi uổng công. Giang Trần, ngày đó, ta nói có chút cực đoan. Bất quá, ta nguyện đánh bạc chịu thua, ta sau này, nguyện ý làm tùy tùng của ngươi.
Ngày đó hắn dưới khó chịu, nói thua liền làm cẩu cho Giang Trần. Đây là nhất thời nói nhảm.
Bất quá Hàn Tiên Khách là người kiêu ngạo, muốn hắn thua không nhận nợ, dùng tính cách của hắn, là làm không được.
– Thu một thiên tài tông môn làm tùy tùng? Ngươi không sợ ta bị người sư môn ngươi phun chết sao?
Giang Trần khoát tay áo.
– Ta nói rồi, không truy cứu là không truy cứu, ngươi có thể yên tâm trở về.
– Không được.
Hàn Tiên Khách quyết đoán lắc đầu.
– Nói ra, nếu như làm không được, Hàn Tiên Khách ta còn nói thiên tài tông môn gì nữa? Nói ra nuốt lời, đạo tâm tất tổn hại. Nếu như ta cứ như vậy trở về, tất nhiên sẽ ở Bảo Thụ Tông chán nản, vài thập niên sau, đoán chừng cũng bị lưu đày ra ngoài mở đạo tràng. Giang Trần, ngươi nhất định phải thu ta làm tùy tùng, ta là rất nghiêm túc.
– Ta…
Giang Trần phát hiện, mình bị đánh bại. Hàn Tiên Khách quấn một vòng, cuối cùng nhất đi ra kết luận dĩ nhiên là… muốn làm tùy tùng của Giang Trần hắn!
Đường Long ở một bên, cũng trợn tròn mắt. Nếu như không phải vừa rồi một mực đi theo Giang Trần, hắn cơ hồ cho rằng hai người này là đang diễn trò.
Một đệ tử thiên tài tông môn, lại muốn khóc cầu Giang Trần này thu hắn làm tùy tùng!
Đây chính là đệ tử thiên tài của Bảo Thụ Tông a!
Trong đầu Đường Long mất trật tự, trong phạm vi nhận thức đáng thương kia, đã hoàn toàn không đủ dùng. Trình độ kiến thức của hắn, đã hoàn toàn giải không ra một màn quỷ dị trước mắt.
Mà Hàn Tiên Khách, hiển nhiên ý niệm trong đầu đã hiểu rõ, hoàn toàn không thèm để ý bên cạnh còn có người khác tồn tại.
Hắn giờ phút này, chỉ có một ý niệm, là làm tùy tùng của Giang Trần. Không thể nuốt lời, không thể làm rùa đen rút đầu.
– Chuyện này, chúng ta sau này lại nói, như thế nào?
Giang Trần bắt đầu nói sang chuyện khác.
– Ta còn có việc, ngươi xem ta mang theo hai bằng hữu, muốn tới Thanh Dương Cốc tìm Linh Dược Sư, chữa bệnh cho đệ đệ của hắn đây này.
– Chữa bệnh? Thanh Dương Cung so với ta càng biết chữa bệnh sao?
Hàn Tiên Khách hoàn toàn không cho Giang Trần nói sang chuyện khác.
– Tuy ta thừa nhận ngày đó là ta sai trước. Nhưng mà, ta vẫn kiên trì cho rằng, trình độ của ta, so với người Thanh Dương Cung cao hơn.
Điểm này, Giang Trần cũng không cách nào phủ nhận. Hắn cùng Phí lão đầu ai trình độ cao hơn, Giang Trần không rõ ràng lắm. Nhưng cùng trung niên trưởng lão kia, trình độ của Hàn Tiên Khách khẳng định cao hơn.
– Người bệnh ở nơi nào, là người này? Hắn không có bệnh a.
Hàn Tiên Khách liếc nhìn lại, liền nhìn ra, Đường Long căn bản không có bệnh.
Giang Trần bỗng nhiên linh cơ khẽ động, mời Linh Dược Sư khác làm gì a, Hàn Tiên Khách đưa đến cửa, loại tráng đinh này ngu sao không trảo.
– Đường Long, ngươi muốn đệ đệ của ngươi tốt, lập tức mang hắn đến. Nhờ vị Hàn công tử này nhìn xem, đệ tử thiên tài Bảo Thụ Tông, người bình thường cũng không có kỳ ngộ kia.
Đường Long đầu óc trống rỗng, thẳng đến Giang Trần cơ hồ muốn đá bờ mông của hắn, lúc này mới kịp phản ứng, mừng rỡ, không ngừng gật đầu, hướng về nhà chạy vội mà đi.
– Hắn là bằng hữu của ngươi?
Hàn Tiên Khách hiếu kỳ, Giang Trần này, sao có thể có bằng hữu rễ cỏ như vậy?
– Bèo nước gặp nhau mà thôi, hắn là người có chút thiện tâm.
– Chỉ là bèo nước gặp nhau?
Hàn Tiên Khách sững sờ, hắn phát hiện, mình là càng ngày càng xem không hiểu Giang Trần.
Giang Trần nhẹ gật đầu:
– Ta còn muốn đi Thanh Dương Cung một chuyến, ngươi là theo ta vào? Hay là ở chỗ này chờ Đường Long?
Hàn Tiên Khách do do dự dự, cuối cùng nhất vẫn là nói:
– Ta ở chỗ này chờ a.
Giang Trần nhìn thằng này, trong nội tâm cười khổ, hôm nay thật sự là rất cổ quái, làm sao lại gặp được gia hỏa thần kinh không ổn định Hàn Tiên Khách này chứ. Hắn tình nguyện cùng Hàn Tiên Khách đánh một trận, cũng không muốn hắn như kẹo đường dính lấy a.
Lại để cho Giang Trần thất vọng là, Phí lão đầu vậy mà không ở vương đô, hơn nữa mất tích rất lâu rồi. Hiện tại toàn bộ Thanh Dương Cung, đều tìm không thấy Phí lão đầu.
– Lão gia hỏa này, chẳng lẽ cùng ta chơi mất tích?
Trong nội tâm Giang Trần nói thầm, bất quá hắn cũng tin tưởng, tuy Phí lão đầu giảo hoạt, nhưng không phải loại người ăn xong lau sạch không nhận nợ.
Nếu như Phí lão đầu thật sự là người như vậy, Giang Trần căn bản sẽ không đem đan phương Tẩy Trần Tố Tâm Đan cho hắn, hắn cũng là thông qua mấy lần khảo sát, nhận định tâm tính của Phí lão đầu, lúc này mới cho.
– Lão nhân này tâm tâm niệm niệm nghĩ đến Tẩy Trần Tố Tâm Đan, nhất định có tác dụng đặc thù gì. Chắc hẳn, hiện tại đang điên cuồng thu thập tài liệu, chuẩn bị luyện chế Tẩy Trần Tố Tâm Đan a?
Cũng may, tuy Phí lão đầu ly khai, nhưng còn phân phó qua những đệ tử này, nếu như Giang Trần đến, nhất định phải như hầu hạ tổ tông hầu hạ Giang Trần.
Cho nên, Giang Trần vừa đến, những đệ tử kia đều rất nhiệt tình. Giang Trần đem danh sách mình chuẩn bị cho bọn hắn, không bao lâu liền chuẩn bị thỏa đáng, không lấy một xu.
Phục vụ nhiệt tình như vậy, làm cho Giang Trần cũng có chút ngượng ngùng trách cứ Phí lão đầu.