Cũng may, bốn phía Bách Chiến đài này, đều có một ít địa thế tương đối cao, đứng ở chỗ cao, đại khái cũng có thể quan sát. Tiểu Phi mặt mày hớn hở, không ngừng bình luận, thoạt nhìn, quả thực có chút hưng phấn.
Ngược lại là Giang Trần, nhìn một hồi, trong nội tâm đại khái đã có ngọn nguồn.
Như Huyền Linh khu này, phần lớn đều là Tiên cảnh ba bốn trọng, Tiên cảnh ngũ trọng cơ hồ không có.
Tuy Huyền Linh khu này phân ra Giáp Ất Bính Đinh bốn cấp, thế nhưng mà, đều là đệ tử tông môn, lẫn nhau tầm đó, chênh lệch chính thức lại không lớn.
Giang Trần cũng biết, phân chia Giáp Ất Bính Đinh này, thực lực là một nhân tố. Khẳng định còn có nhân tố khác. Ví dụ như thiên phú, lực thực chiến, Tâm lực, xuất thân, địa vị …
Dùng Võ Giả thế tục bọn hắn làm thí dụ, người ta căn bản không cân nhắc nhân tố khác của bọn hắn, nhìn xuất thân địa vị, liền quyết định bọn hắn chỉ có thể là Đinh đẳng.
Ước chừng một phút đồng hồ sau, trên Bách Chiến đài, liền không ngừng có trận đấu phân ra thắng bại.
Không bao lâu, thì có hai ba mươi lôi đài trống. Lập tức có người khiêu chiến mới bị rút ra, không ngừng bổ sung vào.
Trong nội tâm Giang Trần tràn ngập chờ mong, chờ tên của mình bị rút trúng.
Đáng tiếc, hắn và Tiểu Phi, một mực đều không có bị rút trúng. Danh sách đi lên khiêu chiến không có, ngay cả danh sách bị người khiêu chiến, cũng không có rút trúng bọn hắn.
Xem chốc lát, Giang Trần cảm thấy nhạt nhẽo, cho tới bây giờ, còn không có xuất hiện cường cường quyết đấu gì.
Mà Tiểu Phi một mực chú ý Võ Giả thế tục kia, lần thứ nhất khiêu chiến, trải qua một phen khổ chiến, cuối cùng vẫn bại trận. Lần thứ nhất, khiêu chiến thất bại.
Nhìn Võ Giả thế tục kia kéo lấy thân hình mỏi mệt ly khai Khiêu Chiến đài, Tiểu Phi không khỏi thở dài:
– Võ Giả thế tục muốn xuất đầu, quả nhiên là không dễ dàng.
Tuy Giang Trần nhận đồng Tiểu Phi nói, nhưng lại cười nhạt một tiếng, không nói gì.
Giang Trần ngồi tại nguyên chỗ, lại không phải hoàn toàn không quan tâm ngoại giới.
Trên thực tế, hắn một mực vận chuyển Thất Khiếu Thông Linh. Trong mơ hồ, hắn cảm giác bốn phương tám hướng, có rất nhiều ánh mắt bất thiện, hướng bên mình phóng tới.
Giang Trần không cần nhìn, cũng biết tất nhiên là Thành thị huynh đệ kia, cùng với vây cánh của chúng.
Đột nhiên, Giang Trần nghe được Phương đại nhân chọn một danh tự mà hắn tương đối quen thuộc… Hàn Tiên Khách.
Hàn Tiên Khách này, chính là đệ tử Bảo Thụ Tông. Lúc trước làm thuê cho Đại vương tử Diệp Đại, ở trên thọ yến của Diệp Trọng Lâu lão gia tử, về bệnh tình Phượng Giao Ngũ Dực Thú, còn cùng Giang Trần có một đoạn tranh đấu. Chỉ có điều, về sau không đánh nhau thì không quen biết, Hàn Tiên Khách này đối với Giang Trần khăng khăng một mực, một lòng muốn đi theo Giang Trần.
Về sau ở vương đô Thiên Quế Vương Quốc gặp được, Hàn Tiên Khách này còn ra tay giúp Đường Long, trị liệu đệ đệ của Đường Long, thuốc đến bệnh trừ.
Hàn Tiên Khách này, tuy cũng có tính nết của tông môn đệ tử. Bất quá người này, bản tính không phải xấu, ít nhất nói được làm được.
Ngày đó hắn ở trên thọ yến của lão gia tử, nói nếu như hắn thua Giang Trần, liền làm tùy tùng cho Giang Trần.
Sau đó, hắn không có thề thốt phủ nhận, cũng không có quỵt nợ. Mà ở lại vương đô đợi Giang Trần, muốn thực hiện đổ ước.
Từ góc độ này xem, nhân phẩm của Hàn Tiên Khách cũng không tệ lắm.
Chỉ là, vương đô từ biệt, Hàn Tiên Khách trở về tông môn, Giang Trần liền cùng Bảo Thụ Tông cãi nhau trở mặt. Cho tới nay cũng không có cơ hội liên hệ với Hàn Tiên Khách.
Không nghĩ tới hôm nay, lại ở Huyền Linh khu gặp mặt.
Nếu là người quen, Giang Trần dĩ nhiên sẽ chú ý một chút.
Kỳ quái chính là, Tiểu Phi nghe được danh tự của Hàn Tiên Khách, vậy mà nhìn thoáng qua Giang Trần, thấy Giang Trần mở mắt ra, nhìn lại lôi đài của Hàn Tiên Khách, trong lòng Tiểu Phi khẽ chấn động.
– Hắn… Lúc trước hắn một mực không chú ý tình hình chiến đấu, Hàn Tiên Khách vừa xuất hiện, hắn liền mở mắt ra quan sát. Cái này chứng minh, hắn nhận thức Hàn Tiên Khách. Quả nhiên… Ta đoán không sai, bàn thạch yêu nghiệt này, là Giang Trần.
Giờ phút này, trong nội tâm Tiểu Phi nhấc lên sóng lớn.
Chỉ là có mặt nạ, hết thảy tâm tình đều không biểu lộ ra.
– Ta biết rõ hắn là Giang Trần, nhưng hắn lại không biết ta là người phương nào. Ai… chỉ sợ hắn cũng không thể tưởng được, bởi vì Hàn Tiên Khách, ta có thể triệt để kết luận thân phận của hắn.
Tiểu Phi tâm loạn như ma.
Tiểu Phi này, sau mặt nạ, kỳ thật đúng là Đan Phi.
Nàng tới tham gia tuyển bạt, thậm chí ngay cả lão gia tử cũng không biết. Nàng cũng không biết tại sao phải tham gia tuyển bạt.
Không phải nàng hướng tới tông môn cỡ nào, mà là, ở sâu trong nội tâm nàng, luôn luôn có một đồ vật không cách nào dứt bỏ. Nặng trịch, chiếm cứ trái tim của nàng. Truyện Sủng
Kỳ thật nội tâm nàng rất rõ ràng, đây hết thảy, đều là vì Giang Trần.
Thế nhưng mà, nàng lại sợ hãi, không dám đối mặt nguyên nhân này.
Nàng một mực lừa gạt mình, tự an ủi mình, cảm giác mình chỉ là hiếu thắng, muốn cùng thiên tài tông môn tranh hơn thua mà thôi.
Thế nhưng mà, nguyên nhân chân chính, nàng rất rõ ràng, chính là không muốn bỏ qua con đường quật khởi của Giang Trần, nàng muốn chứng kiến toàn bộ hành trình của kỳ tích.
Mà Giang Trần, hoàn toàn chính xác không có làm cho nàng thất vọng, trên đường đi, cơ hồ là nhẹ nhõm nghiền áp, đạt được quán quân năm cửa sơ thí.
Những người khác có lẽ không biết quán quân sơ thí này là ai.
Thế nhưng mà, Đan Phi cùng Giang Trần sớm chiều ở chung qua, lại có thể từ đủ loại chi tiết, suy đoán ra thân phận của Giang Trần.
Mấu chốt nhất là, nàng đối với Giang Trần, có lòng tin tuyệt đối. Nàng vẫn cho rằng, năm cửa sơ thí, Giang Trần tuyệt đối sẽ dùng ưu thế không thể ngăn cản, trổ hết tài năng.
Chính bởi vì có cách nghĩ vào trước là chủ này, cho nên Đan Phi so với bất luận kẻ nào càng có nắm chắc, chắc chắn bàn thạch yêu nghiệt kia là Giang Trần.
Ý nghĩ này, trong nội tâm nàng đã tin chín thành chín. Còn lại một chút không xác định, ở sau khi Hàn Tiên Khách xuất hiện, Đan Phi liền triệt để xác định.
Bởi vì, ân ân oán oán của Giang Trần cùng Hàn Tiên Khách, Đan Phi chứng kiến tận mắt. Ngày đó thọ yến của lão gia tử, Đan Phi cũng là người tham dự.
Trên Bách Chiến đài, đã có rất nhiều đệ tử Bảo Thụ Tông bị rút ra, nhưng không thấy hắn có phản ứng đặc thù gì.
Chỉ có Hàn Tiên Khách bị rút ra, hắn mới mở mắt quan sát.
Cái này đủ để nói rõ hết thảy rồi.
Đan Phi là đệ tử đích truyền của Diệp Trọng Lâu lão gia tử, nàng một mực không có bộc lộ ra tu vi bản thân, hơn nữa, gần hai năm qua, ở dưới lão gia tử tỉ mỉ bồi dưỡng, tu vi của Đan Phi cũng đột nhiên tăng mạnh, thiên phú triệt để khai phát ra.
Muốn nói tu vi hôm nay của Đan Phi, tại Huyền Linh khu, tuyệt đối có thể đưa thân vào Top 10.
Chỉ là, nàng lại không muốn bạo lộ thân phận của mình. Mục đích nàng tham gia tuyển bạt, là vì muốn chứng kiến Giang Trần quật khởi.