Cũng không phải Giang Trần không muốn để Lữ Bàn tử động thủ, nói thật, dùng thân phận Luyện Khí Đường đường chủ của Lữ Bàn tử, ở phương diện luyện khí, so với Giang Trần khẳng định càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Bất quá Giang Trần vẫn quyết định tự mình động thủ, kiếp trước hắn đối với luyện khí cũng không xa lạ gì. Ở kiếp này, chỉ là thiếu cơ hội thao tác mà thôi.
Cho hắn chút cơ hội thực tế, mặc dù hắn không thành Luyện Khí Đại Sư đỉnh cấp được, nhưng trình độ ít nhất cũng là nhất lưu.
Đương nhiên, sự tình luyện chế trận kỳ này, phải tự thân mình làm, giao cho người khác, hắn lo lắng.
Cũng may, hắn từ chỗ Liên Thành trưởng lão lấy được đủ nhiều Tử Ô Kim, có tiền vốn lãng phí.
Bảy ngày sau, sáu sáu ba mươi sáu cây trận kỳ, bị Giang Trần thành công luyện chế ra.
Kỳ thật Giang Trần luyện chế ra hơn năm mươi cây, nhưng giai đoạn trước, Giang Trần không quá hài lòng, đều bị hắn đào thải.
Còn lại, đều là tinh phẩm.
Luyện chế trận kỳ thành công, Giang Trần cũng không lưu lại, muốn ly khai Luyện Khí Đường.
Lữ Bàn tử liên tục giữ lại:
– Giang Trần, khó được ngươi tới Luyện Khí Đường, cho ta làm chủ nhân một lần, mời ngươi ăn một bữa tiệc a.
Uống rượu Giang Trần đích thật là không có thời gian.
– Lữ đường chủ, nếu như không chê, lần sau mời đến động phủ của ta làm khách. Những ngày này, Giang mỗ thời gian cấp bách, tiếp qua một thời gian ngắn, là Huyễn Ba Sơn đan đấu, phải làm rất nhiều chuẩn bị.
Lữ Bàn tử gật đầu, thở dài:
– Nếu như thế, Lữ mỗ cũng không lưu lại. Lúc rảnh rỗi, thường đến chơi a. Luyện Khí Đường chính là nửa cái nhà của ngươi.
Lữ Bàn tử này rất tinh, hiểu giao tế, thường xuyên qua lại, liền cùng Giang Trần như huynh đệ.
Cũng khó trách Lữ Bàn tử coi trọng Giang Trần như vậy, thật sự là bởi vì thiên tài động phủ Chí Tôn khu, mặc dù ngẫu nhiên sẽ đến Luyện Khí Đường, nhưng đối với Luyện Khí Đường cũng không phải quá nhiệt tình.
Dù sao, Luyện Khí Đường không phải Bản Võ Đường, không phải Bản Thảo Đường, ở trong mắt thiên tài, đó là gân gà, cùng bọn họ không sinh ra quá nhiều xuất hiện.
Cho nên, tuy Lữ Bàn tử là Luyện Khí Đường đường chủ, nhưng những thiên tài đỉnh cấp kia, lại không có mấy người nguyện ý cùng hắn kết giao.
Giang Trần lại là người thứ nhất.
Nói không dễ nghe, Lữ Bàn tử làm Luyện Khí Đường đường chủ, nhưng địa vị chưa hẳn vượt qua trưởng lão Top 5 của Bản Võ Đường hoặc là Bản Thảo Đường.
– Lữ đường chủ, nếu như ngươi thu thập đủ tài liệu Huyền Long Đan, tùy thời đi động phủ của ta.
Giang Trần cũng không phải người qua sông đoạn cầu.
– Nhất định, nhất định.
Lữ Bàn tử mở cờ trong bụng, hắn ngược lại là muốn cầu Vân Niết trưởng lão giúp hắn luyện chế Huyền Long Đan sáu văn, thế nhưng mà Luyện Khí Đường đường chủ hắn, cùng Bản Thảo Đường đường chủ địa vị kém quá xa. Hắn không dám mở miệng.
Dù sao, Vân Niết trưởng lão là Thái Thượng trưởng lão, là một trong tam cự đầu của Đan Càn Cung.
Trở lại động phủ, cùng Tiểu Kim Thiền ước định, cũng đúng lúc đến kỳ.
Giang Trần không nuốt lời, triệu hồi Tiểu Kim Thiền ra, dẫn nó vào Mộc Linh tuyền.
Tiểu Kim Thiền chứng kiến Mộc Linh tuyền, cũng triệt để tin tưởng Giang Trần, tiến vào Mộc Linh tuyền tẩy lễ.
Tiểu Kim Thiền cùng Linh thú khác bất đồng, bổn sự của nó rất đặc biệt, vào Mộc Linh tuyền, nó không đơn thuần là tẩy lễ, còn có thể hút.
Hút linh tuyền, đối với cải tạo huyết mạch của nó, tự nhiên là càng có lợi.
Đương nhiên, cũng không phải Linh thú khác không thể hút, chỉ là hiệu quả hút hoàn toàn không bằng Tiểu Kim Thiền mà thôi.
Tiểu Kim Thiền tẩy lễ, nhất định là một quá trình dài dòng buồn chán, Giang Trần sẽ không thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm.
Hắn mỗi ngày ban ngày bày trận, buổi tối tu luyện.
Ước chừng một tháng sau, Tiểu Kim Thiền rốt cục hoàn thành tiến hóa huyết mạch, trên hình thái xuất hiện biến hóa cực lớn.
Tiểu Kim Thiền vốn lớn như nắm đấm, nay đã như một cái dưa hấu. Cánh chim mở ra, càng là hơn một mét.
– Tiểu Kim Thiền bái kiến chủ nhân.
Căn cứ ước định trước kia, Tiểu Kim Thiền hoàn thành tiến hóa huyết mạch, phải thần phục Giang Trần, nhận Giang Trần làm chủ.
– Tiểu Kim Thiền, không cần gọi ta là chủ nhân, ta gọi Giang Trần. Ngươi có thể như bọn họ, bảo ta Trần thiếu.
– Ta gọi ngươi Trần ca ca a.
Tiểu Kim Thiền cùng Giang Trần ở chung lâu rồi, cũng biết rõ tính cách của Giang Trần, biết chủ nhân nhân loại này, không phải hung thần ác sát, đại gian đại ác.
Có thể nhận chủ nhân như vậy, trong nội tâm Tiểu Kim Thiền cũng biết, cái này là phúc phần của mình.
Kim Thiền nhất tộc, tuy huyết mạch cao quý, nhưng mà lực công kích bản thân chúng có hạn, cho nên, muốn ở trong Chư Thiên thế giới tàn khốc sinh tồn, đúng là vẫn còn phải phụ thuộc chủng tộc khác.
Mà Nhân loại, là chủng tộc mà Kim Thiền phụ thuộc tương đối nhiều.
Nhận Giang Trần làm chủ, Tiểu Kim Thiền chẳng khác gì là đã tìm được một núi dựa lớn, không cần suốt ngày lo lắng hãi hùng.
– Ha ha, ngươi thích gọi gì thì gọi.
Tâm tình của Giang Trần thật tốt, lại hỏi:
– Ngươi hoàn thành tiến hóa huyết mạch, không biết đã thức tỉnh truyền thừa trí nhớ chưa?
Nói đến đây, vẻ mặt của Tiểu Kim Thiền cũng ngạc nhiên:
– Trần ca ca, thực bị ngươi nói trúng rồi, Kim Thiền nhất tộc chúng ta thật là bách độc bất xâm, vạn lôi không phá.
Về phần thần thông Kim Thiền chi dực, Kim Thiền giả chết,… Tiểu Kim Thiền đã sớm biết.
Đối với Giang Trần mà nói, trong trí nhớ kiếp trước, Kim Thiền nhất tộc hắn tự nhiên là hiểu rõ. Nhưng ở Tiểu Kim Thiền xem ra, lại là phi thường thần kỳ.
Trước khi mình thức tỉnh truyền thừa trí nhớ, cũng không biết những thứ này, vậy mà Trần ca ca sớm biết. Chẳng lẽ Trần ca ca có thủ đoạn biết trước?
– Tiểu Kim Thiền, ngươi cũng đừng xem ta như vậy. Kỳ thật, nếu như ngươi hoàn toàn thức tỉnh truyền thừa trí nhớ, nên biết, thần thông Hóa Hình của Kim Thiền nhất tộc các ngươi càng lợi hại. Tu luyện tới đỉnh phong, có thể có vô số thần thông biến ảo. Cái này lại càng thêm khó lường.
Kim Thiền nhất tộc, luận sức chiến đấu, đây tuyệt đối là cặn bã.
Nhưng muốn nói thủ đoạn khác, Kim Thiền nhất tộc thật sự là có rất nhiều. Nhất là thần thông biến ảo, có thể tùy ý biến ảo, để cho người căn bản không cách nào phân biệt.
Sức chiến đấu của Kim Thiền nhất tộc yếu như vậy, nhưng có thể ở Chư Thiên thế giới một mực sinh tồn, dựa vào đúng là những thủ đoạn này.
Mà những thủ đoạn này, đối với một ít chủng tộc cường đại mà nói, cũng đặc biệt hữu dụng.
Tiểu Kim Thiền cười hì hì:
– Trần ca ca, muốn thần thông biến ảo, tối thiểu phải chờ ta tiến vào Thánh Cảnh, Trần ca ca, có phải ngươi muốn học hay không?
Thần thông biến ảo này, Giang Trần thật đúng là có chút đỏ mắt.
Thế nhưng mà, tuy hiện tại Tiểu Kim Thiền thức tỉnh truyền thừa trí nhớ, huyết mạch đột nhiên tăng mạnh, nhưng luận tu vi, mặc dù tăng rất lớn, nhưng chỉ mới tương đương Tiểu Nguyên cảnh của nhân loại.
Muốn đi vào Thánh Cảnh, còn có lộ trình rất dài phải đi.
– Hì hì, Trần ca ca, ta là trêu chọc ngươi đấy. Đáp ứng cho ngươi một giọt huyết mạch, hiện tại liền cho ngươi a. Chờ về sau ta có thể tu luyện thần thông biến ảo, hóa thành nhân hình, một lần nữa cho Trần ca ca một giọt tinh huyết, để ngươi cũng có cơ hội tu luyện thần thông biến ảo của Kim Thiền nhất tộc chúng ta.