Vạn Tượng cực cảnh là nơi mà những cường giả Hoàng cảnh cuối cùng trong lịch sử của Vạn Tượng Cương Vực dùng tính mạng của mình phóng thích ra tinh hoa tính mạng, lưu lại tinh hoa võ đạo ở một nơi.
Nơi này giữ lại tinh thần võ đạo của cường giả Hoàng cảnh, truyền thừa cảm ngộ võ đạo của cường giả Hoàng cảnh. Đối với bất luận một võ giả nào mà nói, đều là một loại kỳ ngộ.
Giang Trần tự nhiên cũng muốn đi thử thời vận.
Mặc dù hắn có trí nhớ kiếp trước, nhưng mà đối với cường giả thế giới này, hắn vẫn lý giải quá ít. Có loại cơ hội này, Giang Trần tự nhiên sẽ không muốn bỏ qua.
Hai người cuối cùng ước định nếu như không có phong ba khác, Giang Trần sẽ tham gia luận võ trong Vạn Tượng đại điển.
– Giang Trần, mấy ngày nay trong tông môn vì linh dược Thiên cấp mà ngươi tặng tranh giành không ngừng. Ngươi trở về rồi, thế nhưng không nên công bố chuyện này. Ta lo lắng Liên Thành trưởng lão kia sẽ đánh chủ ý tới linh dược Thiên cấp trên tay ngươi.
Đan Trì cung chủ mặc dù biết Giang Trần chưa chắc sẽ sợ Liên Thành trưởng lão, thế nhưng vì đại cục trong tông môn, hắn vẫn không muốn nhìn thấy cảnh Giang Trần và Liên Thành trưởng lão cãi nhau rồi trở mặt.
Giang Trần không tỏ vẻ gì, chỉ cười nói:
– Ta tự mình trở về động phủ, còn phải đi tới động phủ của Bích Nhi sư tỷ. Hơn hai năm trước ta đã đáp ứng giải độc cho phụ thân nàng, không thể ngờ rằng một lần đi lại kéo dài hơn hai năm.
– Ha ha, tốt, lời hứa của nam nhân chúng ta đáng giá ngàn vàng.
Trong mắt Đan Trì cung chủ hiện lên vẻ tán thưởng, vỗ vỗ bả vai Giang Trần nói:
– Ngươi về động phủ của mình trước đi.
Giang Trần đứng dậy cáo từ, đi vào Đan Hà cốc khẩu. Rơi vào đường cùng Giang Trần đành giả trang thành bộ dáng Mộc Cao Kỳ quá quan.
Cũng may những thủ vệ kia cũng không nhìn kỹ, chỉ cảm thấy hoa mắt thì thân ảnh của Giang Trần đã biến mất.
– Này, người vừa mới đi qua không phải là Mộc cao Kỳ sư huynh sao?
– Hình như là vậy? Nhưng mà tốc độ của Mộc Cao Kỳ sư huynh tại sao bỗng nhiên lại nhanh như vậy?
– Ta cũng cảm thấy kỳ quái a. Ta nghe nói Mộc Cao Kỳ sư huynh bế quan trùng kích Thiên Nguyên cảnh. Chẳng lẽ lời đồn là gi ả?
Những thủ vệ này ngươi một câu ta một câu, đều cảm thấy khó hiểu.
Nếu như Mộc Cao Kỳ bế quan trùng kích Thiên Nguyên cảnh, tại sao lại xuất hiện ở Đan Hà cốc khẩu?
Nói tới Mộc Cao Kỳ, trong lời nói của những thủ vệ này tràn ngập vẻ sùng kính, hoàn toàn không nói tới chuyện Mộc Cao Kỳ nhát gan sợ hãi của năm đó nữa, mà là một thiên tài đỉnh cấp chính thức trong tông môn.
Tiên Thiên Mộc Linh chi thể, thiên phú của Mộc Cao Kỳ được phát hiện ra, tông môn cũng vì hắn mà định ra con đường tu luyện, dùng đại lực bồi dưỡng tu vi võ đạo của Mộc Cao Kỳ.
Hai năm qua, Mộc Cao Kỳ dựa vào Tiên Thiên Mộc Linh chi thể được khai phá đầy đủ, từ Nguyên Cảnh nhị trọng, tam trọng nhảy lên tới cấp độ trùng kích Thiên Nguyên cảnh.
Tiến bộ cực nhanh, coi như là một trong những người điên cuồng nhất trong Đan Kiền cung hai năm qua.
Có một người điên cuồng khác chính là Thang Hồng của Bảo Thụ tông. Thang HỒng trải qua Mộc Linh chi tuyền tẩy lễ, lại từ chỗ của Giang Trần đạt được rất nhiều chỗ tốt.
Vốn thiên phú đã rất mạnh cho nên lại neneg trở nên mạnh mẽ. Hơn nữa hắn lại tu luyện điên cuồng. Trong thời gian hơn hai năm, Thang Hồng này cũng bước chân vào hàng ngũ Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh phong.
Tu vi của hắn hiện tại đã vượt quá lão gia tử Diệp Trọng Lâu.
Nhưng mà lão gia tử Diệp Trọng Lâu và Thang Hồng, tuy rằng hai người đều trải qua Mộc Linh chi tuyền tẩy lễ, thế nhưng lão gia tử Diệp Trọng Lâu đã được Giang Trần đưa cho một quả Long Huyết và Long Tinh.
Lão gia tử thông qua luyện hóa Long Huyết, tốc độ tiến bộ tu vi thần tốc vô cùng.
Thế nhưng Thang Hồng lại thuần túy dựa vào thiên phú của bản thân, vọt tới Nguyên Cảnh ngũ trọng, loại tốc độ tu luyện này cho dù là so với thiên tài cao cấp nhất trong Đan Kiền Cung cũng không kém bao nhiêu.
Giang Trần đi tới cửa động phủ, nhìn thấy bộ dáng trật tự ngay ngắn, trong lòng cảm thấy cảm khái. Trong hai năm qua, thứ hắn lo lắng nhất chính là việc sẽ xảy ra biến cố.
Khá tốt tất cả vẫn còn yên ổn.
Trong động phủ, Hoàng Nhi đang gảy khúc Tiên Lại Diệu Âm, đột nhiên dây đàn khẽ động, trong đôi mắt trong sáng của Hoàng Nhi hiện lên vẻ vui mừng.
Lập tức hai tay Hoàng Nhi buông khỏi cây đàn, nhanh chóng chạy ra cửa động phủ.
– Giang công tử?
Giang Trần nhìn thấy Hoàng Nhi dùng chân trần chạy ra, cười nói:
– Hoàng Nhi cô nương, hơn hai năm không gặp, Tiên Lại Diệu Âm của cô nương đã chân chính đại tới cảnh giới Tiên Lại a.
Hoàng Nhi nhẹ nhàng cười nói:
– Rốt cuộc công tử cũng trở về.
Đột nhiên trong động phủ có từng đạo thân ảnh không ngừng lao tới, đầu tiên là Diệp Trọng Lâu, sau đó là Câu Ngọc cùng TIết Đồng, còn có mấy thân vệ..
Nhìn thấy Giang Trần, tất cả đều vui mừng.
– Giang Trần, ngươi… ngươi…
Diệp Trọng Lâu nhìn chằm chằm vào Giang Trần, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.
– Tu vi của ngươi…
– Chúng mừng Giang công tử tấn chức Thánh cảnh.
Hoàng Nhi cười nói.
Tất cả mọi người lập tức sững sờ, sau đó vui mừng không thôi. Hơn hai năm không gặp thiếu chủ, lúc gặp lại không ngờ đã là Thánh cảnh.
Phải biết rằng coi như là đệ nhất thiên tài kiệt xuất nhất Đan Hà cốc là Thẩm Thanh Hồng trong hai năm qua cũng chỉ mới đột phá Thánh cảnh mà thôi.
Mà Giang Trần từ khi tiến vào Đan Hà cốc bất quá cũng chỉ có hơn ba năm, khi đó Giang Trần mới chỉ là Nguyên Cảnh nhất trọng. Mà bây giờ, trong thời gian hơn ba năm đó đã lại là Thánh Cảnh.
Diệp Trộng Lâu là Nguyên Cảnh ngũ trọng đỉnh phong.
Câu Ngọc là Nguyên Cảnh tứ trọng, Tiết Đồng cũng là Nguyên Cảnh tứ trọng.
Mấy người khác đều là Nguyên Cảnh nhị trọng đỉnh phong.
Thang Hồng hiện tại là thiên tài Địa Nguyên Cảnh của Đan Hà cốc, cũng là ngũ trọng đỉnh phong, ở trong Đan Hà cốc coi như là thiên tài hàng đầu.
Nhưng mà Thang Hồng có động phủ độc lập, không có ở nơi này.
Đối với sự tiến bộ của mọi người, Giang Trần vô cùng hài lòng. Dù sao hiện tại mới được hơn hai năm, có thể tăng tiến tới bước này, coi như cũng không dễ dàng.
– Đúng rồi, lão gia tử, ta có chuyện muốn nói với một mình ngươi.
Sau khi Giang Trần hàn huyên với mọi người một hồi, lại nói với Diệp Trọng Lâu.
Diệp Trọng Lâu thấy Giang Trần thận trọng như vậy cũng biết việc này có lẽ không phải là việc nhỏ cho nên lập tức đi theo Giang Trần.
– Giang Trần, có phải có chuyện lớn gì xảy ra hay không?
Lão gia tử tuy rằng chân không bước ra khỏi nhà, thế nhưng đối với đại thế lại cực kỳ mẫn cảm.
Giang Trần gật đầu nói:
– Quả thực sẽ có khả năng xảy ra một ít đại sự. Tam Tinh tông cấu kết với Cửu Dương Thiên Tông, theo sự phỏng đoán của ta, Vạn Tượng Cương Vực sẽ có một trường hạo kiếp. Trường hạo kiếp này mạnh mẽ, có khả năng ngay cả tông môn tứ phẩm như Đan Kiền cung cũng không thể tự lo cho bản thân mình. Cho nên vì tiền đồ của Bảo Thụ tông, ta đề nghị lão nhân gia hiện tại mang Thang Hồng và những người khác trở lại Bảo Thụ tông một chuyến.