Đọc truyện Full

Chương 72: Khống chế

Bọn họ vốn cho rằng, cho dù Diệp Trần cũng là tông sư Hóa Kình nhưng khẳng định là vừa đột phá không lâu, thế nhưng Mộ Dung Kì sớm bước vào Hóa Kình đã nhiều năm, từ đó mà so sánh hai người, khẳng định công lực của Mộ Dung Kì co hơn nhiều.

Nhưng làm sao cũng không nghĩ ra, người thua lại là Mộ Dung Kì! Hơn nữa còn là thua đến nhanh chóng như vậy!

Thậm chí, ngay cả Diệp Trần xuất thủ như thế nào, bọn họ đều không nhìn thấy!

Thật ra thì chẳng những cha con Diệp Vô Minh không nhìn ra, ngay cả chính Mộ Dung Kì cũng không hiểu rõ là chuyện gì đã xảy ra, không hiểu vì sao lại thua cả.

Hắn tự hỏi, lấy tu vi của chính mình, cho dù là cường giả Hóa Kình đỉnh phong, cũng không có khả năng thắng tùy ý như thế, trừ khi đối phương là Thánh Cảnh!

Thế nhưng là, 17 tuổi tông sư Hóa Kình, đã đủ nghe mà rợn cả người, 17 tuổi Thánh Cảnh? Hắn căn bản không dám nghĩ đến mức độ này!

“Không có khả năng! Người vừa rồi sử dụng yêu pháp gì? Ta làm sao lại không một chút sức đánh trả nào?”

Diệp Trần nhìn qua Mộ Dung Kì đã có chút nghi ngờ cuộc sống, cười lạnh,

“Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì ngươi quá yếu! Yếu đến nỗi mà ta chưa có dùng đến lực thì ngươi đã ngã lăn quay ra rồi!”

“Phốc!”

Mộ Dung Kì vốn đã bị thương, lại nghe Diệp Trần sỉ nhục không lưu tình một chút nào như thế, lập tức giận đến phun ra máu,

“Ta không tin!”

Mộ Dung Kì không thể nào tiếp thu được thực tế này, trực tiếp song chưởng hợp nhất, đầu tiên là giơ lên cao, sau đó mạnh mẽ rơi xuống!

“Khí Nguyên Trảm!”

Ầm ầm!

Mộ Dung Kì thế mà lấy khí kình trong thể nội, ngưng tụ ra một cái đao lớn!

Một đao đó chém xuống, giống như có thể xé rách hư không, đao khí tung hoành!

Không thể không nói, mặc dù Mộ Dung Kì này ở trong hàng ngũ tông sư Hóa Kình, cũng có tồn tại tuyệt đối cực mạnh, xa xa không thể đánh đồng với tông sư bình thường.

Mai mắt Mộ Dùng Kì cực nóng, dường như đã quên đi thân phận của Diệp Trần, hắn bây giờ chỉ có một cái ý niệm trong đầu, chính là muốn dùng một chiêu này, đòi lại tôn nghiêm trước đó bị vứt bỏ, phải dùng một chiêu này tới chứng minh thực lực của mình!

Hắn tin tưởng, vừa rồi đối phương chẳng qua là nhất thời may mắn, mà chính mình bất quá chỉ là khinh địch mà thua, bây giờ hắn thi triển ra một kích mạnh nhất, nhất định có thể đánh bại đối phương!

Nhưng mà rất nhanh, hắn đã phát hiện ra chính mình nghĩ sai, rất sai!

Chỉ thấy Diệp Trần đối mặt với một kích mạnh nhất của Mộ Dung Kì, vẫn không né không tránh như cũ, thậm chí ngay cả vẻ mặt đều chưa từng cải biến một chút nào,

“Ta nói rồi, ngươi quá yếu!”

Tiếng nói Diệp Trần vừa ra, đồng thời giơ tay lên, trực tiếp hung hăng đập tới một đao từ trên trời rơi xuống!

“Bành!”

Một đao lớn mà Mộ Dung Kì ngưng tụ khí kình mà thành, thế mà bị một quyền của Diệp Trần đánh tan!

“Phốc!”

Cùng lúc đó, Mộ Dung Kì vị cổ lực lượng cường đại kia phản phệ lại, lập tức mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược ra ngoài một lần nữa, trực tiếp lăn ra ngoài đường cái đối diện hơn mười mét.

Cũng may lúc này trời đã là đêm khuya, hơn nữa khu vực này tương đối vắng vẻ, không có đèn đường, cho nên cũng không có tạo ra sự chú ý.

“Kì thúc!”

“Ông Mộ Dung!”

Hai cha con Diệp Vô Minh, thi nhau hét lên một tiếng, nhanh chóng đi tới trước mặt Mộ Dung Kì, đỡ hắn từ dưới đất đứng dậy.

Vẻ mặt của Mộ Dung Kì trắng bệch, rõ ràng đã bị nội thương không nhẹ, tuy nhiên giờ phút này hắn cũng không rảnh đi để ý tới vấn đề này, sự kinh hãi trong lòng đã không có cách nào để dùng lời nói mà tả được,

“Có thể lấy tay không phá thần thông của ta, Thánh Cảnh! Vậy mà thật sự là Thánh Cảnh! Hắn không phải người! Hắn là quái vật!, Quái…khụ khụ khụ! Phốc!”

Dưới sự sợ hãi cực độ của Mộ Dung Kì, lại thêm bản thân bị thương không nhẹ, trong lúc nhất thời lửa lửa giận công tâm, thế mà lại phun ra một ngụm máu tươi lần nữa, lập tức rơi vào trạng thái hôn mê.

Đạp, đạp, đạp,

Diệp Trần từ từ đi tới trước mặt ba người, trên người không tự chủ được dâng lên một cỗ sát khí.

Tuy rằng hắn căm hận toàn bộ Diệp gia, nhưng còn không đến mức sẽ lạm sát kẻ vô tội, nhưng nếu thả ba người bọn họ trở về, tất nhiên sẽ báo cáo chuyện hôn nay lên cao tầng của Diệp gia, đến lúc đó chỉ sợ sẽ có rắc rối không nhỏ.

Cho dù đối với Diệp gia ở kinh đô hắn cũng không e ngại, thậm chí sớm muộn gì đều sẽ phải đạp Diệp gia ở dưới chân, vì mẹ để đã chết đi của hắn báo thù rửa hận, nhưng trước mắt rõ ràng thời cơ còn chưa tới.

Dựa theo trí nhớ kiếp trước hắn suy đoán, Diệp gia ngoại trừ chiến thần của Hoa Họa Diệp Thiên Ca ra, còn có một vị nhân vật cấp bậc lão tổ, hai người đều là Thánh Cảnh!

Mà thực lực hôn nay của Diệp Trần, chắc là ước chừng tương đương với võ giả cảnh giới Thánh Cảnh tiểu thành, nếu thật gặp gỡ hai người kia, ai thắng ai thua thật đúng là khó mà có thể nói.

Huống chi, Diệp gia ở toàn bộ Hoa Hạ đều có địa vị vô cùng quan trọng, rút dây động rừng! Trước mặt không có đầy đủ tự tin, Diệp Trần còn chưa nghĩ tới việc sớm ra tay với Diệp gia, bằng không cho dù giết những người đáng chết kia, hắn cũng chỉ có thể chạy trốn ra khỏi nước ngoài…

Hai người Diệp Vô Minh dường như cũng đã nhận ra sát ý trên người Diệp Trần, lập tức bị dọa đến dùng cả tay chân, liều mạng lùi lại, chỉ chốc lát đã lùi tới góc tường, đã không còn đường chạy.

“Diệp Trần! Ta là Diệp Thiên Trụ là anh họ của cha cháu, là bác của ngươi a! Đừng giết ta! Tuyệt đối không nên giết ta!”

“Đúng a! Diệp Trần, ta thế nhưng là anh họ của em! Trước đó là anh có thái độ không đúng, anh hướng em nói câu xin lỗi, cầu em đừng có giết anh!”

Hai người nhìn thấy Mộ Dung Kì cũng phải thua ở trog tay đối phương, lúc này bọn họ làm gì còn dũng khí để phản kháng, đành phải quỳ ở trên mặt đất, liều mạng cầu xin tha thứ.

Diệp Trần thấy hai người này không có cốt khí như thế, hai mắt không thể không híp lại, lập tức nẩy ra một kế, từ trong ngực lấy ra ba viên thuốc.

Rõ ràng chính là giải dược Tam Thi thần đan mà lúc trước vì Mân Côi luyện chế, lúc đó còn thừa lại mấy viên, Diệp Trần còn chưa kịp vứt đi.

“Muốn tôi không giết các người cũng được, đan dược này tên là Tam Thi thần đan, các người chỉ cần ngoan ngoãn ăn vào, tôi sẽ tha cho các người một cái mạng nhỏ!”

Tam Thi thần đan chính là thiên hạ kỳ độc hiếm thấy, cho nên giải dược cũng khác hẳn với giải dược bình thường, người bình thường nếu như ăn vào, thần kinh sẽ bị tê liệt dài đến nửa năm sau, cùng với triệu chứng khi sử dụng Tam Thi thần đan cực kì giống nhau.

“Cái gì? Tam Thi thần đan!”

Diệp Tiên Trụ nghe được điều này, vẻ mặt lập tức thay đổi lớn, rất rõ ràng chắc là đã từng nghe qua tên tuổi loại độc đan tuyệt thế này.

“Cháu nói chính là loại đan dược Tam Thi thần đan có thể khiến người ta, muốn sống không được, muốn chết cũng không xong kia, hơn nữa không có thuộc nào giải được?”

Diệp Vô Minh cũng đi theo chen lời vào nói, vẻ mặt tái nhợt.

Diệp Trần ngồi xổm xuống, cười tủm tỉm nhẹ gạt đầu, cố ý thể hiện ra vẻ mặt âm hiểm, nói:

“Không sai không sai! Xem ra Bác và anh họ, đối với Tam Thi thần đan đều đã nghe quen thuộc đi! Cũng bớt tôi phải giải thích nhiều, thế nào? Sống hay chết, chính các người lựa chọn đi!”

Hai cha con Diệp Thiên Trụ và Diệp Vô Minh, không thể không liếc nhau một cái, cuối cùng cắn răng một cái, từng người lấy xuống một viên đan dược từ trong tay Diệp Trần, vẻ mặt không cam lòng nuốt xuống, vẻ mặt quả thực so với ăn phải con ruồi còn khó chịu hơn.

Diệp Trần thấy hai người ăn vào, không thể không cười hắc hắc,

“Hai người yên tâm! Chỉ cần các người sau này ngoan ngoãn nghe ta phân phó, ta tự nhiên sẽ cho các người giả dược đúng hạn, dù sao thì chúng ta cũng là người một nhà a!”

Vừa nói, Diệp Trần cong ngón búng ra, trực tiếp đem viên giải dược thứ ba, bắn tới trong miệng của Mộ Dung Kì, sau đó nhẹ nhàng vỗ ở trên ngực của hắn một cái, sau đó liền nuốt xuống.

Hai cha con Diệp Thiên Trụ và Diệp Vô Minh, ở trong lòng đã mắng Diệp Trần đầy mình thương tích, nhưng bề ngoài cũng không dám hiện ra bất cứ thần sắc không vừa lòng nào, đành phải cười theo nói:

“Đúng đúng đúng! Sau này cháu có chuyện gì cứ việc phân phó, chúng ta chắc chắn xông pha khói lửa, tuyệt không chối từ!”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Cực Phẩm Gia Đinh
Cực Phẩm Gia Đinh
Là một tuyệt tác Sắc Hiệp – Xuyên Không được tác giả Vũ Nham sáng tác và hoàn thành vào năm 2008. Sức cuốn hút của Cực Phẩm Gia Đinh thậm chí còn vượt qua Tru Tiên, Thần…
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Đại Phụng Đả Canh Nhân
Đây là một thế giới phức tạp, không chỉ có thể tu luyện, còn có Nho giáo, Đạo giáo, Phật giáo, có yêu quái, cũng có thuật sĩ,… Vốn là một vị hình cảnh vừa tốt nghiệp, ai…
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Điệu Thấp Làm Hoàng Đế
Tam hoàng tử Lý Chính là người tiếp thụ qua chủ nghĩa xã hội giáo dục, cảm thấy có làm hoàng đế hay không cũng không đáng kể. Nhưng hoàng phi chưa về nhà chồng của hắn tựa…
Dược Thần
Dược Thần
Hắn được người đời công nhận là cường giả mạnh nhất đại lục. Là Linh Dược Thần Sư duy nhất của đại lục Tư Đặc Ân. – Kiệt Sâm! Một thiên tài xuất sắc của đại lục Tư…
Huyền Thiên Tôn Đế
Huyền Thiên Tôn Đế
Tên khác: Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng Diệp Tiêu Dao uy chấn thiên hạ bất ngờ vẫn lạc tại Huyền Vực, sau đó trùng sinh sống lại trên người Diệp Huyền. Diệp Huyền từ một người thường…
Sát Thần Chí Tôn
Sát Thần Chí Tôn
Một chàng trai trẻ bất ngờ lạc vào một thế giới mới, nơi mà anh ta bị xa lánh và bắt nạt. Tuy nhiên, thay vì than phiền số phận, anh quyết tâm trở nên mạnh mẽ hơn…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full