“Lại là một thanh kiếm Thánh khí?”
Diệp Trần cũng hơi ngoài ý muốn một chút.
Trước đó Liễu Sinh Chính Long đã từng lấy ra một thanh kiếm Thánh khí, không nghĩ tới Bán Tàng Chân Nhất này, thế mà cũng có một thanh.
Chỉ có điều, Bán Tàng Chân Nhất này từ năm mươi, sáu mươi năm trước đã danh chấn thiên hạ, được người người tung hô và đệ nhất đại kiếm sư của Đảo quốc, bây giờ lại lĩnh ngộ được một chút Thời Không Pháp Tắc, thực lực quả nhiên mạnh hơn Liễu Sinh Chính Long rất nhiều. Hơn nữa, thanh Thánh Khí này ở trong tay Bán Tàng Chân Nhất, hẳn sẽ phát huy được uy lực mạnh mẽ, không giống như Liễu Sinh Chính Long.
Chỉ thấy, Bán Tàng Chân Nhất cầm thần kiếm trong tay, cả người đang đắm chìm dưới kiếm quang kinh thiên, giống như thượng giới hạ phàm, lần nữa chậm rãi mở miệng ra nói:
“Diệp Cuồng Tiên! Lão phu nghe nói tới trận chiến giữa ngươi và Tần Đạp Thiên kia, vốn ta còn tưởng là ngươi may mắn mà thắng được lão già nua hoa mắt ù tai Tần Đạp Thiên kia, thực lực căn bản không đáng để ca ngợi. Không nghĩ tới, ngươi vậy mà có thể tiếp được một chiêu Chân Long Thiên Trảm của ta, bức ta sử dụng Thập Quyền Kiếm, hoàn toàn có thể nói ngươi đã đủ tư cách làm đối thủ của ta!”
Nói đến đây, Bán Tàng Chân Nhất dừng lại một chút, khí thế trên người trong nháy mắt bắt đầu dâng lên, đồng thời lại mở miệng nói:
“Lão phu bắt đầu luyện kiếm vào lúc sáu tuổi, năm nay một trăm linh sáu tuổi vừa đúng một trăm năm!”
“Trong trăm năm vừa qua, trong những kẻ cùng thế hệ với ta chưa có ai ta có thể coi là đối thủ chân chính. Một đời lão phu kẻ địch lớn nhỏ gì cũng đã từng gặp, giao chiến cũng phải hơn ba trăm trận, thế mà suýt nữa thì thua một lần.”
“Ta thừa nhận, nếu như ta ở lúc bằng tuổi của ngươi, khẳng định còn lâu mới là đối thủ của ngươi!”
“Có thể với chừng ấy tuổi đạt cảnh giới như thế, ngươi thật sự được xưng tụng là một kỳ tài có một không hai!”
“Đáng tiếc a, ngươi quá tự phụ! Lấy thiên phú của ngươi, qua hai mươi năm nữa, phóng tầm mắt toàn cầu thì không có một ai có thể là đối thủ của ngươi! Nhưng ngươi lại không biết thu liễm tài năng, cũng dám tự tìm đường chết thì không nên trách lão phu ta!”
Bán Tàng Chân Nhất mỗi một câu nói ra, khí thế trên người tăng cao lên một phần, ánh sáng trên Thập Quyền kiếm cũng sẽ theo đó mà sáng tỏ một phần!
Đợi đến hắn nói xong những lời này, khí thế trên người cũng đã nhảy lên tới đỉnh phong, kiếm quang lập lòe như mặt trời trong đêm tối, thắp sáng xung quanh trong phạm vi vài dặm!
Mà mọi người của tổ chức Sam Khẩu đang vây xem kia thì cũng bị cỗ khí thế cường hãn này dọa, chèn ép mà liên tục lùi lại, trọn vẹn lùi tới hơn trăm mét, lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
“Quá cường đại!”
“Lão tổ trưởng không hổ là người đứng sau Vũ Hạc đại tiên của Đảo quốc chúng ta!”
“Lão tổ trưởng tất thắng!”
“Tiểu tử Hoa Hạ chắc chắn phải chết!”
…
Vào lúc này, chẳng những tất cả mọi người của tổ chức Sam Khẩu đều vô cùng phấn chấn, ngay cả ở xa ngoài mấy chục dặm tại Bộ Tổng chỉ huy hải quân lục chiến của Đảo quốc, Thượng tướng hải quân Cung Bản Ngũ Thập Nhị và cả một đám quan tướng của Đảo quốc, tất cả cũng đang tỉ mỉ nhìn chăm chú lên hình ảnh trên màn hình được truyền tới, thi nhau sợ hãi thán phục:
“Vị Thất Đại Mục tổ trưởng của tổ chức Sam Khẩu này, bây giờ đã hơn một trăm tuổi rồi phải không? Không nghĩ tới lại còn có thực lực đáng sợ như thế!”
“Người tu võ như bọn họ đều không giống như người bình thường, Bán Tàng tiên sinh cách đây năm mươi năm về trước đã là đệ nhất Đại Kiếm sư của Đảo quốc, tu vi bây giờ tự nhiên càng kh ủng bố hơn!”
“Thủ đoạn thần tiên như thế, chỗ nào còn cần quân đội chúng ta phải giúp một tay?”
“Chém Diệp Cuồng Tiên! Giương cao quốc uy của Đảo quốc chúng ta, xem sau này quân đội Hoa Hạ còn lấy cái gì ra để rêu rao!”
…
Ở dưới sự chờ mong chú ý quan sát của tất cả mọi người, Bán Tàng Chân Nhất rốt cuộc xuất thủ!
Chỉ thấy, Thập Quyền kiếm này mang theo uy năng kinh thiên, từ từ rơi xuống, nhìn giống như là một chiêu bình thường không có gì lạ, một chiêu bình thường không thể bình thường hơn, thế nhưng giống như ẩn chứa mọi thứ chân lý bên trong kiếm pháp, rút, kéo, nâng, kích, đâm, điểm, băng, quấy, ép, bổ, đoạn, trảm….
Một chiêu kiếm pháp thường thường không có gì lạ này vậy mà bao gồm tất cả kiếm pháp trong đó!
“Diệp Cuồng Tiên! Đây là ta khổ tâm nghiên cứu trong ba mươi năm mới sáng lập ra một chiêu tên là Kiếm Nhị Thập Nhị!”
“Hôm nay dùng một chiêu này để lấy tính mạng của ngươi, cũng coi là vinh hạnh của ngươi!”
Oanh!
Một chiêu sáng chói như một ngôi sao chổi, đánh thẳng tới Diệp Trần, ngay lập tức phong bế tất cả đường lui của hắn căn bản là không thể trốn đi đâu được, chỉ có thể lựa chọn nghênh chiến chính diện.
Ngay cả Diệp Trần nhìn thấy một chiêu này, cũng không thể không lau mắt mà nhìn đối với Bán Tàng Chân Nhất, “Người này lấy trình độ võ đạo ở trên Địa Cầu, có thể sáng chế ra kiếm pháp không kém hơn võ kỹ cao cấp của Tu Chân giới, cũng tính được là một đời thiên kiêu!”
“Đáng tiếc a! Mặc cho kiếm pháp của ngươi tinh diệu hơn nữa thì ở trước thực lực tuyệt đối vẫn không chịu nổi một kích!”
Nói xong, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên giẫm một cái, đồng thời trong miệng quát to một tiếng, “Lưu Ly Kim Thân! Mở!”
Ầm ầm!
Dưới ánh mắt chấn động không gì sánh nổi của tất cả mọi người Đảo quốc, cái đạo thân ảnh gầy yếu của thiếu niên kia đột nhiên biến thành một người màu vàng kim to lớn cao hơn hai mét!
Ầm!
Cùng lúc đó, chiêu Kiếm Nhị Thập Nhị của Bán Tàng Chân Nhất đã hung hăng chém xuống ở trên thân người to lớn màu vàng kim kia, sau đó trong nháy mắt người to lớn màu vàng kim kia bị kiếm quang đầy trời nuốt hết vào trong đó… Kiếm quang và người hòa vào nhau, không thể phân biệt được đâu là ranh giới giữa Diệp Trần và kiếm quang của Bán Tàng Chân Nhất.
Toàn bộ cả một vùng đất lắc lư một lần nữa, các công trình kiến trúc trong phạm vi trăm mét, toàn bộ ở trong nháy mắt bị san thành bình địa!
Uy thế của một kiếm này thế mà thực sự mạnh hơn một chiêu trước đó của Bán Tàng Chân Nhất đâu chỉ hơn gấp năm lần!
“Lần này, tiểu tử Hoa Hạ kia dù sao cũng nên chết đi a?”
Đợi đến lúc kiếm quang tiêu tán, tất cả mọi người đều trợn lớn hai mắt ra mà nhìn lại.
Thế nhưng, “Cái gì!”
Mọi người trợn mắt há hốc mồm thêm một lần nữa.
Chỉ thấy, đạo thân ảnh vàng óng kia vẫn như cũ đứng vững vàng ở nơi đó, không có bất kỳ biến hóa một chút nào!
“Không! Đây không có khả năng! Phốc!”
Bán Tàng Chân Nhất lập tức hét lớn một tiếng, bởi vì chiêu thức vừa rồi thực sự quá tiêu hao công lực, cùng với việc bị đánh vào mặt tư tưởng, lập tức trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi!
“Ta nói rồi, mặc cho kiếm pháp của ngươi có tinh diệu hơn nữa thì ở trước thực lực của ta chẳng qua cũng chỉ là một chuyện cười mà thôi!”
Giọng nói vừa rơi xuống, đồng thời Diệp Trần hóa thân thành người khổng lồ màu vàng kim trực tiếp bước ra một bước đã lao tới trước mặt của Bán Tàng Chân Nhất, “Ngươi cũng tới nếm thử một quyền của ta xem thế nào!”
Diệp Trần trực tiếp tung ra một quyền không có chút màu sắc nào, hung hăng đấm tới phía Bán Tàng Chân Nhất!
Bán Tàng Chân Nhất thấy thế, hai con ngươi lập tức co rụt lại, ngay sau đó lấy kiếm ngăn cản, “Chân Long Thiên Trầm!”
Tuy nhiên, một kiếm nhìn như vô cùng uy mãnh này, sau khi va chạm vào quyền khổng lồ của Diệp Trần lại mong manh giống như một tờ giấy, trong nháy mắt đã bị trực tiếp phá vỡ, không có chút sức uy hiếp nào!
Bán Tàng Chân Nhất cảm giác được chính mình như đụng vào một tòa núi lớn, Thập Quyền Kiếm trực tiếp rời khỏi tay, cả người cũng theo đó mà bay ngược ra ngoài!
“Quyền thứ hai!”
Người Bán Tàng Chân Nhất còn chưa rơi xuống đất, bên tai đã truyền đến một giọng nói lạnh lùng giống như Tử Thần!
Bán Tàng Chân Nhất không kịp suy nghĩ nhiều, ngay lập tức đầu tiên vận khởi hộ thể cương khí.
Đáng tiếc, căn bản không có bất kỳ chỗ dùng nào, một quyền của đối phương đập tới, hộ thể cương khí trong nháy mắt đã vỡ vụn, cả người còn ở trên không trung, điên cuồng phun ra máu tươi bay ra ngoài thêm lần nữa!
Mà ngay sau đó, giọng nói lạnh lùng kia lại vang lên.
“Quyền thứ ba!”
Bán Tàng Chân Nhất trơ mắt nhìn qua quả đấm to lớn đang giáng xuống kia, đã không còn có bất luận sức phản kháng gì, lập tức gào thét ra một tiếng không cam lòng, “Không! Điều đó không có khả năng!”
Giọng nói rơi xuống, đồng thời Bán Tàng Chân Nhất trong nháy mắt bị đấm thành một đống thịt vụn!
Bán Tàng Chân Nhất đến chết cũng không thể tin được, sự cố gắng cả đời của chính mình mới nghiên cứu ra Kiếm Nhị Thập Nhị, thế mà một quyền của đối thủ cũng không đỡ nổi, hắn rõ ràng mới chỉ mười mấy tuổi thôi a! Làm sao lại mạnh như vậy?
P/S: Ta thích nào….