Thật ra thì ngay cả Diệp Trần cũng không có nghĩ tới, đích thân vị đại thủ trưởng này sẽ tới sân bay đón mình.
Tuy rằng hắn làm người hai đời, bây giờ đối với mấy thứ quyền lực thế tục này, đã sớm không có để trong lòng, tuy nhiên đôi phương có ý tốt, hắn tự nhiên cũng không từ chối.
Sau khi hai người hàn huyên vài câu, rồi dắt tay nhau leo lên một chiếc xe Jeep quân dụng định chế.
Vốn là, Quân lão sai người chuẩn bị tiệc rượu ở thành phố Thiên Hải, dự định vì Diệp Trần bày tiệc mời khách, thuận tiện làm tiệc ăn mừng vì chuyến đi Đảo quốc này của hắn, tuy nhiên lại bị Diệp Trần khéo léo từ chối.
Quân lão cũng hiểu rõ, dạng người trong chốn thần tiên như Diệp Trần, hơn phân nửa đều không thích ồn ào náo động của thế tục cho nên cũng không có cưỡng cầu, sau khi nói chuyện với Diệp Trần được hơn nửa giờ thì trực tiếp rời khỏi, tuy nhiên lại để cho Dịch Sơn Hà tự mình đưa Diệp Trần về Vân Châu.
…
Trên đường trở về Vân Châu, Dịch Sơn Hà lộ ra vẻ vô cùng kích động, cứ thế bám lấy Diệp Trần nói ra toàn bộ những hành động của hắn ở Đảo quốc một lần.
Diệp Trần và Dịch Sơn Hà đều là bạn cũ, tự nhiên không có nghiêm túc giống như Quân lão, có thể lảm nhảm thoải mái như nói chuyện nhà.
Chờ lúc Diệp Trần từ từ kể lại từng chuyện từng chuyện xong thì lúc này Vân Châu cũng đã ở trước mắt.
Dịch Sơn Hà thở dài:
“Diệp lão đệ, thứ lỗi cho ta nói lời không hay trước đây, ta thật không nghĩ tới cậu có thể còn sống mà trở về từ Đảo quốc. Càng thêm không nghĩ tới, cậu chẳng những giết chết Vũ Hạc tiên nhân vậy mà có thể khiến chính phủ Đảo quốc phải chịu thua, hướng Hoa Hạ công khai xin lỗi!”
“Cậu làm được chuyện mà quân nhân Hoa Hạ chúng ta ai cũng muốn làm nhưng lại không làm được!”
“Cậu có biết uy vọng và địa vị của ngươi bây giờ trong quân đôi đã biết qua Diệp…”
Nói tới đây, Dịch Sơn Hà bỗng nhiên nhớ tới quan hệ giữa Diệp Trần và Diệp Thiên Ca thì vội vàng kịp thời dừng lại thay đổi chủ đề cười ha ha, rồi mới vừa cười vừa nói:
“Đúng rồi! Ta còn có một việc vui muốn chúc mừng cậu! Quân đội đã ra quyết định xét thấy lần này cậu có công lao lớn, nâng cao uy thế của Hoa Hạ chúng ta, chuẩn bị đặc biệt tăng lên hàm thượng tướng cho cậu! Hơn nữa làm thủ lĩnh của Thần Long vệ, sau này có thể tùy cơ ứng biến!”
Diệp Trần nghe được điều này, lông mày hơi nhíu, mặc dù hắn ta không quan tâm đến quân sự, thế nhưng cử động lần này của quân đội khiến hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
Thượng tướng!
Phải biết, toàn bộ Hoa Hạ quốc, thượng tướng chẳng qua chỉ có khoảng ba mươi người mà thôi.
Huống chi, dạng người giống như hắn trực tiếp từ hàm thiếu nhảy tới Thượng tướng thì phóng tầm mắt toàn bộ lịch sử của Hoa Hạ quốc thì cũng chỉ có hắn là người đầu tiên.
Còn về phần làm thủ lĩnh Thần Long vệ, hơn nữa có thể tùy cơ ứng biến vậy thì càng thêm khó lường!
Cũng giống như chỉ cần Diệp Trần không làm ra loại hành động phản quốc thì ở khắp Hoa Hạ đều có thể nghênh ngang mà đi.
Tuy nhiên suy nghĩ kỹ một chút, cũng không cảm thấy có cái gì kỳ quái. Lấy thực lực mà Diệp Trần biểu hiện ra bây giờ chỉ cần hắn còn ở Hoa Hạ một ngày thì có thế chấn nhiếp được các nước trên thế giới, cho dù là Mỹ quốc còn dám khiêu khích Hoa Hạ thì cũng cần phải cân nhắc một chút!
Giống như một vị tướng quân nào đó trước đây của Hoa Hạ, một mình Diệp Cuồng Tiên đủ để bù đắp được cả năm vạn tinh binh, hơn nữa còn là thần long thấy đầu không thấy đuôi, có thể ở bất kỳ chỗ nào trên toàn cầu, đột nhiên buông xuống năm vạn tinh binh vậy thử hỏi có quốc gia nào không sợ không?
Căn cứ vào nguyên nhân này, quân đội Hoa Hạ vô luận là đưa ra điều kiện như thế nào để lôi kéo Diệp Trần thì đều tuyệt đối không quá đáng một chút nào.
Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần cười nhạt một tiếng, “Như vậy, vậy ông thay ta đa tạ Quân lão một tiếng!”
Dịch Sơn Hà cười ha ha một tiếng nữa, “Tạ thì cũng không cần! Quân lão nếu biết ngươi đáp ứng thì đoán chừng đi ngủ còn có thể cười tỉnh!”
“Ngươi có biết Quân lão tự mình đánh giá ngươi như thế nào không?”
“Ồ? Đánh giá như thế nào?”
Diệp Trần ngược lại là có chút hiếu kỳ nhịn không được mà hỏi tới.
Dịch Sơn Hà chậm rãi nói:
“Quân lão, chỉ cần có Diệp Cuồng Tiên ngươi, ít nhất đủ để bảo đảm cho Hoa Hạ ba mươi năm sau sẽ không xuất hiện chiến sự!”
Diệp Trần hơi sững sờ sau đó cười lắc đầu, ngoài miệng không có nói nhiều nhưng trong lòng lại âm thầm nói:.
Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
“Ta làm sao có thể ở Trái Đất nghỉ ngơi ba mươi năm? Nhiều nhất cũng chỉ một hai năm nữa mà thôi, chắc chắn phải tiến về Tu Chân giới!”
Tuy rằng hắn đã tìm được tàn hồn của Hi Nguyệt nhưng nếu như có thể mà nói, hắn vẫn hi vọng sau khi có thể làm thức tỉnh tàn hồn của Hi Nguyệt đưa về Tu Chân giới nơi có thân xác của nàng ta, chỉ có như vậy mới có thể coi như là Hi Nguyệt hoàn chỉnh!
Ngoài ra, kiếp trước hắn bị bát đại tiên môn của Tu Chân giới cùng nhau vây công, thù này cũng nhất định phải đáp lại!
Đương nhiên, còn có một cái nguyên nhân trọng yếu hơn, theo tu vi của hắn được đề cao không ngừng, Trái Đất loại địa phương này sớm muộn cũng sẽ không chứa được hắn giống như một con rồng lớn thì không thể nào ở trong một cái hồ nhỏ, Tu Chân giới mới là sân khấu thuộc về hắn!
Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần lập tức bắt đầu suy nghĩ bay tán loạn, chớp mắt một cái, hắn đã trùng sinh về đây được gần nửa năm, ân oán trên Trái Đất cũng đã được giải quyết gần đủ rồi.
Chuyện cần làm tiếp theo thật ra thì chỉ còn có ba chuyện.
Thứ nhất, phục sinh Mân Côi và Diệp Thiên Ca.
Thứ hai, thì phải thành lập một cái tông môn có thực lực cường đại, để đảm bảo người thân và bạn bè của hắn được an toàn.
Thứ ba, chính là thức tỉnh thần hồn của Hi Nguyệt rồi mới tìm tới lối vào Tu Chân giới cùng nhau trở về Tu Chân giới.
Suy nghĩ cân nhắc ba chuyện này ở trong lòng, Diệp Trần phát hiện, hai chuyện đằng sau thì tạm thời không vội vàng được.
Bồi dưỡng thế lực của mình thì đang từng bước bắt đầu, một hai năm về sau thì chắc chắn có thể nhìn thấy được hiệu quả.
Thần hồn của Hi Nguyệt thì bây giờ đang ở trong cơ thể của Tiêu Nhược Hi, cũng đàng từ từ khôi phục lại cũng cần phải có thời gian.
Việc duy nhất mà hắn cần có thể làm là phải nhanh chóng tìm tới phần bản đồ thứ ba rồi mới tiến vào Bồng Lai tiên đảo tìm Thần Long Chi Huyết!
Nghĩ tới đây, Diệp Trần lập tức hướng về phía Dịch Sơn Hà mở miệng nói:
“Đúng rồi! Lão Dịch, Khoa Lạc Phu đoàn trưởng Thiên Lang quân đoàn của Tô quốc, đối với người này thì ông hiểu được bao nhiêu?”
“Khoa Lạc Phu?”
Dịch Sơn Hà nghe được Diệp Trần đề cập tới người thì thì rõ ràng cảm thấy ngoài ý muốn, tuy nhiên hơi trầm tư một lát, vẫn là từ từ mở miệng nói:
“Khoa Lạc Phu là kết quả của Tô quốc cách đây một trăm năm trong chiến tranh thế giới thứ nhất”
Theo như vào năm đó, Tô quốc mới vừa quật khởi vì chống lại Tinh Quốc xã của Đảo quốc và Siêu Năng cục của Mỹ quốc, Tô quốc ở Bắc Cực Băng Nguyên tìm được huyết thanh của người sói thượng cổ, dùng làm thí nghiệm và cuối cùng bồi dưỡng được một nhóm quái vật nửa người nửa sói!
“Mà Khoa Lạc Phu này chính là một nhóm người sói sớm nhất!”
“Sau đó nhóm người sói đầu tiên này gần như tất cả đều chết yểu, duy chỉ có Khoa Lạc Phu này sống tiếp được, người sói sau này chính là lấy hắn làm mô bản, có thể nói là sảm phẩm người sói phục chế từ người này! “
Hơn nữa Khoa Lạc Phu này vốn là người sinh ra có thần lực, ở sau khi được bồi dưỡng bằng huyết thanh của người sói, thì thực lực càng thêm cường đại!
“Theo ghi chép trong tư liệu tuyệt mật của Thần Long vệ, ở trong thế chiến thứ hai, người này đã từng giao thủ với tam đại tiên nhân của Đảo quốc, tuy rằng lấy một địch ba mà thua trận nhưng cũng là thoát khỏi một cách nhẹ nhàng, theo sức mạnh của cá nhân hắn thì chắc còn mạnh hơn cả Vũ Hạc tiên nhân!”
“Tuy nhiên đầu thập niên 90 của thế kỷ trước, sau sự thay đổi đáng kể của Tô quốc thì người này biến mất…”
P/S: Ta thích nào chương thứ 7 nha, ít người tung KP nhì, dịch không có hứng mấy:(((