Mọi người thấy cảnh tượng này thi nhau lắc đầu, có người thì một mặt cười trên nỗi đau của người khác:
“Thực lực chênh lệch cách quá xa! Thật không biết tiểu tử này lấy dũng khí từ đâu tới mà cũng dám động thủ với Xích Vũ thiên quân!”
“Một quyền này xuống dưới, chỉ sợ ngay cả cặn bã cũng không còn a?”
“Thật sự là không biết trời cao đất rộng a!”
…
Trong mọi người, duy chỉ có trong đôi mắt của Thanh La tiểu thư và U Minh Viêm Xà lộ ra vẻ lo lắng.
Nhất là Thanh La tiểu thư, nàng ta chợt phát hiện, không biết từ lúc nào đã bắt đầu vậy mà đặc biệt lo lắng cho sự an nguy của Diệp Trần.
Còn về U Minh Viêm Xà, tuy rằng đáy lòng còn chưa hoàn toàn tiếp nhận chủ nhân mới như Diệp Trần này, thế nhưng một khi Diệp Trần chết rồi, nó tự nhiên cũng sẽ không có kết quả tốt.
“Ngươi cũng chỉ có chút thực lực ấy sao? Thật sự là không chịu nổi một kích…”
Xích Vũ thiên quân tràn đầy tự tin, vốn cho rằng một quyền là có thể đánh bại Diệp Trần, tuy nhiên không đợi hắn lại nói xong, hắn bỗng nhiên phát giác được, quyền kình của chính mình vậy mà đang bị một cỗ lực lượng quỷ dị thôn phệ.
Ầm ầm!
Rõ ràng hai quyền có uy lực chênh lệch cách xa, sau khi va chạm vào nhau ở trên không trung, vậy mà lực lượng chợt bắt đầu ngang nhau!
Một quyền của Xích Vũ thiên quân kia giống như mặt trời chói cang rơi xuống, lại bị Diệp Trần ngăn cản được.
Bạch bạch bạch!
Sau khi Diệp Trần lùi lại liên tiếp bôn, năm bước cũng đã một lần nữa đứng vững vàng thân hình lại, thậm chí ngay cả vẻ mặt cũng không từng thay đổi chút nào.
Cho dù thực lực của Diệp Trần bây giờ đột nhiên tăng mạnh, dưới tình huống không có thi triển lá bài tẩy, đối mặt với một tên cao thủ cảnh giới Hóa Thần vẫn có chút cố hết sức.
Nhưng cho dù là như thế cũng đủ làm cho mọi người kinh hãi tới cái cằm đều muốn rớt xuống.
“Cái gì!!”
Chẳng những mọi người xung quanh thấy cảnh này, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Xích Vũ thiên quân hai mắt cũng không thể không trừng một cái, quả thực không thể tin được tình huống vừa xảy ra trước mắt.
Cho dù một quyền vừa rồi của hắn cũng không hề sử dụng toàn lực, nhưng hắn dù sao cũng có cảnh giới Hóa Thần thiên quân, đối phương chỉ là một tiểu tử cảnh giới Kim Đan, vậy mà có thể ngăn cản một chiêu Luân Viêm Thánh quyền của hắn!
Hơn nữa, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, đối phương là chỉ dựa vào lực lượng của mình tiếp nhận một kích kia, cũng không có sử dụng bất luận pháp bảo nghịch thiên nào.
“Xích Vũ huynh, tiểu tử này rất tà môn, không thể chủ quan a!”
Lúc này, Bách Thảo tiên nhân ở một bên bỗng nhiên mở miệng nhắc nhở.
Mà Thọ Thiên Lộc Thái Thượng trưởng lão của Vạn Bảo các, dừng như thấy Xích Vũ thiên quân không đối phó được thì châm chọc khiêu khích nói:
“Xích lão quỷ, xem ra mười năm không gặp, ngươi càng sống càng thụt lùi, thế mà ngay cả một tên tiểu tửu cảnh giới Kim Đan cũng không giải quyết được! Hắc hắc!”
Xích Vũ thiên quân lập tức tức giận đến phổi đều muốn nổ, “Thiên Thọ! Ngươi lại muốn đánh với ta một trận phải không? Chờ ta g iết chét tiểu tử này trước lại đến đại chiến ba ngàn hiệp với ngươi!”
Nói xong lời này, Xích Vũ thiên quân quát khẽ một tiếng:
Ầm ầm!
Trên quanh thân Xích Vũ thiên quân đột nhiện bộc phát ra một đạo kim mang sáng chói!
Sau đó, trong tiếng kinh hô của mọi người, đột nhiên xuất hiện một cái bóng mờ màu vàng kim cao tới mấy chục mét, “Đây chính là Ngoại Đạo Thần Tượng chỉ có Hóa Thần thiên quân mới có thể thi triển ra, đó là biểu hiện bản chất tinh thần sau khi ngoại hóa!”
“Xem ra Xích Vũ thiên quân cuối cùng muốn làm thật!”
“Lần này chắc là không có gì hồi hộp, tiểu tử kia chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!”
…
Xích Vũ thiên quân sau khi biến hóa ra Ngoại Đạo Tượng Thần, cả người ở vào vị trú trung tâm của bóng mờ màu vàng kim kia, áo bào trên người không gió mà bay, tóc trắng bay lên, khí thế hoảng sợ, “Tiểu tử! Mọi chuyện đến đây là kết thúc đi! Chết đi!”
Oanh!
Thân thể Xích Vũ thiên quân ở trên trời cao, nhìn xuống Diệp Trần ở phía dưới giống như thần linh nhìn xuống một con kiến hôi, ngay lập tức thuận tay vỗ xuống một chưởng!
Ầm ầm!
Lần này, Xích Vũ thiên quân không tếp tục lưu thủ, một chưởng này rơi xuống, mặt đất trong phạm vi mười dặm vậy mà toàn bộ đều lõm xuống dưới!
“Chạy mau!”
“A a a!!”
Một số người đứng xem phản ứng chậm thì trong nháy mắt bị đạo chưởng lực mênh mông này trực tiếp nghiền thành một đống thịt nát.
“Dưới Hóa Thần đều là con kiến hôi! Lời này quả nhiên không giả a!”
Những người may mắn trốn qua một kiếp kia, vẻ mặt tất cả đều trắng bệch, không thể không âm thầm sợ hãi thán phục.
Thanh La tiểu thư miễn cưỡng tránh thoát đi cỗ chưởng lực mênh mông kia, không thể không lấy bàn tay ngọc che lấy miệng anh đào nhỏ nhắn, gắt gao nhìn chằm chằm trên bầu trời, thân ảnh gầy yếu bao phủ lấy bàn tay lớn màu vàng óng sáng chói này, bên trong đôi mắt lộ ra vẻ vô cùng lo lắng, “Ở dưới chưởng lực cường đại như thế, hắn còn có thể chống đỡ được sao?”
Ầm!
Chẳng mấy chốc, đạo thân ảnh thon gầy kia dã hoàn toàn bị một chưởng cường đại kia của Xích Vũ thiên quân bao phủ…
Ầm ầm!
Không gian xung quan vặn vẹo một lúc, để cho người ta căn bản không cách nào có thể nhìn rõ được tình huống ở bên trong.
“Đã chết rồi sao?”
Đợi cho tất cả mọi thứ đều kết thúc, không gian vặn vẹo cũng bắt đầu chậm rãi khôi phục, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn lại.
“Điều này! Điều này sao có thể!”
Đứng ở trên trời cao, Xích Vũ thiên quân trước đó còn giống như một vị thần, sau đó thì thay đổi sắc mặt, giống như nhìn thấy chuyện gì đó không thể tưởng tượng nổi.
Mà đợi đến khi mọi người hiểu rõ tình trạng thì tất cả đều trợn tròn mắt.
Chỉ thấy, ở bên trong một cái hố lớn bên dưới, đạo thân ảnh thiếu niên gầy yếu kia vẫn đứng hiên ngang như cũ ở nơi đó, thế mà chưa từng ngã xuống!
“Hắn thế mà…đỡ được?”
“Hắn làm được như thế nào?”
“Quả thực không thể tưởng tượng nổi!”
…
Phải biết, tại Tu Chân giới, sở dĩ sẽ có câu nói “Dưới Hóa Thần đều là con giun dế”, không đơn thuần bởi vì cảnh giới Hóa Thần đối với Tu Chân giả mà nói là một ngưỡng cửa rất lớn, tuyệt đại đa số tu sĩ cả đời đều khó mà vượt qua.
Nguyên nhân chủ yếu nhất ở chỗ, một khi bước vào cảnh giới Hóa Thần, thực lực của ngươi tu chân sẽ thay đổi bay vọt về chất!
Cho dù là tu sĩ vừa mới bước vòa cảnh giới Hóa Thần cũng đủ để dễ dàng treo mười tên tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong lên đánh.
Chứ đừng nói là Xích Vũ thiên quân này sớm đã bước vào cảnh giới Hóa Thần đã được mấy trăm năm, bản thân còn là cường giả Hóa Thần có danh tiếng lâu năm.
Mà trái lại, Diệp Trần tuy rằng chỉ có cảnh giới Kim Đan mà thôi!
Dựa theo dưới tình huống bình thường, Xích Vũ thiên quân chỉ cần tùy tiện động đọng ngón tay cũng đủ để nghiền ép hắn hơn một trăm lần.
Nhưng bây giờ thì sao, một kích toàn lực của Xích Vũ thiên quân, thế mà đều không thể gi ết chết hắn!
“Ta không tin! Ta không tin!”
Xích Vũ thiên quân đầu tiên là đứng ngẩn ngơ một lát, sau đó hai mắt như muốn phun ra lửa, lập tức cũng không lo được thân phận và địa vị của mình, quơ song quyền, hướng Diệp Trần ở phái dưới một quyền lại một quyền đánh rơi xuống đưới.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
…
Xích Vũ thiên quân tung ra mỗi một quyền, trên mặt đất phía dưới liền xảy ra một cơn địa chấn rất lớn, mặt đất cũng lõm xuống dưới thật sâu.
Mà mọi người đứng quan sát ở xung quan bên ngoài, càng là lùi lại liên tục, một mực lùi tới hơn mấy trăm dặm, như vậy mới có thể miễn cưỡng tiếp nhận, quyền kình mênh mông của Xích Vũ thiên quân kia.
Trọn vẹn mười mấy quyền qua đi, cả vùng đất trong phạm vi trăm dặm đều đã hoàn toàn biến thành phế tích, vốn là ngọn núi cao vút, mạnh mẽ bị Xích Vũ thiên quân đánh thành một cái vực sâu vài trăm mét!
“Tiểu tử! Bổn quân cũng không tin, như vậy mà ngươi còn không chết?”
Xích Vũ thiên quân chậm rãi thu hồi nắm đấm, nhìn qua mặt đất phía dưới giống như bị bom nguyên tử oanh tạc qua, khóe miệng không thể không hiện ra nụ cười lạnh.
Tuy nhiên chẳng mấy chốc, nương theo giọng nói lạnh lùng vang lên, nụ cườ trên mặt của Xích Vũ thiên quân trong nháy mắt cứng lại tại chỗ, “Đánh đủ chưa? Nếu như ngươi đánh đủ rồi, vậy tiếp theo là tới lượt ta!”
P/S: Ta thích nào…chương 3- Ủng hộ Kim phiếu nha, tu linh thạch nha các đạo hữu:D