Ầm ầm!
Sau khi ba người làm ra lựa chọn của riêng mình thì đại điên Thời Không lập tức lắc lư kịch liệt một trận, sau đó ở vị trí cấp thấp nhất có một cái cửa bằng đồng từ từ mở ra:
“Đây là cửa vào chữ Nhân!”
Ông lão áo bào trắng kia nói xong thì hướng Phong Hoa Vũ vung tay lên, Phong Hoa Vũ liền được đạo lực lượng quy tắc này bao vây lấy quấn vào bên trong.
Sau khi cửa chữ Nhân chậm rãi khép lại thì ở bên trong đại điện Thời Không lại có một cái cửa lớn màu vàng kim từ từ mở ra:
“Đây là cửa vào chữ Địa!”
Chẳng mấy chốc ở dưới lực lượng quy tắc bọc vào, Lạc Huyền Băng cũng bị cuốn vào bên trong cửa chữ Địa
Tuy nhiên lúc Lạc Huyền Băng bị cuốn vào tới ngoài cửa chữ Nhân thì bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Trần, trong đôi mắt đẹp hiện ra vẻ lo lắng.
Nàng ta biết chuyện Diệp Trần quyết định thì chắc chắn không dễ dàng thay đổi, nhưng vừa nghĩ tới ông lão áo bào trắng nói là cửu tử nhất sinh thì trong lòng vẫn không thể không lo lắng cho hắn.
Diệp Trần tự nhiên cũng đọc hiểu được ý tứ này trong mắt của Lạc Huyền Băng, trong lòng cũng lập tức dâng lên một cỗ cảm giác khác thường.
“Nàng ta sẽ không phải thật sự đ ộng tình đối với ta chứ? Cái thật thật có chút không ổn…”
Lạc Huyền Băng tu luyện chính là Tuyệt Tình chi đạo, nhất định phải tuyệt tình đoạn ái mới có thể tu luyện đến cảnh giới tuyệt đỉnh, bằng không sẽ ảnh hưởng nghiệm trọng tới tu vi, thậm chí nguy hiểm đến cả tính mạng, lúc này tiến vào cửa chữ Địa cũng không biết có gặp phải nguy hiểm gì hay không?
“Sớm biết thì có lẽ ta nên để nàng ta lựa chọn cửa vào chữ Nhân…”
Ầm ầm!
Ngay vào lúc Diệp Trần suy nghĩ thì trên đỉnh cao nhất của đại điện Thời Không có một cái cửa lớn bạch kim ánh sáng lóng lánh sáng chói cũng từ từ mở ra.
Không cần hỏi cũng khẳng có thể khẳng định đây chính là cửa vào chữ Thiên.
Không đợi ông lão áo bào trắng động thủ, Diệp Trần thúc giục lực lượng Không Gian pháp tắc trong nháy mắt đã lách mình đi tới trước mặt cửa lớn màu bạch kim kia:
“Người trẻ tuổi! Ngươi cần phải biết, ngươi bước ra một bước này khả năng sẽ không thể quay đầu lại được!”
Lúc này, ông lão áo bào trắng kia đột nhiên mở miệng toát ra một câu.
Diệp Trần không thể không hơi sững sờ, ông lão áo bào trắng này trước đó vẫn luôn lãnh đạm đạm mạc, không có một chữ nói nhảm, giống như trí tuệ nhân tạo, đây là lần đầu tiên nói ra những lời kiểu này.
Sau khi Diệp Trần hơi kinh ngạc một lát, hướng về phía ông lão mỉm cười, nói:
“Bánh xe thời không, liên tục hướng về phía trước, chúng ta chỉ có tiến lên thôi chứ nơi nào có đường lui?”
Nói xong lời này, Diệp Trần bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn một tiếng, sau đó thì nhìn thẳng cất bước đi vào trong đó.
Ông lão áo bào trắng ở đằng sau nghe được lời này của Diệp Trần, đôi mắt hơi trừng một cái, sau đó thì trên cái khuôn mặt vẫn luôn nghiêm túc lạnh như sương kia vậy mà hiện ra một nụ cười, lẩm bẩm nói:
“Có ý tứ! Không nghĩ tới tiểu tử này có lý giải đối với Thời Không pháp tắc vậy mà đã đạt đến tình trạng như thế, nói không chừng hắn thật là có khả năng trở thành chủ nhân mới của tòa cung điện này a!”
Ầm ầm!
Sau khi giọng nói lầm bầm lầu bầu của ông lão áo bào trắng rơi xuống, cánh cửa lớn bạch kim kia cũng bắt đầu từ từu khép lại.
Chẳng mấy chốc đại điện Thời Không kia và thân hình ông lão áo bào trắng cũng bắt đầu trở nên phai nhạt, cuối cùng hoàn toàn biến mất không thấy, giống như là tiêu thất ở trong hư không.
Sau đó thì ánh sáng trên cả quả tinh cầu này cũng bắt đầu ảm đạm xuống.
Lại sau đó, tầng tinh vực thứ bảy, tầng tinh vực thứ sáu…từ trong ra ngoài, tất cả đều thi nhau ảm đạm xuống, giống như bóng tối bỗng nhiên bao phủ trên toàn bộ Mê La Tinh Hải, chẳng mấy chốc đã lan tràn đến tầng tinh vực thứ nhất!
Cuối cùng, toàn bộ Mê La Tinh Hải hoàn toàn được bóng tối bao phủ, chỉ có ở trên tinh cầu Sơ Thủy bên ngoài gần với Mê La Tinh Hải kia vẫn như cũ tỏa ra ánh sáng sáng chói, ở bên trong bóng tối vô tận hiện ra càng ngày càng lóa mắt!
Mà lúc này, ở trên tinh cầu Sơ Thủy, ngoại trừ Long Thần bị đảo thải bị loại trước đó, mấy người Tuyệt Vô Địch và những người khác, mấy người trong nhóm cự phách đỉnh cấp của bát đại tiên môn kia và một đám cự đầu của một số thế lực cao cấp khác, vào lúc này vậy mà tất cả đều buông xuống tới phía trên tinh cầu này.
Còn có tượng đài không lồ cao tới tám vạn mét kia một trăm cái danh tự của một trăm người vượt ải ở trên đó gần như tất cả đều tối đen xuống, duy chỉ có Lạc Huyền Băng, Phong Hoa Vũ và Diệp Trần ba cái tên này vẫn đang lóe ra ánh sáng.
“Lão tổ! Là ta phụ lòng kỳ vọng của ngài!”
Lúc này Long Thần chỉ còn lại một cái cánh tay quỳ rạp xuống trước một ông lão uy nghiêm trên đầu mọc ra đôi long giác, trên gương mặt trắng bệch hiện ra vẻ xấu hổ nồng đậm.
Hóa ra, ông lão uy nghiêm trên đầu mọc ra đôi long giác này chính là tộc trưởng đương nhiệm của Long tộc thượng cổ, luận bối phận thì chính là tổ tông của Long Thần!
Tay áo dài của lão tổ Long tộc vung lên, một cỗ lực lượng chân nguyên vô cùng tinh thuần trực tiếp đánh vào trong thân thể của Long Thần, chẳng những làm thương thế của hắn trong nháy mắt tốt hơn phân nửa, đồng thời không tự chủ được mà đứng lên:
“Việc này cũng không trách ngươi được! Không có ai ngờ tới, một tên tiểu tử không đáng chú ý lại có thể ẩn tàng sâu như thế! Vậy mà hiểu được thần thông huyết mạch của Long tộc chúng ta, xem ra lai lịch của kẻ này thật không phải đơn giản!”
Mà đổi thành một bên, Dịch Bạch nhân vật thiên tài xuất từ Vô Cực tông vào lúc này thì đang cúi đầu quỳ ở trước mặt một ông lão mặc đạo bào, khóc ròng ròng tự thuận lại tình hình chiến đấu trước đó:
“Sư tổ! Tàn bộ chuyện đã xảy ra chính là như vậy, Vân sư huynh và Yếu Cuồng Sinh sư huynh của Thái Huyền tông đều bị tiểu tử kia sát hại tàn nhẫn, nếu không phải đệ tử kịp thời bóp nát ngọc giản thì vào lúc này cũng chỉ sợ đã thân tử đạo tiêu!!”
Oanh!!
Ông lão mặc đạo bào kia nghe xong lời này thì lập tức nhướng mày, trên thân bỗng nhiên dâng lên một cỗ khí tức kh ủng bố khó mà hình dung, thậm chí ngay cả mọi người đứng ở trên tinh cầu Sơ Thủy dường như cũng bị khí tức trên người hắn làm cho kinh sợ, cả quả tinh cầu đung đưa kịch liệt một trận giống như lúc nào cũng có thể nổ tung ra!
Hóa ra, người này chính là Vân Thương Sinh tông chủ Vô Cực tông, là tồn tại cấp cao nhất trong bát đại tiên môn, thậm chí là toàn bộ Tu Chân giới!
Mà ngoại trừ Vân Thương Sinh tông chủ Vô Cực tông ra, mấy tên cự phách của mấy đại tiên môn tất cả cũng gần như đều đến đông đủ, gần như toàn bộ đều có tu vi cấp Độ Kiếp đế quân!
Không khoa trương chút nào, lấy tu vi kinh khủng của những người này, nếu như không phải cố gắng áp chế khí tức của mình thì chỉ sợ toàn bộ tinh cầu trước mắt vào thời điểm này ở dưới uy áp của bọn họ sẽ đột nhiên sụp đổ hoàn toàn hóa thành phấ vụn!
“Người này hại chết cháu yêu của ta, đợi hắn từ bên trong Mê La Tinh Hải đi ra, nhất định phải giao cho Thái Huyền tông ta đến xử trí!”
Một ông lã tóc xám mũi sư miệng rộng bỗng nhiên một mặt hận hận mở miệng nói, giọng nói giống như Cửu Thiên Thần Lôi, chấn cho toàn bộ tinh cầu Sơ Thủy phải rung động.
Hóa ra cái người nói chuyện này chính là Yến Nam Hùng tông chủ Thái Huyền tông, cũng là gia gia của Yến Cuồng Sinh kia.
Không nghĩ tới, lời này của Yến Nam Hùng vừa mới rơi xuống thì lập tức có đại lão khác cười lạnh nói:
“Yến tông chủ thật đúng là đánh một tay tính toán thật hay! Ta thấy ngươi vì báo thù cho cháu trai ngươi là giả, muốn độc chiếm bí mật Mê La Tinh Hải mới là thật đi!”
Giọng nói này rơi xuống thì lập tức được đại lão khác tán đồng:
“Không sai! Ai cũng biết, bên trong Mê La Tinh Hải này ẩn giấu một cái bí mất rất lớn, chẳng lẽ Thái Huyền tông các ngươi muốn độc bá hay sao?”
P/S: Ta thích nào…chương 1 Kim phiếu mọi người ơi