“Không!!!”
Suy nghĩ từ bỏ vừa mới hiện lên, thì đã bị chấp niệm cường đại của Diệp Trần áp đảo, dùng hết chút sức lực cuối cùng, lại bước ra một bước nhỏ…
Ông ~~
Ngay vào trước khi Diệp Trần hoàn toàn đánh mất đi ý thức, hắn dường như thấy được một chùm sáng, ngay sau đó thì cái gì cũng không biết…
Cũng không biết đi qua bao lâu, đợi đến khi ý thức của Diệp Trần khôi phục lại một lần nữa thì phát hiện chính mình đã đi vào bên trong một không gian đầy bí ẩn.
“Đây là nơi nào? Thương thế trên người của ta thế mà đã khôi phục hoàn toàn rồi?”
Diệp Trần vừa mừng vừa sợ, lúc trước thân thể tính cả thần hồn của hắn gần như đều đã tan vỡ hoàn toàn, không nghĩ tới bây giờ thế mà hoàn toàn tốt!
Mà làm cho Diệp Trần cảm thấy khiếp sợ nhất là, bốn mươi chín phù văn của bốn mươi chín loại pháp tắc trong cơ thể hắn vậy mà xuất hiện xu thế dung hợp lẫn nhau!
“Diệt thế giả! Ngươi rốt cuộc đã đến!”
Ngay vào lúc Diệp Trần đang nghĩ mãi mà không hiểu thì bỗng nhiên một giọng nói lúc có lúc không đột nhiên vang lên ở trong vùng không gian này.
Ngay sau đó, trước mặt Diệp Trần xuất hiện một đạo thân ảnh hư huyễn lúc ẩn lúc hiện.
Đây là một ông lão thần bí một thân mặc áo bào trắng, hơn nữa râu tóc đều bạc trắng hết cả, trên người hiện ra một cỗ khí tức thần bí khó mà hình dung, thật giống như cả người đều được một tầng sa mỏng bao phủ, lấy tu vi và thực lực bây giờ của Diệp Trần vậy mà cũng không nhìn thấy rõ mặt mũi của hắn.
“Ngươi là ai?”
Diệp Trần thật ra thì đã mơ hồ đoán được thân phận của ông lão trước mắt này.
Có thể xuất hiện ở bên trong Thiên Kiếp thần tháp, hơn nữa ông lão này thần bí như vậy thì hơn phân nửa chính là chủ nhân của Thiên Kiếp thần tháp này!
Quả nhiên, giọng nói của ông lão kia vô cùng hòa hoãn, nói:
“Tên ta là Nguyên Thủy, chính là người khai sáng một phương thế giới này!”
“Diệt thế giả, ta đã ở chỗ này chờ qua vô số kỷ nguyên cuối cũng cũng đã đợi được ngươi đến!”
Diệp Trần lần nữa nghe được cách mà ông lão xưng hô đối với mình thì lập tức rất là khó hiểu:
“Ngài vừa rồi xưng ta là, diệt thế giả?”
Ông lão nhẹ gật đầu, “Đúng! Thế giới mà ta khai sáng, nhất định kết thúc ở trong tay của ngươi, cho nên ngươi chính là diệt thế giả!”
Diệp Trần ngạc nhiên nói:
“Ta phải hủy đi thế giới mà một tay ngài khai sáng, chẳng lẽ ngài tuyệt không tức giận sao?”
Không nghĩ tới, ông lão cười ha ha:
“Vạn vật có sinh ắt có diệt, vũ trụ cũng là như thế! Sứ mệnh của ta là khai sáng thế giới mà sứ mệnh của ngươi thì là hủy diệt thế giới, chúng ta đều là người làm sứ mạng của mình mà thôi!”
“Đương nhiên, diệt thế giả cũng là người sáng thế giả, thế giới này kết thúc ở trong tay của ngươi, thế giới mới cùng từ trong tay của ngươi mà sinh ra!”
“Cho nên, ngươi chính là Nguyên Thủy đại đế đời tiếp theo!”
Diệp Trần cúi đầu trầm mặc một lúc mới lại ngẩng đầu lên:
“Ta đã hiểu! Tuy nhiên, ta còn có một câu hỏi cuối cùng!”
“Hỗn độn pháp tắc?”
Nguyên Thủy đại đế dừng như sớm đã ngờ tới Diệp Trần sẽ hỏi cái này, trực tiếp mở miệng nói.
Diệp Trần nhẹ gật đầu:
“Nghe nói, Hạo Thiên giới không có Hỗn Độn pháp tắc thì vĩnh viễn không cách nào chân chính trở thành chủ thế giới, cho nên ta muốn biết, như thế nào mới có thể lĩnh ngộ Hỗn Độn pháp tắc một loại pháp tắc cuối cùng bên trong năm mươi loại pháp tắc?”
Nguyên Thủy đại đế cười, tuy rằng Diệp Trần không cách nào nhìn thấy rõ khuôn mặt của hắn, nhưng lại có thể cảm nhận được rõ ràng.
Nguyên Thủy đại đế chậm rãi nói:
“Hỗn độn pháp tắc, không có tồn tại!”
“Không tồn tại?”
Diệp Trần lập tức choáng váng:
“Làm sao lại không tồn tại? Điều này sao có thể!”
Từ Hạo Thiên đại đến đến Thế Giới Chi Tâm của Hạo Thiên giới, thậm chí các đại đế cấp chúa tể, đều đang khổ cực truy tìm Hỗn Độn pháp tắc, vậy mà không tồn tài?
“Chẳng lẽ trong vũ trụ, căn bản cũng không có loại pháp tắc thứ năm mươi?”
Diệp Trần nhịn không được tiếp tục truy vấn.
Không nghĩ tới, Nguyên Thủy đại đế lại lắc đầu lần nữa:
“Có thể nói có, cũng có thể nói không có!”
Diệp Trần hoàn toàn choáng váng.
Nếu như không phải biết đối phương chính là cường giả cấp đại đế đầu tiên của Tu Chân giới thì đoán chừng coi hắn là bị bệnh thần kinh cũng nên!
Nguyên Thủy đại đế lại tiếp tục chậm rãi nói:
“Là vì Có và Không sinh lẫn nhau; Sinh và Tử tạo nên lẫn nhau; Cao và Thấp dựa vào nhau; Trước và Sau theo nhau…”
“Cái gọi là Hỗn Độn, chính là không có, không không, không sống, không chết, không cao, không thấp, không trước, không sau…”
Sau khi Diệp Trần nghe xong thì lập tức không hiểu ra sao, hoàn toàn không thể hiểu được.
Còn muốn tiếp tục hỏi lại thì Nguyên Thủy đại đế bỗng nhiên lại nói:
“Bản đế truyền cho ngươi một đạo pháp quyết, sau khi ngươi đi ra khỏi đây thì có thể thả Hỗn Thế Ma Viên ra, nó sẽ giúp ngươi diệt thế!”
Nói xong lời này, Nguyên Thủy đại đế cong ngón búng ta:
Sưu!
Một đạo ánh sáng trắng chui vào trong mi tâm của Diệp Trần:
Ông ~~
Đầu Diệp Trần mê muội một lúc, trong đầu đã nhiều thêm một đạo pháp quyết cực kỳ huyền diệu.
Đợi đến khi Diệp Trần lấy lại tinh thần, Nguyên Thủy đại đế sớm đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
…
Cùng lúc đó, mọi người ở phía bên ngoài Thiên Kiếp thần tháp cũng không biết bên trong thần tháp có chuyện gì xảy ra, thế nhưng toàn bộ khung cảnh ở bên ngoài đã hoàn toàn sôi trào!
Bởi vì trên màn hình lớn, số tầng mà Diệp Trần vượt qua đã dừng lại ở 1000 tầng!
Mà đỉnh cao nhất của Thiên Kiếp thần tháp, có một luồng ánh sáng rất mạnh chiếu thẳng lên trời cao!
Vào lúc này, ngoại trưc cường giả cảnh giới Hợp Đạo Tiên Quân và mấy đại thiên kiêu còn có thể miễn cưỡng giữ được vẻ bình tỉnh bên ngoài, những người còn lại gần như tất cả đều quỳ rạp xuống đất.
Nhất là Nguyên Thủy môn từ trên xuống dưới bao gồm cả môn chủ Nguyên Thủy môn ở bên trong, tất cả đều quỳ ở trên mặt đất, dập đầu triều bái:
“Thần tháp sáng, thánh nhân ra! Nguyên Thủy môn ta thủ hộ thần tháp vô số kỷ nguyên, không nghĩ tới vậy mà ở thế hệ này của ta chờ được thánh nhân xuất thế a!”
Nguyên Đạo Nhất, môn chủ Nguyên Thủy môn quỳ cúi ở trên mặt đất, nước mắt tuôn đầy mặt.
Mà Hi Nguyệt đã vui đến phát khóc từ lâu, không ngừng lẩm bẩm nói:
“Hắn làm được! Hắn thật làm được!”
Diệp Trần ở trước lúc tham gia khảo hạch đã từng nói, mục tiêu của hắn là 1000 tầng!
Lúc đó, tất cả mọi người cảm thấy hắn là một cái tên cuồng đồ ngông cuồng, ngay cả Hi Nguyệt cũng không tin.
Hết cách rồi, trước đó, vô luận là ai cũng không có khả năng tin tưởng a!
Nhưng là bây giờ, hắn vậy mà thật nói được thì làm được!
“Sư phụ, bây giờ ngài còn có lời gì để nói tiếp không?”
Hi Nguyệt nhìn về phía Quỳnh Bích Lạc ở một bên.
Quỳnh Bích Lạc há to miệng, á khẩu không trả lời được.
Ầm ầm!
Ngay vào lúc Diệp Trần lên đ ỉnh không lâu, tượng đài Thiên Kiếp bỗng nhiên rung động kịch liệt một trận, ngay sau đó trên vị trí đầu tiên đỉnh cao nhất của tượng đài Thiên Kiếp, danh tự Hạo Thiên ở hạng nhất đã bắt đầu chậm rãi biến mất, sau đó biến thành một cái danh tự hoàn toàn mới:
Diệp Trần!
Ngay sau đó, danh tự hạng hai lại bắt đầu chậm rãi biến mất sau đó biến thành danh tự Hạo Thiên, sau đó là danh tự hạng ba biến thành danh tự hạng hai trước đó, cứ thế mà suy ra…
Bởi vì xuất hiện hai chữ Diệp Trần, danh tự có sẵn ở trên tượng đài Thiên Kiếp, tất cả đều tụt xuống một vị trí!
Mà liên tục như vậy cho đến cuối cùng, ba chữ Tuyệt Vô Địch trực tiếp bị sút ra khỏi tượng đài Thiên Kiếp!
“Không!!!”
Tuyệt Vô Địch thấy thế thì lập tức nhịn không được mà rống lớn một tiếng, suýt chút nữa ngã xuống đất.
Hắn đã phải chịu trăm cay ngàn đắng, thậm chí còn sử dụng bí thuật tông môn mới đánh vỡ được ghi chép vạn năm qua, thành công đưa danh tự của mình khắc lên trên tượng đài Thiên Kiếp.
Kết quả là cái mông còn chưa có ấm, thì đã bị chen ra ngoài!
Hắn chỉ sợ là từ trước tới nay, là người giữ được danh tự ở trên bảng Thiên Kiếp trong khoảng thời gian ngắn nhất…
P/S: Ta thích nào…chương 7