Tác giả: Mạn Bộ Trường An
Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019
Trong đại điện lại lần nữa yên tĩnh, Trĩ Nương lạnh tim nhìn chằm chằm Thường Viễn Hầu, bà ngoại nhiều năm chịu oan khuất vào trong miệng ông ta chỉ thành một câu nói nếu có oan thì sẽ chính danh cho bà ngoại.
Thật đáng buồn? ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Củng thị che mặt rơi lệ, không dám lên tiếng.
Trong mắt Trĩ Nương tràn ngập phẫn nộ, chẳng lẽ mấy năm nay chịu khổ cũng chưa đủ để ý sao? Còn có nguyên chủ sớm đã hồn phi phách tán, nàng ấy khổ sở có ai biết, nếu không có việc năm đó, nếu Thường Viễn Hầu là một người nam nhân đảm đương, thì làm gì có bi kịch sau này.
“Thường Viễn Hầu muốn làm thế nào để chính danh, là khôi phục danh phận Thường Viễn Hầu phu nhân sao? Người đã chết rồi, sinh thời ngoại chịu tội như thế dễ dàng xóa bỏ toàn bộ thế sao?”
“Vậy ngươi nói ngươi còn muốn như thế nào?”
“Còn muốn thế nào?” Trĩ Nương tức quá hóa cười: ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
“Thường Viễn Hầu là anh hùng sa trường, là nam nhi tình nguyện chết trận sa trường oanh oanh liệt liệt, cũng không muốn rụt đầu rụt đuôi uất ức cả đời, nam nhân như thế, nữ nhân tuy có chút khác biệt thì cũng như thế, cho dù là khốn cùng hay thất vọng, cũng muốn đường đường chính chính sống cả đời, chứ ai muốn lưng đeo ô danh ôm hận mà chết, cả đời một con người, ngươi nói phải bồi thường thế nào? Há chỉ là một câu khinh phiêu phiêu chính danh là có thể làm cho người chết mỉm cười nơi cửu tuyền sao.”
Củng thị ngơ ngác nhìn Trĩ Nương, chợt phát hiện nàng chưa bao giờ hiểu về nữ nhi của mình, nữ nhi nàng từ khi tự sát không thành, tính tình bỗng trở nên cường ngạnh rất nhiều, có lẽ là do chết qua một hồi nên không còn sợ hãi. ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Củng thị dùng tay áo lau khô nước mắt, bi ai khẩn thiết nói:
“Thường Viễn Hầu, tiểu nữ tuy rằng có chút vô lễ, lại đúng tình hình thực tế, mẫu thân khi còn trên đời, buồn bực không vui, cũng không thấy cười, lúc lâm chung lưu lại di ngôn nói phụ nhân mãi mang họ Củng, không thể sửa họ, nên phụ nhân nghĩ vô luận hầu gia muốn bồi thường thế nào, cuối cùng vẫn là mẫu thân vẫn khó có thể nhắm mắt.”
Thân mình thường Viễn Hầu lung lay một chút, Mai quận chúa sắc mặt xanh mét chất vấn: ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
“Các ngươi còn muốn thế nào? Trước mắt thì sự tình không rõ, bà ấy có bị oan uổng không cũng không biết, các ngươi đã ở đây chất vấn, thật là buồn cười.”
Trĩ Nương lập tức phản biện:
“Quận chúa sợ cái gì? Sợ vị trí chính thê khó giữ được, hay là từng làm chuyện trái với lương tâm, sợ nửa đêm oan hồn gõ cửa.”
Mai quận chúa ngẩng đầu, vẫn duy trì bộ dáng cao ngạo:
“Ta có gì mà sợ hãi, ta chỉ là xem không đành cảnh các ngươi bức bách hầu gia, bệ hạ xem nàng vô lễ như thế, nào có vẻ người có giáo dưỡng, ta thật lòng vì Tư gia mà thấy tiếc, trưởng tôn họ lại cưới nữ tử như thế, cũng không sợ họa đến con cháu.”
“Quận chúa đến tột cùng là chột dạ, hay là muốn diễn lại trò cũ, hắt nước bẩn lên đầu thần nữ, công đạo tại nhân tâm, quận chúa nên ngẫm lại chính mình, chớ có suy bụng ta ra bụng người.”
“Ngươi… Bệ hạ, ngài phải vì thần phụ làm chủ.”
Mai quận chúa quỳ xuống khẩn cầu Kỳ Đế.
Trĩ Nương mắt lạnh cũng quỳ xuống: “Bệ hạ, thỉnh ngài vì thần nữ làm chủ.” ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Kỳ Đế vẫy tay: “Tiểu nha đầu, rất có can đảm, tiến lên đây.”
Trĩ Nương nửa ngẩng đầu nhìn thấy Kỳ Đế đang thân thiện nhìn nàng, nàng lại cúi đầu đi về phía trước hai bước.
Kỳ Đế nghiêm túc đánh giá nàng, thật lâu sau, mới nói với Hoàng Hậu: ” Hậu xem, nàng lớn lên thật giống nàng, Vĩnh An cùng Thái tử đều không giống nàng, Thuấn Nhi mặt thì giống nhưng cái khác cũng không giống, ngược lại là nàng, giống mười trên mười khi Hậu còn niên thiếu.”
“Xác thật là nàng cùng thần thiếp rất giống nhau, nhưng thần thiếp lại không có dũng khí như nàng ấy.” ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
“Đúng vậy, trẫm nhớ nàng năm đó nhát gan giống như nai con.” Kỳ Đế cười rộ lên, người trong điện đều thở phào nhẹ nhõm, mới vừa rồi không khí thật quá dọa người.
Lòng bàn tay Củng thị đều là mồ hôi, nàng âm thầm lo lắng khi mới vừa rồi Trĩ Nương mở miệng chống đối Mai quận chúa, bệ hạ có thể trách tội con bé, lại cảm thấy thống khoái trong lòng, nếu lá gan nàng lớn hơn chút nữa, nàng cũng muốn cùng Mai quận chúa phản biện một phen, Đế hậu tuy rằng nói chuyện bình thường, nàng lại không nghe nghiêm túc.
Hoàng Hậu bị Kỳ Đế nói bỗng có chút bối rối, cũng cẩn thận nhìn Trĩ Nương, nói với Triệu thị: ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
“Liễu Diệp, ngươi nói xem Trĩ Nương có giống bổn cung năm đó?”
Triệu thị cùng Phượng Nương vẫn luôn cúi đầu nãy giờ, động cũng chưa động, thấy Hoàng Hậu nhắc tới thị thấp giọng nói:
, “Hồi nương nương tất nhiên là giống ạ, Trĩ Nương giống nương nương, cũng giống đại tẩu, nói thật, mới lúc đầu nhìn thấy nô tỳ bị dọa nhảy dựng, còn nhớ về năm đó, nô tỳ thiếu chút hỏi nàng có chuyện gì muốn phân phó nô tỳ làm không luôn.”
Triệu thị giọng nói mang theo hoài niệm, Hoàng Hậu thần sắc buồn bã, ánh mắt sâu thẳm:
“Liễu Diệp nói đến năm đó, làm bổn cung nhớ tới một ít chuyện cũ, khi đó quận chúa đối với bổn cung cực kỳ nghiêm khắc, một ngày hai bữa cơm còn không được ăn no, nói là muốn bảo dưỡng dáng người dễ gả chồng, có lúc bổn cung đói đến không chịu nổi, nửa đêm bụng như bị dao đâm, vẫn may là có Liễu Diệp ngươi trộm đến nhà bếp lấy một cái màn thầu lạnh tới, chúng ta dùng ánh nến, đem nó nướng lên, lúc này mới xem như có lót bụng, hiện tại nghĩ đến, bổn cung không thấy màn thầu nào ngon như nó.”
“Nương nương, nô tỳ cũng thế, khi đó có ngài săn sóc nô tỳ, nô tỳ cũng có cái ăn, tuy rằng hiện tại ngày trôi qua rất tốt nhưng nô tỳ luôn nhớ tới đoạn thời gian đó, khổ cũng là ngọt.”
Thường Viễn Hầu hổ thẹn cúi đầu, những việc này trước nay ông ta cũng không biết.
Mai quận chúa tự trách: ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
“Đều là thần phụ sai, khi đó thần phụ chỉ nghĩ nữ nhi gia phải dưỡng dáng người nếu không khó mà nói chuyện với nhà chồng, đối với nương nương khắc nghiệt chút, cũng coi như là chó ngáp phải ruồi, tác thành cho nương nương cùng bệ hạ một nhân duyên tốt.”
Hoàng Hậu cũng không thèm nhìn tới bà ta chỉ liếc mắt một cái, cũng không tiếp lời, bà ta xấu hổ quỳ đó, bệ hạ cũng chưa kêu bà ta đứng dậy, trên mặt đành cứng đờ cười.
Sau một lúc lâu, Kỳ Đế xua tay, ” Thôi, việc này trẫm sẽ cho người tra manh mối, các ngươi lui ra đi.”
Hoàng Hậu thấp giọng nói, “Bệ hạ, thần thiếp muốn cùng Triệu phu nhân nói chuyện, chẳng biết có được không?”
“Chuẩn.” ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Kỳ Đế bãi giá rời đi, người trong điện cũng theo thứ tự đi ra, chỉ có mẹ con Củng thị lưu lại, Hoàng Hậu từ ái cười với Trĩ Nương:
“Cầm cô, ngươi mang Trĩ Nương dạo Ngự Hoa Viên một chút, ta cùng với Triệu phu nhân có lời muốn nói.”
Cầm ma ma cho hai vị cung nữ dẫn Trĩ Nương đi, sau đó Hoàng Hậu chậm rãi xuống bảo tọa, đứng trước mặt Củng thị, chỉ sập gụ:
“Ngồi đi, không cần câu nệ.”
Củng thị chần chờ ngồi, cúi đầu tạ ơn.
Hoàng Hậu nhìn nàng:
“Ngươi nói để bổn cung nghe mấy năm nay ngươi sống thế nào?”
Củng thị cúi đầu, đem chuyện mấy năm nay nói ra, sau khi mẫu thân chết vì bệnh, một mình thì sinh sống, sau lại bị vợ của Phương Đại Nho đuổi ra khỏi tòa nhà, lưu lạc đến Độ Cổ, thiếu chút nữa bị ** hại, đến chuyện được Triệu Thư Tài cứu, ủy thân làm thiếp thì Hoàng Hậu đã đầy bi phẫn. ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Như Trĩ Nương nói hoàng hậu không tin mẫu thân lại nhìn trúng một mã quan, cũng như cùng người đó tư thông, Củng thị chắc chắn là muội muội ruột của hoàng hậu, tỷ muội hai người vốn là đích nữ Thường Viễn Hầu phủ, được sủng ái, phú quý vô ưu, lại bởi vì việc năm đó mà một người thành thứ nữ, chịu mọi tra tấn, một người khác vì sinh tồn chỉ có thể ủy thân làm thiếp.
Trong lòng hoàng hậu biết kẻ thù là ai chứng cứ cũng xác thực hết rồi.
“Bổn cung nghe nói nguyện phối của Triệu Thư Tài là người thập phần ác độc, mấy năm nay ngươi ăn không ít khổ rồi.”
Củng thị ngăn không được nước mắt chảy xuống tới:
“Hồi nương nương, thần phụ không dám nói khổ.”
Nàng là một thiếp thất, nào dám báo oán giận khổ cực, Đổng thị làm người ác độc, nếu không phải nàng cẩn thận thì làm sao còn có thể sống đến bây giờ.
Hoàng Hậu đem tay vỗ trên vai nàng:
“Khổ tận cam lai, mới là nhân sinh thú vị.” ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Củng thị vừa nghe lời này, đã khóc không thành tiếng.
“Bệ hạ muốn tra rõ chuyện năm đó, chắc chắn sẽ cho mẫu thân một công đạo, ngươi với ta là tỷ muội, về sau có chuyện gì, ngươi cứ tới trong cung tìm bổn cung, bổn cung sẽ vì ngươi làm chủ.”
Củng thị đứng dậy quỳ xuống, không ngừng tạ ơn.
Trĩ Nương được các cung nhân dẫn tới Ngự Hoa Viên, nàng vô tâm xem mấy đóa hoa, suy tư việc hôm nay, chậm rãi đi tới, bỗng nhiên nghe thấy phía trước có tiếng người nói chuyện, ngẩng đầu thì thấy cách đó không xa ở trong đình, có mấy nam tử tựa hồ như đang đàm luận cái gì đó.
Nàng liếc mắt một cái liền nhận ra vị hôn phu của nàng, vóc người hắn thon dài nhất, bên trong đám người nhưng khí chất thanh lãnh đã có thể làm người khác chú ý tới hắn. ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Đang muốn lảng tránh, liền nghe có người di một tiếng, thực mau có một vị thiếu niên áo tím chạy đến trước mặt, kinh ngạc đánh giá nàng.
“Vị cô nương này lạ mặt nhưng lại quen mặt như vậy, không biết là trong cung nào?”
Thiếu niên đó ước mười bốn lăm tuổi, bộ dáng ngọc diện môi đỏ, đôi mắt linh động, ẩn có cảm giác quen thuộc, lòng Trĩ Nương vừa động, khuất thân hành lễ:
“Thần nữ Triệu thị Trĩ Nương gặp qua Nhị hoàng tử.”
Kỳ Thuấn tấm tắc ra tiếng, dạo quanh nàng một vòng:
“Triệu Trĩ Nương? Ngươi chính là vị hôn thê của Lương Xuyên ca ca, bổn cung nhìn ngươi quen mắt, khó trách khó trách…”
Thái tử cùng Tư Lương Xuyên với Bình Triều đều đi tới, Thái tử trêu ghẹo nói: ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
“Không thể tưởng được có thể ở trong cung nhìn thấy Triệu Tam tiểu thư, trách không được cô mới gặp liền cảm thấy ngươi quen mặt, nguyên lai chúng ta là thân thích.”
Bọn họ mới vừa rồi ở trong đình, cũng đã biết được chuyện ở Đức Xương Cung phát sinh, sự tình đó Đế hậu không che lấp, nên thực mau đã truyền tới tai bọn họ.
Hắn cùng hoàng huynh chưa kịp nghị luận chuyện này nhưng thị phi khúc chiết thì trong lòng ai cũng biết rõ ràng.
“Lương Xuyên ca ca cũng thật có phúc khí, tìm được nương tử xinh đẹp như vậy.” Hắn vừa nói, tay từ trong tay dựng ngón tay cái với Trĩ Nương.
Trĩ Nương liếc mắt nhìn hắn, cùng cười rộ lên.
Tư Lương Xuyên bất lộ thanh sắc nhìn nàng chăm chú, vẫn luôn biết nàng không phải nhu nhược như mặt ngoài, lại không nghĩ rằng ở trong cung Hoàng Hậu, nàng cũng dám chất vấn Thường Viễn Hầu, Thường Viễn Hầu sẽ có chút buồn bực đi, ông ta là từ chiến trường ra, sát khí trên người làm Thái tử cùng Nhị hoàng tử thấy đều trốn chạy rất xa, lại bị một tiểu cô nương hỏi đến á khẩu không trả lời được, sợ là chuyện đầu tiên trong cuộc đời rồi.
Nàng cũng lén lút đánh giá vị hôn phu, trong mắt người bên ngoài thì thành nàng cùng Tư Lương Xuyên mắt đi mày lại. ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Bình Triều cũng đang âm thầm quan sát nàng, khi mới nghe Tư Lương Xuyên cưới nàng làm vợ, hắn còn ở trong lòng cười nhạo đối phương nông cạn, chỉ trọng sắc không nặng nhân phẩm, lại không nghĩ tới nguyên bản thứ xuất quan nhỏ, lại là cháu của Hoàng Hậu nương nương.
Hắn cùng Phượng Nương giờ đính ước, cùng Tư Lương Xuyên về sau sẽ là anh em cột chèo, hắn cùng Thái tử, Nhị hoàng tử là anh em bà con, Triệu Trĩ Nương cùng Thái tử, Nhị hoàng tử cũng coi như là biểu huynh muội. Mấy người bọn họ đều là thân thích.
Chỉ là sau này, Thái tử giờ coi trọng hắn, hay trọng dụng Tư Lương Xuyên cũng chưa biết, Tư Lương Xuyên đã nhiều năm không ở trong cung, Thái tử gần đây lại luôn triệu Tư Lương Xuyên tiến cung, rõ ràng là xa cách hắn vì Phượng Nương. ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Nhưng bệ hạ tứ hôn, hắn có thể làm như thế nào?
Hắn mịt mờ, phức tạp nhìn Thái tử, Thái tử ho nhẹ một tiếng, “Cô nhớ tới còn có chút việc, vừa lúc hoàng đệ cũng tới, chúng ta hảo hảo thương nghị một phen.”
Nhị hoàng tử lưu luyến cùng Thái tử rời đi, thỉnh thoảng lại nháy mắt với Trĩ Nương, Trĩ Nương đối với hắn tâm sinh hảo cảm, không tự giác mà có ý thân cận, nhoẻn miệng cười.
Tư Lương Xuyên đi đến bụi hoa, nàng vội thu hồi ý cười, cúi đầu thuận mi theo sau.
“Đại công tử, mới vừa rồi chuyện ở Đức Xương Cung, các người đều đã biết sao?”
” Ừ, Đế hậu vẫn chưa tránh người, vợ chồng Thường Viễn Hầu ra cung sắc mặt quá khó coi, chúng ta đều biết được nguyên do, bệ hạ nhúng tay, bà ngoại nàng chắc chắn sẽ được khôi phục thân phận, đến lúc đó không biết mẫu thân nàng tính toán thế nào?” ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
“Đại công tử lời này là có ý gì, nếu mẫu thân ta nhận tổ quy tông, ổn hay không ổn?”
Tư Lương Xuyên xoay người, đối mặt với nàng:
“Nhận kẻ thù làm mẹ, nếu vì phú quý cũng không ổn.”
Trong lòng mọi người đều biết rõ, nếu năm đó nguyên phối Thường Viễn Hầu bị người hãm hại, thì đầu sỏ gây tội chỉ có một đó là Mai quận chúa.
Trĩ Nương gật đầu, “Ta sẽ khuyên nương.”
Khuôn mặt nhỏ thực nghiêm túc, rõ ràng là thiếu nữ non nớt, trong ánh mắt lại lộ ra sự lõi đời thành thục, cứ làm người trưởng thành khiến người ta buồn cười.
Hắn cong khóe miệng xíu liền khôi phục thái độ bình thường:
” Khi Hoàng Hậu triệu kiến các ngươi nhưng có nhắc tới Triệu Yến Nương?”
Nàng nhăn mày lại, hắn hỏi cái này làm gì?
” Không quá chú ý, ba tỷ muội tiến cung, Hoàng Hậu có hỏi qua một ít thôi.” ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
“Nhớ kỹ, nếu Hoàng Hậu hỏi về nàng ta, nhất định phải nói nhiều một chút, tỷ như nói Triệu Yến Nương lớn lên cực giống Đổng thị, không chỉ có tướng mạo giống mà tính tình cũng thập phần giống.”
“Đại công tử, vì sao thế ạ?”
Nàng đầy nghi hoặc, Tư Lương Xuyên nhìn chăm chú nàng:
“Nơi đây không tiện nói nhiều, ít hôm nữa có cơ hội, ta sẽ kỹ càng tỉ mỉ nói rõ.”
Ngự Hoa Viên tuy có núi giả bụi hoa, có thể che đậy một vài thứ, nhưng rốt cuộc vẫn là khu vườn, lại ở trong cung, cách đó không xa, các cung nữ còn đang chờ nàng, mặt khác bên cạnh đường nhỏ, thỉnh thoảng cũng có cung nữ, thái giám đi qua, nơi này xác thật không phải nơi nói chuyện bí mật.
” Vâng, đại công tử phân phó, Trĩ Nương sẽ nhớ kỹ, ta ra ngoài một hồi rồi, tính canh giờ cũng nên trở về.” ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Tư Lương Xuyên ngầm đồng ý, nhìn theo nàng hướng về Đức Xương Cung mà đi.
Trong Đức Xương Cung, Hoàng Hậu đã biết mẹ con Củng thị mấy năm nay sống thế nào, ánh mắt càng thêm tàn khốc, lơ đãng mà nhìn ngoài điện, liền thấy Trĩ Nương trở về, đôi mắt không ngừng hướng bên này ngó nghiêng,
Hoàng hậu hiểu ý cười, vẫy tay.
Trĩ Nương cung kính đi vào trong điện, tà váy hồng nhạt bị gió thổi lả tả bay, dây cột trên đầu cũng nhẹ phiêu ở không trung, bước chân lại không chậm, lộ ra nét thiếu nữ nhẹ nhàng.
“Nương nương, ngài kêu ta?”
Hoàng Hậu từ ái cười, nói với Củng thị:
“Tuy rằng ngươi chịu không ít khổ, nhưng có con gái ngoan ngoãn vậy, cũng coi như là có điều an ủi.”
Củng thị cúi đầu nói, “Nương nương nói đúng ạ, Trĩ Nương chính là lễ vật ông trời đưa cho thần phụ, nếu là không có Trĩ Nương, chỉ sợ thần phụ sớm đã không ở nhân thế.”
Theo luật pháp, thiếp thất có con không dễ bán đi, nếu không có Trĩ Nương, chỉ bằng sự độc ác của Đổng thị thì nàng đã sớm nhân khi lão gia không chú ý, đem bán đi mất rồi.
Mấy năm nay nàng sống cẩn thận, sợ Đổng thị hạ độc thủ, cũng may nuôi Trĩ Nương lớn được, hiện giờ mỗi ngày càng tốt lên, cuối cùng cũng rút vân thấy nguyệt.
Hoàng Hậu động dung, sắc bén trên mặt đều hòa hoãn xuống, tướng mạo càng giống Trĩ Nương. Bắt lấy tay Củng thị, nói lời tình cảm:
“Ngươi nhớ kỹ, về sau phàm là có ai khinh các ngươi, bổn cung sẽ vì các ngươi làm chủ.” ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Củng thị tất nhiên là cảm động rơi lệ, nghẹn ngào ra tiếng, “Tạ nương nương.”
Trĩ Nương cùng Củng thị tạ ơn, Hoàng Hậu tự mình đem các nàng nâng dậy, cho người đưa các nàng ra cung.
Mẹ con Củng thị vừa đi, sắc mặt Hoàng Hậu mới trầm xuống, hỏi Cầm ma m:
, “Phương Cô đi cũng mấy ngày rồi, chắc đã tới nơi, không biết có âm tín truyền đến chưa?.”
“Hồi nương nương nói, tạm thời không có, nô tỳ cho người ngày đêm nhìn chằm chằm Tây các, một khi có bồ câu đưa tin tới, lập tức trình cấp nương nương.”
” Ừ, đã nhiều ngày nhìn chằm chằm rồi, bổn cung nghĩ rất mau sẽ có tin tức.” ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Hoàng Hậu xoa xoa ấn đường, thập phần mệt mỏi, Cầm ma ma lập tức tiến lên, đôi tay nhẹ nhàng mà mát xa hai huyệt, thủ pháp thành thạo, Hoàng Hậu cũng giãn mày.
“Ngươi phái người nói với Địch Minh Viễn, nhiều năm rồi Bảo Châu không sinh dưỡng được, là Bình gia thiếu Địch gia, bảo hắn cưới một bình thê, thân phận không thể quá thấp, bằng không người khác sẽ cười nhạo Bình gia lấy thế áp người.”
” Vâng, nương nương, nô tỳ đã hiểu.”
Hoàng Hậu nhắm mắt lại, trước mắt hiện ra hình ảnh Bình Bảo Châu bộ dáng ngàn kiều vạn sủng lớn lên là đích nữ hầu phủ, ăn dùng đều là thứ tốt nhất kinh thành, mỗi khi đặt chân vào tiểu viện của hoàng hậu, đều với một bộ vênh váo tự đắc, khinh thường nhìn. ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Hoàng hậu so với Bình Bảo Châu lớn hơn bốn tuổi, bởi vì nhỏ xinh gầy yếu, thường xuyên mặc đồ Bình Bảo Châu không cần. Vốn dĩ là ấn theo ý Mai quận chúa, nữ nhi bà ta sẽ gả vào hoàng gia làm chính phi, đáng tiếc Bình Bảo Châu sinh không đúng thời, còn chưa trưởng thành thì các hoàng tử đều đã cưới vợ hết chỉ có Chúc Vương mất chính phi.
Chúc Vương bình thường, lại có thứ trưởng nữ con trắc phi, Mai quận chúa sao bỏ được bảo bối nữ nhi mà gả lại đây, ngàn chọn vạn tuyển, lựa chọn đệ đệ của nhà mẹ đẻ Đại hoàng tử phi, thập lí hồng trang, vẻ vang mà đem nữ nhi gả đi vào.
Đáng tiếc, người định không bằng trời định, vì trữ quân chi vị, Đại hoàng tử hạ độc mưu hại Nhị hoàng tử, sau đó bị tiên đế giam cầm chung thân, Tín Dương Hầu Địch gia dù chưa có chứng cứ cho thấy là đồng mưu, nhưng tiên đế giận chó đánh mèo, cũng bị đoạt tước, trở lại nguyên quán.
Nhiều năm như vậy, Bình Bảo Châu chưa từng sinh dưỡng, Địch gia thấy Hoàng Hậu là thân thích của Bình Bảo Châu, sợ đắc tội với Thường Viễn Hầu phủ, nên đem Bình Bảo Châu làm Bồ Tát mà cung kính, vẫn như cũ mà hưởng thụ phú quý. ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)
Nghĩ đến đây, Hoàng Hậu mở bừng mắt, nói với Cầm ma ma:
“Bổn cung hiện tại không sao, để tiểu cung nữ hầu hạ đi, ngươi đi trước đi.”
” Vâng.”
Cầm ma ma đưa mắt ra hiệu cho nhóm tiểu cung nữ, chính mình nhẹ nhàng ra ngoài, lập tức truyền tin cho Địch gia. ( Soái – Đào Quân Trang 19.02.2019)