Đọc truyện Full

Chương 3

5.

Tần Ngự nằm bò trên bàn, chỉ lộ ra cánh tay, kéo mũ trùm đầu, cố gắng ngủ tiếp.

Tôi rón rén lại gần, định dọa anh nhưng Tần Ngự đột nhiên ngẩng đầu lên, tôi đứng không vững.

Người bị dọa lại biến thành tôi.

Không ngờ được cảnh tượng sẽ trở nên khó xử như vậy.

Lúc này, tôi ngã vào lòng Tần Ngự, đôi bàn tay to lớn của anh giữ lấy eo của tôi, giống như đôi yêu nhau đang thân mật.

Trước mặt tôi là gương mặt đẹp trai phóng đại của Tần Ngự, hơi thở nặng nề của anh phả vào mặt tôi, tôi sợ đến mức không dám cử động.

Mỗi hơi thở đều tràn đầy hormone nam tính.

Đặc biệt lúc này Tần Ngự lúc này trông có hơi đáng sợ.

Đáy mắt anh hồng hồng, trong mắt là thứ cảm xúc tôi không tài nào hiểu nổi.

Nóng hổi, cháy bỏng, dường như muốn thiêu đốt tôi.

Tôi không hiểu sao lại nhớ tại kiếp trước, lúc cuối đời, Tần Ngự cũng có ánh mắt như vậy.

Khiến tôi cảm thấy dường như tôi là bảo bối quý giá nhất của anh ấy.

Đã lâu tôi chưa khóc, nước mắt làm ướt khóe mi, giọng nói có phần hoảng hốt của Tần Ngự vang lên bên tai tôi.

“Đừng khóc, mình sai rồi còn không được sao? Mình không cố ý dọa cậu đâu..”

Tần Ngự đỡ tôi ngồi lên ghế, vội vàng lấy khăn giấy lau nước mắt cho tôi nhưng lại sợ làm tôi sợ nên không dám cử động.

Đối mặt với Tần Ngự như vậy, lần đầu tiên trong đời tôi mặc kệ buông thả tính tình nóng nảy của bản thân, vừa khóc vừa mắng anh.

“Ai bảo cậu xin lỗi, đều tại cậu, đều tại cậu! Huhu, ai bảo cậu dọa mình, mình đau lòng, huhu.”

Nhớ lại chuyện đời trước, tôi không kìm nén được, từ khóc nhỏ thành khóc lớn.

Mắng Tần Ngự của lúc này cũng là mắng Tần Ngự của đời trước,cái người khiến cho tôi cái gì cũng không hiểu ngay đến những giây phút cuối đời khiến tôi rời đi cũng không yên tâm.

Trong lòng vẫn tức giận, ngày hôm sau tôi không để ý đến Tần Ngự.

Cho dù anh có mặt dày bắt chuyện với tôi thế nào đi chăng nữa.

Lúc thì anh bảo mượn tôi cục tẩy lúc thì nói anh không mang theo sách giáo khoa, muốn xem sách của tôi, lúc lại hỏi tôi cách giải bài toán anh không hiểu.

Tôi không ngờ Tần Ngự lại kiên nhẫn như vậy.

Nhưng tôi không biết, sự kiên trì và nhẫn nại này chỉ dành cho tôi.

Khi tôi nhìn anh bằng đôi mắt đỏ hoe, anh như co rúm người lại, ánh mắt xoay chuyển, không dám nhìn tôi.

Tôi tức giận giật lại cục tẩy cho anh mượn, không để ý đến anh dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn tôi.

Hừ, đồ nhát gan.

6.

Tần Ngự thích tôi từ trước đến nay đều không dám để tôi biết.

Tôi so với anh càng ngốc hơn.

Đối mặt không dám nhìn tôi những lúc vô tình đụng phải tôi cũng sẽ vội vàng xin lỗi rồi bỏ chạy.

Đời trước tôi không phát hiện Tần Ngự đối xử với tôi cẩn thận từng li từng tí như vậy khiến tôi đau lòng.

Đã vô số lần tôi bị cảm xúc chi phối, muốn chạm vào lông mày của Tần Ngự. Trong đôi mắt đen láy của anh đều là hình bóng tôi nhưng mỗi lần như thế anh đều tránh đi với khuôn mặt đỏ bừng, lúng túng nói mình phải đi vệ sinh.

Tần Ngự không biết rằng mỗi lần nói chuyện với tôi, tai của anh càng đỏ hơn mặt.

Tôi càng ngày càng thích ở bên cạnh Tần Ngự dù người khác nói Tần Ngự hung dữ đến đâu.

Bút tôi hết mực, Tần Ngự cướp lấy bút. Nhưng khi mở nắp ra, mực đã dính đầy tay anh.

Tôi nằm bò trên bàn, cười ra nước mắt. Tần Ngự vừa giúp tôi thay mực vừa giúp bất lực nhìn tôi.

Tôi muốn uống nước nhưng không còn chút sức lực sau khi giải một bài toán trong một thời gian dài. Tần Ngự chủ động cầm lấy chiếc cốc, lúc quay lại vì quá vui vẻ, làm đổ nửa cốc nước lên tờ giấy nháp của tôi.

Tôi tức giận nhìn anh, Tần Ngự xấu hổ sờ sờ mũi.

“Mình không cố ý, sàn nhà quá trơn.”

Tôi nhìn vết mực còn dính trên chiếc mũi cao thẳng của anh, họ nói anh lạnh lùng nhưng tôi cảm thấy anh còn ngốc hơn Đại Bạch nhà tôi.

Đại Bạch là chú chó Samoyed nhà tôi.

Khi tôi cố tình giả vờ tức giận, Tần Ngự không dám hỏi vì sao tôi tức giận nên xin lỗi như dỗ một đứa trẻ con.

Mua đồ ăn vặt về dỗ tôi.

Tôi ngơ ngác nhìn anh đang ôm túi đồ ăn vặt, cái túi to đến mức che mất đi đôi lông mày đẹp của anh. Tần Ngự vươn đầu nhìn tôi cười.

Vào lúc đó, tôi không muốn ăn cái gì cả.

Tôi muốn anh.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full