Đọc truyện Full

Chương 8

15.

Ở đời trước, chuyện tương tự cũng xảy ra.

Khác là vào thời điểm đó, tôi và Tần Ngữ đang dần trở nên xa cách.

Tôi và anh không còn ngồi cùng bàn nữa, Tần Ngữ ngày nào cũng trốn học, đã lâu không thấy anh.

Tần Ngữ có lẽ cũng không nhớ tới tôi.

Trên sân trường rộng rãi, những tán cây rung rinh, khi một chiếc lá rơi xuống trong tầm mắt tôi, tôi nhìn thấy Tần Ngữ ở cách đó không xa.

Thiếu niên vẫn tỏa sáng như vậy, anh vẫn luôn là người nổi bật nhất trong đám đông.

Lúc này, anh đang đứng bên cạnh cây sung cao lớn, vẻ mặt bình tĩnh, không có dấu hiệu nào cho thấy mình đang ở trong tâm điểm của lời đồn không hay.

Tôi chỉ đứng đó, hiếm khi đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình.

Tôi có cảm giác mãnh liệt rằng Tần Ngự đang nhìn tôi, muốn nói chuyện với tôi.

Đôi mắt nhìn tôi tràn ngập những cảm xúc mà tôi không thể hiểu nổi, đôi mắt cứ mở ra rồi khép lại.

Gió thổi nhẹ, dường như tôi nghe thấy tên của chính mình.

Hai chữ “Ôn Ninh” kìm nén thốt ra, đáy lòng run rẩy kịch liệt.

Anh ở quá xa nên những từ khác tôi không nghe thấy.

Tôi bối rối, muốn biết Tần Ngự đã nói gì.

Tôi còn chưa bước lên một bước, Thẩm Lễ đã từ bên cạnh đi tới, tự nhiên nắm lấy tay tôi:

“Không phải đã nói là đợi anh à, sao em lại chạy trước?”

Ngày hôm đó, tôi vừa đồng ý hẹn hò với Thẩm Lễ.

Không biết có phải do Thẩm Lễ tới đây hay không, tôi cảm thấy khó xử, không tự nhiên rụt tay lại.

“Thẩm Lễ, còn đang ở trường học, đừng như vậy.”

Sự xuất hiện của Thẩm Lễ khiến tôi quên đi sự thắc mắc của mình, đáy lòng bồn chồn trở lại bình thường.

Tuy nhiên, cơ thể vẫn vô thức quay lại.

Dưới gốc cây sung, thiếu niên đã biến mất.

Lúc đó Tần Ngự muốn nói gì?

Tôi nghĩ Tần Ngự cũng nên giải thích một chút.

16.

Tần Ngự vẫn không đến lớp.

Sua giờ học, tôi gấp những bài thi được phát lại, giúp Tần Ngự cất vào sách để không bị mất.

Tần Ngự trở về còn phải đi làm chút việc.

Sau đó tôi đi tìm Thẩm Lễ.

Thẩm Lễ ngạc nhiên, dường như không ngờ tôi lại đi tìm hắn.

“Thẩm Lễ, chúng ta cược một lần nhé. Trong thời gian một tháng, tôi cược tôi có thể tìm ra bằng chứng cậu đã gài bẫy Tần Ngữ hay không.”

“Bên nào thua phải chấp nhận hình phạt.”

Sự phấn khích lóe lên trong mắt Thẩm Lễ.

Một tháng là thời gian cho tôi và Thẩm Lễ.

Cũng đến lúc tôi giải quyết rắc rối của mình, thế là đủ.

Tháng sau, tôi vẫn như cũ, vùi đầu vào học tập, không còn nhắc đến Tần Ngự nữa.

Tôi dần dần quen với việc ở một mình, xung quanh không có tiếng động ồn ào, không có giọng nói trầm khàn nghiêm túc khi anh gọi “Ôn Ninh”.

Nhưng Tần Ngữ về ban đêm em rất nhớ anh.

Thẩm Lễ không hề hoảng loạn thậm chí còn quan tâm hỏi xem hôm nay tôi có phát hiện gì không.

Bề ngoài hắn là người dịu dàng, kiên nhẫn nhưng thực chất lại là người bất chấp mọi thứ, lòng tự trọng quá lớn khiến hắn trở nên kiêu ngạo và ảo tưởng, hắn tin chắc mọi thứ nằm trong tầm kiểm soát của mình.

Nếu có bất kỳ chuyện nào ngoài ý muốn, lập tức phá hủy nó.

Giống như tôi của kiếp trước.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full