Đọc truyện Full

Chương 383: Thấy cấp dưới của mình bị đánh như vậy,

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong đó một người thanh niên trông rõ ràng khác hẳn với những người khác, rút ra một cái thẻ màu đen rồi nhanh chóng cất đi: “Tôi là Trần Nam, tổ trưởng tổ hành động đặc nhiệm, tôi muốn hỏi mọi người xem vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?”  

“Tôi không biết”, Đinh Dũng lắc đầu, hay tay chắp ra sau, thản nhiên nói.  

Nghe vậy, Trần Nam thoáng qua vẻ tức giận trên khuôn mặt, cau mày, lạnh giọng nói: “Vừa rồi ở đây rõ ràng xảy ra ẩu đả, chỗ nào cũng có tàn tích của cây cối bị chặt gãy, còn có người nói thấy trên trời xuất hiện một dòng sông màu vàng, giờ cậu lại nói với tôi là không biết?, tôi khuyên cậu đừng giở trò, nếu không…”  

Đinh Dũng nhìn người này, hỏi lại: “Tôi nói không biết là không biết. Cậu còn có thể ra tay với tôi sao?”  

“Các cậu là người thực thi pháp luật mà dám chèn ép nhân dân?”, Đinh Dũng lên tiếng.  

Thấy Đinh Dũng không hợp tác, Trần Nam khẽ nheo mắt, chắp tay ra sau, mỉa mai: “Chúng tôi là người phụ trách giải quyết những việc bất thường, nếu các cậu dám che dấu, tới lúc đó đừng trách chúng tôi không nói trước”.  

Bảy, tám người đi bên cạnh Trần Nam mặt mày tối sầm cả lại, vây quanh Đinh Dũng như thể nếu Đinh Dũng không khai ra thì bọn họ sẽ ra tay vậy.  

Thấy cảnh này, Thổ Bồi lập tức tiến lên trước, chặn đường Trần Nam. Đôi mắt đằng sau lớp mặt nạ mang theo sự đè nén khiến Trần Nam cũng không khỏi cảm thấy chột dạ.  

Thế nhưng quần áo của Thổ Bồi lại bị rách trong trận đấu trước đó nên để lộ làn da màu máu, khác với da của người thường khiến Trần Nam nghi ngờ.  

“Cậu là ai?”, Trần Nam nheo mắt lại nhìn làn da khác thường của Thổ Bồi mà hỏi.  

Thổ Bồi cau mày như cảm nhận được có gì đó không ổn, hắn vội rụt tay vào trong áo, lạnh giọng: “Tôi là ai mà phải báo với cậu sao?”  

“Ha ha, đúng là một tên quái dị. Chẳng trách mà vừa rồi cả toán học sinh bị thương như vậy mà cậu lại không hề tổn hại gì. Xem ra mấy người mang theo bí mật gì đó rồi”.  

“Bắt bọn họ lại cho tôi”, đột nhiên Trần Nam hét lớn.  

Bảy, tám tên lập tức vây quanh Đinh Dũng, mấy tên này đều mang theo khí tức tu vi võ đạo. Đinh Dũng chỉ cần đảo mắt là đã nhận ra được thực lực của bọn họ. Bảy, tám tên này đèu có thực lực võ sĩ Đỉnh Phong, đặc biệt là Trần Nam đã đạt tới cảnh giới bán bộ đại sư.  

“Ra tay”, bảy, tám tên kia lập tức xông về phía Đinh Dũng. Những người này không hề ra tay nương tình, có lẽ bọn họ cũng đã đoán ra được Đinh Dũng không phải là người bình thường.  

“Muốn chết”, Thổ Bồi lập tức phản ứng lại, giây phút đối phương ra tay, hắn đã ra tay trước Đinh Dũng.  

Mặc dù Thổ Bồi vẫn luôn muốn thoát khỏi sự kiểm soát của Đinh Dũng nhưng trước đó, hắn phải lấy được sự tín nhiệm của Đinh Dũng để đảm bảo Đinh Dũng không nghi ngờ mình.  

Thổ Bồi không hổ là lão quái vật sống từ thời Thượng Cổ, những người này căn bản không phải đối thủ của hắn. Hắn vừa ra tay đã có thể chặn lại được cả bốn người, đặc biệt là một tên cách hắn gần nhất, cứ thế bị hắn đánh bay ra khỏi đó.  

Ở một bên khác, cả bốn tên vì không tên nào bị chặn lại nên cứ thế lao về phía Đinh Dũng.  

“Cẩn thận”, Hàn Phương Nhiên vô thức thét lên.  

Đinh Tuyết sợ hãi, vô thức lao về phía Đinh Dũng mà hét: “Anh, cẩn thận đằng sau”.  

Đinh Dũng từ đầu tới cuối không hề tỏ ra khác thường. Khi thấy Đinh Tuyết xông đến, anh bất giac cau mày, sau đó tung một đòn đánh lùi một tên trong số đó, tiếp theo là gạt chân khiến hai tên kia bay ra ngoài.  

Mặc dù thực lực của bọn họ đều là võ sĩ Đỉnh Phong nhưng so với Đinh Dũng lại không cùng đẳng cấp.  

Tên còn lại vừa lao tới đã bị Đinh Tuyết đẩy đi, hắn ta hắng giọng, bóp cổ Đinh Tuyết: “Dám cản chúng tôi xử lý, đừng cho rằng cô là con gái mà tôi thương hoa tiếc ngọc”.  

Dứt lời, hắn ta giơ tay lướt về phía mặt Đinh Tuyết.  

“A!”, Đinh Tuyết hét lên, thấy tay đối phương sắp chạm vào mặt mình, cô sợ hãi nhắm chặt mắt lại.  

Đinh Dũng nghe tiếng thét của em gái thì lập tức quay đầu lại nhìn, khi thấy tên kia dám đụng vào em gái, anh như có ngọn lửa cháy bừng trong lòng. Đinh Dũng lập tức lao lên trước, giáng một đấm vào mặt tên kia khiến hắn lảo đảo lùi về sau, loạng choạng một lúc rồi ngồi phịch xuống đất.  

Thấy cấp dưới của mình bị đánh như vậy, Trần Nam tức tối, mặt hằm hằm xông về phía Đinh Dũng.  

Bịch! Đòn đánh nện thẳng vào sau lưng Đinh Dũng nhưng cơ thể anh vẫn không hề di chuyển, ngược lại, Trần Nam thấy thế thì tái mặt, hắn chỉ cảm thấy mình khó mà đứng vững và phải lùi về phía sau, lục phủ ngũ tạng như nhào lộn trong người, máu tươi ọc ra khỏi miệng.  

Cũng không biết hắn nghĩ gì mà sau khi lùi về sau, hắn lập tức xông tới chỗ Hàn Phương Nhiên, bóp cổ cô.  

“Mày dám”, Đinh Dũng thấy thế thì lửa giận ngùn ngụt, anh nắm chặt tay, sát khí đằng đằng.  

“Quỳ xuống cho tao, nếu không tao sẽ giết cô ta”, Trần Nam nhếch miệng cười tôi độc, bóp lấy cổ Hàn Phương Nhiên mà lùi về sau nửa bước, uy hiếp Đinh Dũng.  

Đinh Dũng đi về phía trước, lạnh lùng nói: “Không được đụng vào cô ấy, mày muốn chết thì tao cho mày toại nguyện”.  

Dứt lời, uy lực của Kim Đan trong người Đinh Dũng không kiềm lại nữa, cứ thế phát tác khiến cả núi Thiên Môn bị bao trùm trong sự đè nén vô hình, cách đó trong phạm vi mười dặm, tất cả sin linh đều im phăng phắc.  

“Nếu mày dám đến đây, tao lập tức giết cô ta”, Trần Nam uy hiếp.  

“Vậy tao cho mày toại nguyện”, Đinh Dũng gằn lên.  

Lúc này, sát khí trên người Đinh Dũng rõ hơn bao giờ hết. Anh vốn không thích giết người nhưng tuyệt đối không cho phép kẻ khác làm hại người thân của mình.  

“Không phải mày muốn tao giết mày sao? Mày sẽ biết tao có dám hay không sớm thôi”, nói rồi Đinh Dũng nhếch miệng cười lạnh lùng.  

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full