Đọc truyện Full

Chương 155

Cô kể lại sự việc Lý Hồng Mai nổi điên trong hôm nay cho mọi người nghe, cũng thuận tiện cũng nói ra suy đoán của mình về chuyện này chắc chắn là có liên quan tới Điền Tĩnh, cũng chỉ có cô ta mới muốn nhìn thấy cô phải chịu cảnh đẫm máu như vậy.

“Cái gì? Con đàn bà đanh đá Lý Hồng Mai kia, đã bao nhiêu năm trôi qua mà còn nhớ dai như thế! Dám nói xấu con gái của tôi, ông đây sẽ đập nát miệng của bà ta!” Cố Chí Phượng nghe thôi, tức giận đến mức đôi mắt giống như chuông đồng.

Ông ấy đập bàn rầm một tiếng, đặt bát xuống, chuẩn bị xuống giường xỏ giày vào, định đi tìm Lý Hồng Mai tính sổ.

Cố Tiểu Tây thở dài, khuyên: “Cha, không cần phải đi tìm phiền phức đâu.”

Lý Hồng Mai chỉ là một nhân vật phụ, chẳng qua bà ta cũng chỉ là một khẩu súng mà thôi, gây sự với bà ta có ý nghĩa gì?

Huống chi cái này chuyện lớn người trong đội đều nhìn nhiều minh bạch, ai không biết nàng Cố Tiểu Tây chung tình Trần Nguyệt Thăng đã lâu, làm sao lại đặt vào tiền đồ vô lượng tiểu đội trưởng không muốn, ngược lại đi thích một cái người có vợ lão nam nhân?

Nước cờ dở này của Điền Tĩnh chỉ vì muốn làm buồn nôn cô mà thôi.

“Đến tận bây giờ, anh vẫn không hiểu, em và Điền Tĩnh… Vì sao cô ta đi khắp nơi đều nhắm vào em vậy?” Cố Đình Hoài cảm thấy khó hiểu.

Mặc dù anh ấy đã nhìn thấu nhân phẩm của Điền Tĩnh và biết cô ta cũng không phải là người dễ sống chung. Nhưng qua nhiều năm như thế, bởi vì bọn họ đều là hàng xóm nên mấy người bọn họ cũng không ít lần giúp đỡ nhà họ Điền, mối quan hệ giữa bọn họ rõ ràng vẫn còn tốt mà.

Từ khi nào lại đột nhiên biến thành tình trạng như nước với lửa rồi vậy?

Cố Tiểu Tây không thể trả lời được câu hỏi này.

Mối căm thù của cô dành cho Điền Tĩnh cũng không phải là bởi vì Trần Nguyệt Thăng, mà nó có nguồn gốc từ mối thù tan cửa nát nhà ở đời trước rồi.

Về phần Điền Tĩnh vì sao lại nhắm vào cô, cho tới hiện tại cô cũng không hiểu. Đời trước, mối thù còn có thể nói là có nguồn gốc từ bảo bối ở sân sau. Cô ta giết người giấu bảo vật vì sợ bị người ta phát hiện ra bí mật này, nhưng đời này thì sao?

Hiển nhiên là sự cảnh giác và chán ghét của cô ta không phải là một sớm một chiều nảy sinh ra, chẳng lẽ… Cô ta cũng giống như cô hay sao?

Trong lòng Cố Tiểu Tây run lên, nhưng suy nghĩ thêm một lúc cô mới biết bản thân đã suy nghĩ quá nhiều. Nếu như Điền Tĩnh của bây giờ thật sự là Điền Tĩnh của đời trước, vậy thì cô ta tuyệt đối sẽ không làm việc mà phải lo trước lo sau như thế, thậm chí là cô ta đã đào bảo bối ở sân sau lên từ lâu rồi nữa.

Cô ta không phải là Điền Tĩnh đời trước, vậy thì cô ta là ai?

Cố Tiểu Tây cảm thấy mình đã nắm được một manh mối, nhưng manh mối này lại quá mù mịt khiến cô nhìn không rõ ràng.

Lúc này, tiếng chuông báo hiệu ghi công điểm vang lên.

“Đi thôi, chúng ta đi ghi công điểm đi.” Cố Tiểu Tây đút miếng trứng cuối cùng cho Yến Thiếu Đường xong, cô chào hai Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài đang có vẻ mặt nghiêm trọng không vui. Cô chuẩn bị đi tới chỗ chăn nuôi để ghi công điểm.

Hôm nay, cô bắt đầu làm việc được nửa ngày, công điểm cũng có thể ghi được mười mấy điểm.

Cố Đình Hoài đi lấy sổ chấm công, anh ấy nhìn thấy Cố Tiểu Tây chuẩn bị ôm Yến Thiếu Đường lên nên nhét sổ chấm công cho cô, bản thân thì ôm Yến Thiếu Đường lên, cô bé không nặng, ôm vào trong ngực cũng rất nhẹ nhàng.

Cố Tiểu Tây khẽ cười một tiếng, cô liếc mắt nhìn Yến Thiếu Đường một cái, cô bé ngoan ngoãn ôm lấy cổ của Cố Đình Hoài, không khóc không quấy phá. Cô cũng không có tranh giành ôm lấy cô bé, cả nhà đi ra ngoài, theo đám đông người tiến tới chỗ chăn nuôi.

Trên đường đi, không ít người liên tiếp nhìn về phía Cố Tiểu Tây, dường như bọn họ đều biết chuyện đã xảy ra vào sáng nay.

Mắt hổ của Cố Chí Phượng trừng một cái, đám người cũng không dám nhìn nữa, bước chân tăng tốc tiến tới chỗ chăn nuôi.

Cố Tiểu Tây buồn bực ngán ngẩm, cô làn lơ ánh mắt bàn tán của những người khác. Khi sắp đến chỗ chăn nuôi, cô chợt nhìn thấy một bóng người quen thuộc ở đằng sau đống cỏ khô, Trần Nguyệt Thăng.

Vẻ mặt của anh ta tức giận, không biết đang nói cái gì, mà ở trước mặt anh ta…

Cố Tiểu Tây dừng chân lại, thoáng nghiêng người nhìn sang đó.

Cô nhìn thấy mà hai hàng lông mày không khỏi nhíu chặt lại, ánh mắt ảm đạm, nặng nề giống như có thể chảy nước ra vậy.

Ở đằng sau đống cỏ khô, người đang tranh cãi không ngừng với Trần Nguyệt Thăng không phải là Điền Tĩnh, mà là góa phụ trẻ trung xinh đẹp là người thực sự đã gả cho Trần Nguyệt Thăng ở đời trước, Lý Siêu Anh.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full