Đọc truyện Full

Chương 119: Không thể mặc kệ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hạ Diệu Diệu chột dạ cười, cứ cho là như vậy đi: “… Nhưng em chẳng hiểu gì cả, cho dù để em chọn một phương trời riêng, em cũng không biết gì cả, chẳng may làm hỏng thì sao?” Có người hướng dẫn mấy năm không phải tốt hơn sao.

Hà An xoa xoa đầu cô: “Công việc chỉ có một khuôn mẫu, khuôn mẫu chỉ cần nhìn một lần là học được, còn lại đều là thực tiễn. Công ty vì giúp em nhanh nắm được công việc, bồi dưỡng, học tập, quan sát chắc chắn không ít, đó là một cơ hội tốt khó gặp. Chẳng nhẽ Diệu Diệu nhà chúng ta ngốc nghếch đến mức còn cần phải suốt ngày chạy2theo người ta học tập sao?” Quả thực không cần, Hạ Diệu Diệu nghĩ đến những kinh nghiệm đi làm thêm hồi hè những năm gần đây, cô cảm thấy Hà An nói cũng không sai. Có một vài việc quả thực không cần lãng phí thời gian, hơn nữa không phải mỗi công ty đều sẽ cho sinh viên thực tập cơ hội, còn cần phải nhanh chóng cất nhắc người mới. Nếu như thật sự như Hà An nói, vậy cô có thể giảm bớt mấy năm để phát triển sự nghiệp, làm giàu cho bản thân và gia đình rồi.

Hạ Diệu Diệu không nhịn được bỏ tư liệu của Mẫn Hàng xuống, nhìn tư liệu của Hồng Đại, tự mình chọn8đường riêng, rất có sức cám dỗ. Ba năm làm phó, năm năm thẳng lên thành chủ quản, chưa đầy ba mươi lăm tuổi tốt nhất trở thành trưởng bộ phận, không tồi, không tồi, tiền đồ vô lượng, nhưng: “Bọn họ sau này thực sự sẽ đầu tư nhiều vào lĩnh vực truyền thông sao? Chẳng may không đầu tư thì sao, chẳng nhẽ em làm hai năm phải đổi công ty?” Cô nhất định là điên rồi mới thấy Hà An nói hợp lý.

Hà An chỉ một cái tên trên tư liệu: “Em có biết không?” Hạ Diệu Diệu nhìn nhìn, trong đầu trống rỗng: “Không biết.” Hà An cười khổ: “Một tháng nữa em sẽ biết.” “Rất nổi tiếng sao?”

“Ông ấy6ngoài là một thương nhân nổi tiếng nước ngoài, còn là một người có lượt tìm kiếm trên mạng nhiều nhất.” Hạ Diệu Diệu nghe xong kinh ngạc bật dậy: “Thật sao?” Người đứng đầu về internet cô biết, nhưng cái tên này cô lại không biết: “Sao anh lại biết?”

Cùng nhau ăn cơm xong, Hà An bình tĩnh nói: “Xem tin tức nhiều sẽ biết.”

Hạ Diệu Diệu nghĩ về ông chủ lớn trong tương lai, không ngờ ông chủ lại có lại lịch lớn như vậy, sau này có tiền tùy tiện cất nhắc vài người chắc sẽ không ít. Hơn nữa đây là công ty mới thành lập, sau này mình trở thành nguyên lão, chỉ nghĩ thôi đã thấy tương lai3tốt đẹp. Chuyện tốt như vậy Hạ Diệu Diệu nhất định sẽ không quên bạn trai nhà mình, cô lập tức quay đầu nói: “Anh cũng mau đi báo danh, bọn họ đang tuyển dụng ở rất nhiều vị trí, nhưng đều không tuyển quá nhiều. Anh nói như vậy, chắc sẽ có một phần giữ lại cho những người họ tìm kiếm được, anh mau đi chuẩn bị một phần hồ sơ gửi đi thử xem.” Hà An không muốn nói về vấn đề này với Hạ Diệu Diệu, nụ cười trên mặt cũng nhạt đi vài phần, đứng dậy định đi.

Hạ Diệu Diệu nhanh chóng kéo anh lại: “Anh đi đâu? Yên tâm đi, có lẽ người bọn họ sẽ gọi rất5nhiều nên chắc không quan tâm thành tích của anh đâu. Hơn nữa anh linh hoạt một chút lúc làm hồ sơ thì sẽ không ai nhìn ra được đâu, huống hồ công việc làm tạp vụ chắc anh sẽ làm được thôi.” Làm từng bước một cũng rất có ý nghĩa mà. Hà An vẻ mặt bình tĩnh: “Để sau rồi tính.” Hạ Diệu Diệu lập tức có chút nóng lòng: “Sao có thể để sau rồi tính chứ. Đây là cơ hội nghìn năm khó gặp, tranh thủ lúc bọn họ quản lý chưa nghiêm về mặt nhân sự thì mau chóng xin vào, nếu không thì…”

Hà An đứng dậy: “Em chưa nghe nói qua cầu người yêu thì không nên làm việc ở cùng một công ty à?”

“Làm gì có cách nói đó, chúng ta đâu có cùng một bộ phận đâu?”

“…” Hà An mở máy tính ra, không muốn nói nữa.

Hạ Diệu Diệu nói tiếp: “Cho dù là vậy, em đi Mẫn Hàng là được, anh đi Hồng Đại.” Thành tích của Hà An không tốt, cơ hội không nhiều, không muốn bỏ lỡ. Cô lại khác, thư trả lời của Mẫn Hàng lại rất cẩn thận, có thể thấy được là muốn kí hợp đồng với mình, cô đi đâu cũng được.

Hà An không ngẩng đầu lên nữa, trong lúc chờ máy mở, lấy một quyển sách ra nhàn nhã ngồi xem. Hạ Diệu Diệu kéo cổ áo anh lại, nghiêng đầu nhìn anh: “Em đang nói chuyện với anh mà?”

“Hà An… Hà An…”Hạ Diệu Diệu thấy vậy, sắc mặt lạnh dần đi. Hà An không phải là không thấy, nhưng cảm thấy chuyện không thể xảy ra có nói nhiều cũng vô ích, nói nhiều lại như lần trước, không vui vẻ gì cả, anh không nói ít ra còn không cãi nhau.

Hạ Diệu Diệu lạnh mặt, ngồi trên giường nhìn anh, thấy anh cứ thản nhiên mà lướt hết trang web này lại bình tĩnh lướt sang trang web khác, lại từ mục này mở ra mục khác, cuối cùng tìm được một bộ phim, đeo tai nghe lên.

Hạ Diệu Diệu lập tức đứng dậy đi vào nhà vệ sinh! Cửa đóng uỳnh một cái. Đi hay không kệ xác anh!

Mặc dù nói vậy, Hạ Diệu Diệu cũng không thể nào mặc kệ anh thật. Cơ hội tốt như vậy mà bỏ lỡ sẽ không còn nữa, với thành tích của Hà An muốn vào một công ty có tiềm năng phát triển rất khó.

Tuy rằng dù anh không làm gì cả, cũng có thể về bán hoa quả, nhưng cứ đi làm trước một thời gian không lẽ không tốt sao? Dù gì cũng đã học kiến thức chuyên ngành tận bốn năm, chẳng nhẽ anh lại không muốn áp dụng cái học được vào thực tế sao? Hạ Diệu Diệu sau khi qua vòng phỏng vấn, lại có nhận thức mới về Hồng Đại. Vị trí của văn phòng, quy hoạch lĩnh vực trong tương lai, phát triển đa phương diện, lôi kéo được nhân vật xuất sắc từ chỗ khác về, thiết kế hoàn chỉnh thống nhất, đầu tư cực lớn cho truyền thông, sự thành lập của phát sóng trực tiếp, đều khiến Hạ Diệu Diệu nhìn thấy tương lai tốt đẹp và viễn cảnh phát triển trong tương lai của nó.

Trước khi đi Hạ Diệu Diệu cầm lấy một tờ giấy tuyển dụng, trên đường đi cẩn thận xem rất lâu, phát hiện thật sự có công việc thích hợp cho Hà An. Mặc dù anh không thể lập tức lên làm biên tập, thậm chí là học việc, nhưng có thể học tập ở trong ngành này thì sẽ có cơ hội. Vị trí này không có yêu cầu cao về bằng cấp, không có quá nhiều sự bó buộc, chỉ là thời gian làm việc dài, thời gian đầu làm toàn các việc vặt, nhưng đãi ngộ khá tốt. Nếu làm tốt thì hai năm sau có thể được điều động, đây là cơ hội khó có được.

Hạ Diệu Diệu cảm thấy khá tốt, rất mừng cho Hà An. Hơn nữa bộ phận của cô và anh không có xung đột, hai người mặc dù cùng ở một tòa nhà, nhưng công ty chia làm ba tầng, lại không cùng một bộ phận, chưa chắc đã gặp được nhau.

Hạ Diệu Diệu cầm lấy tài liệu tuyển dụng các vị trí mà cô đã sắp xếp, tìm được mấy công việc phù hợp với anh. Cố giúp Hà An photo mấy tờ đơn xin việc, nhân lúc ăn cơm xong đặt xuống bàn ăn ở căng tin: “Anh xem đi, nếu cảm thấy không có vấn đề có thể thử một chút, lương thực tập hai nghìn rưỡi đấy! Không gian phát triển rất lớn, toàn đi theo các biên tập lớn, cơ hội khá tốt.

Hà An nhìn một cái, không nói gì. Hạ Diệu Diệu vui vẻ nói: “Sau này chúng ta có thể làm việc với nhau.” Hai người kiếm được hai khoản lương, sau đó thuê một căn nhà ở gần công ty, họ sẽ không phải xa nhau nữa. Hạ Diệu Diệu càng nghĩ càng thấy thích hợp, vui vẻ nói: “Em hỏi qua rồi, tổ các anh khác với các tổ khác, theo thời sự chính trị, rất có tiền đồ, có thể quen biết không ít người nổi tiếng, cơ hội khó được. Thể nào, mặc dù em chưa đi làm nhưng có phải anh thấy em rất giỏi không?”

Hà An thản nhiên gập tài liệu lại, ăn cơm, dùng hành động để nói cho ai đó hiểu, cổ can thiệp quá sâu rồi. “Sau này, em đi phỏng vấn, anh quay phim. Haha, để anh cũng nếm thử sự vất vả mà hè năm ngoái em phải chịu, mệt chết em mất, thịt bò hôm nay rất mềm. Tết dương lịch đáng ghét, lại qua một năm, em lại sắp thêm một tuổi rồi.”

“Đúng rồi, lúc nào anh đi phỏng vấn? Em thấy bên chuyên ngành MC phát thanh trường mình đều đã đi nhiều lắm rồi, anh phải tranh thủ thời gian, vị trí tốt không chờ người. Hay là ngày mai đi, anh đi cùng em, em giúp anh chen vào trong, anh đừng coi thường động từ chen này, cần nhiều kỹ xảo lắm đó.” “Sao anh không nói chuyện? Cảm thấy vị trí không tốt à?” Hạ Diệu Diệu ăn một miếng cơm. Hà An nghe vậy, không nói không rằng ngẩng đầu lên. Hạ Diệu Diệu cắn đũa nghi hoặc nhìn anh?

Hà An thấy vậy thả đũa xuống, nghiêm túc nói: “Anh không có ý định vào công ty.” “Tại sao?” Hạ Diệu Diệu không hiểu, đi làm là một chuyện hiển nhiên, giống như người phải đi vệ sinh vậy. Hà An nhìn cô một lúc, cầm đũa lên, tiếp tục ăn cơm. Hạ Diệu Diệu lần này nhìn ra được, anh không muốn nói chuyện nữa, nhưng lúc này anh phải nói chuyện chứ! Hạ Diệu Diệu cũng không trông chờ anh chủ động trả lời nữa, hỏi: “Vậy… Anh có kế hoạch gì chưa?” Nếu anh có sự lựa chọn tốt hơn thì đương nhiên là càng tốt.

Hà An cúi đầu nhìn thức ăn ở trong đĩa cơm, giọng nói nhẹ nhàng cất lên: “Còn chưa tốt nghiệp, không vội.”

Đây là lý do gì vậy? Tìm việc làm, đơn vị thực tập quan trọng như vậy, sao mà không vội? Bây giờ có thể tìm được một chỗ để đi làm, sao không thử sức: “Sao lại không vội chứ? Họ chỉ tuyển chín người, bây giờ anh không ứng tuyển, có khi không có được công việc tốt nữa đâu?”

Hà An cúi đầu ăn cơm, liên quan gì đến anh chứ.

“Sau này anh vẫn phải tìm việc làm…” Sắp thi cuối kỳ, sau này không cần đến trường nữa, không thực tập còn làm gì nữa? “Um.”

“Nếu như vậy sao không chuẩn bị trước, anh cũng nói đó là cơ hội khó có được.”

Đấy là đối với em: “Bây giờ không muốn.” Cái gì mà bây giờ không muốn! Hạ Diệu Diệu tức đến mức đẩy bát đũa ra, nghĩ thế nào lại cầm lên, nhẹ giọng khuyên bảo: “Anh phải biết là cơ hội không đợi người.” “Em biết là anh tự cao tự đại, nhưng đó là công việc, ai cũng phải có công việc. Anh khó chịu nhưng cũng không thể cả đời ở lại trong trường không tốt nghiệp được.”

“Anh nghe thấy em nói gì chưa?” “Hà An, Hà An.”

Hạ Diệu Diệu đột nhiên đứng dậy, bê bát đũa lạnh giọng nói: “Anh ăn một mình đi, em còn có việc, về kí túc trước.” Hà An thấy vậy lập tức đứng dậy định đuổi theo: “Diệu…” Nhưng chuyện này thực sự không phù hợp với tính cách của anh, hơn nữa đi ra ngoài phải nói gì đây, không nói gì cô còn giận hơn.

Hà An không hiểu chuyện này có gì đáng nói, sắp xếp cuộc sống của mình là chuyện riêng của mỗi người, tại sao cô lại muốn nhúng tay vào bắt anh phải lựa chọn. Khoảng thời gian gần đây, cô lần nào cũng vì những chuyện không đầu này giận dỗi. Hà An không vui, buông đũa xuống không ăn nữa. Công việc không nằm trong kế hoạch của anh, bây giờ Hạ Diệu Diệu không hiểu, anh có thể cho cô thời gian hai ngày để nghĩ thông suốt.

Hạ Diệu đã bảo không thể chiều chuộng bạn trai mà! Không thể cứ mặc như thế, không thể nói nhẹ nhàng nữa! Nhìn xem Hà An bây giờ đã thành kiểu gì rồi! Hạ Diệu Diệu tức đến mức gõ bát trong kí túc: “Có phải là tớ khiến anh ấy cảm thấy tớ quá dễ nói chuyện! Mấy lần trước không thể hiện ra mặt, anh ấy cho rằng cái gì cũng được! Thậm chí có thể ôm lấy số tiền gửi tiết kiệm đó ăn cả đời?” Hạ Diệu Diệu ngấu nghiến nhai cơm, hận không thể coi nó là Hà An mà nuốt xuống!

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full