Đọc truyện Full

Chương 148

Nói xong câu đó, Cố Cửu Tư sửa tóc lại giúp Liễu Ngọc Như, còn muốn nói gì đó thì đã bị người tát một cái ở trên đầu, Giang Hà ngồi ở trên lưng ngựa, quát: “Đã là lúc nào rồi mà còn có tâm tình dong dài đò đưa! Đưa người đến nơi an toàn rồi quay lại đây cho ta.”
 

Sau khi mắng xong, Giang Hà liền cưỡi ngựa rời đi, lúc này Liễu Ngọc Như mới kịp nhìn xem cảnh tượng xung quanh.
 
Binh lính không biết từ nơi nào tới đang ở đánh nhau với gia đinh cùng binh lính của Vương gia ở trong thành, Giang Hà và Diệp Thế An đều ngồi ở trên lưng ngựa, dẫn người đuổi theo Vương Thụ Sinh.
 
Tối hôm qua Cố Cửu Tư náo loạn một phen, đã sớm khiến cho lòng của mọi người bên trong thành di động, hiện giờ lại thấy đại quân xung phong liều chết tiến vào, làm sao còn có tâm tư theo Vương Thụ Sinh chiến đấu hăng hái, đệ tử các nhà đã sớm muốn chạy liền chạy, phản bội liền phản bội, chỉ có người của Vương gia là không có đường lui, phải dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại, nhưng đối mặt với binh lực cách biệt tuyệt đối như vậy, cũng là rất nhanh liền thua trận.
 
Liễu Ngọc Như cùng Cố Cửu Tư nhìn thoáng qua chiến cuộc, Cố Cửu Tư đặt tay lên trên vai nàng, hắn đỡ nàng rồi nói với binh lính đứng ở bên cạnh bọn họ: “Làm phiền các vị đưa chúng ta về huyện nha.”
 
Mấy binh lính này nguyên bản đều là binh lính thủ thành, mới vừa rồi Vương Thụ Sinh bắn tên cũng chính là bọn họ xông lên giơ thuẫn chặn mũi tên, sau khi cứu được Cố Cửu Tư xong, bọn họ cũng không đi mà canh giữ ở bên người Cố Cửu Tư, làm bộ như tùy thời chờ hắn phân phó.
 
Cố Cửu Tư biết được tâm tư của bọn họ, bọn họ là lâm thời mới làm phản, là đang trông cậy đưa cho Cố Cửu Tư một phần ân tình, để Cố Cửu Tư nhớ kỹ, cứ như vậy thì cho dù trước đây bọn họ đã làm mấy việc gì, cũng đều xem như lấy công chuộc tội.
 
Vì thế Cố Cửu Tư một mặt dẫn bọn họ đi về huyện nha, một mặt hỏi tên của bọn họ, sau khi bọn họ báo hết tên cho hắn xong, rõ ràng đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều, đưa Cố Cửu Tư về tới trong phủ huyện nha cũng còn không quên nói: “Chuyện trước đây, chúng ta đều là người bên dưới nên cũng không làm chủ được, mong Cố đại nhân không cần so đo với chúng ta.”
 
“Chuyện này cũng không phải là ta so đo hay là không so đo.” Cố Cửu Tư cười cười “Phải dựa theo luật pháp. Trong luật pháp, Cố mỗ không làm chủ được, nhưng nếu là có thể xem nhân tình, ân cứu mạng của các vị, Cố mỗ vẫn là nhớ rõ.”

 
Mấy binh lính nghe được lời này liền ngượng ngùng cười cười, sau đó cũng không dám nhiều lời nữa.

 
Cố Cửu Tư dẫn Liễu Ngọc Như đi vào huyện nha, vừa vào cửa liền nghe thấy tiếng khóc của Ấn Hồng, nàng ấy khóc cực kỳ thảm, còn vừa khóc vừa mắng: “Các ngươi nhiều nam nhân như vậy, còn bảo hộ không được một nữ tử, muốn cầm mạng của phu nhân đi đổi cho các ngươi một con đường sống, các ngươi không biết xấu hổ, các ngươi……”
 
“Ấn Hồng.”
 
Liễu Ngọc Như lên tiếng, không cho Ấn Hồng nói nữa, Ấn Hồng ngẩn người, sau đó nàng ấy ngẩng đầu lên liền thấy Liễu Ngọc Như và Cố Cửu Tư đang đứng ở trước mặt mình.
 
“Phu nhân!”
 
Ấn Hồng kinh hỉ lên tiếng, Liễu Ngọc Như nhíu mày nói: “Ngươi vừa rồi nói hươu nói vượn cái gì vậy?”
 
“Không có gì” Ấn Hồng thấy Liễu Ngọc Như đã trở lại rồi, làm sao còn suy nghĩ đến bản thân vừa nãy nói sai cái gì, nàng vội vàng xoa nước mắt, đứng lên nói “Ta nhận lỗi với mọi người, ta nói không lựa lời, ta nói bậy, ta sai rồi.”
 
“Phu nhân đã trở lại” Ấn Hồng nói, mắt thấy nàng ấy lại muốn khóc tiếp “Ta nhận lỗi với mọi người.”
 
“Lần sau đừng nói mê sảng như vậy.” Liễu Ngọc Như lạnh mặt, nói, nàng hướng mọi người hành lễ rồi nói “Ta không có dạy dỗ nha hoàn tốt, ta nhận lỗi với mọi người.”
 
“Phu nhân” một người thị vệ đứng ra, áy náy nói “Nha đầu này nói không sai, là chúng ta vô dụng.”
 
“Nói cái gì vậy” Liễu Ngọc Như cười rộ lên “Ta là chủ nhân của các ngươi, là phải suy nghĩ cho mọi người, sẽ không bắt mọi người vì ta mà làm việc không công, hy sinh vô nghĩa.”
 
“Nhưng là……”
 
“Đã là chuyện quá khứ, cũng không nói nữa.”
 
Cố Cửu Tư thấy bọn họ cứ xin lỗi lẫn nhau, sợ là không ngừng được nên hắn đánh gãy đối thoại của bọn họ, ôn hòa nói: “Mọi người hẳn là đã một đêm không có nghỉ ngơi rồi, ai cũng còn mang theo vết thương, cần nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, cần băng bó thì đi băng bó đi, nếu là thật sự cảm thấy xin lỗi phu nhân các ngươi thì sau này ra sức làm việc cho nàng là được rồi.”
 
Cố Cửu Tư cho mọi người bậc thang thang đi xuống, bọn họ lúc này mới đồng ý. Thị vệ đều tản đi, chỉ còn lại Lý Ngọc Xương, Tần Nam cùng Lạc Tử Thương.
 
Lý Ngọc Xương đi lên phía trước, nhìn Cố Cửu Tư nói: “Ngươi không sao chứ?”
 
Cố Cửu Tư thấy Lý Ngọc Xương đã mất đi mấy phần lạnh nhạt cùng lễ nghĩa trước kia liền không khỏi cười rộ lên, xua xua tay nói: “Không có việc gì.”
 
Nói xong, hắn lại cười bảo: “Lý đại nhân nhìn qua cũng hẳn là không có việc gì.”
 
“Đúng vậy.” Lý Ngọc Xương thở ra một hơi, sau đó nói với Cố Cửu Tư nói “Đi, chúng ta vào bên trong nói.”
 
Lý Ngọc Xương muốn nói chuyện xử án với Cố Cửu Tư nên cũng kéo theo Tần Nam cùng đi, trong đình viện liền còn dư lại Lạc Tử Thương và Liễu Ngọc Như, Lạc Tử Thương trầm mặc, Liễu Ngọc Như nhìn Lạc Tử Thương, sau đó ôn hòa nói: “Lạc đại nhân nhìn qua cũng mệt mỏi rồi, không ngại đi trước nghỉ ngơi đi.”
 
Lạc Tử Thương không nói chuyện, hồi lâu sau, hắn mới nói: “Ta nói muốn mang ngươi về Dương Châu, vì sao ngươi nhất định phải đi?”
 
Liễu Ngọc Như biết hắn là chỉ chuyện hồi sáng sớm, Liễu Ngọc Như cúi đầu cười cười, ôn hòa nói: “Ta không thể cho được thứ Lạc đại nhân muốn, nên cũng không thể muốn thứ Lạc đại nhân cho.”

 
“Ta không cần ngươi cho ta cái gì.”
 
“Đó không phải là ngài không cần, bất quá là ngài không chiếm được, cho nên chỉ là lùi một bước mà thôi.”
 
Liễu Ngọc Như nói thật thông thấu.
 
Hai người trở nên trầm mặc xuống, Lạc Tử Thương lẳng lặng nhìn Liễu Ngọc Như, hai người đối diện nhau, sau một hồi, Lạc Tử Thương lại đột nhiên cười.
 
“Liễu Ngọc Như,” hắn thanh âm bình tĩnh, “Ta không nợ ngươi cái gì.”
 
Liễu Ngọc Như cười thật ôn hòa: “Lạc đại nhân vốn cũng không thiếu ta cái gì.”
 
“Vậy bánh hoa quế khi đó là do ngươi làm sao?”
 
Lạc Tử Thương không đầu không đuôi hỏi một câu, Liễu Ngọc Như ngẩn người, một lát sau, nàng mới nói: “Là mẫu thân làm.”
 
Lạc Tử Thương không nói gì, một lát sau, hắn mới vươn tay, làm bộ dáng vai chào hướng tới Liễu Ngọc Như. Sau khi Liễu Ngọc Như đáp lễ xong, hắn liền đứng thẳng dậy rời đi mất.
 
Liễu Ngọc Như ở cửa đợi trong chốc lát, biết Cố Cửu Tư cùng Lý Ngọc Xương nói chuyện vụ án, một chốc một lát phỏng chừng là vẫn chưa nói xong, mà cả người nàng cũng đã mỏi mệt không chịu nổi nên liền dứt khoát đi về phòng trước chờ Cố Cửu Tư.
 
Nàng ở trong phòng tháo trang sức rửa mặt trước, sau đó ăn một chút đồ linh tinh rồi cầm lấy một quyển chuyện xưa, ngồi ở đầu giường chờ Cố Cửu Tư. Nàng vốn là muốn chờ Cố Cửu Tư trở về để trò chuyện cùng hắn, nhưng mấy ngày nay khẩn trương như vậy, chợt thả lỏng ra, thật sự là có chút quá mệt, vì thế nàng lật trang sách không được chốc lát liền không khống chế được mà dựa qua một bên ngủ mất.
 
Cố Cửu Tư giao lại vụ án cho Lý Ngọc Xương trước, sau đó lại bàn bạc trong chốc lát với Giang Hà về việc xử lý Vương gia, đợi giải quyết xong hết rồi, hắn mới đi trở về trong phòng.
 
Vừa trở lại phòng, đầu tiên là hắn nghe thấy tiếng hít thở đều đều vang lên, hắn biết Liễu Ngọc Như là ngủ mất rồi nên rón ra rón rén đi vào phòng, chỉ thấy Liễu Ngọc Như ghé vào giường, hắn vốn định đánh thức nàng, nhưng nhìn bộ dáng nàng uể oải cực kỳ ngủ ở trên giường, cũng không biết vì sao mà hắn cũng ghé vào đầu giường, hai tay xếp vào nhau đặt ở trước người rồi đặt cằm lên trên, hắn nghiêng đầu nhìn dung nhan Liễu Ngọc Như lúc ngủ.
 
Hắn giống như một đứa nhóc, nghiêm túc lại chăm chú quan sát Liễu Ngọc Như, nhìn xem nàng có khoẻ không, ánh mắt hắn một tấc lại một tấc mà đánh giá mỗi một sợi tóc của nàng, mỗi một tấc làn da, cứ nằm bò nhìn như vậy, hắn liền nhìn thấy Liễu Ngọc Như mơ mơ màng màng tỉnh lại.
 
Nàng vừa mở mắt ra liền thấy Cố Cửu Tư đang nghiêng đầu nhìn nàng, nàng hoảng sợ, một đôi mắt hạnh trừng lên tròn xoe.
 
Cố Cửu Tư nhịn không được mà nở nụ cười: “Bị ta doạ hả?”
 
“Chàng ghé ở bên cạnh ta nhìn như vậy bao lâu rồi?”
 
“Cũng không phải lâu lắm” Cố Cửu Tư ngồi thẳng dậy, hắn lắc lắc cánh tay có chút tê dại rồi bình thản nói “Thấy nàng ngủ ngon quá, không đành lòng quấy rầy nàng, lại nhìn thấy nàng ngủ quá đẹp nên nhịn không được mà nhìn đến tận bây giờ.”
 
“Bớt nói bậy đi” Liễu Ngọc Như nói thầm một tiếng, nàng ngồi dậy từ trên giường, đang muốn xỏ giày vào thì lại bị Cố Cửu Tư cầm lấy chân. Cố Cửu Tư kiên nhẫn giúp nàng xỏ giày vào, sau đó hắn ngửa đầu xem nàng: “Định đi làm cái gì vậy?”
 
Liễu Ngọc Như bị động tác của hắn làm cho đỏ bừng mặt, nàng nhỏ giọng nói: “Đi đổ chén nước cho chàng.”
 
Nói xong, Liễu Ngọc Như đứng dậy đi đổ một chén nước cho Cố Cửu Tư, Cố Cửu Tư vẫn luôn đứng ở sau lưng xem nàng, vừa nhìn vừa nói: “Ta vừa mới đi gọi đại phu, để cho hắn khám cho nàng một chút, xem nàng có cái gì không thỏa đáng hay không.”

 
“Ta có thể có gì mà không thỏa đáng?” Liễu Ngọc Như đưa nước cho Cố Cửu Tư, Cố Cửu Tư dựa vào cây cột, nhận lấy chén nước, nhấp nhẹ một ngụm rồi nói: “Nhìn nhiều một chút, dù sao cũng là chuyện tốt.”
 
Liễu Ngọc Như không để ý tới hắn, chỉ là nói: “Cữu cữu đến đây lúc nào thế?”
 
“Đêm qua.”
 
Cố Cửu Tư cũng không giấu nàng: “Vương Thụ Sinh cho người tới bắt ta, ta mang theo người chạy, không bao lâu liền gặp hắn. Ta mới biết được, Thẩm Minh vậy mà đi Đông Đô cáo trạng, cho nên bọn họ mới tới trước ba ngày, sau khi tới đây cữu cữu liền mượn binh ở tư châu, sau đó dẫn người trực tiếp tới đây.”
 
“Cho nên chuyện xảy ra hôm nay cũng là chàng tính toán xong rồi?”
 
“Coi như là vậy đi.” Cố Cửu Tư buông ly, trả lời nói, “Ta đã bàn bạc xong với cữu cữu rồi, để cho binh của hắn trốn ở cách đó không xa, một mình ta tới, chỉ cần làm cho bọn họ mở cửa thành là được.”
 
“Vậy hôm nay……”
 
“Nhưng lời của ta không phải là nói xạo.”
 
Cố Cửu Tư không đợi Liễu Ngọc Như mở miệng nói cái gì liền lập tức lên tiếng, hắn nhìn Liễu Ngọc Như, nghiêm túc nói: “Hôm nay liền coi như không có cữu cữu, ta cũng sẽ tới.”
 
Liễu Ngọc Như quay đầu lại, nhìn thấy trên khuôn mặt tuấn lãng của thanh niên là sự trịnh trọng giống như đang tuyên thệ với nàng.
 
Nàng cười cười: “Chuyện này không quan trọng.”
 
“Chuyện này rất quan trọng.”
 
Trong lúc hai người nói chuyện, đại phu cũng đã tới, bên ngoài truyền đến tiếng thông báo, Cố Cửu Tư lập tức cho đại phu đi vào. Có người ngoài ở, hai người cũng không ngọt ngọt ngấy ngấy nữa, chỉ chờ đại phu bắt mạch cho Liễu Ngọc Như.
 
Vốn dĩ hai người cũng chỉ là muốn yên tâm, không ngờ, đại phu hết cầm lấy tay trái rồi cầm lấy tay phải của Liễu Ngọc Như khám hồi lâu.
 
Sắc mặt của Cố Cửu Tư không khỏi có chút khó coi, rốt cuộc mới nói: “Đại phu, có vấn đề gì thì ngài cứ nói thẳng đi.”
 
“Cũng không có vấn đề gì” đại phu nhíu nhíu mày, nói tiếp “Ta chỉ là muốn kiểm tra lại một chút, có phải là phu nhân đang mang thai thật không.”
 
 

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full