Đọc truyện Full

Chương 57

Hai người ở trong nhà một đêm, tùy tiện thu dọn một phen, trực tiếp trong hai ngày ngồi máy bay đi đến Thụy Sĩ.

Sân bay có người chuyên trách đến đón, sau khi hai người đồng thời ngồi lên ghế sau, Hứa Mạt liền nhẹ nhàng chau mày.

Hành trình đi lần này thời gian dài, tính toán cũng có mười mấy tiếng đồng hồ. Hứa Mạt không có nghỉ ngơi đủ, vẫn là có chút không thoải mái.

Thẩm Thận chú ý đến, trực tiếp ôm cô vào lòng, dùng áo khoác bọc lấy cô, để nửa sườn mặt nhỏ của cô dán lên lồ.ng ngực bản thân, “Em tiếp tục nghỉ ngơi một chút, ngủ đi, đến rồi anh gọi em.”

Hứa Mạt thuận thế chôn vào, tầm mắt rơi xuống sườn cằm ưu việt của anh, “Không sao, em không quá muốn ngủ.”

Thẩm Thận kéo cửa sổ xuống một chút, mang theo chút gió lạnh thổi vào, Hứa Mạt hứng gió thổi hồi lâu, mới cảm thấy tâm tình hơi thoải mái một một chút.

Mùa thu Thụy Sĩ ôn hòa, phóng mắt ra ngoài xe, trời rộng quang đãng, cảnh bầu trời màu xanh da trời làm nền cho thảm cỏ màu xanh lá, nước suối chảy trong vắt, giống như hiện lên màu hồng vàng,

Khu nhà phố bằng gỗ chằng chịt xẹt qua ở trước mắt, nơi chân trời phía xa, núi tuyết trắng xóa, núi xa một mảng mênh mông.

Thẩm Thận cũng ngắm nhìn, anh giống như nhớ đến gì đó, véo tay nhỏ mịn màng bóng loáng của cô, “Năm này còn muốn trượt tuyết không?”

Hứa Mạt thu lại mặt mày, cô trước kia cùng anh đến qua một lần, lúc đó vừa đúng sinh nhật của Thẩm Thận.

“Lúc trước anh chỉ mang em đến trượt tuyết.” Cô ngẩng đầu nhìn anh.

Thẩm Thận nhướng mày, nhéo cằm cô, “Tức giận rồi?”

Anh biết ý của cô là gì, trước kia sinh nhật anh đến đây, quá nửa cũng là đến thăm mẹ của mình. Chỉ có điều, anh của lúc đó, không có nhắc qua với Hứa Mạt.

Hứa Mạt nhìn anh rất lâu, trong lòng không hiểu sao rầu rĩ.

Cô đẩy anh ra, giận dỗi ngồi đến một bên, cách anh rất xa, trên mặt cũng không có biểu tình gì.

Thẩm Thận mặt dày mày dặn lại gần, thừa dịp cô không phòng bị, trực tiếp ôm người ngồi lên trên đùi của bản thân.

May mà ghế sau rộng rãi, động tác của Thẩm Thận dễ như trở bàn tay, nhưng ôm trọn như vậy, Hứa Mạt cũng kinh hô lên một tiếng.

Soái ca mắt xanh lái xe ở phía trước nghe thấy cũng liếc nhìn kính chiếu hậu một cái.

Cô vỗ vỗ bả vai anh, “Anh buông em ra, nói mà không giữ lời, nói nghe lời em, anh không có mấy lần nghe em.”

“Bây giờ buông em ra, anh ngu sao?” Thẩm Thận siết chặt eo cô, cắn một ngụm lên khuôn mặt nhỏ của cô.

Mắt nai của Hứa Mạt ướt sũng, nhìn anh chằm chằm một hồi, “Anh chỉ biết ức hiếp em…”

Thẩm Thận nhẹ cười, cúi mặt xuống, giọng nói ép xuống rất thấp, “Em nói xem, sao là ức hiếp?”

Hứa Mạt một phát đẩy mặt anh ra, “Em không muốn để ý anh nữa, anh chính là lừa em đến đây.”

Thẩm Thận hôn cô, trằn trọc cọ sát, qua hồi lâu mới thả ra, “Đúng vậy, lừa em về nhà.”

Anh gác cằm lên đỉnh đầu của Hứa Mạt, cọ xát, “Lúc trước không nghĩ dài lâu như vậy, nhưng anh nói thật với em, cho dù lúc đó có kỳ hạn, anh cũng không nghĩ qua cùng em chia tay.”

Cô có thể luôn ở bên cạnh anh, liền là suy nghĩ ban đầu của anh ngay lúc đó. 

Hứa Mạt ngừng một hồi, “Anh nghĩ hay như vậy? Không lẽ em liền như vậy luôn đi theo anh?”

Vẻ mặt Thẩm Thận u ám không rõ, ngữ khí trở nên nhàn nhạt, “Cho nên sau đó em chạy đi.”

Hứa Mạt trở tay véo anh một cái, “Thẩm Thận anh nói thật, có phải trong lòng anh vẫn nghĩ nếu như em vĩnh viễn không chạy thì tốt rồi?”

Thẩm Thận lúc này nhẹ cười lên, “Vậy thật không có.”

So với trước kia cô luôn im lặng không thích nói chuyện, anh càng thích cô của hiện giờ hơn, đó là một loại ỷ lại và tín nhiệm cả thể xác lẫn tinh thần.

Loại cảm giác đó làm sao miêu tả đây?

Đúng rồi, nhẹ nhàng muốn lên tiên.

“Chờ một chút thấy mẹ anh không cần sợ, anh chào hỏi một tiếng trước.” Nói xong, Thẩm Thận lười biếng nằm xuống ghế dựa.

Động tác của anh đột nhiên như vậy, bỗng dưng dựa vào phía sau, Hứa Mạt không phòng bị, hai tay trực tiếp chống lên người của Thẩm Thận.

Hứa Mạt không chút khách khí, ở trên đó bóp hai cái, vẻ mặt nhàn nhạt, “Xúc cảm không tệ.”

Thẩm Thận hiến khi bị cô làm nghẹn lại, có điều anh rất nhanh liền nắm giữ lại quyền chủ động, không nhanh không chậm, “Tiếp tục đi xuống, xúc cảm sẽ càng tốt.”

Hứa Mạt thấy anh lúc nào cũng đều muốn trêu ghẹo cô một chút, có chút chán nản, “Không biết cái miệng này của anh, dỗ qua bao nhiêu cô gái.”

Thẩm Thận nhìn cô, con ngươi đen rất sáng, “Em cảm thấy anh dỗ qua bao nhiêu cô gái?”

Hứa Mạt không muốn nghĩ kỹ loại chủ đề này, hỏi rồi vô cớ ấm ức bản thân, trong lòng cô vừa nghẹn, nói sang chuyện khác, muốn nói qua loa đi qua.

Thẩm Thận nào có thể cho cô toại nguyện, đem cô ấn vào lòng, “Anh sớm đã nói qua, anh chỉ có một mình em.”

Thẩm Thận trước giờ đều sẽ không phải người biết nói dối, Hứa Mạt nhẹ nhàng gật đầu, “Vâng…”

Chặng đường không thể nói rõ dài ngắn, nhưng hai người nói chuyện một hồi, trái lại rất nhanh liền đến nơi.

Nơi mẹ Thẩm sống là một tòa trang viên phong cách cổ xưa, bên cạnh có dòng suối chảy qua, xung quanh cũng không có hộ gia đình khác, thanh u và yên tĩnh.

Sau khi hai người đến nơi, có tiếng đỗ xe truyền đến. Quý Khả Khanh trực tiếp từ bên trong chạy ra, đứng ở một bên nhìn về phía bên này.

Sau khi Thẩm Thận đỡ Hứa Mạt xuống xe xong, Quý Khả Khanh liền ôm lấy Thẩm Thận, “Tiểu Thận!”

Thẩm Thận cười mẹ của mình vẫn tính tình trẻ con như vậy, ôm lại bà một chút, ở trên lưng Quý Khả Khanh nhẹ nhàng vỗ vỗ.

“Mẹ, sao mẹ trực tiếp chạy ra rồi?”

Quý Khả Khanh thoạt nhìn dáng vẻ giống như muốn khóc, “Mẹ nghe nói con sắp đến, sớm đã chuẩn bị rồi, mẹ rất nhớ con.”

Thẩm Thận tỉ mỉ đánh giá, trong lòng đoán thử độ thật giả của lời nói này của bà, “Mẹ nếu như thật sự nhớ con, con sau này đến thăm mẹ nhiều hơn.”

Quý Khả Khanh một năm có gần ba mùa đều ở Thụy Sĩ, thời gian còn lại nếu như về nước, cũng ở lại không bao lâu, khi mừng năm mới người một nhà mới sẽ đoàn viên lâu một chút.

Thẩm Thận vừa dứt lời, Quý Khả Khanh liền không chút lưu tình vứt đi anh, tầm mắt chuyển đến trên người đang sóng vai với anh.

Bà trực tiếp kép tay Hứa Mạt, cười tủm tỉm, “Tiểu Mạt phải không? Cháu rất xinh đẹp! Bác luôn muốn có một đứa con dâu xinh đẹp, bây giờ thật sự có rồi.”

Hứa Mạt vốn luôn im lặng đứng ở một bên, lúc này đột nhiên bị tầm mắt nhiệt tình như lửa của mẹ Thẩm vây lấy, có chút ngượng ngùng.

Cô nâng mắt lên, nhẹ nhàng cười, “Chào bác gái, cháu là Hứa Mạt.”

Thẩm Thận nghiêng đầu qua, rũ mắt nhìn Hứa Mạt, trên miệng lại nói, “Mẹ, đây chính là con dâu của mẹ.”

Hứa Mạt trộm liếc anh một cái, ám chỉ vô cùng ý tứ.

Quý Khả Khanh đặt sự tương tác của hai vào trong mắt, trong lòng càng yêu thích, “Tiểu Mạt, đừng gọi bác gái nữa, con gọi mẹ là được, nếu không gọi mẹ, như vậy có vẻ trẻ tuổi.”

Hứa Mạt lúc này mới ngẩng đầu, tỉ mỉ nhìn Quý Khả Khanh một cái, bà dung mạo thanh lệ, thanh hình giống như thiếu nữ, trên một một chút nếp nhăn cũng không có, nói bà là chị của Thẩm Thận, cũng không quá đáng.

Hứa Mạt nhìn hồi lâu liền nhập tâm, trái lại quên trả lời. Thẩm Thận nhẹ nhàng vỗ vai cô, sau đó xoay đầu nói với mẹ Thẩm, “Mẹ, cô ấy có chút xấu hổ, chúng ta vẫn là vào trong trước đi.”

Quý Khả Khanh hừ anh một tiếng, “Không cho con vào, con cầm hành lý, mẹ muốn dẫn Tiểu Mạt vào trước.”

Thẩm Thận cạn lời nhìn bà một cái, trái lại cũng vẫn là ngoan ngoãn đáp một câu dạ.

Quý Khả Khanh ngược lại có rất nhiều hiếu kỳ, túm lấy Hứa Mạt liền đi vào trong, “Tiểu Mạt, chờ con quen thuộc rồi liền tốt, bác có xem phim mà con diễn, vừa nãy ở bên ngoài bác quá kích động rồi, cũng quên luôn để con đi vào.”

Hứa Mạt một mạch cười, cho đến khi bị mẹ Thẩm nhiệt tình ấn ngồi xuống trên sô pha, cô vẫn còn chưa hòa hoãn lại.

Quý Khả Khanh quá mức nhiệt tình, sự đối đãi như vậy khiến cô chống đỡ không nổi. Tuy rằng trước khi đến, Thẩm Thận nhiều lần bảo đảm với cô mẹ của mình là người dễ sống chung, trong lòng cô vẫn là có chút lo lắng.

Ba mẹ Thẩm Thậm là liên hôn gia tộc, Quý Khả Khanh còn là hòn ngọc quý trên tay Quý thị. Phụ nữ xuất thân thế gia, trong xương cốt luôn mang theo chút kiêu căng, dù cho ở chung, cũng chỉ là bởi vì tự thân giáo dưỡng tốt đẹp.

Nhưng mà Quý Khả Khanh thoạt nhìn là thật sự hoàn toàn không có ra vẻ, liền giống như bây giờ, tự mình pha ly hồng trà cho cô.

Hứa Mạt mới nãy cũng chú ý đến, trang viên rộng rãi này không nhìn thấy được bóng dáng của bất kỳ ai khác, mẹ Thẩm chắc là không có tuyển người giúp việc.

“Bác gái, cháu làm cho, bác không cần luôn chiếu cố cháu, như vậy quá mệt rồi.” Quý Khả Khanh đẩy trà cho cô, Hứa Mạt nhanh chóng nhận lấy, nhẹ giọng lên tiếng.

“Gọi cái gì bác gái, gọi một tiếng mẹ đến nghe xem nào.” Quý Khả Khanh nói xong lập tức ngồi đến bên cạnh cô.

Hứa Mạt trong lòng cảm khái Thẩm Thận sao còn chưa đến, sau đó nâng mắt nhìn Quý Khả Khanh một cái, cuối cùng là gọi một câu, “….Mẹ.”

“Có chút cảm động là sao thế này, Tiểu Thận loại tính tình đó cư nhiên có thể tìm cô gái dễ thương như cháu, nó thật sự là quá may mắn rồi.” Mẹ Thẩm thấy Hứa Mạt gọi xong, mặt nhỏ liền hơi ửng đỏ, trong lòng một trận cảm khái.

Quý Khả Khanh vừa dứt lời, trên cầu thang xoắn ốc có một người vội vàng đi xuống, giọng nói có chút khẩn trương, “Khanh Khanh, em đi đâu rồi?”

Quý Khả Khanh cũng không ngẩng đầu, trực tiếp nói, “Em ở đây.”

Ngữ khí này, rõ ràng so với lúc nãy lạnh nhạt rất nhiều.

Thẩm Thanh Thiệu hướng về phía âm thành nhìn một cái, trong lòng mới bắt đầu thả lỏng, sau đó tầm mắt tiếp xúc với Hứa Mạt bên cạnh bà, không khỏi ngừng một chút, “Cô gái này là ai?”

Quý Khả Khanh ồ một tiếng, “Tiểu Thận không nói với anh sao? Nó dẫn bạn gái đến, đây là con dâu em, Hứa Mạt.”

Nói xong, bà chỉ vào Hứa Mạt ở bên cạnh.

Thẩm Thanh Thiệu vẻ mặt có chút khó coi, lên tiếng lại hỏi, “Sao em cũng không nói với anh?”

Quý Khả Khanh mặc kệ, “Sao em phải nói với anh?”

Thẩm Thanh Thiệu sửng sốt, “Khanh Khanh, anh vừa nãy quá vội nên…”

Lời không nói hết, ông xoay đầu, thân thiện chào hỏi với Hứa Mạt, “Chào cháu, bác là ba của Thẩm Thận, là chồng của vị đang ngồi bên cạnh cháu.”

Hứa Mạt gật đầu, “Chào bác trai.”

Cô nhìn Thẩm Thanh Thiệu, có chút giật mình. Ba của Thẩm Thận thoạt nhìn thật sự quá mức trẻ trung, một khuôn mặt gần như yêu dã, đôi mắt hoa đào đó giống y hệt Thẩm Thận.

Hai cháu nội Thẩm gia, Thẩm Khoảnh diện mạo giống mẹ, Thẩm Thận diện mạo giống ba, khí chất bất đồng, nhưng đều là khuôn mặt tuyệt hảo.

Thẩm Thanh Thiệu hơi gật đầu, trực tiếp ngồi bên cạnh Quý Khả Khanh, một chiếc sô pha dài, ba người ngồi là có chút chật rồi.

Quý Khả Khanh muốn Thẩm Thanh Thiệu đi xa một chút, sau đó đối phương bất động không nhường.

Hứa Mạt ngồi bên cạnh như ngồi đống lửa, cô ngược lại không nghĩ tới, Thẩm Thanh Thiệu một số phương diện, cư nhiên giống Thẩm Thận như vậy.

Thẩm Thận sắp xếp xong hành lý, vừa bước vào đại sảnh, liền nghe thấy giọng nói lúc cao lúc thấp của Quý Khả Khanh.

Anh nâng mắt nhìn qua, nhìn thấy Thẩm Thanh Thiệu cũng giống như không nhìn thấy, nhìn như nhìn không khí, đi đến trước sô pha kéo Hứa Mạt lên, ôm lấy ngồi đến một bên. 

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full