Đọc truyện Full

Chương 7

Bùi Phương dẫn Nhan Tô Tô đi đến phòng tập diễn, đáp lại trước yêu cầu mãnh liệt của Tôn Hiểu Bác, Hoắc Lãng trực tiếp mở loa ngoài của điện thoại.
 
Đầu kia gần như là không thể chờ được mà gào to: “Nhan Tô Tô! Cô ở trước mặt truyền thông nói bậy bạ cái gì vậy! Vì sao cô vắng mặt tại buổi gặp mặt fan cô thành thật giải thích cho tôi! Vậy mà còn dám nói dối! Cô có muốn tham gia tuyển chọn nữa hay không vậy? !”
 
Tôn Hiểu Bác vừa nghe, thấy người đại diện trước kia của Nhan Tô Tô thực sự không biết xấu hổ, hắn đang muốn mở miệng mắng lại đối phương, thì ngón tay của Hoắc Lãng đã thoải mái quẹt một cái, điện thoại đã bị anh ngắt kết nối rồi.

 
Tôn Hiểu Bác: ? ? ?
 
Tôn Hiểu Bác giận: “Cậu cúp máy làm cái gì chứ? Cái loại rác rưởi này không mắng lại hắn thì còn để cho hắn về ăn tết sao!”
 
Hoắc Lãng bình tĩnh nói: “Mắng hắn làm cái gì? Không thấy mệt à.”
 
Điện thoại di động lại vang lên, Hoắc Lãng đảo mắt ý bảo Tôn Hiểu Bác yên tâm chớ vội nóng nảy rồi anh mới nhận cuộc gọi.
 
Giọng nói trong điện thoại đầy tức giận: “Nhan Tô Tô có phải cánh của cô cứng cáp rồi hay không! Tưởng là tôi rời khỏi công ty là sẽ không dám làm gì cô phải không! Vậy mà dám cúp điện thoại của tôi? Người nào cho cô gan như vậy! Tôi nói cho cô biết! Tôi có thể làm cho cô không thể làm gì được ở trong giới giải trí!”
 
Lần thứ hai Hoắc Lãng tắt điện thoại.
 
Điện thoại di động vang lên lần thứ ba, bây giờ Hoắc Lãng để tiếng chuông vang lên khoảng bốn mươi giây mới nhận cuộc gọi, Tôn Hiểu Bác đã bắt đầu tò mò, đến cùng là tên Hoắc Lãng này này muốn làm gì chứ?

 

Bây giờ, khẩu khí của người đại diện trước đây có vẻ dịu đi rất nhiều: “Tô Tô, lần này cô đụng phải cái hố quá lớn rồi, cho nên tôi mới tức giận như vậy. Cô thử nghĩ lại trước đây khi ở công ty, tôi đã từng như vậy chưa?
 
Lúc này cô thật sự làm hơi quá đáng rồi, mọi chuyện của cô ở trong phòng phát trực tiếp đều đã lên hot search, chủ nhiệm Hoàng bên chương trình rất là giận dữ, tôi không muốn bởi vì việc này mà ảnh hưởng tới cô, cô nhất định phải biết mối quan hệ giữa lợi hại ở trong đó, cô xem có thí sinh nào ồn ào với chương trình mà cuối cùng có được cái gì tốt không?
 
Tuy nhiên hiện tại tôi không phải là người đại diện của cô, nhưng tốt xấu gì cũng đã hợp tác một thời gian, tôi cũng chỉ vì suy nghĩ cho cô thôi Tô Tô à, cô nghe tôi khuyên một lần đi. . .”
 
Bây giờ, Hoắc Lãng không cúp điện thoại nữa, thẳng cho tới khi bên kia lấy tình để làm cảm động nói rõ cho người khác thấy lợi và hại đến miệng đắng lưỡi khô, Hoắc Lãng mới bình tĩnh nói: “Tôi là Hoắc Lãng, bảo Hoàng Đào tới tìm tôi nói chuyện.”
 
Sau đó lần thứ ba cúp điện thoại.
 
Nghĩ tới người đại diện ở đầu bên kia phản ứng như vậy, quả thực Tôn Hiểu Bác muốn cười ra tiếng, xứng đáng!
 
Nhưng mà, Hoàng Đào? Lúc này Tôn Hiểu Bác mới kịp phản ứng, đây không phải chủ nhiệm Hoàng của chương trình tuyển chọn kia sao?
 
Vì sao Hoắc Lãng muốn tìm đối phương?
 
Tôn Hiểu Bác tỉnh táo lại, đột nhiên phát hiện, tuy người đại diện này nói hầu hết đều là c*t chó, nhưng có một câu nói cực kỳ có đạo lý, thí sinh cùng chương trình xé X, quả thật rất ít có kết cục tốt. Khi ở trong phòng phát trực tiếp, mặc dù vì Nhan Tô Tô thông minh nên mâu thuẫn mới dịu đi, nhưng mà thật ra mâu thuẫn vẫn chưa có biến mất, nói không tốt, nếu mâu thuẫn trở lên gay gắt, thì cũng gây bất lợi đối với Nhan Tô Tô.
 
Hoắc Lãng cúp máy của người đại diện kia ba lần đều là muốn gây áp lực tâm lý cho đối phương mà thôi, chứ từ đầu tới cuối Hoắc Lãng cũng không muốn lãng phí thời gian trên người đối phương mà chỉ muốn giải quyết mâu thuẫn với người chủ trì đứng ở phía sau – – vị chủ nhiệm Hoàng kia mà thôi.
 
Mọi người sợ hãi bị từ chối, đặc biệt người mà từng coi bạn lại người đó là một người kém cỏi, kỳ thật thời điểm đối phương bị áp chế tâm lý thì đã bị Hoắc Lãng điều khiển hết rồi, không e ngại Hoắc Lãng là điều không thể, Hoắc Lãng đã lợi dụng cách áp chế tâm lý này vô cùng thuần thục.
 
Quả nhiên, cách khoảng mười phút sau, điện thoại Nhan Tô Tô vang lên, nhưng lại là một dãy số lạ.

 
“Đại diện Hoắc, tôi là Hoàng Đào.” Giọng điệu của chủ nhiệm Hoàng cực kỳ bình tĩnh, hoàn toàn không nghe ra được giọng điệu âm độc ở trong bữa tiệc ngày hôm trước: “Trước kia thí sinh Nhan Tô Tô cùng với chương trình có một chút hiểu lầm, anh xem nếu không thì chúng tôi sẽ sắp xếp cho cô ấy buổi đặc biệt. . .”
 
Hoàng Đào rất là có thành ý, vì để bù lại ngăn cách giữa hai bên mà ở trong chương trình Nhan Tô Tô có thể được ưu tiên, dù sao, bây giờ đề tài về cô đang rất hot, trong giới giải trí này là một nơi thực tế như vậy đó.
 
Hoắc Lãng lại ngắt lời của hắn nói: “Chủ nhiệm Hoàng, chúng tôi có hai yêu cầu: Thứ nhất, chương trình phải công khai đính chính Hiểu lầm, giải thích rõ ràng lý do cô ấy vắng mặt là do không nhận được thông báo, sai lầm không phải là do cô ấy.”
 
Nhan Tô Tô là người mới, nhìn theo sự phát triển lâu dài, sau lưng đeo thanh danh “Chơi lớn” quả thật rất bất lợi, không biết lúc nào sẽ bị lục ra để công kích, mà để cho chương trình đứng ra giải thích không nghi ngờ gì là muốn xóa tất cả nguồn gốc tiêu cực ảnh hưởng tới Nhan Tô Tô.
 
Hoàng Đào có chút ngoài ý muốn, vào lúc này mà Hoắc Lãng lại nhắc tới đề nghị như vậy, căn bản không phải là không biết cái gì chỉ là một thiếu gia nhà giàu tùy ý mua một công ty đại diện để chơi đùa. . . Nhan Tô Tô vừa mới lên hot search, những lưu lượng hiện có là giá trị lớn nhất của cô, cũng là thời điểm cô cực kỳ có quyền nói chuyện; trong lời nói của Hoắc Lãng đã để lại một đường sống, chỉ giải thích là Nhan Tô Tô không có sai, cũng không nói nhất định phải để cho chương trình ra mặt giải thích, tới gánh vác sai lầm này. Đây là sự khác biệt lớn nhưng mà Hoắc Lãng lại nắm bắt cực kỳ chuẩn xác, rõ ràng đối phương nắm bắt rất rõ quy tắc ở trong giới.
 

Đối với người ở trong vòng này thì cũng không cần phải nói cái gì ngoài vòng, chuyện này có lợi đối với Nhan Tô Tô nhưng cũng không gây tổn thất nào cho chương trình.
 
Chỉ nhiệm Hoàng trầm mặc trong chốc lát rồi trả lời: “Được.”
 
Hoắc Lãng: “Thứ hai, cô ấy muốn rời khỏi “Tuyển chọn nhân tài”, hơn nữa hi vọng nhận được sự chúc phúc của tổ tiết mục.”
 
Chủ nhiệm Hoàng nói rất quả quyết: “Điều đó là không có khả năng.”
 
Nhan Tô Tô có ý muốn rời khỏi chương trình, thì bản thân cô ấy đã vi phạm hợp đồng, nhưng lại muốn chương trình chúc phúc, nghĩa là cô không những có thể vứt bỏ chương trình, mà còn không có bị một chút ảnh hưởng nào có thể tiếp tục cuộc đời diễn nghệ của mình.
 
Chủ nhiệm Hoàng nói trắng ra một cách đơn giản: “Chương trình cùng với thí sinh là giúp đỡ lẫn nhau, nếu như thí sinh mới có một chút danh khí đã có ý muốn vứt bỏ chương trình vậy thì cuối cùng chương trình tuyển chọn được cái gì chứ? Đại điện Hoắc, thí sinh cùng chương trình hợp tác thì cùng có lợi, nếu muốn xé thì chỉ tiện nghi cho những phóng viên giải trí kia mà thôi, đối với thí sinh Nhan Tô Tô cũng không có một chút ích lợi gì, anh cảm thấy sao?”
 
Câu cuối cùng là sự thật, nhưng cũng là đang uy hiếp.
 
Bất luận là như thế nào, thí sinh cùng chương trình xé X, cho dù kết quả như thế nào thì tất cả đều đã xác định thí sinh chỉ là một người qua đường mất đi tư cách thi đấu.

 
Hoắc Lãng lại không kiêu ngạo không nóng nảy nói: “Chủ nhiệm Hoàng, nguyên nhân gây ra chuyện này, trong lòng ông và tôi đều hiểu. Nếu thật sự xảy ra tranh chấp, thì ai cũng không thể che giấu được. Điều này đương nhiên là chúng ta đều không hi vọng sẽ nhìn thấy.”
 
Ở đầu bên kia hàng lông mày của Hoàng Đào đều đã nhướn cao, đối phương đề cập tới “Nguyên nhân gây ra” ? Nguyên nhân gây ra là cái gì, không phải là người đại diện bố trí một bữa cơm. . .
 
Âm thanh của Hoắc Lãng không nhanh không chậm tiếp tục truyền tới: “Hơn nữa, ở bên cạnh ông có mấy bậc thang, chương trình Tuyển chọn nhân tài này vốn cũng không có ảnh hưởng lớn đi? Vẫn hy vọng ông suy xét cẩn thận.”
 
Ở trong điện thoại di động, đột nhiên hô hấp của Hoàng Đào bắt đầu nặng nề, ngay cả Tôn Hiểu Bác cũng nghe thấy rõ ràng.
 
Hơn nửa ngày, cuối cùng chủ nhiệm Hoàng cũng lạnh lùng nói: “Được, tôi đồng ý.” Sau đó hắn còn không cam lòng gằn từng chữ nói: “Tổng giám đốc Hoắc, lần này xin lĩnh giáo!”
 
Câu cuối cùng của Hoắc Lãng đầy uy hiếp, thật sự dẫm cho Hoàng Đào một phát thật đau: Nhiều thêm một Nhan Tô Tô, chưa biết chừng có thể mang đến cho Tuyển chọn nhân tài thành công nhiều thêm một chút, nếu Tuyển chọn nhân tài thành công thì có thể trợ giúp ít nhiều cho Hoàng Đào trong việc thăng chức ở đài truyền hình, cũng xem như là được; nhưng một khi truyền ra việc Hoàng Đào dùng thân phận nhà sản xuất cùng ăn cơm với thí sinh, hơn nữa là còn tùy ý uy hiếp thì kia mới đúng là một vụ bê bối lớn, đừng nói chương trình, mà khả năng hắn ta được ở lại đài truyền hình đều không còn.
 
Tôn Hiểu Bác là biên kịch, cuộc đối đầu qua điện thoại vừa rồi, sự việc không tính là lớn, nhưng mà hắn vẫn có thể nghe ra được mạch nước ngầm rất là lớn.
 
Tuy biết kết quả là tốt nhất cho Nhan Tô Tô, nhưng Tôn Hiểu Bác vẫn cảm thấy có chút khó chịu: “. . . Không khỏi quá có lợi với mấy tên tiểu nhân này rồi!”
 
Hoắc Lãng lắc đầu bật cười: “Vậy cậu muốn như thế nào? Cá chết lưới rách?”
 
Người bạn học cũ này của bản thân đã lăn lộn ở trong vòng này mấy năm rồi, nhưng vẫn không mất đi khí phách của văn nhân, nếu không thì lúc trước hắn cũng sẽ không đứng ra nói thay cho Nhan Tô Tô rồi.
 

Hoắc Lãng bình tĩnh nói: “Con đường phía trước của cô ấy còn rộng lớn, hiện tại chẳng qua chỉ là một hòn đá nhỏ mà thôi, cần gì phải hô đánh hô giết để ảnh hưởng tới tương lai làm gì?”
 
Sau đó anh nói đầy hàm xúc: “Đoạn đường sạch sẽ, không có chút liên lụy gì, thì đó mới là thắng lợi lớn nhất.”
 
Làn sóng của thời đại đang đến, những thứ tôm tép nhãi nhép này đều là việc đã qua, căn bản là Hoắc Lãng không muốn cho tương lai đối phương có cơ hội để tạo ra đề tài lưu lượng, lại càng không muốn ở trên người đối phương sử dụng loại năng lực gì khác, không muốn lãng phí thời gian.
 
Tôn Hiểu Bác ngẩn ra, hắn tỉnh táo suy nghĩ lại, quả thật, chỉ cần một cuộc điện thoại, có thể đổi lấy được tương lại tự do bay lượn của Nhan Tô Tô, thật sự là món hời không mất chút chi phí nào.
 
Hoắc Lãng có thể làm việc hiệu suất như vậy, chẳng qua cũng bởi vì từ đầu tới cuối anh đều rất thoải mái nắm bắt được vấn đề mấu chốt:
 
Vốn là muốn gây áp lực cho người đại diện trước đây để nhanh chóng có thể thiết lập được con đường nói chuyện với Hoàng Đào;
 
Có thể phá tan được hành động cuối cùng của Hoàng Đào lại càng bởi vì Hoắc Lãng đã nhìn thấy rõ, Hoàng Đào là người như thế nào, không chỉ là một thương nhân tìm kiếm lợi nhuận mà anh lại càng quý trọng những chiếc lông vũ ở trên đôi cánh của mình.
 
Nếu đổi lại là hắn (Tôn Hiểu Bác) xử lý, chỉ sợ rất khó mà xử lý việc này một cách nhẹ nhàng  như vậy. . . Trong lúc này, Tôn Hiểu Bác phải nhìn Hoắc Lãng lại bằng đôi mắt khác.
 
Ngày hôm sau, trên trang web chính thức của Tuyển chọn nhân tài đăng thông báo, trước đây không thể thông báo tới thí sinh Nhan Tô Tô là bởi vì một nhân viên hợp tác với bọn họ gây ra sai lầm, bọn họ đã thay đổi người khác, sau này vĩnh viễn sẽ không hợp tác với X nữa. Thí sinh Nhan Tô Tô bởi vì lý do cá nhân mà đã rời khỏi Tuyển chọn nhân tài, chương trình chúc cho con đường sau này của cô có tương lai xán lạn, chương trình Tuyển chọn nhân tài luôn là ngôi nhà của cô vân vân.
 
Thông báo từ tài khoản Hoàng V “Người đại diện của Nhan Tô Tô” mới được đăng ký: Bởi vì phương hướng phát triển tương lai của Tô Tô được điều chỉnh, nên đã chính thức rời khỏi Tuyển chọn nhân tài, cảm ơn chương trình đã tôn trọng sự lựa chọn của Tô Tô, sau này Tô Tô sẽ tiếp tục cố gắng để không phụ lòng yêu thích của mọi người!
 
Fan của Nhan Tô Tô bên trong chương trình Tuyển chọn nhân tài, người qua đường theo dõi Nhan Tô Tô bởi vì hot search mà chú ý tới vội vàng nhao nhao chạy tới chú ý tài khoản Hoàng V, truy hỏi hướng đi mới của Nhan Tô Tô, trong nháy mắt, tài khoản Hoàng V mới được đăng ký đã có một lượng fan lớn.
 
Trận phong ba này cũng đưa tới không ít quần chúng bỏ lỡ hot search ngày hôm qua, hỏi Nhan Tô Tô là ai? Sau khi được người chỉ đến giải trí trực tiếp, thì giật nảy mình, lại có thêm một đợt người qua đường nữa theo dõi.
 
Người trong giới cùng với quần chúng ăn dưa có thâm niên ngửi thấy được nội tình ở trong cuộc chia tay hòa bình này, nhao nhao suy đoán người đại diện này của Nhan Tô Tô tới cùng là thần thánh phương nào vậy?
 
Trước kia hiển nhiên giải trí trực tiếp là tiền đề cho điềm báo việc xé X với nhóm chương trình của đài truyền hình, kết quả chẳng những không có trở mặt, mà lại còn có thể giúp độ nóng nghệ sĩ của tăng vọt sau khi dùng tư thế đầy tao nhã mà rút lui toàn bộ ra khỏi chương trình. . . Hoặc là bối cảnh của người kia kinh người, hoặc là thủ đoạn rất cao.
 
Vị này là một người mới, ngoài sáng có giá trị nhan sắc siêu phàm, phía sau lại có một chỗ dựa vững chắc đầy mạnh mẽ, cho nên tương lai rất đáng được mong chờ.
 
Mà ngày hôm sau, là ngày Nhan Tô Tô đi thử vai rồi.
 

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full