Đọc truyện Full

Chương 36: Tâm tư của thẩm hi đồng

Bắc Kinh, nhà họ Thẩm.

“Ba, vết thương của Đồng Đồng đã đỡ rồi. Con muốn tổ chức cho nó một buổi biểu diễn. Ba thấy thế nào ạ?” Lúc ăn cơm, Sở Vân Dung nhìn Thẩm lão gia, nói.

“Chuyện này con tự quyết định là được rồi. Hi Đồng lần này còn có ý định quay lại Vienna không?”

Bàn tay cầm đũa của Thẩm Hi Đồng hơi khựng lại. Cô ta nhìn về phía Thẩm lão gia với vẻ mặt cung kính, “Tạm thời cháu chưa có ý định quay lại. Cháu đã hoàn thành xong việc học từ lâu. Bây giờ dàn nhạc đã đi biểu diễn ở nơi khác. Thầy nói cháu ở nhà chăm chỉ luyện tập là được rồi. Nên cháu định ở nhà với ông nội và mẹ nhiều hơn.”

Từ khi Thẩm lão thái nói những lời đó với Thẩm Hi Đồng, cô ta đã kiềm chế hơn nhiều. Nhất là lúc ở trước mặt Thẩm lão gia, cô ta không dám chắc Thẩm lão thái đã nói bao nhiêu, nên không biết Thẩm lão gia đã hiểu được chừng nào về chuyện kia. Vì vậy cô ta vẫn luôn nơm nớp lo sợ một chút.

Cô ta không muốn ở xa nhà họ Thẩm, càng không muốn rời khỏi đây. Cô ta biết, nếu rời khỏi nơi này, thì cô chẳng là cái gì nữa.

Thẩm lão gia gật đầu, “Vân Dung, ba không hiểu chuyện biểu diễn. Con tự xem mà làm. Chỉ là có một chuyện, hy vọng con sẽ để tâm.”

“Ba, chuyện gì ạ?”

Thẩm lão gia nhìn Thẩm Hi Đồng. Trong lòng cô ta bỗng nhiên dâng lên một cảm giác bất an mạnh mẽ.

“Lan Lan đã kết hôn với Hoành Dật rồi. Đợi sau khi nó tốt nghiệp, hai đứa sẽ cử hành hôn lễ. Hoành Dật là đứa trẻ tốt, chắc chắn sẽ đối xử tốt với Lan Lan. Ba cũng có thể yên tâm về con bé. Có điều, tuổi Hi Đồng đã không còn nhỏ nữa. Trước đây nó lo chuyện học hành nên ba không nói gì. Bây giờ nó đã trở lại. Con làm mẹ, cũng nên quan tâm tới chuyện chung thân đại sự của nó.”

Mặt Thẩm Hi Đồng biến sắc. Tay cầm đũa của cô ta nắm chặt lại, “Ông nội, năm nay cháu mới hai mươi lăm tuổi. Chuyện này không vội. Cháu còn muốn ở cạnh ông và mẹ thêm mấy năm nữa.”

“Trai lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng. Đến tuổi thì nên kết hôn. Ông nội không thể giữ cháu cả đời. Con gái lớn không thể giữ trong nhà, giữ tới giữ lui sẽ thành thù.” Tuy Thẩm lão gia cười, nhưng không ai hiểu rõ được cảm xúc trong đáy mắt ông.

“Nhưng cháu không muốn kết hôn sớm như vậy. Cháu chỉ muốn ở bên ông và ba mẹ.” Thẩm Hi Đồng nói lí nhí.

Cô ta không tài nào ngờ được, Thẩm lão gia bỗng nhiên nhắc đến chuyện kết hôn của mình. Nếu là trước đây thì cũng thôi. Nhưng bây giờ, Thẩm Hi Đồng không tin rằng ông không biết, người cô ta thích là Phó Hoành Dật. Thẩm Thanh Lan vừa mới kết hôn, liền không đợi được nữa mà muốn tống cô ta đi sao?

Trong mắt Thẩm Hi Đồng, hành động này của Thẩm lão gia chính là muốn tống cổ cô ta, dọn rào cản cho Thẩm Thanh Lan.

Chẳng lẽ việc có phải ruột thịt hay không thật sự quan trọng như vậy sao?

Thẩm Hi Đồng cụp mắt xuống. Cảm xúc trong đáy mắt khó mà hiểu được.

Sở Vân Dung nhìn con gái cúi đầu, rồi lại nhìn vẻ mặt nghiêm túc của bố chồng, bèn hoà giải, “Ba, chuyện này tạm thời không vội. Nhưng con sẽ chú ý xem trong Bắc Kinh có thanh niên tài trí tuấn tú nào không.”

Thẩm lão gia thoả mãn gật đầu, “Có điều, nhà chúng ta không chú trọng dòng dõi. Quan trọng nhất là nhân phẩm của đối phương. Hi Đồng là con gái nhà họ Thẩm, nhất định phải tìm một người đàn ông tốt.”

Lời này vào tai Thẩm Hi Đồng lại thành một ý khác: Muốn gả cô ta cho người sa cơ thất thế, xóa bỏ hoàn toàn tâm tư của cô ta!

Thẩm Thanh Lan đến Hàng Châu đã mấy hôm. Thường thì ban ngày cô dạo chơi ở những nơi nổi tiếng, ngắm phong cảnh, thưởng thức đồ ăn ngon. Thỉnh thoảng, cô lại tìm một nơi có cảnh đẹp nhưng ít người để dựng giá vẽ. Chỉ ngẩn người đã hết một ngày. Mãi đến khi mặt trời lặn ở phía Tây, cô mới trở về khách sạn.

Đôi khi, vì muốn xem cảnh đêm ở Tây Hồ, nên thậm chí cô còn đợi đến nửa đêm mới trở về.

Còn Phó Hoành Dật, anh chỉ gọi một cuộc vào tối hôm đầu tiên rồi liền không gọi nữa. Thẩm Thanh Lan đoán, chắc là anh đang chấp hành nhiệm vụ gì rồi.

Cô vẫn gửi một hoặc hai tấm ảnh chụp trên điện thoại cho Phó Hoành Dật hằng ngày, chẳng quan tâm anh có xem được hay không.

Trong thời gian đó, Daniel đã gọi cho Thẩm Thanh Lan một lần. Anh ta vốn định bảo Thẩm Thanh Lan tham dự buổi họp mặt. Nhưng vừa nghe Thẩm Thanh Lan nói đang vẽ tác phẩm mới, anh ta lập tức phấn chấn cúp điện thoại.

Thẩm Thanh Lan ở Hàng Thành một tuần. Cô tính ngày mai đi Quảng Châu xem thử. Có người nói đó là nơi bắt nguồn Việt kịch*, là cố hương của nhà thư pháp lớn Vương Hi Chi. Mặc dù cô không thích thư pháp, nhưng ông nội rất thích.

*Việt kịch” chỉ nhạc kịch Quảng Đông.

Nhớ tới việc Vu Hiểu Huyên nói không mang đặc sản về thì sẽ cấm cửa cô, Thẩm Thanh Lan bèn thay một bộ quần áo khác rồi ra ngoài. Cô định mua cho mấy người bạn cùng phòng ít thức ăn ngon, hoặc là tơ lụa. Dạo chơi ở đây đã vài ngày, cô đã nghe ngóng được rằng bánh hoa quế chính tông không phải loại cô ăn hôm đó, mà là trong một con hẻm nhỏ ở Thành Đông. Nơi đó có một bà lão chuyên làm bánh hoa quế, hương vị hơn hẳn những nơi khác.

Nơi đó hơi xa chỗ cô đang ở. Thẩm Thanh Lan đón một chiếc xe, báo địa chỉ.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full