Đọc truyện Full

Chương 3

11

“Anh không nói gì à?”

Xe chạy ra khỏi khu biệt thự, tôi lấy khăn giấy ướt lau mặt rồi liếc nhìn người đàn ông bên cạnh đang tập trung lái xe.

Hoắc Thanh Tế liếc nhìn một cái, nói “Ừ”

Tôi dừng lại, quay lại nhìn anh chằm chằm: “Hả? Tiếp theo là sao? Anh nghĩ em tâm cơ? Nữ hoàng phim truyền hình? Kẻ xấu xa?”

“Không phải.”

Anh bình tĩnh nói: “Từ nhỏ em đã thông minh rồi.”

“…”

Anh thực sự khen tôi thông minh hay là đang tránh nặng tìm nhẹ qua loa lấy lệ?

Tôi thực sự không thể nhận ra sự khác biệt.

Xe đậu bên ngoài nhà, tôi yêu cầu anh đừng theo tôi vào trong.

Vì tối qua bố mẹ tôi ngẫu hứng đi công tác nước ngoài nên chắc họ không biết chuyện gì đã xảy ra với tôi lúc này.

Hoắc Thanh Tế gật đầu: “Tôi biết, chú và dì không đi công tác, bà ấy sẽ không tự tiện mời em đi ra ngoài.”

Đúng vậy,

Mẹ tôi luôn không ưa dì Hoắc, là tiểu tam thượng vị, nếu không phải vì tình bạn giữa hai nhà và vì tôi thì mẹ sẽ không muốn nói chuyện với dì Hoắc.

Cho nên sau khi biết Hoắc Thừa Diệp ngoại tình, trong lòng bà không còn nhận Hoắc Thừa Diệp nữa, bà cũng không muốn tôi và nhà họ Hoắc thân thiết như trước.

Lần này mẹ đi công tác với bố tôi chỉ để thủ thỉ với ông chuyện chủ động hủy đám cưới.

Tôi bước ra khỏi xe.

Hoắc Thanh Tế đột nhiên ngăn cản tôi.

“Nhược Tuyết.”

Tôi quay đầu lại thì thấy anh đã bước ra khỏi xe tự lúc nào và đứng cạnh đầu xe.

“Lễ cưới bị hủy bỏ à?” Ngữ điệu không nhẹ không nặng, giống như giọt nước, tí tách tích tắc rơi vào trong lòng.

“Vâng.” Tôi chớp mắt.

Anh tiến tới vài bước, dừng lại cách tôi một sải tay, nói với vẻ cưỡng ép và quyến rũ: “Nếu bạn đời đổi thành tôi, em có hủy bỏ không?”

Tôi ngước lên nhìn anh đầy bối rối.

Mặt mày anh trong trẻo như trăng, không có giải thích.

Thay vào đó, anh hơi cong ngón trỏ dài của mình và chạm nhẹ vào khóe mắt sưng đỏ của tôi.

“Có đôi khi diễn kịch, không cần khóc thật.”

12

Cư dân mạng chỉ mất một đêm để vạch trần “mối tình tay ba” giữa tôi, Hoắc Thừa Diệp và Chu Vi.

Họ thậm chí còn phát hiện ra rằng sau bữa tiệc sinh nhật năm nay của tôi, Hoắc Thừa Diệp và Chu Vi đã ở khách sạn bên cạnh suốt một đêm.

Và, đến 4h15 sáng, tôi ngất đi với khuôn mặt trắng bệch và được người ta đỡ dậy đưa đến bệnh viện.

Chẳng bao lâu sau, người đỡ tôi kia cũng bị bới ra.

Đó là Hoắc Thanh Tế, con trai cả của chú Hoắc và người vợ đầu tiên.

Sáng sớm ngày hôm đó, tôi nhận được địa chỉ khách sạn do Chu Vi cố tình gửi đến.

Tôi biết cô ta cố ý, tôi cũng biết cô ta và Hoắc Thừa Diệp sẽ làm gì trong khách sạn.

Tôi lao tới ngất xỉu ngay trước cửa khách sạn, đó là cố ý.

Nếu Hoắc Thanh Tế không đột nhiên xuất hiện, đoạn video giám sát mờ ảo này có lẽ đã được tung ra ngay sau ngày sinh nhật của tôi.

Khoảnh khắc tôi được Hoắc Thanh Tế bế lên, anh đã biết tôi đang giả vờ ngất xỉu.

Và tôi cũng đoán được tại sao anh lại xuất hiện kịp thời như vậy.

Để ngăn miệng anh lại, tôi nhào thẳng vào xe.

Tôi đã dụ dỗ để anh giấu giếm cho mình.

Nhưng anh đã đẩy tôi ra và nói: “Tôi không có mối quan hệ mờ ám nào cả. Chờ sau khi em thật sự tỉnh táo, hãy đến tìm tôi.”

Sau đêm đó, Hoắc Thanh Tế ra nước ngoài.

Mãi đến khi Hoắc Thừa Diệp cầu hôn tôi và trong lúc chuẩn bị đám cưới, anh mới xuất hiện trở lại.

Anh đỗ xe trước cửa phòng làm việc của tôi và đợi từ sáng đến tối.

Đợi cho đến khi mọi người trong phòng làm việc rời đi.

Đợi cho đến khi tôi cuối cùng cũng ra ngoài.

Cuối cùng anh không nhịn được, xuống xe sải bước tới, kéo tôi vào phòng làm việc.

“Anh muốn em suy nghĩ kỹ càng và đến gặp anh khi em hoàn toàn tỉnh táo. Anh đang đợi em, em lại lén lút sau lưng anh đồng ý lời cầu hôn của nó? Đây là câu trả lời em cho anh sao?”

Anh giận dữ hỏi nhưng kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của tôi.

Tôi không biết biểu cảm hay lời nói nào đã làm tôi cảm động, nên bất chợt tôi kiễng chân lên và hôn lên một bên mặt anh.

Nhìn thấy yết hầu của anh lăn lộn, tôi hôn anh lần nữa.

Anh đưa tay bịt miệng tôi lại, vành tai ửng đỏ, hàm dưới căng cứng.

“Đại, Nhược, Tuyết.”

Nghe anh gọi tên tôi qua kẽ răng nghiến chặt, tôi thấy vui vẻ.

Hoắc Thanh Tế hơn tôi sáu tuổi, anh luôn lầm lì, lạnh lùng và xa cách, không quan tâm đ ến mọi người. Nhưng theo tôi, anh không hề lạnh lùng chút nào mà giống như một kẻ ng..ốc.

Dù tôi có gây ra bao nhiêu rắc rối, anh cũng không bao giờ nổi giận.

13

Sự việc còn đang lên men, nguồn gốc gia đình của Chu Vi bị bới ra, cô ta bị người thân hắt hủi, khinh thường, mọi người la hét đòi đánh đập. Dấu vết mà cô ta và Hoắc Thừa Diệp để lại khắp nơi và những đoạn video mờ ảo lần lượt được tung ra.

Ngay sau đó, chuyện Hoắc Thừa Diệp là con của tiểu tam cũng bị bới ra.

Ngoài ra, còn có thông tin tiết lộ rằng chú Hoắc đã ngoại tình với người vợ hiện tại trong thời kỳ hôn nhân, sau khi ông có con ngoài giá thú, người vợ đầu tiên đã tự tử vì trầm cảm.

Người vợ hiện tại và người vợ đầu tiên từng là bạn thân của nhau.

[Thật sự là tự sát sao? Sẽ không phải là cố ý hại chết người vợ đầu, để tiểu tam thượng vị chứ?]

[Khó trách Hoắc Thừa Diệp lại phản bộ, rõ ràng là di truyền từ bố mình! Việc con gái nhà họ Đại không lấy anh ta là do ông trời mở mắt!]

[Trên mạng nói rằng, người vợ đầu cũng sinh ra một đứa con trai, sau khi bà ấy qua đời, chàng trai đó bị đuổi đi, cho đến nửa năm trước mới trở về!]

[Tôi khóc muốn c..hết! Tôi ủng hộ anh ấy đoạt quyền! Tiểu tam cùng con riêng đều cút ra ngoài!]

Gia đình họ Hoắc hoàn toàn hỗn loạn.

Thị trường chứng khoán sụt giảm.

Cư dân mạng tràn ngập sự phẫn nộ, hot search về gia đình họ Hoắc không thể bị dập tắt nên họ đã tìm đến bố mẹ tôi.

Bọn họ hy vọng nể tình nghĩa hai nhà, khuyên tôi đưa ra tuyên bố “Đám cưới sẽ diễn ra như dự kiến”.

Họ cho rằng nếu tôi ra mặt và bày tỏ sự sẵn sàng tha thứ cho Hoắc Thừa Diệp, tôi có thể lật ngược tình thế và khôi phục lại hình ảnh của Hoắc Thừa Diệp, gia đình họ Hoắc và tập đoàn Hoắc thị.

Sau khi biết tin, mẹ tôi liền vội vã quay về.

Tình cờ nhìn thấy Chu Vi đang quỳ ngoài cổng sân, khóc nức nở.

“Chị Nhược Tuyết, chị hãy đánh và mắng em đi!

“Việc này là do em, em cố ý dụ dỗ Thừa Diệp, xin hãy tha thứ cho anh ấy được không?

“Anh ấy hiện đang ở bệnh viện, anh ấy thật đáng thương, chị có thể vào thăm anh ấy được không?”

Mỗi lời cầu xin của cô ta đều dành cho Hoắc Thừa Diệp, cô ta trang điểm hốc hác và có chiếc mũi đỏ bừng, đôi vai nhỏ gầy của cô ta run lên khi khóc. Trông cô ta thật mong manh và bất lực một cách đáng thương.

Mẹ tôi gọi bảo vệ lôi ra ngoài: “Mày là cái thá gì, cũng xứng quỳ trước cửa nhà tao làm bẩn mắt con gái tao sao?”

“Đem cô ta nhét vào trong thùng rác có hại đi, đừng để cho tôi nhìn thấy thứ dơ bẩn này trong tiểu khu!”

Chân trước Chu Vi vừa bị nhấc đi, Hoắc Thừa Diệp đã tới.

Hắn mặc quần áo bệnh nhân, bị ngăn ở ngoài cửa chính.

Đôi mắt hắn đỏ ngầu, sắc mặt tái nhợt, hắn đứng giữa bụi hoa hồng đầy gai, ngẩng đầu cầu xin tôi tha thứ.

“Nhược Tuyết, anh thực sự đã nhận ra sai lầm của mình, cho anh một cơ hội nữa được không? Chúng ta bắt đầu lại nhé?

“Em còn chưa nói sẽ hủy hôn lễ, điều đó chẳng phải chứng tỏ rằng em vẫn sẵn lòng mong chờ anh sao? Chúng ta bắt đầu lại từ đầu nhé?

“Anh thề, từ giờ trở đi, anh sẽ chỉ quan tâm đ ến em!

“Anh chỉ đùa vui với Chu Vi thôi, em là người duy nhất anh yêu!

“Nhược Tuyết, xin hãy tha thứ cho anh.

“Nếu em không tha thứ cho anh, anh sẽ tiếp tục đứng ở đây, mắc cho những chiếc gai này đâm vào anh, mặc cho những người kia dùng lời th ô tục mắng anh!”

“Nhược Tuyết, anh thực sự yêu em…”

Tôi đứng bên cửa sổ nhìn hắn như thế này, cảm thấy thật bình yên.

14

Người mà tôi từng yêu khi còn là con gái hóa ra cũng thích tôi, đó quả là một điều may mắn và hạnh phúc.

“Hạnh phúc” này kéo dài bốn năm.

Tốt nghiệp đại học, Hoắc Thừa Diệp mua một căn hộ, bảo tôi qua ở với hắn trong ngày làm việc.

Tôi không hề nghĩ ngợi, đồng ý.

Quen biết nhiều năm, hắn rất ít khi chạm vào tôi.

Hăn nói: “Bởi vì anh yêu em rất nhiều, càng yêu em càng không dám coi nhẹ em.”

Tôi rất xúc động khi nghe điều đó và tin đó là sự thật.

Sau khi gặp Chu Vi lần đầu tiên, tôi bắt đầu nghi ngờ.

Hắn lại nói, Chu Vi đối với hắn chỉ là một kẻ yếu.

Hắn chăm sóc cô ta vì nâng đỡ kẻ yếu chứ không phải vì tình yêu nam nữ.

Tôi cũng tin điều đó.

Cho đến khi tôi tận mắt chứng kiến, hắn ôm cô ta vào một nơi khuất dưới lầu trong căn hộ, vừa mạnh mẽ vừa bá đạo.

Bọn họ dây dưa quên mình, phát ra âm thanh khó nghe.

Tôi hết lần này đến lần khác buộc mình phải “chứng kiến” “quyền lực” của hắn đối với Chu Vi.

Buộc bản thân phải xác định xem hắn không xứng đáng với tôi như thế nào.

Sau đó, từng chút một, tôi rửa sạch bộ lọc mà tôi đã đeo cho hắn.

Tiệc sinh nhật năm nay do đích thân Hoắc Thừa Diệp tổ chức. Để làm tôi vui, hắn đã đặc biệt tự tay làm một chiếc bánh sinh nhật hình thù kỳ quái và bày tỏ tình yêu sâu sắc với tôi dưới ánh mắt ghen tị của mọi người.

Tôi đang dao động nhưng nhanh chóng bị tin nhắn của Chu Vi chặn lại.

Có lẽ cảm nhận được sự cố tình xa lánh của tôi, hắn đã sớm lên kế hoạch cầu hôn hoành tráng và xa hoa.

Vì vậy, trước toàn thể giới truyền thông, những người nổi tiếng, đối tác, người thân và bạn bè, tôi cũng đã diễn một vở kịch vui vẻ và cảm động.

Hắn muốn mọi người chứng kiến tình yêu của hắn dành cho tôi. Thế thì tôi cũng muốn mọi người thấy rõ việc làm bẩn thỉu của hắn.

Trận chiến chấn động trời đất này chính là điều hắn muốn.

15

Tôi rút điện thoại ra chụp ảnh Hoắc Thừa Diệp vẫn đang khóc lóc cầu xin sự tha thứ rồi gửi cho ai đó.

Đối phương gần như trả lời ngay lập tức: [Tôi sẽ xử lý, em đóng cửa sổ lại. ]

Hoắc Thanh Tế làm việc rất hiệu quả.

Tôi đóng cửa sổ lại không lâu, bên ngoài hoàn toàn yên tĩnh.

Mẹ tôi gõ cửa và nói: “Thanh Tế cùng nhân viên y tế đến và đưa tên khốn đó đi rồi.”

“Nhân viên y tế?”

“Đúng! Cậu ấy nghi ngờ tên khốn đó đầu óc không rõ ràng nên đưa hắn đến bệnh viện tâm thần để kiểm tra. Haizz, ban đầu mẹ còn tưởng Hoắc Thừa Diệp đáng tin cậy hơn Hoắc Thanh Tế, nhưng bây giờ lại như thế này, vừa mới nhìn hắn mẹ liền có cảm giác như đang nhìn một tên khốn nạn. Con nói xem, nếu con nghe lời bố,à chọn Hoắc Thanh Tế thì tốt biết mấy!”

Tôi nhướng mày: “Vậy nếu bây giờ con chọn anh ấy, mẹ có nghĩ còn quá muộn rồi không?”

Mẹ tôi sững sờ một lúc nhưng lại tưởng tôi nói đùa nên giận dữ nhìn tôi và phớt lờ tôi.

Buổi tối, Hoắc Thanh Tế mang theo lễ vật tới cửa.

Điều này khiến mẹ tôi phải suy nghĩ kỹ về những gì tôi nói.

“Con bảo cậu ấy tới à?

“Nhược Tuyết, hôn nhân không phải là trò trẻ con.

“Bây giờ con đang buồn vì Hoắc Thừa Diệp. Con không thể vì chuyện đó mà tìm đại một tấm chồng!”

Mẹ để khách một mình rồi dẫn tôi vào phòng làm việc để hướng dẫn, nhắc nhở.

Sau đó, mẹ không cho tôi thân thiết với Hoắc Thanh Tế mà trực tiếp ra lệnh đuổi khách.

Trước mặt mẹ tôi, Hoắc Thanh Tế lái xe đi.

Nhưng đi được hai vòng thì họ dừng lại ngoài sân.

Trong điện thoại, ánh mắt hiện lên vẻ bi thương: “Hoắc Thừa Diệp vẫn chưa từ bỏ em, chú dì cũng rất cảnh giác với tôi. Em khiến tôi gặp khó khăn rất lớn.”

Tôi cười: “Ừ, anh phải cố gắng lên nhé!”

“Được.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

"Xuyên Không" Được Phu Quân
Tôi xuyên không rồi. Nguyên chủ không ưng ý vị phu quân ngốc nghếch của mình, cũng không chấp nhận được việc muội muội định hôn với người trong lòng mình, thế là nghĩ không thông mà nhảy…
[18.7.......Dm]
[18.7.......Dm]
Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh đẹp trai mặc quần jogger. Tôi gửi tin nhắn WeChat cho bạn, nói: [Rất đẹp trai, gu tao, nhìn qua thì cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần jogger là…
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Ai Bảo Quan Kinh Thành Có Tiền Có Thịt
Quan ở kinh thành có tiền có thịt sao? Đừng có mà giỡn, bổng lộc một năm 40 lượng, chỉ vừa đủ ấm no thôi. Hoàng thượng khai ân cho thuê phòng giá rẻ, gọi là quan xá,…
Ái Tình Dạt Dào
Ái Tình Dạt Dào
Bụng dưới thỉnh thoảng vẫn cảm thấy đau nhức, tôi ngồi thụp xuống băng ghế dài ở sảnh, nước mắt giàn giụa. Vào đêm qua, tôi đã mất đi đứa con của mình và Bạch Ngọc Đình. Nguyên…
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Ẩn Hôn Bị Phát Hiện
Tôi là luật sư của bên nguyên, trong lúc tạm nghỉ phiên tòa, tôi bước vào nhà vệ sinh thì đột nhiên bị người nào đó ép vào tường. Chưa kịp nhìn rõ, đôi môi nóng bỏng của…
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Anh Ấy Chỉ Thích Tôi
Trọng sinh trở lại lớp 12 năm ấy, Lâm Nguyệt quyết định dấu đi một thân hào quang của mình, an tĩnh và trầm lặng, kiên định học tập. Rời xa những gì đã hại chết cô ở…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full