Đọc truyện Full

Chương 212: C212: Chương 212

“Sau đó, ngay ngày hôm sau, hắn ta đã đến tìm Bansha, bỏ ra một khoản tiền thuê ông ta đi xử lý tôi.

Lúc đó, tôi đang đi cùng một người bạn là con gái.

Bansha uy hϊế͙p͙ tôi nói sẽ… làm gì với cô gái đó chắc ông cũng đoán ra được, ông ta còn nói chờ họ chơi cô ấy chán xong, sẽ cùng quẳng chúng tôi xuống sông Mae Ping”.“May mà tôi cũng khá biết đánh đấm, nhưng lúc đó vẫn cực kỳ nguy hiểm.

Tôi cũng bị tẩn không ít, cuối cùng mới may mắn thoát một kiếp nạn.

Nhưng sau lần đó, bạn tôi cũng không dám chơi với tôi nữa, cả thể xác và tinh thần của tôi đều bị tổn thương một cách nhất định”.“Vì thế, tiền bồi thường cho lần đó là 1 triệu.

Ông Cung, nếu đổi lại là ông, suýt nữa bị người ta dìm xuống đáy sông, còn thiếu chút nữa làm liên lụy đến bạn bè, khoản tiền bồi thường này không tính là nhiều đâu nhỉ?”Nghe tôi nói vậy, Cung Thiệu Bình càng nhíu chặt hàng lông mày hơn.

Bây giờ, ông ta đã hiểu tôi nói tính rõ từng khoản là gì rồi.Ông ta không tỏ thái độ gì, chỉ hờ hững nói: “Cậu Phương, cậu cứ tính tiếp đi”.“Thế là ông Cung đã ngầm đồng ý 1 triệu đó rồi nhé”, tôi mỉm cười, thản nhiên nói tiếp: “Khoản thứ hai là Cung Chính Văn tống tôi vào đồn cảnh sát, hắn ta bỏ tiền ra để mua chuộc Natcha và các cảnh sát khác, vu khống tôi cấu kết với Bansha tống tiền người của BTT, rồi bắt tôi vào đồn”.“Sau khi tôi vào đó, cảnh sát định bắt tôi thừa nhận tội tống tiền nên đã dùng đủ mọi cách để hành hạ tôi, ví dụ như không cho tôi ngủ, mỗi khi tôi nhắm mắt lại, họ sẽ gõ mạnh vào cái chậu sắt bên tai tôi”.Nói đến đây, tôi vươn người lên phía trước, nhìn ông ta chằm chằm, hỏi: “Ông Cung, cái kiểu sống không được mà chết cũng không xong đó khiến con người ta bị hành hạ đến mức phát điên, ông có thể tưởng tượng ra được mùi vị đó không?”Sắc mặt của Cung Thiệu Bình rất khó coi, nhưng ông ta không nói gì cả.Tôi nói tiếp: “Đây là món nợ thứ hai, tôi cũng tính cho ông 1 triệu thôi.

Tiếp theo là…”“Cậu muốn bao nhiêu tiền, nói thẳng ra luôn đi”, Cung Thiệu Bình có vẻ hơi mất kiên nhẫn ngắt lời tôi.Tôi lắc đầu: “Tiền chỉ là thứ yếu, tôi chỉ muốn cho ông biết, hai thằng cháu của ông rốt cuộc đã làm ra được những chuyện tốt đẹp gì thôi”.Cung Thiệu Bình nghiến răng: “Tôi cũng biết được đại khái rồi, cậu không cần phải kể lại chi tiết như vậy nữa”.“Không, tôi nhất định phải kể lại rõ những chuyện này, vì tôi sợ các người quên mất rồi.

Khoản thứ ba chính là Cung Chính Vinh sai người lấy cắp clip của tôi và phát tán, muốn làm hỏng chuyện hợp tác của Phần mềm Trí Văn với BTT”.“Khoản này tôi cũng tính cho ông 1 triệu, dẫu sao cũng suýt nữa hại giám đốc Bạch mất một dự án hàng chục triệu.

Nhưng khoản tiền này không phải bồi thường cho tôi, mà là cho Phần mềm Trí Văn”.“Hai món tiếp theo đây thì khá nặng đấy.

Khoản thứ tư là Cung Chính Văn sai người đến Chiêng May bắt cóc con trai của Bansha và vợ con của một người bạn của tôi.

Trong chuyện này, tôi suýt nữa bị bắn, cánh tay cũng bị chém một nhát, khâu bao nhiêu mũi, còn không thể làm việc bình thường được.

Đó có thể coi là lần thảm thương nhất của tôi”.“Với vụ án bắt cóc này, Cung Chính Văn nợ Bansha thì cũng đã dùng một cái chân để trả rồi.

Nhưng hắn ta vẫn nợ người bạn kia của tôi, nhưng bạn tôi nói muốn tự đòi, nên chỉ cần trả tôi thôi là được”.“Khoản thứ năm chính là chuyện Cung Chính Vinh sai người đến đảo Phuki hôm trước.

Chuyện này thì tôi không cần phải nói nhiều nữa, tôi suýt nữa bị bắn, còn mang lại nguy hiểm cho giám đốc Bạch.

Các người không những nợ tôi, mà còn nợ cả cô ấy nữa”.“Gộp cả hai khoản phía sau lại, tôi tính 3 triệu thôi.

Cộng với mấy khoản trước đó, tổng là 5 triệu”.Nói rồi, tôi giơ năm ngón tay lên với Cung Thiệu Bình.“Miệng cậu cũng rộng thật đấy”, sắc mặt của Cung Thiệu Bình rất khó coi.Tôi nhún vai: “Ông Cung có thể không chấp nhận, nhưng nhất định sẽ có một ngày, tôi đòi lại từng món một”.“Hừ! Hai khoản trước cậu nói thì tôi nhận.

Hai chuyện đó đúng là Chính Văn sai, nhưng khoản thứ ba, người bị bắt cóc có phải là vợ con cậu đâu, là tự cậu chạy đến đó can dự vào nên mới bị thương đấy chứ.

Vết thương của cậu không thể tính lên đầu Chính Văn được”.“Còn khoản thứ tư, Chính Vinh đã bị cậu đánh một trận gãy mấy cái xương sườn.

Bây giờ, nó còn đang bị nhốt trong đồn cảnh sát, nó đã phải trả giá vì chuyện này rồi.

Cậu cũng đã trả thù, nên khoản này bỏ”.“Vì vậy, nhiều nhất tôi chỉ có thể cho cậu 2 triệu, còn hơn nữa thì miễn bàn”.Tôi mỉm cười lạnh nhạt nói: “Ông Cung đừng vội, tôi đã nói xong đâu.

Ông tưởng lôi một đối tượng tình nghi từ đồn cảnh sát ra không cần tốn tiền à? Đặc biệt là kiểu đối tượng tình nghi đã tìm được chứng cứ và sẽ bị định tội nữa”.“Cậu có ý gì? Đúng là lòng tham không đáy”.“Không không”, tôi lắc đầu: “Khoản tiền phía sau không phải là cho tôi, mà dùng để đút lót.

Không nhận được màu mè gì, ông nghĩ Natcha và những người khác có cam tâm thả người không? Vả lại, khoản tiền này chỉ có thể tự ông đi đút lót thôi, ít nhất cũng phải 1, 2 triệu mới được”.Sắc mặt của Cung Thiệu Bình đã cực kỳ khó coi, lồng ngực ông ta phập phồng kịch liệt, như không thở nổi.“Ông Cung đừng gấp, cứ suy nghĩ từ từ.

Chờ khi nào ông suy nghĩ xong thì liên lạc với tôi là được.

Nhưng nội trong ba ngày buộc phải trả lời cho tôi, nếu không… Cung Chính Vinh sẽ toi đời bất cứ lúc nào”.Nói rồi, tôi đứng dậy đi ra ngoài.Tôi không thể ăn cơm với họ được, như vậy sẽ bị đau dạ dày mất.Còn số tiền 5 triệu, tôi cũng không bắt Cung Thiệu Bình phải đồng ý ngay, ít ra trong một khoảng thời gian ngắn, ông ta không thể quyết định được.

Chắc chắn phải thương lượng với người nhà, ví dụ như bố mẹ của Cung Chính Vinh chẳng hạn.“Khoan đã”, khi tôi sắp bước ra khỏi cửa, Cung Thiệu Bình ở phía sau đột nhiên nói: “Cậu vừa nói Chính Văn nợ một người bạn của cậu, người bạn đó muốn tự đòi lại, câu này có nghĩa là gì?”Tôi nhún vai: “Ý rất đơn giản, bạn tôi thấy rất tức giận với chuyện mà Cung Chính Văn đã làm.

Nhưng hắn ta lại không chịu sự trừng phạt thích đáng của pháp luật, nên ông ấy chỉ muốn lấy lại công bằng cho vợ con mình thôi”.“Người đó định làm gì?”“Xin lỗi, chuyện này thì tôi không rõ”.Cung Thiệu Bình cau mày, rồi chợt hỏi: “Có phải người đó tên là Đồng An Chi, ông chủ của một công ty bất động sản trong nước không?”“Đúng”, tôi gật đầu, chuyện này không thể giấu nhà họ Cung được, chắc chắn họ sẽ điều tra thông tin về Đồng An Chi.Còn Đồng An Chi có làm gì được nhà họ Cung hay không… Chắc là không được, vì khả năng kinh tế và sức người của ông ấy vốn không bì với nhà họ Cung được.Trừ khi ông ấy cũng chân trần không sợ kẻ đi giày như tôi, dù tôi nghèo, nhưng vẫn có thể khiến nhà họ Cung phải kiêng dè.Cung Thiệu Bình không hỏi tiếp về chuyện của Đồng An Chi nữa, mà giơ ba ngón tay lên với tôi: “Cậu Phương, 3 triệu, nhiều nhất tôi cũng chỉ có thể cho cậu số tiền này.

Phía Natcha và những người khác, tôi sẽ tự lo.

Nếu cậu đồng ý, chúng ta sẽ ký một hợp đồng hòa giải, cam đoan từ nay về sau hai bên nước sông không phạm nước giếng”.Tôi lắc đầu cười: “Ông Cung, tôi là một người không thích mặc cả.

Tôi nói 5 triệu là 5 triệu, không thì khỏi bàn”.Cung Thiệu Bình sầm mặt xuống, không lên tiếng.Tôi chẳng buồn để ý đến ông ta, quay người đi ra ngoài.“Khoan đã”, Cung Thiệu Bình lại hô lên..


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

A Thư Của Mẹ
A Thư Của Mẹ
Khi giám đốc trại trẻ mồ côi cầu xin tôi nhận nuôi Tô Hoà Hoà, tôi biết vở kịch này sắp bắt đầu rồi. Khi con gái tôi mặc váy công chúa, nó sẽ nói: “Thật tuyệt. Ngày…
Ai Mới Là Con Vàng Con Bạc Của Mẹ
Ai Mới Là Con Vàng Con Bạc Của Mẹ
Từ khi có trí nhớ đến giờ. Mẹ luôn chiều chuộng tôi, nhưng bà đối xử với em gái lại vô cùng hà khắc. Mẹ sẽ mua cho tôi những bộ váy đẹp đẽ nhất, rồi đăng ký…
Ái Tình Quy Hoa Cục
Ái Tình Quy Hoa Cục
Hành lang một tấc tương tư, lạc nguyệt thành cô ỷ. Lưng đèn cùng nguyệt liền hoa âm, đã là mười năm tung tích mười năm tâm. Nàng, mười lăm tuổi năm đó gặp phải giai nhân, lặng…
Bắc Hoang
Bắc Hoang
Vào đêm phu quân ta đến đưa hưu thư, chúng ta đã hoán đổi thân xác cho nhau. Ta thay hắn thống lĩnh quân đội ở Bắc Hoang, hắn thì thay ta ở lại hậu viện, bị mẫu…
Biệt Lai Hữu Dạng
Biệt Lai Hữu Dạng
Mộc Chẩm Khê năm nay 29, cô cảm thấy năm này chắc là năm hạn của mình, liên tục gặp chuyện không may. Đầu tiên là thất nghiệp, từ chức ở công ty trò chơi đã làm việc…
Chẳng Qua Cũng Chỉ Là Một Nữ Nhân Xuyên Không Thôi
Chẳng Qua Cũng Chỉ Là Một Nữ Nhân Xuyên Không Thôi
Giữa cung yến lình đình, hàng trăm quốc gia lớn nhỏ đến tham gia, một nữ nhân cả thân được bao bọc bởi lụa trắng, mềm mại uyển chuyển xuyên tới đây như ánh trăng hạ phàm. Nàng…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full