Đọc truyện Full

Chương 28: C28: Nàng không phải sư phụ của ta

Mặt của anh?” Tôi lẩm bẩm vài tiếng, cảm thấy khó hiểu, không lẽ… Nghị Lâm định bán sắc?

Tất nhiên là Nghị Lâm không thế nào bán sắc được, cái gọi là dùng mặt… Thật ra là để cho con quỷ đang trông quầy nhìn thấy gương mặt của hắn.

Nó giật mình, nhìn tới nhìn lui, muốn xác nhận Nghị Lâm có đúng là người cai quản quỷ trong truyền thuyết hay không. Cuối cùng nó run rẩy dùng hai tay tháo chiếc mặt nạ đang được treo trên cao kia xuống, cung kính dâng lên cho Nghị Lâm.

Nghị Lâm ngay cả một tiếng cảm ơn cũng khồng nói, ném chiếc mặt nạ cho tôi. Sau đó kéo tôi đi.

Tôi cầm chiếc mặt nạ trong tay, vẫn không thể tin mình có thế lấy được nó một cách đơn giản như thế. Tôi lại nhìn gương mặt tuấn tú của Nghị Lâm, cảm thấy mình vừa phát hiện ra một cách tiêu tiền mới trong quỷ giới! Đó chính là lấy mặt Nghị Lâm làm vé vào cửa!

Tôi mân mê chiếc mặt nạ trong tay, mặt nạ đen bóng, chẳng có họa tiết hoa văn gì, không khác gì thứ đồ tầm thường. Nhưng không hiểu vì sao tôi lại yêu thích tới nồi không muốn buông tay.

“Này…” Tôi giật tay Nghị Lâm lại, vừa định mở miệng nói chuyện đã bị hắn dùng tay bịt miệng lại.

‘Im lặng một chút.’

Chỉ thấy Nghị Lâm kéo tôi vào một góc nhỏ, nhìn chằm chằm ra bên ngoài, giống như bên ngoài có thứ gì kinh khủng lắm.

Tôi cũng thuận theo mắt hắn nhìn ra bên ngoài, chỉ nhìn thấy con đường đang đông đúc quỷ qua lại, đột nhiên lại vắng tanh. Ngay cả một bóng cũng không có. Hoàn toàn trái ngược với khung cảnh náo nhiệt ban nãy.

Trong con ngươi của tôi dần dần hiện lên ảnh ngược của một thứ người không ra người, quỷ cũng chẳng ra quỷ. Đầu rắn, thân thể lại là của hổ. To lớn, trong miệng của nó còn ngậm một đầu quỷ còn đang chảy máu tong tong!

Đầu quỷ đó tôi biết, là quỷ tên quỷ làm đồ tể khi nãy tôi nhìn thây.

Quỷ cũng phải chết, chỉ là cách quỷ chết hơi đặc biệt. Không có thân thể sẽ bị linh hồn khác xấu xé tới mức tan biến vào trong hư vô. Quá trình bị xâu xé cực kỳ dau đớn.

Quỷ muốn tu thành thực thể cũng phải rất lâu, cho nên bình thường quỷ đã tu thành thực thể, cũng chẳng có kẻ nào muốn kiếm củi ba năm thiêu một giờ cả. Vì thế mà tranh chấp giữa quỷ với quỷ hầu như không lớn tới mức ngươi chết ta sống.

“Huyết Đằng Xà…” Nghị Lâm nhỏ giọng lấm bẩm vài tiếng.

“Huyết Đằng Xà?” Tôi nghi hoặc.

Nó là thứ gì? Nghe giọng điệu Nghị Lâm có vẻ

rất kiêng kị nó.

“Huyết Đằng Xà là hung thú thượng cổ, vốn đã mất tích từ mấy nghìn năm trước. Sau này từng xuất hiện, khi đó trời nổi dị tượng, đổ cơn mưa máu ba ngày ba đêm.”

Huyết Đằng Xà từng là nỗi ám ảnh của cả Quỷ giới, bởi lẽ ngay cả Vãng Sinh trì cũng không thể tiêu diệt được nó. Khi đó Quỷ giới gần như bị tiêu diệt hoàn toàn, cùng lúc đó Tang Ca xuất hiện, và biến mất cùng với Huyết Đằng Xà.

Quãng thời gian đó không ai biết Tang Ca và Huyết Đằng Xà đã đi đâu, chỉ biết khi Tang Ca trở lại, Huyết Đằng Xà đã biến mất hoàn toàn và nàng cũng trở thành người cai quản Vạn quỷ, cai quản cả Vãng Sinh trì.

Người khác có lẽ khồng biết Tang Ca và Huyết Đằng Xà đã đi đâu, nhưng thân là thần thú khế ước của Tang Ca, Liên Trì sao có thể không rõ được chứ.

Tang Ca dùng máu của mình làm diêu kiện trao đổi, ký khế ước nuôi dưỡng Huyết Đằng Xà. Khế ước đó là vốn là khế ước bình đẳng, nhưng trong lúc hoàn thành khế ước, Tang Ca đã thay đoi một chút, biến nó thành khế ước sinh tử. Ngươi chết, ta cũng không được phép sống. Ta chết, ngươi cũng phải vong.

Sau khi Huyết Đằng Xà phát hiện ra chuyện này, từng diên cuồng đánh với Tang Ca một trận, nhưng khế ước đã ký, cho dù Huyết Đằng Xà là hung thú thượng cổ cũng không thể thoát khỏi trói buộc của thiên địa. Nó đánh Tang Ca trọng thương bao nhiêu,

thì nó cũng phải chịu bấy nhiêu. Tang Ca cũng không

ngoại lệ.

Cuối cùng Huyết Đằng Xà cũng phải chịu thua, đánh cho Tang Ca còn nửa cái mạng. Nhưng cuối cùng vần phải cứu sống nàng.

Huyết Đằng Xà có thể biến thành người, giống như Liên Trì vậy. Đừng nhìn bộ dạng bản thể của nó quái dị, nhưng khi biến thành người lại vồ cùng yêu nghiệt. Quãng thời gian ở chung sau đó, Liên Trì khồng hề muốn nhắc lại chút nào…

Tang Ca và Huyết Đằng Xà, không đánh thì châm chọc, ngày ngày trôi qua gà bay chó sủa, khiến một kẻ bị kẹt ở giữa như Liên Trì vồ cùng bất lực.

Chỉ là quãng thời gian đó cũng không kéo dài bao lâu, sau này Tang Ca tan biến, Huyết Đằng Xà cũng biến mất. Khi đó Liên Trì cứ tưởng rằng hắn cũng đã tan biến cùng với Tang Ca rồi, nhưng hóa ra không phải. Sau khi Tang Ca tan biến không lâu, trời nổi dị tượng, đổ mưa máu. Huyết Đằng Xà đi xuyên qua màn mưa, trong tay hắn cầm ô, mưa máu không thể làm ướt người hắn. Nhưng khóe mắt hắn lại dính máu, Liên Trì cũng không biết, mưa đã rơi vào người hắn từ lúc nào.

Cảm xúc khi đó của Huyết Đằng Xà dành cho Tang Ca có lẽ rất phức tạp, có bất đắc dĩ, có thương tiếc, có hả hê… Nhưng phần nhiều là nuối tiếc, nuối tiếc chuyện gì… Thì có lẽ chỉ có mình Huyết Đằng Xà biết. Tang Ca không biết, Liên Trì cũng khống biết.

Liên Trì vẫn nhớ như in ngày đó, hắn chỉ là một

con thần thú còn non, còn chưa trưởng thành. Sau khi Tang Ca tan biến, hắn bị người ta săn lùng khắp noi, tới cuối cùng vẫn là Huyết Đằng Xà xuất hiện, mang hắn đi. Đưa cho hắn một cái bình ngọc nhỏ. Dặn hắn tìm cơ hội thả thứ này xuống Vãng Sinh trì.

Hắn bảo: ‘Vãng Sinh trì từng do Tang Ca cai quản, chắc chắn sẽ chừa cho Tang Ca một con đường sống. Trong đây chính là hồn phách còn sót lại của Tang Ca mà ta vất vả thu thập được, ngươi thả nó xuống Vãng Sinh trì, chờ Tang Ca chuyển kiếp…”

“Còn ngươi?” Liên Trì ôm bình ngọc trong tay thật cẩn thận, khi đó Liên Trì còn chưa phát triển hoàn toàn như bây giờ, chỉ cao bằng đưa trẻ năm, sáu tuổi. Mặt tròn vo, đôi mắt tràn đầy suy tính trái ngược hoàn toàn với gương mặt đáng yêu.

Bộ dạng của Liên Trì khi đó không biết chọc tới chỗ nào của Huyết Đằng Xà, hắn bật cười thành tiếng, xoa đầu Liên Trì: “Tiểu tử, đừng có làm ra vẻ, luận về tuổi tác ngươi kém lão phu và Tang Ca nhiều lắm, ngoan ngoãn mà làm thần thú đi. Chỉ cần ngươi ném thứ trong tay vào trong Vãng Sinh trì, tự ta sẽ có suy tính riêng.”

Liên Trì ghét nhất là có kẻ nhắc tới tuổi tác của hắn trước mặt Tang Ca, hiện tại Tang Ca không có ở đây, nhưng hắn cũng không hề thích Huyết Đằng Xà nhắc tới chuyện này, Liên Trì gạt tay Huyết Đằng Xà ra ngoài: “Đừng có xoa đầu ta, ta cũng không còn nhỏ! Chuyện của Tang Ca đương nhiên cũng là chuyện của ta!”

“Tiếu tử, Tang Ca cũng được coi là sư phụ của ngươi, sao ngươi có thể hô to gọi nhỏ danh tính của sư phụ của mình thế hả?”

“Hừ, Tang Ca không phải là sư phụ của ta!” Liên Trì cường điệu, nhấn mạnh hai chữ không phải.

“Thế nàng ta là gì của ngươi?” Huyết Đằng Xà tò mò, Tang Ca này đúng là kỳ lạ, nuôi nấng được một đứa nhóc quái dị thế này. Quả nhiên Tang Ca và đứa nhóc này rất hợp với nhau!

“Là nương tử tương lai của ta!” Liên Trì hừ một tiếng, kiêu ngạo nói.

Khi đó Huyết Đằng Xà chỉ cười cười, không coi lời của một đứa nhóc là thật.

Mà Liên Trì sau đó cũng chuyến kiếp, trở thành Nghị Lâm. Chỉ có điều hình như Nghị Lâm không chịu chấp nhận việc mình là Liên Trì thì phải. Việc này khiến một kẻ đã theo Liên Trì nhiều năm như Tử Trúc cực kỳ đau đầu. Đúng là Liên Trì, chuyến kiếp rồi mà vẫn cứng đầu như vậy!

Nếu như Hoài Thục thật sự là Tang Ca, vậy thì quả thật nàng ta chính là nương tử của Liên Trì rồi?

Tử Trúc lơ lửng trên không, nhìn Huyết Đằng Xà đang điên cuồng như tìm kiếm thứ gì đó ngoài kia, lại nhìn Nghị Lâm và Minh Hoài Thục trong này, không khỏi thở dài một tiếng.

Tám chính phần mười là Huyết Đằng Xà ngửi thấy mùi của Tang Ca, cho nên tới đây. Lại thêm ký ức của Liên Trì vẫn chưa khồi phục hoàn toàn. Cộng

thêm một Hoài Thục không biết có phải Tang Ca hay khồng, nếu hiện tại đế ba người bọn họ đối mặt với nhau, đúng là cực kỳ rắc rối!

Thân làm một kẻ chứng kiến tất cả chuyện này như Tử Trúc, nó cảm thấy cực kỳ đau đầu. Nó cũng từng có suy nghĩ sẽ đế Nghị Lâm gặp Huyết Đằng Xà, nhưng không phải là sớm như vậy!

Mặc dù đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy thứ quái dị như thế này, nhưng không hiếu sao lại có cảm giác vô cùng thân thuộc, cảm giác đó giống như khi nhìn thấy tấm mặt nạ trong tay này.

Nhìn xuống tấm mặt nạ, tồi bất giác nâng tay lên, định đeo tấm mặt nạ đó vào.

“Minh Hoài Thục!”

Tôi bị tiếng kêu này làm cho giật mình, mặt nạ trong tay cũng vì thế mà rơi xuống đất, lăn vài vòng cuối cùng dừng ở bên ngoài đường lớn.

Tôi:”…”

Lúc này tôi cũng mới phát hiện, đây là lần đầu tiên Nghị Lâm gọi cả họ cả tên tôi như vậy, tôi không khỏi tò mò: “Gọi cái gì?


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

A Thư Của Mẹ
A Thư Của Mẹ
Khi giám đốc trại trẻ mồ côi cầu xin tôi nhận nuôi Tô Hoà Hoà, tôi biết vở kịch này sắp bắt đầu rồi. Khi con gái tôi mặc váy công chúa, nó sẽ nói: “Thật tuyệt. Ngày…
Ai Mới Là Con Vàng Con Bạc Của Mẹ
Ai Mới Là Con Vàng Con Bạc Của Mẹ
Từ khi có trí nhớ đến giờ. Mẹ luôn chiều chuộng tôi, nhưng bà đối xử với em gái lại vô cùng hà khắc. Mẹ sẽ mua cho tôi những bộ váy đẹp đẽ nhất, rồi đăng ký…
Ái Tình Quy Hoa Cục
Ái Tình Quy Hoa Cục
Hành lang một tấc tương tư, lạc nguyệt thành cô ỷ. Lưng đèn cùng nguyệt liền hoa âm, đã là mười năm tung tích mười năm tâm. Nàng, mười lăm tuổi năm đó gặp phải giai nhân, lặng…
Bắc Hoang
Bắc Hoang
Vào đêm phu quân ta đến đưa hưu thư, chúng ta đã hoán đổi thân xác cho nhau. Ta thay hắn thống lĩnh quân đội ở Bắc Hoang, hắn thì thay ta ở lại hậu viện, bị mẫu…
Biệt Lai Hữu Dạng
Biệt Lai Hữu Dạng
Mộc Chẩm Khê năm nay 29, cô cảm thấy năm này chắc là năm hạn của mình, liên tục gặp chuyện không may. Đầu tiên là thất nghiệp, từ chức ở công ty trò chơi đã làm việc…
Boss Nữ Lạnh Lùng Của Tôi
Boss Nữ Lạnh Lùng Của Tôi
Năm đó, tôi cùng khách hàng dùng bữa ở khách sạn, khi đi qua một căn phòng bao, tôi đã nghe thấy tiếng kêu cứu khe khẽ. Tôi đẩy cửa vào thì trông thấy một cô gái xinh…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full