Nhìn chung so với tất cả Hoàng đế Đại Tề, tiên đế có thể được xưng tụng là một vị hôn quân đúng nghĩa. Ngu ngốc vô năng, ngông cuồng, hoang dâm vô độ, trời sinh tính đa nghi, nguyên bản Đại Tề vốn vui vẻ phồn vinh chính là bởi vì hắn mà đi vào cảnh rách nát.
Hắn vì hưởng thụ xa hoa, ăn chơi xa đọa cho xây dựng Vị Ương cung, làm hao phí không ít tài lực của Đại Tề. Thế nhưng là lão đầu tử này còn chưa hưởng thụ, đã cưỡi hạc qua tây thiên rồi.
Nói tới cái Vị Ương cung này, quả thực chứng kiến lịch sử của Tề Quốc. Không chỉ có chứng minh sự ngông cuồng của tiên đế, còn chứng kiến cái chết của Thánh Mẫu Hoàng Thái hậu Khương Xu. Thánh Mẫu Hoàng Thái hậu sau khi chết, Thích Trường Ninh độc tài đại quyền, cưỡng ép ấu chủ, cuối cùng dẫn dắt Tề Quốc đến diệt vong.
Trên sử sách, liên quan tới cái chết của Thánh Mẫu Hoàng Thái hậu, một mực là giữ kín như bưng, chỉ là các bằng chứng được suy đoán cũng không gọi là bằng chứng xác thực đều chỉ ra Thích Trường Ninh. Nhưng lúc ấy bên trong Vị Ương cung đến cùng xảy ra chuyện gì, không ai có thể cho ra đáp án chuẩn xác.
Mặc dù biết “Mình” là chết tại bên trong Vị Ương cung, nhưng là so với sợ hãi, Khương Xu lại có chút chờ mong. Không có cái gì so với tiếp cận chân tướng lịch sử càng làm cho nàng thêm hưng phấn.
Khôn Ninh cung.
Hôm sau liền muốn xuất phát đi Vị Ương cung.
Trong đêm.
Bị Thích Trường Ninh “Hầu hạ” tốt một phen, Khương Xu mỏi mệt nhắm mắt lại, rất nhanh, liền có thể nghe thấy tiếng thở đều đều của nàng.
Thích Trường Ninh có chút quay đầu, dùng âm thanh cực nhẹ gọi nàng: “Xu Xu?”
Khương Xu không có bất kỳ phản ứng gì, hô hấp đều đều.
Nàng đã ngủ rồi.
Sau khi xác nhận Khương Xu đã ngủ say, Thích Trường Ninh nhẹ chân nhẹ tay đứng dậy rời đi giường, tiện tay cầm lấy áo ngoài trên kệ, khoác tại trên người mình, sau đó thắp một ngọn nến lên trên bàn.
Thích Trường Ninh vô ý thức nhìn Khương Xu, nàng ngủ rất say.
Thích Trường Ninh thắt chặy cổ áo, tay trái bưng nến, chậm chậm rời đi.
Sau khi Thích Trường Ninh rời đi, Khương Xu bỗng dưng mở mắt.
Đã trễ thế như vậy, nàng muốn đi đâu vậy…
Tay Khương Xu vô ý thức siết chặt góc chăn.
……
Bên ngoài Khôn Ninh cung, Kính Chi đã chờ đợi đã lâu.
“Nương nương, đều an bài thỏa đáng, hành cung bên kia ngài yên tâm đi.”
Thích Trường Ninh nhẹ gật đầu, thì thầm vào tai hắn bàn giao vài câu.
Kính Chi: “Nô tài nhất định sẽ xử lý được.”
“Ừm.”
Đêm tối gió lộng, gió mát thổi lên góc áo Thích Trường Ninh, cũng làm nàng tản ra tóc dài bay múa trong gió, khiến nàng nhìn băng lãnh mấy phần.
Thích Trường Ninh có chút nheo lại mắt phượng, “Các nguyên lão kiên quyết đề nghị ai gia mang theo Hoàng đế đi Vị Ương cung, thậm chí còn lấy ra tiên đế dọa ta, làm cho ai gia không thể không tiếp nhận.”
Kính Chi nói: “Nương nương làm tốt chuẩn bị vạn toàn rất là anh minh, dù sao tất cả mọi người có thể nhìn ra, trong này nhất định có âm mưu của bọn hắn! Cũng may địch nhân ở ngoài sáng, mới có thể để cho chúng ta sớm đề phòng.”
“Đừng tưởng rằng minh thương dễ giấu hơn ám tiễn.” Thích Trường Ninh cười lạnh, “Bọn hắn không sợ ai gia biết bọn hắn muốn âm mưu ám hại ai gia, liền chứng minh, bọn hắn rất tự tin vào thế trận mình đã đặt ra. Ai gia rất là hiếu kì, đám lão già ngoan cố kia đến cùng cho chuẩn bị kinh hỉ gì cho ai gia.”
Kính Chi nói: “Nương nương nói rất là đúng. Chỉ sợ là… Thánh mẫu Hoàng Thái hậu còn tưởng rằng chúng ta đi Vị Ương cung là để ăn uống vui chơi, nương nương có thật là không muốn nhắc nhở nàng một chút sao?”
Thích Trường Ninh: “Nếu như ai gia xử lý tốt, nàng vốn nên được vui vẻ phóng túng. Làm gì hù đến nàng, nhiều thêm một người ưu phiền?”
Kính Chi trầm mặc.
Hắn bỗng nhiên ý thức được một sự kiện.
Kết hợp với lời đồn đại bên ngoài, lúc nghe được âm thanh kỳ quái vào mỗi lần hắn gác đêm, cùng thái độ của chủ tử nhà mình… Chà, thì ra là vậy, khả năng cao Mẫu Hậu Hoàng Thái hậu cùng Thánh Mẫu Hoàng Thái hậu… Là thật.
Thích Trường Ninh trong màn đêm trở về, thấy Khương Xu còn đang ngủ yên trên giường, liền tắt đèn, đắp kín mền cho nàng, lại leo lên trên giường ngủ tại bên cạnh nàng.
Hôm sau.
Hoàng đế cùng hai vị Thái hậu lên đường tiến về Vị Ương cung, đồng hành còn có một đám đại thần, Khương phụ thân thình lình xuất hiện. Ngoại trừ toàn bộ hành trình hắn không nói một lời, không nói chuyện cùng Thích Trường Ninh ở bên ngoài, hết thảy đều rất bình thường.
Nhưng là “Bệnh” của Thích Trường An vẫn còn chưa khỏi, Khương Xu suy đoán là tóc của hắn còn không có mọc tốt, cho nên không dám ra ngoài gặp người.
Vị Ương cung cách hoàng cung rất gần, đội xe đi ba ngày liền đến. Cùng ngày, mặc kệ là Hoàng đế hay Thái hậu ngay cả tất cả đại thần, đều muốn tắm rửa thay y phục, đốt hương để tế bái tiên đế vào ngày hôm sau.
Trên đường đến ao Ngọc Thanh, Khương Xu xem như chưa chứng kiến hết Vị Ương cung đến tột cùng xa hoa đến cỡ nào. Mặc dù cho đến hiện đại Vị Ương cung vẫn tồn tại như cũ, nhưng là trải qua tuế nguyệt cùng chiến tranh tàn phá, cả tòa cung điện sắc thái đều mông lung tối tăm mờ mịt, kém xa so thành vừa mới xây, bộ dáng liền nhân khí cũng không nhiễm tới kịp.
Cổ thụ che trời, gạch đỏ gạch đen, lan can chạm khắc và khảm ngọc, thật đẹp. Cho dù đã là ngày mùa thu, bởi vì nước tràn vào suối nước nóng, vẫn như cũ có hoa đào nở rộ. Lúc đi trên hành lang dài, hoa rơi bay múa, dính một thân Thích Trường Ninh, cũng dính một thân Khương Xu.
Khương Xu đưa tay nhẹ nhàng quét cánh hoa xuống giúp Thích Trường Ninh, Thích Trường Ninh nghiêng đầu nhìn nàng, cười nói: “Sao chỉ lo ta mà không để ý ngươi?”
Khương Xu nhẹ nhàng rút tay về.
“Tỷ tỷ là người tôn quý, không nên dính khí tức của hoa rơi tàn héo.” Nàng vốn không phải người mê tín, nhưng ở bên trên kết cục của Thích Trường Ninh, dưới mắt đã là ít nhiều có chút chấp niệm.
Thích Trường Ninh trước vạn chúng nhìn trừng trừng liền nắm chặt tay của nàng, cái động này đến quá đột ngột khiến Khương Xu trực tiếp sửng sốt, cũng rước lấy chú ý của cung nữ cùng thái giám.
Thích Trường Ninh đưa tay, nhẹ nhàng quét cánh hoa xuống giúp Khương Xu, lúc mở môi, mắt sắc nhạt mà ôn nhu.
“Ngươi cũng là người tôn quý, cũng không nên nhiễm khí tức tàn héo.”
Khương Xu nhìn qua ánh mắt của người kia có chút sửng sốt, nhẹ nhàng ôm người lại, dần dần siết chặt vòng tay.
Thích Trường Ninh cái gì cũng không biết, nhưng Khương Xu tựa hồ giờ khắc này nhìn thấy bánh răng vận mệnh. Phải chăng đang nói cho nàng – Ngươi không đáng chết ở đây!
Ánh mắt Khương Xu dần dần trở nên kiên quyết.
Nàng không chỉ có phải sống sót thật tốt, còn muốn hiểu rõ chân tướng náo động ở Vị Ương cung.
Nàng muốn tất cả âm mưu quỷ quyệt không thể ẩn trốn, đường đường chính chính ghi vào biên niên sử.
Đến ao Ngọc Thanh, hai vị Thái hậu sẽ tắm rửa tẩy bụi tại nơi này.
Các cung nữ đứng vững xếp thành một hàng, trong tay bưng y phục mà hai vị Thái hậu sẽ thay, các loại tinh dầu cùng hương liệu… Thích Trường Ninh nhìn các nàng một chút, hời hợt nói: “Đồ dùng cứ để đây, các ngươi lui ra ngoài đi.”
“Vâng.”
Các cung nữ đặt đồ trong tay xuống, rời khỏi ao Ngọc Thanh.
Khương Xu: “… “
Thích Trường Ninh nhìn bộ dáng kia của nàng liền cười.
“Làm gì một mặt cảnh giác nhìn chằm chằm ai gia, như thể ai gia muốn ăn ngươi vậy?”
Khương Xu: “… Chẳng lẽ ngươi không phải muốn ăn ta sao? Nếu không ngươi để các nàng ra ngoài làm gì!” Nàng lên án nói.
Thích Trường Ninh đi đến phía sau nàng, cởi áo ngoài của nàng. Ngữ điệu du dương uyển chuyển, nghe giống câu dẫn.
“Ta đến hầu hạ ngươi, không phải càng tốt sao?”
“Không tốt!” Khương Xu nhanh chóng đè lại tay của người kia, “Đoạn đường này đi xa đã rất mệt mỏi. Thân thể ta yếu đuối, không bằng tỷ tỷ là người tập võ.”
“Trường Ninh, thông cảm cho ta một chút.”
Bởi vì biết Thích Trường Ninh thích nghe, cho nên chỉ có lúc tâm tình nàng vô cùng tốt hoặc hoặc có việc gì cần yêu cầu mới có thể gọi nàng ấy là Trường Ninh.
Thích Trường Ninh hừ nhẹ một tiếng, “Ai gia là loại người háo sắc đến như vậy sao?”
… Chẳng lẽ không đúng sao?!
Mỗi lúc trời tối đều muốn, không cho nàng đi ngủ chính là ai?!
“Ai gia hỏi ngươi, ngươi là muốn mười cái nữ nhân kia hầu hạ ngươi, hay là chỉ muốn một mình ai gia?”
Khương Xu: “… “
Không sai biệt lắm, đường đường là Thái hậu, liền cũng ăn dấm với cung nữ sao?!
“Ta muốn mười cái nữ nhân kia.” Khương Xu anh dũng nói.
Thích Trường Ninh: “??? Ngươi nói cái gì?! Nói lại lần nữa cho ta nghe???”
“Thuật, thuật nghiệp hữu chuyên công*, tỷ tỷ không am hiểu loại chuyện này, huống chi ta cũng sợ làm tỷ tỷ mệt mỏi.” Được rồi, Khương Xu thừa nhận, nàng hiện tại đã hơi có chút sợ.
(*)Thuật nghiệp hữu chuyên công: Ai cũng có chuyên môn riêng của mình.
Thích Trường Ninh cười lạnh hai tiếng ha ha.
“Xem thường ai gia, ai gia liền chứng minh cho ngươi xem.”
Nói xong, đưa nàng ôm lên, theo một tiếng sóng nước đập tới, Thích Trường Ninh đưa nàng ngâm vào bên trong ao.
“A -“
Thẳng đến hai chân chạm đến mặt đất, Khương Xu lấy lại tinh thần, mới không có bị hù chết.
Nàng quay đầu trợn mắt nhìn, đang muốn lên án Thích Trường Ninh mấy câu, liền gặp người kia đã ngồi trên mặt đất ở bên cạnh ao. Bởi vì tay áo quá dài, dứt khoát trực tiếp cởi áo. Cái yếm màu thủy lam ở trên người nàng ấy, bên trong hơi nước mờ ảo tựa hồ thấy được băng cơ như ngọc.
Cho dù đã cùng người này điên loan đảo phượng* không biết bao nhiêu lần, nhưng gặp bộ dáng nàng ấy như thế, Khương Xu vẫn sẽ là đỏ mặt.
(*) Điên loan đảo phượng: này chỉ chuyện giường chiếu quá kịch liệt.
“Tại sao ngươi lại ăn mặc như thế này?”
Thích Trường Ninh khẽ nhướng mày, “Tất nhiên là muốn hầu hạ nương nương tắm rửa.”
Nói xong, nàng cúi người, đặt tay trần xuống ao, kéo thắt lưng rồi cởi y phục một cách dễ dàng.
Khương Xu bởi vì bối rối nên khó mà khống chế âm điệu.
“Làm, làm cái gì?!”
Thích Trường Ninh đưa váy áo nàng ướt đẫm ném sang một bên.
“Cung nữ cũng là phải hầu hạ ngươi như thế, ai gia cũng giống vậy, làm sao các nàng đến hầu hạ được, còn ai gia hầu hạ thì không được?”
Khương Xu giận mà không dám nói gì, nàng bĩu môi.
Thích Trường Ninh thật sự là cưỡng từ đoạt lý, trên trần đời này làm gì có cung nữ nào dám trực tiếp cởi y phục Thái hậu?!
Sau sự kiện này bắt đầu, Khương Xu coi là Thích Trường Ninh sẽ không trung thực, nhưng sau đó nàng trở nên bình thường hơn rất nhiều.
Thích Trường Ninh đem cánh hoa rãi bên trên ao, dùng muôi gỗ múc nước trong ao canh, cẩn thận đổ lên người Khương Xu, một chỗ cũng không bỏ qua.
Sau đó nàng làm ướt tóc Khương Xu, bắt đầu xoa tinh dầu từng tấc từng tấc một cho nàng ấy. Thích Trường Ninh làm việc ôn nhu, tựa hồ căn bản nhìn không ra cái bóng lôi lệ phong hành thường có của nàng.
Khương Xu bỗng nhiên cảm thấy, không có cung nữ nào hầu hạ chu đáo như người kia.
Cho nên hôm nay Thích Trường Ninh trúng cái gió rồi sao? Làm sao đột nhiên lại lấy lòng mình??
Nhất là tóc của nàng rất dài, bình thường đều được nhiều cung nhân hơn hầu hạ cùng một chỗ. Một mình Thích Trường Ninh từ đầu tới cuối đều tự làm hết thảy, không có bất kỳ cái gì không kiên nhẫn.
Khương Xu không quay đầu nhìn nàng ấy, nàng sợ đối mặt cùng Thích Trường Ninh một khắc này nhịn không được sẽ là đỏ mặt.
“Tỷ tỷ, hôm nay làm sao tỷ lại tốt như vậy?”
“… Hả? Bình thường ta không tốt sao?”
“Không phải… Chỉ là loại chuyện này, kỳ thật không cần tỷ tỷ tới làm.”
“Là không cần Thái hậu làm, nhưng không phải không cần Thích Trường Ninh.” Ngón tay Thích Trường Ninh thon dài như tre trúc chậm rãi vuốt ve tóc Khương Xu, ngón tay cắm vào ở giữa sợi tóc, nhẹ nhàng chải từ trên xuống dưới.
“Đối với ngươi, ta chỉ là Thích Trường Ninh thôi.”
Ngữ điệu nàng rất nhẹ nhàng, nhưng lại tựa hồ mang theo một chút kỳ vọng nhiệt thành.
Khương Xu bỗng nhiên sửng sốt, cái này là vấn đề mà nàng đang suy nghĩ trước đó, chạm đến Thích Trường Ninh một cách chân chính.
Thích Trường Ninh nhìn cao lãnh chi hoa, nhưng lại cẩn thận và nhạy bén, ngay cả những khác biệt tinh vi trong thái độ mình cũng có thể bị nàng nhận ra.
Một người như vậy, trời sinh chính là thợ săn ưu tú.
Nàng thật không thể tưởng tượng, con sói cái thoi thóp tại trên sườn núi liếm láp miệng vết thương của mình, cho đến chết trước một khắc, ánh mắt vẫn như cũ là sắc bén, nhưng lại chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi cái chết đến với mình.
Trường Ninh.
Khương Xu ở trong lòng nhẹ nhàng thì thầm danh tự của Thích Trường Ninh.
Hi vọng ngươi có thể vĩnh viễn là chim ưng giương cánh bay lượn ở thời đại này, cho dù cánh bị trói gông xiềng, vẫn như cũ mang theo xiềng xích lên múa. Chí ít có thể nhảy múa.
Sau khi cùng một chỗ tắm rửa, đốt hương với Thích Trường Ninh, đã đến giữa đêm. Lúc này Kính Chi lại đến báo, các Hoàng tử trở về.
Tiên đế có ngũ tử, Lương Ngọc năm gần năm tuổi, ngoại trừ hắn cùng Ngũ Hoàng tử, các Hoàng tử khác đều đã trưởng thành. Tiên đế bởi vì lòng nghi ngờ nặng sâu, đến chết đều không có lập Thái tử, trên dưới triều chính lo lắng sau khi tiên đế qua đời, các Hoàng tử sẽ vì tranh đoạt hoàng vị tàn giết lẫn nhau. Lại không nghĩ rằng nửa đường lại xuất hiện nhân vật còn tàn ác hơn nhiều, Thích Trường Ninh, tay cầm cái gọi là ý chí trực tiếp triệt đường Hoàng đế. Sau khi lập Lương Ngọc làm đế, ngoại trừ Hoàng tử nhỏ nhất còn ở lại bên trong kinh thành, ba vị Hoàng tử trưởng thành khác đều lấy các loại lý do để trở về đất phong, liền sợ bị Thích Trường Ninh đến độc thủ. Ba vị Hoàng tử này đều là nhu nhược hèn nhát, lại không cấu thành uy hiếp đối với Thích Trường Ninh.
Đại khái là bởi vì căn cơ chưa ổn, Thích Trường Ninh cũng không có ra tay đối với bọn hắn, đợi đến lúc địa vị vững chắc, các Hoàng tử cũng đã tại bên trong đất phong co lại giống như chim cút.
Mà lần này, bởi vì xây thành Vị Ương cung, nhân danh nguyện vọng danh hào của tiên đế, mấy vị Hoàng tử đều bị triệu tập đến đây. Một đường xe đi mệt mỏi, bây giờ mới tới nơi.
Khương Xu nghe Thích Trường Ninh hướng Kính Chi hỏi thăm một chút tình trạng, vẫn đang suy nghĩ. Không lâu sau đó, tất cả Hoàng tử đều sẽ chết tại Vị Ương cung, Thích Trường Ninh triệt hậu nhân tiên đế, càng thêm không ai có thể ngăn cản nàng lộng quyền chuyên chính. Cho nên mặc dù không có chứng cứ xác thực, nhưng tất cả suy luận đều chỉ hướng Thích Trường Ninh.
Dù sao nàng ta là người được hưởng lợi sau khi ba Hoàng tử trưởng thành cùng Thánh Mẫu Hoàng Thái hậu chết. Nói không dễ nghe một chút, làm sao những người gây trở ngại Thích Trường Ninh đều chết? Dùng cái mông nghĩ cũng biết là nàng ta làm!
Hiện tại Thích Trường Ninh có hay không xử lý mình không thể xác thực được, nhưng là ba vị Hoàng tử này…
Kết hợp đêm qua Thích Trường Ninh cõng mình rời đi Khôn Ninh cung, tựa hồ hết thảy đều có dấu vết mà lần theo.
Có lẽ việc Khương Xu cần làm tiếp theo chính là giám sát chặt chẽ Thích Trường Ninh, thấy rõ ràng nhất đại Yêu Hậu là hạ sát đối với ba Hoàng tử như thế nào!
Nhưng mà…
Trong ao Ngọc Thanh, bộ dáng Thích Trường Ninh nói với nàng lời nói kia còn rõ mồn một trước mắt.
Đây không phải là một câu hỏi chứng minh có câu trả lời chắc chắn mà là một câu đố cần giải.
Nàng muốn dùng chính con mắt mình đi nhận biết Thích Trường Ninh.
Vô luận tốt xấu, tàn bạo, đẫm máu, ôn nhu… Vô luận là Yêu Hậu hay là phụ chính Thái hậu, là người theo chủ nghĩa viển vông hay là người theo chủ nghĩa lý tưởng, là bạo quân hay là minh quân… Dù là đáp án giống y đúc như đáp án trong lịch sử, nhưng kia, mới là Thích Trường Ninh.
Nàng đã chuẩn bị thật tốt, tiếp nhận tất cả khả năng nàng ấy có thể trở thành.
Đối với một phen tâm lý hoạt động của Khương Xu, Thích Trường Ninh hoàn toàn không có biết.
“Thay ai gia thay y phục, thông báo cho Hoàng đế một tiếng, đi đến gặp bọn hắn đi.”
“Tỷ tỷ, vậy ta thì sao?”
Thích Trường Ninh chần chờ một chút nói: “Nếu như ngươi mệt mỏi, có thể nghỉ ngơi ở tại nơi này. Ba người kia, có gặp hay không cũng không có quan hệ gì.”