Đọc truyện Full

Chương 41


Chương 41
 
Edit: Malbec
 
Tần Lục Trác đi đến bên cạnh Úy Lam, trên người anh chỉ mặc một cái quần dài, lộ ra cơ ngực rắn chắc, đường cong cơ bắp vô cùng rõ ràng, đặc biệt là phần mép quần lộ ra một nửa nhân ngư tuyến (1) có sự gợi cảm không nói nên lời.
 
(1) Nhân ngư tuyến, là chỉ phần cơ bụng hai bên xương chậu tạo thành vết hình chữ V. Trong Hội họa luận Leonardo da Vinci lần đầu đưa ra nhân ngư tuyến làm chỉ tiêu cho đẹp và gợi cảm.
 
Dáng người anh rất đẹp, Úy Lam đã sớm biết.
 
Nhưng mà vén lên nhìn chính diện thì đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy.
 
Trước đó khi ở nhà cô, lần thiếu chút nữa lau súng cướp cò kia, anh cũng không cởi quần áo. 
 
Lúc này đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng la hét ầm ĩ, âm thanh rất lớn, xen lẫn tiếng đàn ông ngang tàng quát to bằng tiếng Việt Nam. Úy Lam không nhịn được nhìn thoáng về phía Tần Lục Trác, thế nhưng sắc mặt anh vẫn rất bình thường. 
 
Ầm ĩ bên ngoài càng lúc càng lớn.
 
Úy Lam cau mày, không vui nói: “Rốt cuộc là có chuyện gì? Tôi tới đây làm ăn, cũng không muốn ngay cả đảm bảo an toàn cơ bản cũng không có.”
 
Cô đánh đòn phủ đầu khiến mặt A Thanh đỏ cả lên.
 
“Úy tiểu thư, chỉ là một kẻ không có mắt mà thôi, cô đừng để ý.”
 
A Thanh cười ha ha hai tiếng.
 
Úy Lam lạnh nhạt nói: “Tôi tới để xem hàng, kết quả bây giờ cái gì cũng không thấy. Các người sắp xếp khách sạn như thế nào mà còn có kẻ trộm nữa chứ.”
 
A Thanh lập tức nói: “Úy tiểu thư, thật ra không phải là chúng tôi không tiếp đón cô chu đáo mà vì Cát thúc không ở đây, chúng tôi không dám tùy tiện đưa cô đi xem hàng.”
 
Cát thúc không ở đây?
 
Úy Lam lấy được tin tức này, phất tay một cái: “Cút đi.”
 
Cô lớn như thế còn chưa từng không khách khí với ai như vầy, nhưng mà lúc này mặt mũi xoi mói, thật sự đúng với đại tiểu thư vừa chua ngoa vừa hay kén chọn. 
 
A Thanh cũng xem như là một đại nhân vật, bị đuổi mắng như vậy.
 
Hắn không chỉ không tức giận, ngược lại còn trấn an Úy Lam: “Úy tiểu thư, tôi đang xin ý kiến Cát thúc cho cô. Chỉ cần Cát thúc đồng ý, tôi liền đưa cô đi xem hàng. Khách sạn này từ trước đến nay đều rất an toàn, hôm nay chỉ là chuyện bất ngờ thôi.”
 
“Vậy thì cũng thật trùng hợp, bình thường thì không có tình huống bất thình thình, cố ý lúc tôi đến thì lại có.”
 
Ánh mắt Úy Lam lạnh lẽo nhìn hắn.
 
Vẻ mặt A Thanh xấu hổ. 
 

Không lâu sau, A Thanh đưa thủ hạ rời khỏi. Úy Lam và Tần Lục Trác đứng ở phòng khách, sau khi nhìn bọn họ ra ngoài, hai người liếc mắt nhìn nhau nhưng cũng không ai nói gì, quay đầu đi lên lầu.
 
Vào phòng ngủ, Tần Lục Trác vừa mới trở tay đóng cửa lại.
 
Cô gái phía sau lập tức dính lấy anh, anh xoay người ôm cô vào trong ngực, hai tay đặt sau đầu cô tựa như muốn khảm cô vào trong lồng ngực mình.
 
Úy Lam ôm anh, cảm giác được nhiệt độ thân thể nóng bỏng của anh, còn có hơi thở quanh quẩn xung quanh.
 
Chân lại bắt đầu như nhũn ra.
 
Lúc A Thanh vừa mới đưa người tiến vào thì Tần Lục Trác cũng không có ở trong phòng. Bọn họ chơi ở sòng bạc đến khi trời tối đen, Úy Lam giả bộ tửu lượng mình kém nên trở về phòng. Sau đó Tần Lục Trác liền thay đổi quần áo đi ra ngoài.
 
Bởi vì họ không quen thuộc khách sạn này nên anh cần hiểu rõ triệt để tình huống bên này để nói cho Tiếu Hàn bên ngoài.
 
Lúc này, Tiếu Hàn bọn họ đã liên lạc với cảnh sát Việt Nam, bởi vì đây là biên giới, giữa cảnh sát hai nước thường xuyên hợp tác hành động. Cho nên bọn họ báo cáo lên cấp trên là cần cảnh sát Việt Nam phối hợp, bên kia lập tức trả lời.
 
Dù sao tập đoàn tội phạm này cũng bị cảnh sát Việt Nam theo dõi đã lâu.
 
Bây giờ có cơ hội diện tận gốc đám người cặn bã này.
 
Nên ai cũng muốn.
 
Hơi thở anh rất trầm, giọng nói khàn khàn: “Vừa rồi có bị dọa hay không?”
 
Nếu như bọn A Thanh phát hiện Tần Lục Trác không ở trên lầu thì chỉ sợ hai người bọn họ đừng hòng ra khỏi khách sạn này. Vậy nên lúc đó Úy Lam mới mặc như thế xuống lầu, là muốn ngăn cản bọn họ.
 
Rõ ràng lúc đối mặt với đám người kia, cô còn có thể giữ được tỉnh táo và lý trí.
 
Hiện giờ, những thứ này trong nháy mắt đều sụp đổ.
 
Nói không sợ thì là gạt người.
 
Anh vuốt ve sau đầu cô, hạ giọng trấn an: “Đừng sợ, anh đã đồng ý với em. Sẽ không dễ dàng gặp chuyện không may.”
 
Huống hồ, em còn đang ở đây, anh sao dám gặp chuyện không may.
 
Những lời này Tần Lục Trác lại không nói ra.
 
Trước đây, khi anh bảo vệ bình an cho cả một phương trời thì cũng không thích nói những lời này.
 
Bây giờ anh càng thêm trầm mặc nhưng những việc anh làm cũng không ít hơn là bao. 
 
Che chở người trong lòng là trách nhiệm, cũng là tình yêu.
 
Úy Lam ngẩng đầu, cắn lấy cằm anh. Giờ thì như đốt lên dục vọng trong lòng anh, bàn tay lớn giữ lấy phía sau đầu cô, cúi đầu cắn môi cô, chiếc lưỡi dài xông vào, hung hăng mút lấy không một chút do dự.

 
Ngay sau đó, Úy Lam bị anh đặt lên cánh cửa, bàn tay anh ôm lấy gò má cô.
 
Nụ hôn sâu đầy bá đạo lẫn kịch liệt, như là đang muốn phát tiết cái gì đó.
 
Đáy lòng anh có sợ không? Sợ chứ, anh không sợ chết nhưng lại sợ không còn được gặp cô.
 
Hai người đều xem như đã đi qua một vòng bờ vực sống chết, những thản nhiên ung dung vừa rồi giả bộ trước mặt người khác lúc này đều biến mất hết, chỉ còn sự phát tiết.
 
Úy Lam bị anh hôn đến mức cả người run rẩy, bàn tay cô tìm kiếm trên người anh.
 
Đến khi mò đến mấy vệt đỏ trên người anh, phát hiện tất cả vậy mà lại bắt đầu sưng lên. Cô có chút không thể tin nổi, dùng ngón tay sờ soạng vài cái, vẫn còn sưng.
 
“Chuyện này là sao?”
 
Anh nghe thấy giọng nói vội vàng của cô.
 
Tần Lục Trác không thèm để ý, cúi đầu hôn lên gò má cô rồi đến tai, cổ, một bên hôn, một bên ậm ờ nói: “Lúc vừa mới về gấp quá, sợ bọn chúng thật sự đi lên nên cầm chìa khóa rọc vài cái.”
 
Lúc Úy Lam ngăn cản A Thanh, anh trực tiếp leo lên lầu từ mé bên kia.
 
Anh đứng trên lầu hai, nhìn xuống thấy cách ăn mặc của Úy Lam liền đoán được ý đồ của cô nên tất nhiên phải phối hợp với cô, lúc đó quá vội vàng, lại sợ một vài dấu vết nhỏ trên người anh làm những kẻ đó nghi ngờ nên dùng chìa khóa rọc vài cái, coi như là vết cào của móng tay phụ nữ.
 
Úy Lam nghe vậy, vừa tức giận vừa đau lòng.
 
Lòng bàn tay cô đang nhẹ nhàng vỗ về ngực anh đột nhiên đưa tay đẩy anh khiến anh ngẩn ra, ai ngờ cô gái trước mặt ngay lập tức cúi đầu, môi dán trên ngực anh. 
 
Thùng thùng, tiếng tim đập dường như gần trong gang tấc.
 
Đôi môi mềm mại của cô gái mang theo sự thành kính không nói nên lời.
 
Trong lòng Tần Lục Trác đột nhiên nóng lên, mang theo ấm áp cuồn cuộn, anh vừa muốn đưa tay vòng qua người cô, kết quả lại bị cô hung hăng đẩy vào tường. Lần này là cô đè anh, mang theo lời nói kiên định không thể nghi ngờ: “Anh đừng động, để em.”
 
Ngay sau đó, anh cảm giác ngực mình trở nên mềm mại ướt át, là đầu lưỡi của cô liếm lên vết thương của anh.
 
Hồi nãy sốt ruột nên anh xuống tay không nhẹ, lại là vết xước do chìa khóa nên trong da mang theo một mùi vị gỉ sắt.
 
Nhưng mà cô gái của anh lại không chút để ý.
 
Máu trong người Tần Lục Trác bây giờ như muốn sôi trào. Đầu lưỡi của cô quá mềm, động tác quá dịu dàng.
 
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, đến khi cô gái trong lòng thở gấp, nhỏ giọng hỏi: “Bây giờ còn đau không anh?”
 

Không đau.
 
Tần Lục Trác không lên tiếng bởi vì anh đã trực tiếp đưa tay xé áo sơ mi trắng trên người Úy Lam, tiếng cúc áo rơi trên mặt đất vang lên bốn phía, anh cúi đầu, nửa quỳ trước mặt cô.
 
Anh cúi đầu hôn lên bụng cô, da thịt mềm mại non mềm như được quét một lớp đường trắng.
 
Mang theo vị ngọt.
 
Hai tay Úy Lam luồn vào tóc anh, anh hôn lên da thịt cô từng chút một khiến bụng dưới bằng phẳng của cô như đang bốc cháy, môi anh một đường đi xuống, cho đến khi quần đùi rơi xuống bên chân cô.
 
Cuối cùng cô không nhịn được mà phát ra một tiếng “ưm”.
 
Ngón tay nhẹ nhàng xen giữa những sợi tóc của anh, hơi thở đè nén đầy gấp gáp. 
 
Xung quanh một mảng tối đen, trong bóng tối, tất cả giác quan được khuếch trương đến vô tận, là tê dại, là ngứa ngáy, mảnh đất chưa từng khai hoá được anh dịu dàng vuốt ve.
 
Trong phòng vang lên tiếng nước mập mờ, thanh âm này như muốn đâm thẳng vào trong lòng cô.
 
Hai chân cô run rẩy, cả người không nhịn được mà run lên.
 
Đến khi cô đã không còn chịu đựng được thì anh đứng dậy, một tay bế cô lên. Đi mấy bước đã đến chiếc giường lớn vừa rộng rãi vừa mềm mại ở giữa trung tâm kia, cô vừa mới bị ném lên giường, anh đã phủ lên người cô như hình với bóng. 
 
Lúc này, đôi chân thon dài trắng nõn của cô hơi khép lại. 
 
Trên người chỉ còn duy nhất chiếc áo sơ mi rộng thùng thình.
 
Là áo của anh. 
 
Tuy rằng lúc này không phải là thời cơ tốt nhưng hình như cả hai cần phải tìm cách phát tiết.
 
Làm chuyện mình thích với người mình yêu.
 
—Ít nhất sau này bọn họ sẽ không hối hận.
 
Khi anh tiếp tục làm chuyện vừa nãy chưa hoàn thành, thân thể Úy Lam khẽ đung đưa trên giường, dường như không biết là chống cự hay là muốn đem mình dâng vào càng sâu. Dưới thân là nệm giường mềm mại, trên người là thân thể thon dài của anh đè lên. Lúc này cô mồ hôi đầm đìa, cơ thể chưa bao giờ mẫn cảm như giờ khắc này, những nơi chưa từng bị người khác đụng vào đã hoàn toàn bị anh nắm giữ.
 
Cuối cùng, cô ngẩng cổ lên, cơ thể nhỏ bé khẽ nâng lên, cả người bỗng nhiên căng thẳng.
 
Đây là một cảm giác cô chưa từng trải qua.
 
Chính anh đã mang nó đến cho cô.
 

 
Úy Lam bị ôm vào phòng tắm, cả cơ thể bủn rủn của cô trầm vào nước nóng tràn ngập dục vọng, sức nước làm cho cô thiếu chút nữa bay lên, cảm giác đau đớn giảm bớt không ít.
 
Chẳng qua là anh đi vào bồn tắm, cơ thể cô lại không nhịn được căng thẳng cả lên. 
 
Trốn sang hướng bên cạnh.
 
Tần Lục Trác đưa tay kéo người vào trong lồng ngực mình, cười khẽ: “Tránh cái gì, sẽ không động vào em.”
 
Úy Lam nghi ngờ nhìn anh, nhưng mà vừa nãy, sau lần đầu tiên, anh cũng nói như vậy. Sự thật chứng minh, lời nói của đàn ông trên giường một câu cũng không thể tin.

 
Anh hôn một cái bên tai cô, mỉm cười: “Lời anh nói em mà còn không tin?”
 
“Ừ.” Úy Lam lười biếng trả lời một câu, người đàn ông kia vừa cười, kết quả lại nghe thấy giọng nói mềm mại yếu ớt của cô: “Không tin.”
 

 
Tần Lục Trác bật cười.
 
Thế nhưng hai người ở trong phòng tắm lại có cơ hội nói chuyện. Tần Lục Trác ôm cô, tuy rằng rèm cửa sổ bị kéo lên nhưng nóc nhà là thủy tinh, bọn họ nằm ngửa trong bồn tắm như vậy có thể nhìn thấy bầu trời đêm sâu thẳm bên ngoài vào lúc này.

 
Bầu trời đêm nơi này rất sạch sẽ, từng ngôi sao lốm đốm đầy trời giống như kim cương đính trên vải nhung đen.
 
“Nếu không phải chúng ta đến đây vì mấy tên tội phạm kia thì đây quả thật là nơi thích hợp để nghỉ phép.”
 
Úy Lam tựa vào trong ngực anh, ngước nhìn bầu trời đầy sao.
 
Tần Lục Trác cúi đầu hôn cô, nhẹ giọng nói: “Không sao, nếu như em thích thì lần sau tới chơi.”
 
Úy Lam thật muốn vỗ tay vì sự lạc quan của anh.
 
Úy Lam không nhịn được mà nhắc nhở: “Anh đã quên mình có giá trị bao nhiêu tiền rồi sao?”
 
Ai ngờ người đàn ông này lại cười ngạo mạn, giễu cợt nói: “Mạng của anh cũng không dễ lấy như vậy.”
 
*
 
Hà Nội.
 
Trên con đường quanh co bên trong sân viện(2) tuy có người mặc quần áo màu đen đi lại nhưng cũng rất yên tĩnh. Kiến trúc nơi này cũng không phải kiểu Đông Nam Á điển hình, trái lại giống như kiến trúc Trung Quốc thời cổ đại.
 
(2)Ngôi nhà có tường thấp bao xung quanh gọi là viện.
 
Đình đài lầu các, đầy đủ mọi thứ.
 
“Tam gia có ở đây không?” Có người hỏi.
 
Người được gọi là Tam gia ở đây chính là Phật Vực uy danh hiển hách trong mấy năm qua.
 
Phật Vực là đứa con trai không lộ mặt trước khi Nguyễn Khôn còn chưa ngã đài, sau khi Nguyễn Khôn chết, hắn đã thành công đánh bại hai người anh trên phía trên, một lần nữa củng cố thế lực cũ mà Nguyễn Khôn để lại.
 
Điển tích có nói, Phật Vực, không nơi nào không có mặt.
 
Kẻ này người cũng như tên, dường như thực sự có mặt khắp mọi nơi.
 
Tên gác cửa nhìn hắn, gật đầu, người vừa đến lập tức nói.
 
“Đã có tin tức của Tần Lục Trác, là cảnh sát Trung Quốc trước đây.”

 


Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

A Thư Của Mẹ
A Thư Của Mẹ
Khi giám đốc trại trẻ mồ côi cầu xin tôi nhận nuôi Tô Hoà Hoà, tôi biết vở kịch này sắp bắt đầu rồi. Khi con gái tôi mặc váy công chúa, nó sẽ nói: “Thật tuyệt. Ngày…
Ai Mới Là Con Vàng Con Bạc Của Mẹ
Ai Mới Là Con Vàng Con Bạc Của Mẹ
Từ khi có trí nhớ đến giờ. Mẹ luôn chiều chuộng tôi, nhưng bà đối xử với em gái lại vô cùng hà khắc. Mẹ sẽ mua cho tôi những bộ váy đẹp đẽ nhất, rồi đăng ký…
Ái Tình Quy Hoa Cục
Ái Tình Quy Hoa Cục
Hành lang một tấc tương tư, lạc nguyệt thành cô ỷ. Lưng đèn cùng nguyệt liền hoa âm, đã là mười năm tung tích mười năm tâm. Nàng, mười lăm tuổi năm đó gặp phải giai nhân, lặng…
Bắc Hoang
Bắc Hoang
Vào đêm phu quân ta đến đưa hưu thư, chúng ta đã hoán đổi thân xác cho nhau. Ta thay hắn thống lĩnh quân đội ở Bắc Hoang, hắn thì thay ta ở lại hậu viện, bị mẫu…
Biệt Lai Hữu Dạng
Biệt Lai Hữu Dạng
Mộc Chẩm Khê năm nay 29, cô cảm thấy năm này chắc là năm hạn của mình, liên tục gặp chuyện không may. Đầu tiên là thất nghiệp, từ chức ở công ty trò chơi đã làm việc…
Boss Nữ Lạnh Lùng Của Tôi
Boss Nữ Lạnh Lùng Của Tôi
Năm đó, tôi cùng khách hàng dùng bữa ở khách sạn, khi đi qua một căn phòng bao, tôi đã nghe thấy tiếng kêu cứu khe khẽ. Tôi đẩy cửa vào thì trông thấy một cô gái xinh…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full