Đọc truyện Full

Chương 8

Khương Đường thuận tay điều chế bát giấm tỏi: “Nếu có tương vừng để chấm thì hương vị còn ngon hơn nữa.”

Tôn đại nương: “Tương vừng chính là dùng dầu vừng mài ra đó à.”

Khương Đường nói: “Chính là cái đó.”

Tôn đại nương nói: “Cái này thì dễ, buổi sáng để Lục quản sự mua là được.”

Phòng bếp nhỏ chính viện là chuyên môn làm đồ ăn đồ uống cho Trịnh thị Vĩnh Ninh hầu, Hầu phủ còn có đại trù phòng, phụ trách yến tiệc tiếp đãi khách nhân của Hầu phủ.

Khương Đường lại nói mấy thứ, nhắc đến ốc khô tôm khô, các loại hoa quả khô, nấm và các loại ớt khác nhau.

Chờ một lát Nam Hương tới, không có việc gì Khương Đường liền có thể trở về, chỉ có điều, giữa trưa còn phải tới.

Khương Đường ăn xong sủi cảo, vừa buông bát đũa xuống, Nam Hương liền vén rèm đi vào.

Nam Hương nở nụ cười với Khương Đường, đưa cho Khương Đường một món đồ dùng khăn màu lam bọc lấy, “Vất vả ngươi đến đây, đây là phu nhân ban thưởng, trở về sớm đi.”

Hiện tại Khương Đường đã có thể ước lượng được đồ vật ban thưởng nặng bao nhiêu.

Ít gì cũng phải hai lượng, phần thưởng này quá nhiều, khó trách người người đều muốn đi lên trên. Liền lấy nha hoàn mà nói, nha hoàn chính viện ăn mặc thể diện hơn nha hoàn của các viện khác rồi.

Cố Kiến Châu là trưởng tử của Cố Kiến Phong, nha hoàn của viện tử bọn họ cũng có tiếng nói hơn Yến Minh Đường, Yến Phương Đường.

Trong Hầu phủ nơi nơi đều có lề lối.

Khương Đường: “Thỉnh Nam Hương tỷ thay ta cám ơn phu nhân, ta liền không đến trước mặt phu nhân quấy rầy. Đại nương tử nhà ta nếu biết phu nhân có thể dùng cơm, khẳng định sẽ vui mừng vô cùng.”

Nam Hương nói: “Ngươi nhìn xem buổi trưa muốn làm cái gì, thiếu cái gì thì nói với Tôn đại nương Lý đại nương. Đúng rồi, còn tàu hũ không, Ngũ công tử đến đây.”

Vốn dĩ có thể tan tầm sớm một chút, nhưng Khương Đường lại phải nướng một ít bánh hành xong mới đi được.

Mặc dù tan tầm trễ, nhưng mà nhiều thêm một đôi vòng tay. Vòng tay rất tinh xảo, vòng tay là thân sen, hoa sen và củ sen nở ở phía trên.

Đôi vòng tay này cũng không thể tính theo bạc, nếu như đến tiệm cầm đồ thì hẳn đáng giá không ít tiền.

Chờ ngày nào đó việc chi tiêu gặp khó khăn liền bán nó đi.

Trở lại Yến Kỷ Đường, Khương Đường kể cho Lộ Trúc nghe mình ở chính viện làm cái gì, mặc dù không tận mắt nhìn phu nhân ăn hết, nhưng nhìn Nam Hương và phần thưởng được ban, phu nhân hẳn là hài lòng, “Phu nhân thưởng cho ta một cặp vòng tay hoa sen.”

Lộ Trúc: “Thưởng cho ngươi thì tự mình nhận lấy. Buổi sáng đại nương tử cùng Tứ gia cũng rất thích tàu hũ.”

Đại nương tử có thai, chỉ ăn được cơm Khương Đường nấu, Lộ Trúc hiện tại chỉ sợ người của viện tử khác đến tìm Khương Đường.

Xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn biết làm đồ ăn, lỡ như tâm lớn…

Khương Đường nói: “Thích thì tốt, Lộ Trúc tỷ, vậy ngày mai Hoài Hề tỷ ra ngoài chọn mua, ta có thể đi không?”

Lộ Trúc: “… Đi đi.”

Nàng nhìn người cũng coi như chuẩn, hoặc là Khương Đường thật sự không nghĩ đến Tứ gia, hoặc là bụng dạ cực sâu, có mưu tính khác.

Sáng sớm cộng thêm bận rộn hơn một canh giờ, Khương Đường rất buồn ngủ, đến phòng bên cạnh chợp mắt một lát lại bắt đầu chuẩn bị cơm trưa. Làm xong bỏ trong hộp đựng thức ăn, sau đó xách đến chính viện.

Nam Hương còn bưng cho Khương Đường chén trà, “Ngũ công tử cũng ở đây, giữa trưa dùng cơm ở chính viện.”

Cố Kiến Sơn luôn ở tại quân doanh, trong Vĩnh Ninh Hầu phủ, viện Yến Hồi Đường là quạnh quẽ nhất. Chỉ có hai bà tử phụ trách quét dọn trong phòng ngoài phòng, ngay cả một nha hoàn cũng không có.

Trịnh thị còn muốn phân cho Yến Hồi Đường mấy nha hoàn, Cố Kiến Sơn nói sẽ không ở lâu, cũng không quen nha hoàn hầu hạ.

Yến Hồi Đường không có trù nương, đoán chừng về sau đều đến chính viện ăn.

Khương Đường nghĩ đến vòng tay bằng bạc sáng sớm đã nhận kia, “… Vậy Ngũ công tử có ăn kiêng gì không.”

Nam Hương khổ sở nói: “Ta cũng không rõ lắm, cái này phải hỏi gã sai vặt bên người Ngũ công tử.”

Gã sai vặt bên người Cố Kiến Sơn…

Khương Đường nhẹ gật đầu, làm nha hoàn, một việc làm tốt là bổn phận mà làm không tốt thì chính là vô dụng.

Nam Hương chỉ cần nói chuyện Cố Kiến Sơn ở chính viện cho nàng hay, những chuyện khác chỉ có thể tự nàng xử lý.

Khương Đường nói: “Đa tạ Nam Hương tỷ đề điểm.”

Cố Kiến Sơn cũng thật là, vì sao không ăn cơm ở viện tử của mình, nàng còn phải làm thêm cơm cho một người. Còn không đơn thuần là cơm, hai người ở Yến Cơ Đường đã phải ăn sáu món mặn một món canh, Cố Kiến Sơn tới ít nhất phải làm thêm hai món ăn.

Kỳ thật còn có một biện pháp, đem hai món ăn này giao cho Tôn đại nương bọn họ làm.

Bọn họ đã ở chính viện thời gian dài, khẳng định hiểu Cố Kiến Sơn hơn nàng nhiều.

Hai người Tôn đại nương có chút sẵn lòng, nhưng cũng không phải muốn cho lắm.

Khương Đường ở chính viện phụ trách cơm canh của phu nhân và Hầu gia, bọn họ làm đồ ăn, lỡ như ăn không ngon thì chẳng phải là chỉ thừa hai món ăn này hay sao?

Vậy thì mất mặt cỡ nào.

Khương Đường chủ bếp, bọn họ nhẹ nhàng thoải mái không nói, tiền lương hàng tháng còn như nhau.

Lý đại nương thoái thác nói: “Khương Đường cô nương, chúng ta vẫn là làm trợ thủ cho ngươi thì hơn.”

Khương Đường thở dài, có người trợ thủ cũng tốt, vậy hôm nay xào thêm hai món ăn trước, dựa theo khẩu vị của Vĩnh Ninh hầu mà làm. Chờ trở trở về lại hỏi thăm Bạch Vi gã sai vặt của Cố Kiến Sơn là ai.

Hôm nay Cố Kiến Châu không trở về nên nàng làm cho Lục Cẩm Dao bốn món một bát canh.

Canh là canh vó hoa, ở bên kia nấu một nồi lớn, mang đến một chén lớn.

Chạy hai bên nên rất nhiều đồ ăn đều không làm được, đồ ăn cần hầm thì mất hơn một canh giờ, đi qua đi lại liền không kịp. Chỉ có thể ở Yến Kỷ Đường làm nhiều một chút rồi lại dùng hộp đựng thức ăn mang tới.

Ngoại trừ canh vó hoa, còn chuẩn bị cho Vĩnh Ninh hầu món thịt —— món thịt hấp quả mơ.

Lần trước Khương Đường cùng Hoài Hề ra ngoài, mua không ít hoa quả khô, trong đó có mơ khô.

Những món rau khô như: mơ khô, đậu đũa khô thích hợp nấu cùng thịt nhất, dính vào vị thịt thì sẽ trở nên vô cùng mỹ vị.

Thịt hấp được dùng chính là thịt ba chỉ hầm, trước tiên cắt thành khối lập phương cỡ bàn tay, dùng lửa nhỏ hầm chậm, khiến lớp mỡ bên trong tứa ra ngoài.

Khương Đường mang đến cả khối thịt, đao công của nàng không bằng Tôn đại nương bọn họ, thịt để Tôn đại nương cắt.

Thịt cắt chừng hai li, miếng nào miếng nấy đều tăm tắp, trải ở đáy chén ngọc thạch khiến cho màu sắc càng thêm đẹp mắt, phía trên nhất lại phủ lên một lớp mơ khô. Chỉ cần đặt ở trong nồi chưng một khắc đồng hồ, vị thịt liền sẽ thấm vào trong thức ăn.

Chuẩn bị cho Trịnh thị vẫn là lấy vị chua làm chủ. Vị chua ngoại trừ có: dưa chua, giấm thì còn có các loại rau muối.

Vẫn là canh chua cá, thêm một chút vị cay, nhưng mà lúc này hầm chính là đầu cá.

Cá sau khi thái thành miếng được bọc một lớp bột bỏ vào nồi chiên, dùng hoa tiêu, ớt nghiền thành bột làm đồ chấm.

Vịt làm một nồi canh vịt củ cải, hương vị cũng là chua, món gà xé sợi trộn rau lần trước làm cho Lục Cẩm Dao kia cũng là dùng giấm điều vị, làm rau trộn nhắm rượu phải nói rất ngon.

Sữa đậu nành mài hồi sáng còn lại một điểm làm đậu hũ, đậu hũ Ma Bà lại thêm hai món rau xanh xào giòn ngọt nhẹ nhàng khoan khoái, tổng cộng tám món ăn một món canh.

Món chính có ba loại, cơm, bánh hành thái, màn thầu.

Gạo ở chính viện tốt hơn Yến Kỷ Đườn, gạo tẻ ngọc bích, màu sắc hơi trong suốt, cơm được nấu ra vừa mềm ẩm vừa tơi.

Nấu cơm xong, hai người Tôn đại nương dọn dẹp một chút chuẩn bị làm cơm cho bọn nha hoàn ăn. Bất kể là chính viện hay là Yến Kỷ Đường, nha hoàn ăn đều có lệ.

Buổi sáng cháo hoa bánh bao lớn, giữa trưa cơm và một bát bát rau, ban đêm là cháo hoa và một bát rau.

Nếu như chủ tử có đồ ăn gì ăn không hết, bọn nha hoàn ít nhiều có thể phân nhau ăn. Cũng chỉ có trù nương được ăn ngon một chút, Khương Đường không biết thịt và đồ ăn mà chính viện ăn không hết có phần của nàng hay không.

Tôn đại nương lôi kéo Lý đại nương ra ngoài nói thầm một hồi, lúc trở về đem nguyên liệu còn lại thu thập ra một phần, dùng giấy dầu bọc lại.

Còn có cơm gạo tẻ ngọc bích không ăn hết cũng đựng cho hai bát.

Nói thế nào Khương Đường cũng là nha hoàn của Yến Cơ Đường, Yến Cơ Đường phát nguyệt ngân, cơm không thể ăn ở chỗ này. Những nguyên liệu còn thừa cũng là đồ tốt, trở về Khương Đường muốn làm thứ gì cũng được, lợi hơn ăn chung nồi.

Khương Đường cười nhận lấy, “Vậy ban đêm ta lại tới.”

Trở lại Yến Cơ Đường, Khương Đường đã đói đến bụng dán vào lưng.

Nàng nhìn một chút nguyên liệu còn thừa, có hai khối xương sống lưng, khối thịt heo nhỏ, một khối thịt dê, đều là đồ vật đã rửa sạch sẽ. Cơm đi một đường đã nguội, ngửi còn có một cỗ mùi gạo thơm ngọt.

Cơm nguội làm cơm chiên là ngon nhất.

Khương Đường có lò, cắt chút thịt dê, cái nồi nàng đặt lần trước một mực không có thời gian đi lấy, ngày mai xuất phủ có thể coi như có nồi để xào nấu rồi.

Không có nồi xào, trước hết lấy nồi đất dùng tạm một chút, thịt heo xào cho ra mỡ, lại đem thịt dê thái sợi xào cho săn lại rồi đến trứng gà, xào ra trứng nát đẹp mắt, cuối cùng đổ hai bát cơm vào, rắc chút hành thái là có thể ra nồi.

Nghe mùi thơm nức mũi, trong cơm có mùi mỡ heo, mùi vị thịt dê thái sợi thoang thoảng, lại thêm đói bụng lâu như vậy, Khương Đường ăn sạch một nồi cơm chiên.

Cơm nước xong xuôi đã đến giờ Mùi, nha hoàn không được ngủ trưa, nhiều lắm là lười biếng đến phòng bên cạnh nhắm mắt một chút.

Khương Đường đi tìm Bạch Vi, nghe ngóng gã sai vặt của Cố Kiến Sơn là ai.

Bạch Vi vừa nghĩ vừa nói: “Bên người Ngũ công tử có hai gã sai vặt, một người tên Xuân Đài, một người tên Minh Triều, cũng là ở tại phòng hạ nhân. Nhưng gã sai vặt của Yến Hồi Đường… Chậc chậc…”

Chỉ riêng hai chữ phía sau đã đủ làm cho Khương Đường tưởng tượng ra hai người này khó ở chung cỡ nào.

Bạch Vi nhìn vẻ mặt Khương Đường bị dọa không còn chút máu, vội vàng bổ sung: “Bọn họ cũng không phải không tốt, ngươi cũng biết, Yến Hồi Đường trừ hai bà tử hơn bốn mươi tuổi giữ cửa ra thì không có lấy một nha hoàn trẻ tuổi… Ngoại trừ có liên quan đến việc Ngũ công tử không thường xuyên trở về ở, cũng bởi vì trước kia luôn có nha hoàn chạy đến Yến Hồi Đường.”

Nha hoàn làm đến cùng vẫn là nha hoàn, thể diện một chút thì được gia chủ trả lại văn tự bán mình. Không thể diện thì cả một đời đều là nô tịch.

Nhưng nếu bị chủ tử coi trọng, vậy thì sẽ khác, tuy là thiếp nhưng đó cũng là nửa chủ tử.

Những chủ tử khác của phủ Vĩnh Ninh Hầu đều đã thành thân, có đại nương tử trông coi, nha hoàn bò lên giường có thể có kết cục gì tốt đâu.

Chỉ còn lại mỗi Ngũ công tử.

Nếu như tranh thủ trước khi chính thê vào cửa làm nha hoàn thông phòng, chịu thêm mấy năm cũng là một con đường ra.

Thế nhưng Ngũ công tử không ở trong phủ một thời gian dài, thỉnh thoảng trở về một chuyến thì Xuân Đài Minh Triều lại nghiêm phòng tử thủ, dần dà liền không có nha hoàn chạy đến Yến Hồi Đường nữa.

Trong lòng Khương Đường thổn thức, trách không được Yến Hồi Đường lạnh tanh như vậy.

Khương Đường: “Ngũ công tử bây giờ ở chính viện dùng cơm, ta muốn tìm gã sai vặt bên cạnh hắn hỏi thăm một chút khẩu vị của hắn thế nào. Còn cái khác, ta sẽ không quan tâm.”

Bạch Vi cũng sợ Khương Đường lại đi đường vòng, “Ngũ công tử nhìn có vẻ hung dữ, vừa nhìn đã biết không phải là người biết thương người.”

Khương Đường: “Nếu không thế này đi, ta mua chút điểm tâm đưa qua. Vừa vặn đưa cho Hàn tiên sinh một chút, cầm đồ vật mới dễ làm việc.”

Bạch Vi: “Điểm tâm? Điểm tâm gì?”

Hay lắm, một câu nói ngươi chỉ nghe được hai chữ ha.

Khương Đường nói: “Lúc đầu muốn tự mình làm, nhưng thời gian không kịp, bèn ra ngoài mua một chút.”

Dù sao vì công sự, Hoài Hề hẳn là sẽ để nàng ra ngoài.

Khương Đường còn phải tìm Hoài Hề một chuyến, đi ra ngoài mua vài đồ.

Hoài Hề hỏi nàng muốn mua cái gì, Khương Đường nói thật, “Mua chút điểm tâm, nếu không sợ người ta không nói cho ta.”

Hoài Hề xem xét Khương Đường hai ngày nay làm việc không tệ, nghĩ nghĩ rồi đồng ý. Lấy lệnh bài cùng một lượng bạc đưa cho nàng: “Nửa canh giờ, về sớm nhé.”

Đối với Khương Đường mà nói, nửa canh giờ là đủ rồi.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

A Thư Của Mẹ
A Thư Của Mẹ
Khi giám đốc trại trẻ mồ côi cầu xin tôi nhận nuôi Tô Hoà Hoà, tôi biết vở kịch này sắp bắt đầu rồi. Khi con gái tôi mặc váy công chúa, nó sẽ nói: “Thật tuyệt. Ngày…
Ai Mới Là Con Vàng Con Bạc Của Mẹ
Ai Mới Là Con Vàng Con Bạc Của Mẹ
Từ khi có trí nhớ đến giờ. Mẹ luôn chiều chuộng tôi, nhưng bà đối xử với em gái lại vô cùng hà khắc. Mẹ sẽ mua cho tôi những bộ váy đẹp đẽ nhất, rồi đăng ký…
Ái Tình Quy Hoa Cục
Ái Tình Quy Hoa Cục
Hành lang một tấc tương tư, lạc nguyệt thành cô ỷ. Lưng đèn cùng nguyệt liền hoa âm, đã là mười năm tung tích mười năm tâm. Nàng, mười lăm tuổi năm đó gặp phải giai nhân, lặng…
Bắc Hoang
Bắc Hoang
Vào đêm phu quân ta đến đưa hưu thư, chúng ta đã hoán đổi thân xác cho nhau. Ta thay hắn thống lĩnh quân đội ở Bắc Hoang, hắn thì thay ta ở lại hậu viện, bị mẫu…
Biệt Lai Hữu Dạng
Biệt Lai Hữu Dạng
Mộc Chẩm Khê năm nay 29, cô cảm thấy năm này chắc là năm hạn của mình, liên tục gặp chuyện không may. Đầu tiên là thất nghiệp, từ chức ở công ty trò chơi đã làm việc…
Boss Nữ Lạnh Lùng Của Tôi
Boss Nữ Lạnh Lùng Của Tôi
Năm đó, tôi cùng khách hàng dùng bữa ở khách sạn, khi đi qua một căn phòng bao, tôi đã nghe thấy tiếng kêu cứu khe khẽ. Tôi đẩy cửa vào thì trông thấy một cô gái xinh…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full