Đọc truyện Full

Chương 33

Thuật pháp của Ma giới? Mắt Thẩm Ly tối lại.

Ma giới quy
thuận Thiên giới, tuy trong tộc có người không phục, nhưng các chính
sách Ma quân thi hành đều rất chính đáng, cố gắng hết sức giữ gìn lợi
ích của Ma tộc, bởi vậy chưa thấy có ai xung đột với Thiên giới. Còn
trong Thiên giới cũng luôn có người cho rằng Ma giới lòng dạ hiểm ác,
cho dù thần phục ngàn năm chẳng qua cũng chỉ là nếm mật nằm gai, chờ cơ
hội báo thù nhưng Ma giới xưa nay chưa từng xảy ra vấn đề gì lớn, bởi
vậy đám người nhàn rỗi kia cũng không thể bắt bẻ.

Nhưng lần
này chuyện Địa tiên bị bắt nếu để Thiên giới biết được là có chút quan
hệ gì đó với Ma giới, cho dù dựa vào mối quan hệ liên hôn kia, nếu có
thể tìm được một chút chứng cứ thì người của Thiên giới cũng sẽ cho rằng Ma tộc lòng dạ hiểm ác, tội đáng tru diệt. Ma quân và tộc nhân bị mang
tiếng xấu, sự tin tưởng vốn vô cùng mong manh giữa hai giới nhất định
chịu đả kích không nhỏ.

Thẩm Ly tuy
trong lòng cảm thấy trở mặt với người của Thiên giới cũng không có gì
đáng sợ, nhưng nếu vì bị người khác gièm pha mà trở mặt thì khó tránh
khiến nàng cảm thấy bị người ta chơi, khiến nàng không thoải mái.

“Giải cái
Thủy thuật gì đó của ngài đi!” Thẩm Ly vừa đi về phía tên cầm đầu vừa
bảo Hành Chỉ, Hành Chỉ nhíu mày, “Sai bảo bề trên không phải là thói
quen tốt đâu!” Nói xong hắn vẫn ngoan ngoãn giải thuật pháp trên người
kẻ đó. Thẩm Ly giật áo vung quyền đấm cho hắn ngã lăn ra đất, không nói
một lời mà ngồi lên bụng hắc y nhân, hai chân đạp lên hai tay hắn, sau
đó bóp cằm hắn đề phòng hắn cắn lưỡi hoặc nuốt độc.

“Mỗi câu ta
chỉ hỏi một lần, nếu ngươi không đáp thì ta sẽ cắt một ngón tay của
ngươi cho ngươi nuốt vào, ngươi tính thử xem mình có mấy ngón tay.” Ánh
mắt nàng lạnh lẽo, Hành Chỉ biết không phải nàng đang uy hiếp hoặc đùa
giỡn mà thật sự nói được làm được, thân là Vương gia của Ma giới, lúc
cần nhẫn tâm thì biểu hiện của nàng chưa bao giờ yếu kém.

Hắc y nhân
toàn thân run rẩy muốn giãy ra khỏi Thẩm Ly, nhưng áp lực dường như nặng ngàn cân khiến hắn không thể nào động đậy được.

“Ai chỉ thị các ngươi làm vậy?”

Mặt hắc y
nhân nổi gân xanh, liều chết không đáp, tay kia của Thẩm Ly sờ vào eo
hắc y nhân rút ra một thanh chùy thủ, nàng vô cùng thành thục xoay xoay
chùy thủ trong lòng bàn tay, thấy mũi dao của Thẩm Ly sắp rơi xuống cắt
đứt ngón tay mình, miệng hắc y nhân chầm chậm nhả ra hai chữ: “Môn chủ…”

Thẩm Ly nhíu mày, còn chưa hỏi câu thứ hai thì đã thấy sắc mặt hắc y nhân ngày càng
xanh, cuối cùng chuyển sang màu tím sẫm, gân xanh trên mặt hắn giống như những con sâu không ngừng chuyển động, cuối cùng hai mắt hắn nổ tung,
cổ họng phát ra tiếng gào thét đau đớn, Thẩm Ly chỉ nghe “bùm” một
tiếng.

Máu thịt
nhầy nhụa dính đầy tay nàng, ngay cả mặt cũng không tránh được mà nóng
lên. Thẩm Ly nhìn thi thể đã bị nổ tung đầu, nàng vứt chùy thủ đứng dậy, thân thể hắc y nhân kia bỗng giống như cát, chảy ra ngoài y phục rơi
xuống đất.

Thi thể hoàn toàn biến mất.

“Chắc là trước đó đã bị hạ chú rồi.” Nàng nhìn ra được nguyên do, “Nếu đáp những câu hỏi này thì sẽ chết.”

Hồ Lộc đã sợ hãi đến mức toàn thân nhũn ra ngồi bệt xuống đất: “Thật… thật là một chú thuật độc ác…”

Ánh mắt Hành Chỉ trầm ngâm, quay đầu nhìn hai hắc y nhân còn lại, lúc này mới phát
hiện bọn họ đã nhắm mắt, chắc lúc nãy đã tự tận rồi, chỉ là… không chết
khó coi như vậy thôi. Thẩm Ly hiển nhiên cũng phát hiện ra điều này,
nàng khẽ cau mày: “Manh mối đứt hết rồi.”

“Trước…
trước đó ta vô tình nghe được.” Hồ Lộc ngập ngừng lên tiếng, “Hình như
họ muốn đưa các Địa tiên bị bắt đến một hang động có thác nước khổng lồ
và vách núi phủ đầy dây leo, trong vòng một trăm dặm quanh đây chỉ có
Thanh Nhai động phủ là phù hợp với miêu tả của họ.”

Thẩm Ly bước tới: “Đến chỗ đó xem đã, nếu có các Địa tiên khác thì cứu ra rồi tính.”

Hành Chỉ
trầm ngâm một lúc rồi nói: “Để tránh đánh rắn động cỏ, chúng ta cải
trang thành mấy người này, tiến gần động phủ đó rồi thì mọi sự cũng dễ
dàng hơn.”

“Được, đến lúc đó thuật pháp trận pháp thì giao cho ngài, đánh nhau thì để ta!”

Hành Chỉ nghe vậy bật cười, tiện tay nhặt một cây gậy gỗ gõ lên đầu Thẩm Ly: “Cô nương phải giữ kẽ!”

Thẩm Ly bị
gõ ngẩn người ra, xoa xoa đầu mình rồi quay đi không nói một lời. Trước
đây trước mặt nàng Hành Chỉ còn cố ý giấu diếm, bây giờ bị vạch trần hết rồi, tính tình xấu xa của Hành Chỉ cũng lộ ra hết. Lúc gõ đầu nàng thần thái giọng điệu chẳng khác gì Hành Vân, khiến lòng Thẩm Ly không ngừng
thổn thức, thật muốn lôi hắn lại đập một trận thật đau. Làm gì có ai như hắn vậy chứ, vừa cự tuyệt lại vừa dụ dỗ người ta.

Lòng Thẩm Ly còn chưa oán thán xong thì bỗng thấy y phục mình biến đổi, hóa thành bộ áo chẽn màu đen gọn gàng, giống cách ăn mặc của mấy tên hắc y nhân lúc
nãy, Hành Chỉ vứt gậy gỗ hóa thành một hình người, là bộ dạng của tên
cầm đầu, tiếp đó hắn cũng biến đổi y phục của mình, hắc y bó sát người
khiến hắn cũng trở nên gọn gàng, con người trước giờ lười nhác nhàn tản
lúc này đã thêm vài phần anh khí.

Thẩm Ly hắng giọng: “Đi thôi!”

Có Hồ Lộc
chỉ đường, mấy người rất nhanh đã đến được Thanh Nhai động phủ ở ngoài
trăm dặm, động phủ ở trong thác nước, đối với việc đi xuyên qua màn nước như vậy Thẩm Ly vô thức cảm thấy bất an, nhưng lúc này cũng không còn
cách nào, chỉ đành liều mình xông lên. Nàng không nói tiếng nào, bước
theo Hồ Lộc vào trong màn nước cực lớn, nhưng bất ngờ là khi nàng bước
ra sau màn nước tiến vào động phủ, trên người lại chẳng có giọt nước
nào, nàng ngẩng đầu, nhìn thấy một màn kim quang trên đỉnh đầu lóe lên
rồi chợt tắt, Thẩm Ly quay đầu nhìn Hành Chỉ, hắn vẫn không dời mắt nhìn về động phủ tối đen phía trước tiếp tục bước đi.

Vậy thì đi thôi, làm như không có chuyện gì xảy ra vậy.

Theo con
đường tối đen đi đến nơi sâu nhất, xuống mấy bậc thang, đột nhiên trước
mắt sáng lên, một cánh cửa lớn màu đỏ bỗng xuất hiện ở phía trước, chắn
ngang đường đi.

Hồ Lộc nói
nơi này trước đây là chỗ ở của một con yêu quái lớn, yêu quái tính tình
không xấu, nước sông không phạm nước giếng với các Địa tiên.

Chỉ là lần này không biết vì sao lại trở thành lồng nhốt Địa tiên.

Mấy người
đứng trước cửa chưa bao lâu thì cánh cửa khẽ tách ra một khe hở: “Lệnh
bài!” Người bên trong lạnh giọng nói. Bọn họ không lấy đi lệnh bài trên
người hắc y nhân, mắt Thẩm Ly trầm xuống, định xông lên đẩy cửa ra,
nhưng Hành Chỉ nắm tay nàng lại lắc đầu.

Kẻ cầm đầu
do gậy gỗ biến thành bước lên phía trước, giống như bị trọng thương mà
vịn lên cửa, người bên trong hơi đề phòng: “Làm sao vậy?”

“Môn… Môn chủ…” Gậy gỗ phát ra giọng nói giống hệt giọng của người kia trước khi chết.

Người bên
trong nghe vậy tuy không biết chuyện gì, nhưng cũng lơi lỏng cảnh giác
mà mở cửa. Hành Chỉ buông Thẩm Ly ra: “Bây giờ!” Thẩm Ly hiểu ý, lắc nhẹ thân hình chui vào cửa, một quyền đấm cho tên gác cửa ngã lăn ra đất.
Bên phải còn có một hộ vệ, còn chưa chờ tên đó phản ứng thì Thẩm Ly đã
vung tay thành đao chém vào cổ hắn.

Hai người
giữ cửa được giải quyết dễ dàng. Hành Chỉ nói với Hồ Lộc: “Bên trong
giao cho bọn ta là được rồi, ngươi tự mình trở về lãnh địa nghỉ ngơi đi, đám Địa tiên bên trong cũng sẽ được thả về.”

Hồ Lộc hơi do dự: “Bọn họ lợi hại lắm… Các vị không sao chứ? Hay là ta cùng vào với các vị nhé…”

Hành Chỉ bật cười, Thẩm Ly khinh bỉ nói: “Ngươi nên lo lắng cho đối phương ấy!”

Hành Chỉ
biến hắc y nhân trở lại thành gậy gỗ, đặt vào tay Hồ Lộc: “Cầm lấy phòng thân đi. Không cần cảm ơn!” Nói xong quay người đi vào động phủ. Hồ Lộc khó hiểu nhìn gậy gỗ trong tay, thứ này… làm sao phòng thân đây?

Thẩm Ly liếc Hành Chỉ: “Dù gì cũng là thần Thượng cổ, vậy mà tặng lễ vật cho người ta lại nhỏ mọn như vậy!”

Hành Chỉ bật cười: “Nếu hắn không vứt gậy gỗ kia đi, trong vòng trăm dặm chắc không
ai có thể đánh lại hắn đâu!” Hành Chỉ nghĩ, đây là để cảm ơn hắn cung
cấp manh mối, cũng cảm ơn hắn lần trước ở Nhân giới đặc biệt đến cứu
giúp, tuy không cứu thành công…

Đi thêm một
đoạn đường dài nữa, cuối cùng Thẩm Ly cũng nhìn thấy phía trước có chút
ánh sáng, bước tiếp về phía trước, trước mắt bỗng sáng lên, chỉ thấy nơi này là một hang đá hình vòm cực lớn, bên dưới có nước phản chiếu ánh
sáng xanh, khiến cả hang động tràn ngập sắc xanh, vòng quanh tường đá là những con đường hướng lên trên khoảng mười tầng. Còn những Địa tiên bị
bắt mỗi người bị giam trong một chiếc lồng sắt nối tiếp nhau thả từ trên đỉnh xuống, hình thành một xâu chuỗi dài trong hang đá. Bên ngoài mỗi
một chiếc lồng đều bị một tầng ánh sáng mỏng bao phủ, giống hệt Phược
tiên thuật trên người Hồ Lộc trước đó.

Mấy hắc y nhân đang tới lui bận rộn trên con đường quanh tường đá. Không biết đang khuân vác thứ gì.

Thẩm Ly nhíu mày: “Làm sao cứu?”

Hành Chỉ bật cười: “Thì giống như lúc nãy cô nói, trận pháp thuật pháp thì giao cho
ta, đánh nhau thì để cô.” Nói xong hắn vung tay, một đạo kim quang giống như một con rắn từ trên quấn lấy chiếc lồng, “Phá!” Giọng nói nhẹ nhàng của hắn truyền khắp động phủ, Phược tiên thuật kia lập tức bị phá.

Các hắc y
nhân bận rộn lúc này mới phản ứng lại, một số người đang dời mấy rương
gỗ càng khẩn trương hơn, một số người cầm đao tấn công sang bên này,
ngân thương của Thẩm Ly đã nắm trong tay, Hành Chỉ nghiêng người phi
thân nhảy đến bên cạnh chiếc lồng sắt, bắt đầu mở từ chiếc lồng dưới
cùng. Sau khi thả hết các Địa tiên ra thì Thẩm Ly cũng giải quyết hết
đám hắc y nhân, còn một số khác đã chạy mất tăm.

Các Địa tiên đều cúi đầu bái tạ.

“Chỗ này không tiện ở lâu!” Hành Chỉ nói, “Ra ngoài rồi hãy nói!”

Thấy lại ánh mặt trời khiến nhiều Địa tiên nhát gan suýt khóc, chúng nhân càng cảm
tạ Hành Chỉ nhiều hơn, nhưng kỳ lạ là không ai nói cảm ơn với Thẩm Ly,
Thẩm Ly vốn không chú ý đến điểm này, nhưng khi nàng hỏi: “Các ngươi có
biết đám Địa tiên bị bắt trước đó ở đâu không?”

Lúc này ánh
mắt của các Địa tiên mới chuyển hướng sang người nàng, cả buổi không ai
đáp lời. Một nam thanh niên trong số đó không nhịn được, chỉ Thẩm Ly
nói: “Tên Ma tộc này còn có mặt mũi hỏi sao! Ngươi không biết bọn họ đi
đâu sao?” Giọng hắn vừa dứt, bên cạnh lập tức có người giật áo hắn: “Tốt xấu gì cũng đã cứu chúng ta mà, ngươi đừng làm vậy!”

Mắt Thẩm Ly
trầm xuống: “Ta chỉ nói một lần, chuyện bắt giam Địa tiên không liên
quan gì đến Ma tộc ta. Hôm nay ta mới vô tình biết được…”

“Láo toét!”
Có lẽ là bị giam cầm quá lâu, cuối cùng cũng được giải phóng, lo lắng
trong lòng đều hóa thành tức giận, nam thanh niên kia ngắt lời Thẩm Ly,
“Chính là đám người Ma tộc các ngươi hoành hành bá đạo. lòng dạ khó
lường, luôn mưu đồ bất chính, lần này bắt bọn ta không biết muốn làm gì, ai biết lần sau có phải sẽ lên Thiên giới bắt người không? Đám Ma tộc
các ngươi không có ai tốt lành! Ma quân của các ngươi càng…”

Chưa dứt
lời, Thẩm Ly đã đứng trước mặt hắn, một tay bóp cổ hắn xách lên: “Ngươi
cứ nói thêm một câu hỗn xược nữa đi, Bích Thương vương ta nhất định
khiến ngươi đầu lìa khỏi cổ.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Cải Trang Thành Vợ Lẽ Thứ Bảy Của Ma Tôn Sư Đệ
Cải Trang Thành Vợ Lẽ Thứ Bảy Của Ma Tôn Sư Đệ
Ta xuất quan không lâu thì được biết, tiểu sư đệ đã trở thành Ma tôn. “Không phải…đệ ấy là Ma tôn, vậy ta là gì?” Rõ ràng ta mới là Ma tôn! “Cô là gì cơ?” Hỉ…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full