Đọc truyện Full

Chương 56: Ngươi Có Chuyện, Ta Gánh!

Nguồn: Tàng Thư Các

Có điều với điều kiện này cũng không thể ép người ta làm ra những thứ không có, tạm thời cứ chấp nhận vậy.

Vừa cầm con dao nhỏ cắt thịt trong tay, đang chuẩn bị cắt thịt thì trước cửa xuất hiện một bóng dáng yểu điệu, ngoại trừ quận chúa Thương Thục Thanh còn có thể là ai. Không thấy bóng dáng Hầu Tử, nữ nhân này lại tới, khá thú vị! Ngưu Hữu Đạo hơi híp mắt lại mỉm cười, đưa tay ra dấu mời vào, cũng để con dao nhỏ trong tay xuống.

Thương Thục Thanh đi đến bên cạnh bàn, quỳ chân ngồi đối diện Ngưu Hữu Đạo: “Quấy rầy Đạo gia dùng bữa, đắc tội!”

Đạo gia? Ngưu Hữu Đạo nở nụ cười như không cười, đối phương lại đổi giọng thành “Đạo gia”, xưng hô như vậy ở kiếp này không phải chỉ có mình Hầu Tử sao. Hắn cười nói: “Không sao, không sao, cũng không muốn ăn lắm.”

Thương Thục Thanh: “Thủ nghệ của người dưới không hợp khẩu vị Đạo gia sao?”

Vậy cũng xứng xưng là thủ nghệ? Ngưu Hữu Đạo thầm oán không thôi. Lười đả kích đối phương, hắn lắc đầu: “Là do chuyện hôm nay ảnh hưởng khẩu vị, sợ vương gia và quận chúa trách cứ!”

Thương Thục Thanh trầm mặc, chậm rãi nói: “Người mất đã mất nhưng cầu người sống có thể sống tốt hơn, có thể cho người chết một công đạo, như vậy là tốt nhất. Tất cả mọi người đều nên nhìn về phía trước, không cần thiết cứ sa vào quá khứ không cách nào tự vực dậy được!”

Hai người đều đang mập mờ suy đoán, đều không nói toạc mọi chuyện ra.

Ngưu Hữu Đạo cười nói: “Quận chúa sao có nhã hứng chạy đến tìm Ngưu mỗ nói chuyện phiếm vậy?”

Thương Thục Thanh đi thẳng vào vấn đề nói: “Có phải Đạo gia chuẩn bị rời đi không?”

Ngưu Hữu Đạo mỉm cười: “Cũng có ý định này!”

Thương Thục Thanh đứng thẳng ưỡn ngực, đường đường chính chính nói: “Thanh nhi nay tới đây là hi vọng Đạo gia có thể ở lại giúp huynh muội ta một tay!”

Ngưu Hữu Đạo cười tủm tỉm: “Ta chẳng qua chỉ là một tiểu tu sĩ cảnh giới Luyện Khí, e là không có năng lực giúp đỡ các cô một tay, vẫn nên đổi một cao nhân khác đi.”

Thương Thục Thanh: “Không dối gạt Đạo gia, cũng không phải vô lễ với Đạo gia, huynh đệ ta ở tình trạng nghèo túng thế này, tiền đồ khó lường, nguy cơ trùng trùng, đã không ai nguyện ý dính dáng đến chúng ta, mọi người đều tránh như tránh tà. Huynh muội chúng ta cũng không có tư cách kén chọn. Nhưng phàm là người có bản lĩnh, huynh muội chúng ta đều sẽ cố gắng hết sức giành lấy, góp gió thành bão, tích cát thành tháp, tin chắc cuối cùng cũng sẽ có ngày cuồn cuộn mênh mông. Huống hồ Đạo gia là đệ tử của Đông Quách tiên sinh!”

Ngưu Hữu Đạo cười ha ha nói: “Ta cũng không rõ sư phụ ta có quan hệ gì với các ngươi nhưng mối quan hệ đó cũng không buộc được ta, kéo sư phụ ta vào đây để nói không có ý nghĩa gì đâu, vẫn nên luận sự làm việc tốt hơn. Dựa vào cái gì mà ta phải lưu lại đây bán mạng cho các ngươi?”

Thương Thục Thanh nói: “Đạo gia giúp chúng ta một tay, chúng ta sẽ dốc hết sức lực cung cấp tài nguyên tu luyện cho Đạo gia!”

Ngưu Hữu Đạo nhíu mày, chậm rãi nói: “Tự thân các ngươi còn khó đảm bảo, liệu có tài nguyên tu luyện có thể cung cấp cho ta không?”

“Cho nên nguyện cùng Đạo gia dắt tay nhau cùng cố gắng chứ không phải bắt Đạo gia nghe theo hiệu mệnh của chúng ta! Chưa nói đến Đạo gia đắc tội Tống gia, chỉ với cái danh đệ tử Thượng Thanh tông, tu sĩ thiên hạ này e là rất khó dung, Đạo gia muốn đạt được tài nguyên tu hành rất khó. Mặc dù huynh muội chúng ta hiện tại chưa có tài nguyên tu hành gì nhưng chỉ cần đoạt được thứ gì thì đều sẽ là của Đạo gia. Giúp chúng ta chút sức lực, chúng ta toàn lực tranh giành tài nguyên tu hành cho Đạo gia!” Thương Thục Thanh cương quyết.

Ngưu Hữu Đạo cầm con dao nhỏ trên bàn lên thưởng thức, sau khi nghe xong có vẻ như hơi không kiên nhẫn nói: “Được rồi, lải nhải trong dông dài không có ý nghĩa gì, quyết định như vậy đi!”

“Hả?” Thương Thục Thanh hơi không hiểu, nghi ngờ nói: “Đạo gia có ý gì?”

Ngưu Hữu Đạo thờ ơ nói: “Ta đồng ý ở lại!”

“Ồ…” Thương Thục Thanh sửng sốt, vô cùng khó tin, dễ như vậy đã thuyết phục được rồi? Nàng ta đã chuẩn bị để công thành, đã ủ đủ các lời lẽ thuyết phục, cuối cùng chưa kịp dùng tới đã thành công rồi? Nàng ta nghi hoặc hỏi: “Lời này là thật sao?”

Ngưu Hữu Đạo giương mắt nhìn về phía đối phương, hỏi lại: “Hẳn trong mắt quận chúa Ngưu mỗ là loại người lật lọng?”

Thương Thục Thanh nghe vậy thì vô cùng mừng rỡ, vội vàng đứng lên sửa sang lại y phục, khom người rồi lại đứng thẳng người, hưng phấn nói: “Đạo gia chờ một chút, ta mời ca ta tới đáp tạ!”

“Tạ thì miễn đi. các người cũng chẳng bỏ ra được thứ gì để tạ. Mấy thứ hư ảo kia thì chẳng cần đâu, vẫn nên nghe ta nói xong cái đã.” Ngón tay sờ sờ lưỡi dao trên tay, ánh mắt Ngưu Hữu Đạo lạnh lẽo nhìn chằm chằm đối phương, nói: “Ở lại thì được nhưng ta có điều kiện, không cho phép để Hầu Tử xông pha chiến đấu, không cho phép dùng Hầu Tử làm vũ khí, nếu không đừng trách ta không khách khí!” Con dao nhỏ tuột ra khỏi tay, cắm vào miếng thịt trong dĩa.

Thương Thục Thanh khẽ giật mình, rơi vào hai cái khó. Ca ca mình muốn lưu Viên Cương lại không phải vì cảm thấy Viên Cương có năng lực ở phương diện kia sao? Nếu không để Viên Cương đi xông pha chiến đấu, vậy thì cần để làm gì? Nếu chỉ vì võ lực cá nhân, Ngưu Hữu Đạo đúng là hoàn toàn thích hợp hơn Viên Cương. Do dự mãi, chuyện này không khó lựa chọn, không đáp ứng có thể đối phương đi ngay, không có được gì cả, đáp ứng chí ít còn có thể lưu được hai nhân thủ. Căn bản đã đến mức này, không còn phương án nào tốt hơn nữa, cuối cùng Thương Thục Thanh vẫn gật đầu nói: “Được, ta đồng ý với Đạo gia, bên ca ta ta có thể cam đoan.”

Ngưu Hữu Đạo gật đầu. “Vậy một lời đã định!”

Sau khi, ai người khách sáo một phen Thương Thục Thanh cáo từ, lúc đến phấn chấn tinh thần tới, lúc đi lại có hơi mất hứng. Người thì lưu lại rồi nhưng không đạt được hiệu quả như dự đoán.

Sau khi Thương Thục Thanh đi không lâu, ngoài cửa lại xuất hiện một người, Viên Cương yên lặng đi đến. Ngưu Hữu Đạo khoanh chân ngồi tĩnh tọa, nhìn thấy dĩa đồ ăn trước mắt không hề động đến, Viên Cương ngồi xếp bằng dối diện nói: “Vừa thấy quận chúa từ đây ra, có chuyện gì vậy?”

Ngưu Hữu Đạo thật yên lặng nói: “Còn có thể có chuyện gì? Với cái bộ dạng quái dị kia của nàng ta, ta có thể nói chuyện yêu đương với nàng ta được sao? Nàng ta hy vọng chúng ta có thể ở lại trợ giúp chút sức lực cho hai huynh muội bọn họ… Ta đã đồng ý rồi!”

Viên Cương hơi cúi đầu, nói: “Việc này trách ta…”

Lời còn chưa dứt, Ngưu Hữu Đạo đã cắt ngang: “Không liên quan gì đến ngươi, điều kiện đưa ra ta khó mà cự tuyệt, nàng ta đồng ý rằng nếu sau này việc thành hai huynh muội sẽ toàn lực cung cấp tài nguyên tu luyện cho ta.”

Viên Cương cúi đầu im lặng nói: “Đạo gia, chuyện ngày hôm nay ta làm sai, là ta nói những lời không nên nói, thật xin lỗi!” Trong lòng hắn ta biết rõ, có một số việc không thể gạt được Đạo gia. Hai người hiểu rất rõ nhau, Đạo gia vì hắn ta nên mới lưu lại.

Ngưu Hữu Đạo vẫn hững hờ chậm rãi nói: “Nói lỗi phải gì đó thì hơi quá rồi, làm người hai đời, huynh đệ một kiếp, ngươi có chuyện, ta gánh!”

Viên Cương im lặng, gương mặt hơi căng thẳng.

Ngưu Hữu Đạo đưa tay gõ bàn một cái nói, tức giận nói: “Ngươi nhìn đi, ngươi nhìn đi, lại là một cục lớn, mọi người đều là người có văn hóa, có thể để người ta có tướng ăn một chút được không hả? Ngày nào cũng ăn theo phương pháp thùng cơm thế này, nhìn thôi cũng thấy nóng máu rồi. Đợi yên ổn lại, ngươi phải nghĩ vài biện pháp đấy.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full