Đọc truyện Full

Chương 200: Tầm Hương (1)

Một tên tiểu nhị nhận dẫn đường cho đám người rời đi từ bên cạnh sảnh, tiến vào một hành lang bịt kín, cuối cùng vòng vào một chỗ trong lòng núi, thuận theo bậc thang tầng tầng bước xuống.

Đi một khoảng cách khá xa, có thể âm thầm nghe được tiếng nước chảy ào ào.

Gặp lại ánh sáng mặt trời, mọi người xuất hiện ở một lối ra dưới đáy động trong sườn núi ngay vách núi, trước mắt là dòng sông chảy xiết, vừa lúc là chỗ hai đầu dòng sông giao nhau, hơi nước xao động lên. Nghe nói xung quanh đây có người của thành Trích Tinh trấn giữ, đề phòng có người lén lút đi qua đây. Ít nhất thì ở cửa ra này, đám người chỉ thấy một tên tu sĩ khoanh chân ngồi nhập định, xếp bằng trên một bệ đá.

Sau khi tiểu nhị và tu sĩ kia thương lượng xong, chính thức cho đi.

Ngưu Hữu Đạo chỉ chỉ hướng hạ du, ra hiệu đi xuống theo hướng đó, mấy người gật đầu, thi pháp trên người, cùng nhau thả người vào dòng sông chảy xiết, biến mất ở trong đó.

Vừa vào nước, thân thể của mấy người giống như được bọt khí quấn lấy, cấp tốc lao xuống theo dòng chảy.

Từ đó trở đi, xem như mấy người đã thoát khỏi sự che chở của quán trọ Yêu Nguyệt, nếu xảy ra chuyện gì, quán trọ Yêu Nguyệt sẽ không chịu trách nhiệm.

Chẳng qua dưới tình huống bình thường, đi theo hướng lòng sông như thế này khả năng xảy ra chuyện là rất nhỏ.

Dòng nước ở khe sâu lòng sông này rất gấp, trốn trong dòng nước xiết thời gian dài làm cọc cưỡng ép chống lại dòng nước xiết chảy qua mà lời nói không có nhiều người có thể chịu nổi, ở khoảng cách xa hơn trong dòng nước xiết này nếu mắt nhìn thấy chút tia sáng thôi sẽ bị ảnh hưởng, cũng có rất nhiều tu sĩ thường lui tới con đường dưới lòng sông này, tùy ý chặn đường rất dễ xảy ra hiểu lầm, trừ phi thăm dò được thời gian cụ thể rời khỏi quán trọ, vậy khả năng mai phục mới có thể thành công. Cộng thêm nhánh sông ở dạ du, không biết rõ đi đâu đường đi càng làm độ khó phục kích gia tăng.

Lưu vực đường sông lớn nhỏ nhánh sông cũng dài, không dễ làm rõ người sẽ lên bờ ở đâu, một khi lên bờ, nhờ khe rãnh tung hoành tồn tại khắp nơi trong dãy núi, rất thuận tiện rời đi trong bí mật, hoàn toàn chính xác không dễ bị người phát hiện.

Không nắm giữ tình huống cụ thể, lại không có số lượng lớn nhân thủ giăng lưới mà nói, rất khó bắt được người ở đây, đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng nhất khiến thành Trích Tinh trở thành nơi mà tu sĩ các phương thích tụ tập giao dịch.

Thấy đám Ngưu Hữu Đạo xách tay nãi rời đi, Thôi Viễn bồi hồi theo đến cạnh đại đường.

Đưa mắt nhìn hỏa kế dẫn đám Ngưu Hữu Đạo đi về phía ám đạo, Thôi Viễn mới chắc chắn tình hình có biến, Ngưu Hữu Đạo không tách ra hành sự với đám Hắc Mẫu Đơn mà cùng trả phòng rời đi.

Trong lòng Thôi Viễn âm thầm kêu khổ, nhanh chóng rời khỏi khách sạn.

Bạch Ngọc Lâu ngồi phía sau quầy quét mắt nhìn bóng dáng Thôi Viễn rời đi ôm tâm thái rửa mắt mong chờ, không biết Hiên Viên Đạo có thể thoát khỏi sự truy sát của Lưu Tiên tông không.

Có điều hắn ta không rõ, nếu Hiên Viên Đạo có thù với Lưu Tiên tông, thật sự muốn thoát khỏi sự truy rát của Lưu Tiên tông có thể lén lút rời đi chẳng phải là an toàn hơn, cớ gì còn phải còn dẫn theo đám Hắc Mẫu Đơn lén lén lút lút rời đi?

Thôi Viễn nhanh chóng chạy đến cửa hàng của Lưu Tiên tông, nhanh chóng bước vào cửa hàng, lập tức hét lớn với Hoàng Ân Bình đứng sau quầy: “Sư huynh, tình hình có biến.”

Hoàng Ân Bình đứng sau quầy đứng lên, trầm giọng nói: “Xảy ra chuyện gì?”

Thôi Viễn đi đến trước quầy, mặt mày lo lắng nói: “Ngưu Hữu Đạo và đám Hắc Mẫu Đơn cùng trả phòng, không tách nhau ra mà cùng rời đi từ ám đạo của khách sạn Yêu Nguyệt.”

Hoàng Ân Bình: “Lôi Tông Khang xảy ra chuyện gì? Sao không liên lạc trước với ta?”

Thôi Viễn lắc đầu: “Không có, nếu không phải ta theo dõi, chính mắt nhìn thấy e còn chẳng biết bọn hắn rời đi.”

Hoàng Ân Bình tối sầm mặt: “Chẳng lẽ Lôi Tông Khang đang chơi chúng ta?”

Thôi Viễn: “Không giống lắm, Lôi Tông Khang hẳn hiểu rõ hậu quả nếu chơi chúng ta. Nếu thật sự chơi chúng ta, hẳn Ngưu Hữu Đạo đã sớm biết chuyện lén rời đi mới đúng, vì sao còn phải vòng tới vòng lui mạo hiểm cho tới giờ? Mà lúc Lôi Tông Khang dường như nhìn ta một cái, hình như cũng rất bất đắc dĩ, giống như kiểu Ngưu Hữu Đạo thay đổi chủ ý tức thời khiến hắn không kịp thông báo cho chúng ta.”

Hoàng Ân Bình nhíu mày: “Chẳng lẽ Lôi Tông Khang bị lộ rồi?”

Thôi Viễn chần chờ nói: “Cũng không giống, nếu Lôi Tông Khang thật sự bị lộ, sao Ngưu Hữu Đạo còn mang hắn đi cùng? Lén chạy đi là được rồi, hà cớ gì còn phải mang theo phiền phức bên mình?”

Thế là hai người cùng mày mò suy nghĩ, dường như chỉ có một khả năng, đó là bản thân Ngưu Hữu Đạo quá mức cẩn thận, cố ý làm ra một đống chướng nhãn tránh lộ hành tung.

“Kẻ này đúng là xảo trá!” Hoàng Ân Bình oán hận một tiếng.

“Bên sư thúc làm sao bây giờ?” Thôi Viễn hỏi một tiếng, có chút dở khóc dở cười.

Hoàng Ân Bình đầu cũng lớn lên, Ngưu Hữu Đạo làm ra như vậy, huyện Sơn Hồ rất có thể cũng là thủ thuật che mắt, căn bản sẽ không đi, còn sư thúc thì đích thân xuất mã, người của ba môn phái tụ tập tối nay sẽ chạy tới huyện Sơn Hồ bố trí, xuất phát đến giờ đã gần năm canh giờ, đợi khi tin tức bên này truyền về, người lại gấp gáp quay trở về điều tra thì đúng là trò cười, Ngưu Hữu Đạo không biết đã sớm chạy đâu mất.

Còn Ngưu Hữu Đạo sau khi rời đi từ mật đạo của khách sạn Yêu Nguyệt thì với hai người bọn hắn muốn tìm Ngưu Hữu Đạo trong dãy núi mênh mông này chẳng khác nào mò kim đáy biển, là chuyện không thể nào, cho dù có thêm vài lần nhân thủ nữa cũng quá sức

Nhưng dù nói thế nào, bên này vẫn phải báo lại tình hình cho bên sư thúc, để sư thúc tự định đoạt.

Bên này cấp tốc viết mật báo, thả Kim Sí ra.

Sau khi khẩn cấp làm xong những việc này, Hoàng Ân Bình đặt mông ngồi xuống ghế, thở dài: “Muốn biết tình hình Lôi Tông Khang như thế nào rất đơn giản, cứ xem hắn có tung mật báo theo gió “Hương nhị” không.”

Thôi Viễn cũng ngồi xuống một bên, chuyện đến nước này hai người hoàn toàn bó tay rồi.

Chỉ có thể đợi quyết định của sư thúc bên kia hoặc là ký thác hy vọng ở Lôi Tông Khang…

Trong hoa viên phủ thành chủ, đại tổng quản Hướng Minh không giống một quản gia mà giống một thợ tỉa hoa, Bạch Ngọc Lâu thường xuyên có thể nhìn thấy lão đích thân cắt tỉa những hoa cỏ mà trong hoa viên, bây giờ cũng vậy.

“Đi rồi?”

Nghe thấy Bạch Ngọc Lâu bẩm báo, Hướng Minh dừng cắt tỉa, chậm rãi xoay người nhìn hắn ta, hình như có chút bất ngờ.

Bạch Ngọc Lâu hơi khom người: “Đúng vậy, vừa rời đi qua ám đạo, hỏa kế tận mắt xác nhận.”

Hướng Minh trầm mặc, lão cho rằng Ngưu Hữu Đạo cố ý tiếp cận Toa Huyễn Lệ, thờ ơ lạnh nhạt, dám có chủ ý với Toa Huyễn Lệ đúng là không biết trời cao đất rộng. Lão còn muốn xem thử cái tên không biết sống chết này định chơi trò gì, ai ngờ đối phương không có ý đến gần lấy lòng mà yêu cầu một khoản tiền tài, giờ thì trực tiếp rời đi rồi.

“Xem ra lại là lão phu đa tâm.” Hướng Minh hơi tự giễu một tiếng.

Bạch Ngọc Lâu cười bồi nói: “Cẩn thận một chút luôn luôn không nhầm.”

Hướng Minh: “Người này lai lịch ra sao?”

Bạch Ngọc Lâu: “Từng nói chuyện với hắn, hắn không chịu để lộ nội tình, nhưng rõ ràng Lưu Tiên tông gây bất lợi cho hắn, tổng quản muốn biết, hỏi Lưu Tiên tông một chút hẳn có thể rõ.”

Hướng Minh liếc hắn ta một cái: “Nghe nói hắn cho ngươi không ít chỗ tốt đúng không?”

Trong lòng Bạch Ngọc Lâu căng thẳng, lập tức biết chuyện đã truyền đến tai đối phương, cười hắc hắn nói: “Thuộc hạ thấy thành chủ thích tranh của hắn, lo thành chủ sẽ lại triệu kiến hắn nên hơi đề phòng trước một chút, ai ngờ hắn lại ra tay hào phóng, không lấy thì uổng quá, nên thuộc hạ cũng không chối từ. Tổng quản yên tâm, thuộc hạ hiểu quy củ, địa vị Trích Tinh thành chúng ta siêu nhiên, sẽ không để xảy ra mấy chuyện linh tinh đấy đâu, thuộc hạ sẽ khống chế mức độ vừa phải.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full