Đọc truyện Full

Chương 263: Đại Nghịch Bất Đạo (2)

Nếu như ngươi là mỹ nữ, mà người nào cũng đều nói ngươi xấu thì ngươi chắc chắn sẽ không kiêu ngạo. Một người phụ nữ xấu thế nhưng được nhiều người nịnh nọt tán tỉnh thì cô ta đương nhiên sẽ kiêu ngạo.

Thế nhưng đạo lý này của hắn vô dụng với Hầu Tử, Hầu Tử có sự kiên trì của mình, hắn ta muốn tìm người vợ có đức tính như mẹ hắn ta, có thể chịu thương chịu khó, làm tốt công việc quản gia.

Ngay cả Hạo Thanh Thanh, loại “trắng giàu đẹp” này còn thổ lộ với Hầu Tử nữa, Ngưu Hữu Đạo có thể không vui sao?

Bọn người Hắc Mẫu Đơn cũng đi theo vào, lại phát hiện Ngưu Hữu Đạo đang ngồi trên ghế mà cười ngây ngô thì Hắc Mẫu Đơn hỏi: “Đạo gia, Viên Cương kia là bạn của ngài sao?”

“Là huynh đệ!” Ngưu Hữu Đạo sửa lại.

Ngụy Đa trở lại trong phòng, hơi khẩn trương mà nhìn Viên Cương.

Sau khi Viên Cương kiểm tra hết cả căn phòng thì quay đầu lại, thì thấy vẻ khẩn trương kia thì cũng biết hắn ta đang lo lắng cái gì, là lo lắng Đạo gia không chịu nhận hắn ta, lo lắng bị Đạo gia đuổi đi.

Không thể không nói, Đạo gia đối xử với Ngụy Đa khá là tàn nhẫn!

Thế nhưng Viên Cương lại hiểu, Đạo gia là một người rất tỉnh táo và lý trí, tới độ máu lạnh vô tình, Đạo gia không muốn có liên quan gì tới Thượng Thanh tông, vậy mà mình lại chủ động giữ Ngụy Đa lại, theo góc độ nào đó mà nói mình đang tìm thêm phiền phức cho Đạo gia.

Đây cũng là do tự mình mở miệng nói, nếu đổi thành người khác thì Đạo gia chắc chắn sẽ không đồng ý.

Viên Cương an ủi: “Yên tâm, Đạo gia sẽ không đuổi ngươi nữa đâu.”

Ngụy Đa rất vui sướng: “Cám… cám ơn!”

Viên Cương: “Quên nói cho ngươi, Thượng Thanh tông đã đứng vững tại Bắc châu, ngươi có muốn trở lại Thượng Thanh tông hay không?”

Ngụy Đa lắc đầu: “Chưởng môn ở… ở đâu… Thượng Thanh… tông liền… ở đó… ta đi theo… chưởng… chưởng môn… Không đi!”

Trong mắt Viên Cương xuất hiện sự vui mừng, thực sự thì hắn ta rất xem trọng Ngụy Đa, người có thể để hắn ta để mắt tới cũng không nhiều, Ngụy Đa cũng tính là một người. “Tốt! Thế nhưng có chuyện ta phải nhắc nhở ngươi trước, ngươi coi hắn là chưởng môn là một chuyện, người ta có nhận hay không là một chuyện khác, hai chữ “chưởng môn” kia, ngươi hãy giữ trong lòng, không cần treo ngoài miệng, hắn rất không thích cách xưng hô đó, về sau ngươi hãy xưng hắn là “Đạo gia” đi!”

“Được…” Ngụy Đa gật đầu: “Tốt!”

“Không sao.” Viên Cương vỗ vỗ vai hắn ta, ra hiệu hắn ta hãy cứ yên tâm.

Ngụy Đa thở phào một hơi, thoải mái hơn hẳn…

Trong một căn phòng khác, sau khi nghe xong lời nói của Sài Phi thì khuôn mặt Bùi nương tử đen lại, nhìn chằm chằm vào Hạo Thanh Thanh mà nghiến răng nghiến lợi: “Tiểu thư, người quá không ra cái gì, người vẫn là hoàng hoa khuê nữ, làm sao có thể nói điều đó với một người đàn ông chứ?”

Hạo Thanh Thanh bĩu môi: “Ta ghét ai, thích ai thì làm sao? Ghét và thích mà vẫn phải che giấu sao? Khi gặp kẻ đáng ghét thì ta sẽ mắng, khi gặp người mình thích thì sẽ nói ngay, tại sao lại biến thành không biết xấu hổ cơ chứ? Ta rất thích hắn ta, làm sao chứ?”

Bùi nương tử tức giận mà nói: “Vừa mới gặp người ta mà thôi, ngay cả người ta là ai còn không biết nữa, người dám bảo là yêu thích sao, làm sao mà thích đơn giản như vậy được?”

Hạo Thanh Thanh: “Điều này có quan hệ gì với việc gặp bao nhiêu lần chứ? Ở trong nhà, ta thường gặp những người mà người nhà giới thiệu mà vẫn chán ghét như thường đấy thôi. Vậy mà ngay từ đầu ta đã thấy thích cái người tên là Viên Cương đó rồi, ta cũng cảm thấy kỳ lạ thế nhưng có thể làm gì chứ? Hơn nữa, ta ở trong cung thấy rất nhiều kẻ xấu xa, cái tên Viên Cương này cũng không phải là người xấu, cả người đầy chính khí và khí phách của nam tử, không thể nào giả được, hắn ta không phải là người xấu!”

Bùi nương tử: “Người còn không hiểu rõ người ta, đã dám nói như vậy sao, nếu như người ta đã có vợ rồi thì sao?”

Hạo Thanh Thanh cong môi lên: “Vậy thì sao chứ, đã thích rồi thì cướp tới, làm sao có thể để mình uất ức chứ, chung thân đại sự mà, không thể nào nhường được!”

Khuôn mặt Sài Phi và Lưu Phong Hải đen như đáy nồi, bọn họ là nam nhân, nói như vậy thì cũng thôi đi, nữ nhân lại dám nói những điều này ra, thực sự là đại nghịch bất đạo mà, đã từng gặp qua không biết xấu hổ, thật sự chưa từng gặp qua không biết xấu hổ tới mức này.

“Người…” Bùi nương tử chỉ tay về phía nàng, giận quá hóa cười: “Nhìn người xem, chẳng lẽ người thật sự muốn vào phòng của hắn sao?”

Hạo Thanh Thanh khoanh tay lại mà nói: “Điều này cũng phải cân nhắc một chút, thế nhưng đừng nghĩ rằng ta thiệt thòi vậy chứ, còn không biết là ai ngủ ai đâu…”

Lời này làm ba người còn lại như bị thiên lôi đập trúng vậy, hoàn toàn hủy hoại quan niệm đạo đức của ba người, làm cho ba người sợ ngây người, cô nàng này thật sự là cái gì cũng dám nói nha!

Khuôn mặt Bùi nương tử tức giận tới mức tái xanh đi, hai tay che mặt, gần như muốn phát điên, thật sự là không nghe nổi nữa mà.

Sau khi thả tay xuống một lúc thì nàng ta đột ngột ra tay, điểm huyệt của Hạo Thanh Thanh không làm cho nàng động đậy nữa, quay đầu lại sai Sài Phi và Lưu Phong Hải: “Cứ tiếp tục như vậy chắc chắn sẽ xảy ra chuyện nào đó, chúng ta sẽ không thể chịu đựng được trách nhiệm này, trở về! Lập tức liên lạc về gia tộc, gọi người trong nhà tới đây đón!”

“Rõ!” Sài Phi và Lưu Phong Hải gật đầu đồng ý, Lưu Phong Hải bước nhanh rời khỏi nơi này.

Đôi mắt Hạo Thanh Thanh đảo đi đảo lại, có vẻ như rất gấp gáp…

Phía trên núi tuyết, hơn hai trăm người bay xuống đỉnh núi, đồng phục thống nhất, đều là đệ tử của Lưu Tiên tông, một lão già cầm đầu thiếu một cánh tay, chính là trưởng lão Ô Thiếu Hoan của Lưu Tiên tông, ở cạnh lão còn có hai trưởng lão nữa đi theo.

Vì g iết chết Ngưu Hữu Đạo mà Lưu Tiên tông phái ra ba tên trưởng lão và hai trăm đệ tử, đội hình không thể bảo là không lớn.

Cao Túc Thông và Thôi Viễn ở bên thành Trích Tinh cũng đã gia nhập vào trong này.

Cửa hàng ở bên thành Trích Tinh cũng đã không liên quan tới họ, bọn họ đã bị gọi trở lại Lưu Tiên tông, còn hậu quả khi trở về Lưu Tiên tông là gì thì có thể nghĩ, tổn thất của Lưu Tiên tông quá to lớn, gần trăm vạn kim tệ nha! Cần bao lâu mới có thể kiếm trở lại trăm vạn kim tệ?

Tổn thất thật sự nặng nề!

Họ cũng đã tra được là ai cướp sạch cửa hàng rồi, vào đêm hôm đó ở thành Trích Tinh có người thấy được bọn người Hắc Mẫu Đơn mang theo một đống đồ vật đi ra từ cửa hàng của Lưu Tiên tông, cũng có người nhìn thấy bọn họ tới cửa hàng của Linh tông, rõ ràng là bọn người kia dùng đồ trộm được bán cho cửa hàng của Linh tông rồi.

Tình hình tại thành Trích Tinh khá rõ ràng, không cần nghĩ cũng biết là nhóm hàng đó là bán đổ bán tháo đi, làm Lưu Tiên tông đau lòng tới mức nhỏ máu!

Thế nhưng khi hỏi lại những cửa hàng của Linh tông thì người ta lại không thừa nhận có việc này, có người bán đổ bán tháo thì lợi nhuận lớn nhất là nhà họ, làm sao có thể phun ra được, với thực lực của Lưu Tiên tông lại không thể chống lại Linh tông, cho nên không thể nào chuộc lại với giá bán ra được!

Đưa Độ Vân Sơn ra làm lá chắn cũng vô dụng, sau khi Cao Túc Thông và Thôi Viễn bị triệu hồi về Lưu Tiên tông thì đã bị trị tội rất nặng.

Không ngoài dự liệu của Cao Túc Thông, y đường đường là tu sĩ Kim Đan, thế mà bị hạ xuống thành đệ tử trông cửa Lưu Tiên tông, trong vòng mười năm chỉ có được một phần mười tài nguyên tu luyện như lúc bình thường.

Thôi Viễn không phải là người phụ trách chính vẫn hơi tốt hơn đồng nghiệp, trừng phạt giống hệt với Cao Túc Thông. Thế nhưng khi so sánh thì hắn ta có địa vị kém xa với Cao Túc Thông, trừng phạt như nhau tức là hình phạt của y nhẹ hơn nhiều Cao Túc Thông.

Lần này cũng phái hai người tới bởi vì hai người đã giao chiến với Ngưu Hữu Đạo, cũng coi như là có kinh nghiệm có thể tham khảo, mà Thôi Viễn còn thấy được hình dạng chân thật của Ngưu Hữu Đạo nên rất dễ phân biệt, cũng coi như cho hai người một cơ hội lập công chuộc tội.

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full