“Giới tu hành hình như không có người thứ hai được gọi là Quỷ mẫu?”
Ba người đang gươi hỏi ta, ta hỏi ngươi, đều rất kinh ngạc, không biết tình hình như thế nào, sao Quỷ mẫu Hẫm Âm sơn lại kết bái với Ngưu Hữu Đạo?
Ba người muốn đi vòa xem rõ ngọn ngành nhưng lại bị quỷ tu ngoài dịch trạm cản lại, không cho người không phận sự tiến vào.
Sau khi ba người rời đi, Thương Triều Tông mới hỏi: “Nữ nhân kết bái với Đạo gia là ai vậy?”
Phí Trường Lưu nói: “Vương gia, đây không phải là người, là quỷ tu hiện hình, Quỷ mẫu Hãm Âm sơn Tề quốc, xếp hạng trên Đan bảng cào cao hơn Trác Siêu mà Ngưu Hữu Đạo đã giết.”
“Người này chính là Quỷ mẫu?” Lam Như Đình lấy làm kinh hãi.
Tên người lộ ra trên Đan bảng, ở một mức độ nào đó những người quyền quý như họ đều có thể thấy được, nhân vật đặc biệt như Quỷ mẫu bất kỳ ai sau khi nhìn thấy đều có ấn tượng sâu sắc.
Tóm lại, ba người Thương, Lam, Mông cũng hai mặt nhìn nhau, không hiểu vì sao nhân vật như Quỷ mẫu lại kết bái với Ngưu Hữu Đạo, không hiểu rõ Ngưu Hữu Đạo đang làm gì.
“Vị Đạo gia này của chúng ta rất thích kết bái với người ta!” Hoa chợt dở khóc dở cười nói.
Bạch Diêu phụ trách hộ vệ bên cạnh Thương Triều Tông cũng hơi nhíu mày, Quỷ mẫu lại kết bái với Ngưu Hữu Đạo, tình hình như thế nào vậy?
Trên thực tế với Quỷ mẫu mà nói, kết bái này với bà chẳng có ý nghĩa gì, bà cũng không định có bất kỳ nghĩa vụ gì với vụ kết bái này cho nên mới hỏi trước kiểu kết bái lừa mình dối người này có ý nghĩa sao?
Về điểm này, dĩ nhiên trong lòng Ngưu Hữu Đạo hiểu rõ.
Đương nhiên, có một điểm Quỷ mẫu biết rõ, Ngưu Hữu Đạo đã yêu cầu kết bái thì chắc chắn sẽ có yêu cầu về mặt lợi ích, chí ít trên danh nghĩa có thể dính chút ánh sáng của bà, còn bà thì muốn biết cái giá sẽ trả cho chuyện này.
Trong gian phòng dịch trạm, Quỷ mẫu ngồi xuống lạnh lùng nói: “Giờ có thể nói rồi chứ?”
Ngưu Hữu Đạo cũng ngồi đối diện bà, hỏi: “Đại tỷ có biết đám chiến mã này ai đưa không?”
Quỷ mẫu: “Không biết, liên quan đến ta sao?”
“Đúng là không liên quan.” Ngưu Hữu Đạo gật đầu, lại hỏi: “Chắc hẳn đại tỷ cũng không biết đám chiến mã này do ai chủ trì tổ chức?”
Quỷ mẫu: “Không phải Tây Viện Đại Vương sao?”
Ngưu Hữu Đạo cười, trước đó đã có suy đoán này, hắn nghĩ bên Hãm Âm sơn không biết tình hình.
Ngay từ đầu hắn tin vào Quản Phương Nghi, cho rằng Tô Chiếu có dính líu với Chương Hành Thụy, nhưng về sau nắm được tình hình của Quỷ mẫu thì phát hiện không đúng.
Hãm Âm sơn và triều đình Tề quốc đã có ước định, không hề có uy hiếp, điều kiện của thiên hạ này cũng không cho phép quỷ tu có hành động lớn, tu sĩ thiên hạ sẽ không cho phép quỷ tu làm bậy trên thế gian. Quỷ mẫu có ngu cũng biết, với thực lực của bà hiện tại không thích hợp để cuốn vào những chuyện không nên cuốn vào. Tình cảnh hiện tại của Hãm Âm sơn là tốt nhất, có điều kiện để dần làm lớn mạnh thực lực Hãm Âm sơn vì sao phải tự đi tìm phiền phức chứ?
Bởi vậy hắn nghi ngờ, Quỷ mẫu căn bản không biết Tây Viện Đại Vương cấu kết với Hiểu Nguyệt các. Mặt khác theo lý thuyết, Hiểu Nguyệt các cũng sẽ không dễ để lộ thân phận của mình với bên ngoài, vận chuyển nhiều chiến mã như vậy tính bất trắc quá nhiều, rất dễ bị bại lộ. Nếu Hãm Âm sơn biết quá nhiều, một khi sự việc bại lộ rất dễ lộ thân phận Tô Chiếu, đây không giống tác phong làm việc của Hiểu Nguyệt các.
Một hệ liệt thăm dò được trước đó khiến hắn xác định, nếu không Quỷ mẫu sẽ không kết bái với hắn, giờ nghe lời Quỷ mẫu nói, trong lòng hắn dĩ nhiên càng hiểu rõ hơn.
Ngưu Hữu Đạo chợt nói với xung quanh: “Làm phiền chư vị tránh đi một chút, ta và đại tỷ có chuyện cần nói riêng.”
Đám Quản Phương Nghi cùng Công Tôn Bố nhìn nhau, đều quay người rời đi.
Hắn không sợ ở riêng, Quỷ mẫu dĩ nhiên càng chẳng có gì phải sợ, cũng nghiêng đầu ra hiệu với nhóm Lục Ly Quân.
Đợi trong phòng chỉ còn lại hai người, Ngưu Hữu Đạo nhắc nhở nói: “Nhóm chiến mã này thật ra do Hiểu Nguyệt các âm thầm tổ chức!”
Lần này Quỷ mẫu thật sự rất kinh ngạc: “Ngươi nói Tây Viện Đại Vương âm thầm cấu kết với Hiểu Nguyệt các?”
Ngưu Hữu Đạo nghiêm mặt nói: “Đại tỷ có biết lúc ta ở Tề quốc, Hạo Vân Đồ đã cử tổng quản đại nội tiếp xúc với ta? Đại tỷ có biết vì sao huynh đệ kết bái Lệnh Hồ Thu kia của ta bị Hạo Vân Đồ bắt lại không? vì Lệnh Hồ Thu là người của Hiểu Nguyệt các! Đại tỷ có biết Tô Chiếu bà chủ Bạch Vân Gian mà Tây Viện Đại Vương độc chiếm kia là ai không? Tô Chiếu cũng là người của Hiểu Nguyệt các! Người sáng suốt vừa nhìn đã biết, Tây Viện Đại Vương không cam chịu cô đơn!”
“Đại tỷ, tỷ bị cuốn vào trong loại chuyện này, tỷ nói tỷ chỉ phái người đi hộ tống đội thuyền thì sẽ không sao sao? Dù tỷ có lấy cái cớ gì, tỷ cũng sẽ chối sạch sẽ sao? Tỷ cảm thấy Hạo Vân Đồ sẽ dễ dàng tin sao? Đại tỷ, tỷ bị cuốn vào chuyện gì không được, sao cứ phải cuốn vào tranh giành hoàng quyền làm gì? Tỷ tuyệt đối đừng nói tỷ không biết rõ, thứ khác đều dễ nói, người uy hiếp hoàng vị của Hạo Vân Đồ, một khi chuyện bại lộ, kết quả ra sao hẳn tỷ hiểu rõ! Ta bắt Chương Hành Thụy, cướp đám chiến mã này là đang hại đại tỷ sao? Đại tỷ nên nhân lúc này đẩy sạch hiềm nghi, phân rõ giới hạn với Hạo Vân Thắng mới đúng. Đại tỷ hẳn nên cảm tạ ta mới đúng!”
“Cảm ơn ngươi?”
Hai mắt Quỷ Mẫu suýt nữa phát hỏa. Hiện tại lo lắng hàng đầu của nàng ta không phải là Tề hoàng sẽ gây bất lợi, mà lo lắng cho Chương Hành Thụy.
“Xảy ra chuyện như vậy, Chương Hành Thụy có thể đi đâu? Chẳng lẽ để cả nhà y đi theo ta vào chốn Hãm Âm sơn vĩnh viễn không có ngày thấy mặt trời sao? Thế lực của Hiểu Nguyệt các sâu không lường được, trốn đến đâu cũng có thể bị tìm thấy, Chương Hành Thụy có thể thoát được truy sát của Hiểu Nguyệt các sao? Cả đời sống trong thấp thỏm lo sợ? Nếu không phải ngươi nhúng tay vào việc này, Chương Hành Thụy sao lại chọc phải phiền phức, ngươi lại còn muốn ta cảm ơn ngươi?”
Ngưu Hữu Đạo:
“Đại tỷ bình tĩnh đừng nóng. Việc đã đến nước này, thân phận của Chương Hành Thụy đã bại lộ, tất nhiên không thể trở về bên Hạo Vân Thắng, bằng không tất nhiên sẽ bị Hạo Vân Thắng bắt làm con tin để cưỡng ép đại tỷ. Đáng tiếc, bên cạnh đại tỷ luôn có một nhóm tùy tùng đông người, khó có thể tìm chỗ tu hành thích hợp hơn Hãm Âm sơn. Nếu không thì, cũng có thể cùng Chương Hành Thụy tới chỗ của ta.”
Quỷ Mẫu cả giận nói:
“Mảnh đất nhỏ của nhà ngươi có thể ngăn cản được Hiểu Nguyệt các sao? Một khi Hiểu Nguyệt các tập trung cao thủ tập kích, Thiên Ngọc môn cũng không ngăn cản được. Bản thân ngươi đã khó tự bảo toàn, còn nói gì bảo vệ y!”
Ngưu Hữu Đạo xua tay:
“Cho nên, ta sẽ không để các người tới nơi này. Ta vừa kết bái làm tỷ đệ khác họ với đại tỷ, chuyện của đại tỷ chính là chuyện của ta. Ta há có thể ngồi yên không để ý tới việc này? Nếu ta thật sự không quan tâm đến, ta đã trả tiền để thả người, chẳng cần liên lụy đến bản thân, cần gì phải tự tìm phiền phức như vậy? Đại tỷ yên tâm. Ta có biện pháp bảo đảm cả nhà Chương Hành Thụy bình an!”
Quỷ Mẫu: “Biện pháp gì?”
Ngưu Hữu Đạo:
“Ở Tề quốc, chỉ cần có người đứng ra bảo đảm cho Hãm Âm sơn, cũng có thể bảo đảm cho gia đình Chương Hành Thụy, còn có thể khiến Hiểu Nguyệt các không dám manh động, càng có thể làm cho đại vương Tây viện không dám làm càn!”
Quỷ Mẫu ngẩn ra, mắt đảo quanh, nghi ngờ nói:
“Hạo Vân Đồ? Ngươi có thể làm cho Hạo Vân Đồ đứng ra?”
Ngưu Hữu Đạo:
“Đại tỷ quả thực đi guốc trong bụng ta. Nếu đại tỷ tin ta, việc này cứ giao cho ta làm. Ta nhất định sẽ cho đại tỷ một kết quả thỏa mãn…”
Người bên ngoài không biết hai người nói gì ở bên trong. Nói chung, đợi hai người đi ra khỏi dịch trạm, trời đã tối.
Rất nhiều chiến mã đang được chia đội để dời đi, đệ tử mấy phái tham dự hộ tống.
Quỷ Mẫu tìm đến Lục Ly Quân, sắp xếp cho quỷ tu. Nàng ta tạm thời không chuẩn bị rời đi. Ngưu Hữu Đạo chưa cho nàng ta một câu trả lời thỏa mãn, chắc chắn nàng ta không đi.
Lời nói xuông là vô dụng, nàng ta muốn nhìn thấy kết quả thực tế.
Ngưu Hữu Đạo đứng ngoài dịch trạm, Công Tôn Bố tới nói: “Đạo gia, Vương gia sai tôi tới hỏi một tiếng. Chuyện bên ngài còn bao lâu nữa mới kết thúc, có cần cùng quay về hay không?”