Đọc truyện Full

Chương 577: Phong Cách Làm Việc Của Thượng Tướng Quân Hơi Thô Bạo

Không che che giấu giấu gì, một câu khiến Tô Chiếu ngây ngẩn cả người, cũng giúp nàng hiểu ra, đối phương sợ nàng gặp nguy hiểm mới mạo hiểm tới đây tìm mình, nếu không đã chạy đi từ lâu rồi.

Nhất thời, tâm tình của nàng buồn vui lẫn lộn, bi phẫn vì nam nhân này đang lừa gạt lợi dụng nàng, vui sướng là vì trong lòng nam nhân này có nàng.

Hắn ta thẳng thắn thành khẩn, nhưng lại khiến nàng vốn tràn ngập bi thương phẫn nộ mà muốn hận cũng không hận nổi, bởi vì qua tiếp xúc, nàng ít nhiều cũng hiểu hắn ta, biết nam nhân này chính là người như vậy.

“Vì sao muốn tới quận Thanh Sơn? Ngưu Hữu Đạo có thể chấp nhận ta sao?” Tô Chiếu đột nhiên hỏi vậy, có thể nói ra lời này, chứng tỏ nàng đã động lòng.

Viên Cương: “Tình huống trước mắt, một khi nàng rời đi, với năng lực của ta không thể bảo vệ nàng, người ta quen biết, tin tưởng được mà cũng có năng lực đó chỉ có mình Đạo Gia, chỉ có thể tới quận Thanh Sơn tìm Đạo gia. Nàng yên tâm, mặc kệ lai lịch và xuất thân của nàng như thế nào, chỉ cần nàng là nữ nahan của ta, Đạo Gia nhất định chấp nhận nàng, cho dù phải mạo hiểm một phen cũng nhất định sẽ bảo vệ nàng, điều này nàng không phải lo.”

Đúng như lời hắn ta nói, hắn ta cũng thật sự không có cách nào, từ lúc quen biết Đạo Gia đến khi mỗi người đi một ngả cũng không lâu, nếu là một mình hắn ta, hắn ta sẽ không trở về tạo thêm phiền toái cho Đạo Gia, bất đắc dĩ quay lại quận Thanh Sơn cũng chỉ vì bảo vệ nàng.

Tâm tình Tô Chiếu thật phức tạp, chợt hỏi: “Chàng thích ta chứ?”

Viên Cương không biết nên trả lời nàng như thế nào, bình tĩnh xem xét, hắn ta đối với nàng chưa nói tới thích hay không thích, chỉ là kết quả của việc nhất thời xúc động mà thôi, nhưng hắn ta sẽ chịu trách nhiệm về sai lầm mình phạm phải.

Hắn ta cũng nghe ra hai tầng ý tứ trong lời nàng nói, đi cùng hắn ta hay không, đáp án ở ngay trong câu trả lời của hắn ta.

Trong lòng Viên Cương rối rắm, nhưng vẫn nói ra câu trái lương tâm nọ: “Thích!”

Tô Chiếu vừa cười vừa khóc, lập tức nhào tới, chôn đầu trong lồ,ng ngực hắn ta, ôm chặt, quá vui mà bật khóc: “Được! Cho dù trời sập đất nứt, cũng không quản tương lai như thế nào, ta nguyện gánh hết tất cả hậu quả, ta đi theo chàng!”

Viên Cương vỗ vỗ lưng nào: “Việc này không nên chậm trễ, muộn nữa sẽ không kịp, giờ đi ngay đi!” Đẩy nàng ra, khoác tay nàng, kéo đi.

Mới vừa đi được vài bước, Tô Chiếu bỗng dừng lại, dùng sức kéo hắn ta, không cho hắn ta đi.

Viên Cương quay đầu lại, hơi khó hiểu.

Tô Chiếu lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Không thể đi, không đi được, chúng ta không thể đi.”

Viên Cương xoay người lại hỏi: “Vì sao? Còn lưu luyến chuyện gì, còn việc gì không bỏ xuống được sao?”

“Xin lỗi, thật xin lỗi, là ta lừa chàng, thật ra ta vẫn biết chàng trúng độc.” Tô Chiếu hai mắt đẫm lệ, hai tay ôm lấy má hắn ta hối lỗi, lắc đầu bất đắc dĩ nói: “Nếu chàng biết ta là người Hiểu Nguyệt Các, chàng cũng biết thuốc độc bọn họ cho chàng uống là thứ gì?”

Viên Cương: “Không biết, cũng không quan trọng.”

Tô Chiếu thống khổ nói: “Khổ Thần Đan! Có thể chàng không rõ, loại độc dược này cứ ba tháng sẽ phát tác một lần, không có thuốc giải chàng sẽ không chịu nổi, bên trên khống chế thuốc giải cực kỳ nghiêm khắc, lúc cần sử dụng, một lần ta cũng chỉ lấy được một viên, về sau không có thuốc giải phải làm sao? Tư vị khi độc phát chắc chàng cũng biết, chúng ta không đi được.”

Viên Cương lập tức vươn tay vào trong ngực, sờ so,ạng lôi ra ba viên sáp lúc trước thu dọn ở quán đậu hũ, bóp nát một viên, lộ ra một viên thuốc màu đen, hỏi: “Nàng nói chính là thuốc giải này?”

Tô Chiếu cúi đầu ngửi, lại ngẩng đầu lên, kinh ngạc hỏi: “Ba viên? Thuốc giải này khống chế cực nghiêm, chàng lấy ở đâu ra nhiều thuốc giải như vậy?”

Viên Cương: “Thuốc giải lúc trước các nàng cho ta.”

“…” Tô Chiếu vẫn chưa hiểu ra.

Viên Cương: “Thuốc độc kia không có tác dụng với ta, căn bản không thể khống chế được ta, ta không cần thuốc giải này, giữ lại.”

“Thật sự?” Tô Chiếu vô cùng vui sướng.

Viên Cương: “Ta còn chưa muốn chết, đừng lãng phí thời gian nữa, còn dây dưa tiếp muốn chạy cũng không chạy được đâu.”

Tô Chiếu liên tục gật đầu, nhưng vừa đi tới cửa lại kéo Viên Cương lại, hỏi: “Nếu chàng bị theo dõi, chàng xác định mình còn có thể quang minh chính đại rời đi như thế?”

Viên Cương trầm mặc, không dám cam đoan: “Theo tin tức ta nhận được, bây giờ chắc là sẽ không đánh rắn động cỏ trước đâu, chắc phải chờ tới buổi tối người của ta tập trung lại mới động đến ta, tùy cơ ứng biến sẽ luôn có cách rời đi.”

“Được, vậy nghe ta sắp xếp…” Tô Chiếu dặn dò một phen mới ra ngoài.

Ra khỏi phòng, nàng vẫy vẫy tay với Tần Miên đang bồi hồi đứng nhìn từ xa, gọi nàng ta tới, dặn dò: “Có khách quý tới, ngươi tự mình ra cửa sau chờ đón.”

Tần Miên không khỏi tò mò hỏi: “Đông gia, khách quý phương nào vậy?”

Tô Chiếu: “Đừng hỏi nhiều, người đến tự nhiên ngươi sẽ biết.”

“Vâng!” Tần Miên đáp lời, cứ vậy rời đi.

Xác nhận nàng đi rồi, Tô Chiếu nhanh chóng quay về phòng, lấy một ít vật phẩm, sau đó dẫn Viên Cương ra ngoài, tới một nơi vắng vẻ, đẩy ra một tòa núi giả dùng để che giấu, cùng Viên Cương người trước kẻ sau trốn vào thủy động, theo mật đạo ở Bạch Vân Gian rời đi…

Tần Miên bồi hồi ở thủy các phía sau, đợi một lúc lâu, đợi đến tận chạng vạng cũng không thấy khách đến.

Đợi đến khi khách quý thật sự tới, cũng không vào từ của sau mà theo mật đạo tiến vào Bạch Vân Gian, có người thông báo với nàng ta, nàng ta mới biết khách quý đã đến.

Trong phòng tối, một người ẩn sau đấu bồng màu đen đưa lưng về phía nàng ta.

Tần Miên đi vào phòng tối vội vàng hành lễ: “Bạch tiên sinh, không ngờ người Đông gia bảo ta nghênh đón lại là ngài.”

“Gọi Tô Chiếu tới đây.” Bạch tiên sinh ẩn sau đấu bồng màu đen chậm rãi lên tiếng.

“Vâng!” Tần Miên rời đi tìm người.

Nhưng sao còn có thể tìm thấy bóng dáng Tô Chiếu, hỏi qua, không thấy Tô Chiếu và Viên Cương rời khỏi Bạch Vân Gian, nhưng lại có người nhìn thấy hai người đi về phía mật đạo, nhưng không thể xác định có phải thông qua mật đạo rời đi rồi hay không.

Tần Miên quay lại phòng tối, chỉ có thể bẩm báo chi tiết.

Nửa khuôn mặt của Bạch tiên sinh bên dưới đấu bồng khẽ nhăn lại, hỏi: “An Thái Bình cũng đến đây?”

Tần Miên: “Vâng.”

Bạch tiên sinh: “Hai người rời khỏi đây từ mật đạo?”

Tần Miên hơi do dự: “Không thể xác định được, theo lý thuyết, mật đạo sẽ không dễ dàng để An Thái Bình biết được.”

Bạch tiên sinh xoay người đi tới: “Tiếp tục tìm.”

“Vâng!” Tần Miên nhận lệnh, xoay người.

Nhưng biến cố xảy ra ngay lập tức, ầm! Bạch tiên sinh đột nhiên đánh một chưởng vào lưng Tần Miên, rõ ràng là đánh lén.

Tần Miên cả người không động đậy, vị trí trái tim trên ngực lại tuôn ra một đống máu, mở to hai mắt, hơi run run chậm rãi xoay người lại, ánh mắt nhìn về phía Bạch tiên sinh tràn ngập khó tin, hỏi: “Vì sao?”

Bạch tiên sinh bình tĩnh nói: “An Thái Bình chính là Viên Cương, tâm phúc dưới tay Ứng Hữu Đạo, Tô Chiến đã bại lộ, ngươi phụ trách con đường đó liên quan rất sâu, không thể để xảy ra chuyện gì nữa, nhất định phải chấm dứt. Ngươi yên tâm, con ngươi tổ chức sẽ chăm sóc thật tốt, ngươi an tâm mà đi!”

Vẻ mặt Tần Miên bi ai, cả người ầm một tiếng ngã xuống đất, run rẩy, miệng hộc máu tươi, động tác dần dần ngừng lại, chết không nhắm mắt.

Bầu trời tối đen.

Phủ thượng tướng Hô Diên, Tra Hổ bước nhanh vào trong một gian phòng, Hô Diên Vô Hận đang đứng trước bản đồ nước Tấn, cầm trong tay lá cờ hai màu, thỉnh thoảng lại cắm một cây cờ lên.

Cố gắng không quấy rầy suy nghĩ của hắn, Tra Hồ khẩn cấp bẩm báo: “Tướng quân, Ngưu Hữu Đạo có thể chạy mất rồi.”

Hô Diên Vô Hận chậm rãi quay đầu lại: “Không phải luôn giám sát à? Lúc trước không phải còn nói hắn ta đang ở Bạch Vân Gian sao?”

Tra Hồ: “Cho người theo dõi nhìn chằm chằm mà không thấy hắn ta ra khỏi Bạch Vân Gian, còn nữa, đám tiểu nhỉ ra ngoài huấn luyện đến bây giờ còn chưa về. Cho người tới tiếp xúc với chưởng quầy quán đậu hũ, Cao chưởng quầy nói người hôm nay trông quán đều là đám tiểu nhị lúc trước không tham gia huấn luyện, chuyện này cực kỳ bất thường.”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full