Đọc truyện Full

Chương 667: Mất Dấu (1)

Huống chi, Vạn Thú môn cũng không có nhiều tọa kỵ phi hành đặc biệt cung cấp cho việc trồng cỏ.

Vượt khỏi phạm vi ba ngày, cửa vào Điệp Mộng Huyễn Giới sẽ đóng lại. Trước mắt còn chưa có tu sĩ nào có thể sống sót qua mười năm trong điều kiện môi trường như thế. Thức ăn và nước uống chính là một vấn đề. Cho nên, thời gian đóng cửa sắp đến, tất cả mọi người đều phải rời khỏi ngay lập tức.

Có một số nơi có loại đất không phù hợp với việc trồng cỏ Khu Quang, cũng giống như trồng những vật khác.

Mười năm mới mở ra một lần, một lần cũng chỉ có ba ngày, lại có nhiều chỗ không thích hợp trồng. Gộp lại những năm qua, khu vực trồng cỏ không theo quy tắc nào cả, diện tích hoàn chỉnh cũng không quá lớn.

Bởi vậy, khi tiến vào Điệp Mộng Huyễn Giới, muốn đảm bảo an toàn, nhất định phải thành thật hoạt động tại khu vực có cỏ Khu Quang. Vượt quá khu vực này, xảy ra chuyện gì, không ai chịu trách nhiệm.

Cũng có thể nói, tiến vào Điệp Mộng Huyễn Giới, chết sống do ngươi, cũng không ai bức ngươi vào. Trước khi tiến vào phải suy nghĩ cho thật kỹ, Vạn Thú môn tổng không thể phụ trách vấn đề an toàn cho tất cả mọi người được.

Trên trời có tinh quang, có ngân hà xán lạn, nhưng lại không có ánh trăng. Lối vào đen như mực, người người nhốn nháo, cũng không có Nguyệt điệp chiếu sáng.

Không ai mang Nguyệt điệp vào. Nguyệt điệp cũng sợ mùi hương của cỏ Khu Quang. Bởi vì mẫu thể của Nguyệt điệp là sinh ra từ nơi này. Vạn Thú môn đã bắt mẫu thể của Nguyệt điệp, tốn không ít tâm huyết, nghĩ hết biện pháp mới có thể giúp chúng sinh sôi nảy nở bên ngoài.

Sinh vật ở đây rất kỳ quái, dường như chỉ thích hợp sinh sống tại những khu vực đen tối. Nếu ra ngoài, chúng sẽ dần dần yếu đi mà chết. Mẫu thể của Nguyệt Điệp cũng giống như vậy. Điệp yêu thích khách và sát thủ cũng tương tự. Cho nên, Vạn Thú môn có thể phát triển được Nguyệt Điệp như bây giờ cũng không dễ dàng gì. Tuy nhiên, nó đã trở thành đồ vật thiết yếu của người trong giới tu hành, một trong những nguồn tài lực chủ yếu của Vạn Thú môn.

Nghe nói, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất Vạn Thú môn có thể nắm giữ được nơi này. Có một số người vẫn ôm hy vọng Vạn Thú môn có thể chinh phục được Điệp Mộng Huyễn Giới.

Viên Cương ngẩng đầu nhìn lên không trung. Trên không trung hình như có bóng đen lướt qua, cũng không nhìn rõ là cái gì.

Quản Phương Nghi giải thích: “Là bướm La Sát. Bọn chúng không cách nào đến gần khu vực có cỏ Khu Quang, nhưng chúng ta cũng không cách nào ngăn cản bướm La Sát bay vọt đến. Có đôi khi bướm La Sát sẽ ném đồ tập kích từ trên cao xuống.”

Ngưu Hữu Đạo nói: “Nghe nói người tiến vào có thể bắt bướm La Sát bán cho Vạn Thú môn?”

Quản Phương Nghi đáp: “Nếu còn sống, bướm La Sát sẽ có bốn loại. Lực công kích yếu nhất có cánh trắng, chỉ có một ngàn kim tệ một con; cánh xanh là năm vạn kim tệ một con; cánh đỏ, hay còn gọi là Huyết La Sát, một con bán cho Vạn Thú môn cũng thu được năm mươi vạn kim tệ. Nhưng cánh đỏ rất khó bắt được, chẳng những hung mãnh, mà tính tình lại rất cương liệt, thà tự vận chết chứ không muốn bị bắt. Đoán chừng Vạn Thú môn muốn phát triển nó giống như Nguyệt Điệp, nhân chủng ra được thứ không thuộc về thế giới bên ngoài. Nhưng loài vật này sau khi mang ra ngoài lại không sống quá lâu, chỉ có thể từ số lượng bỏ công sức mà tìm hy vọng. Cho nên, chỉ cần có người bắt được, Vạn Thú môn đều sẽ mua lại. Mỗi lần Điệp Mộng Huyễn Giới mở ra, Vạn Thú môn cũng sẽ đầu tư một món tiền khổng lồ cho khoản này.”

Bà ta chép miệng nhìn đám người trước mặt: “Những lúc như thế này, chắc chắn sẽ có tán tu vào đây mạo hiểm, đem tính mạng của mình đổi lấy tiền tài. Cho nên, đụng phải loại người đó, tốt nhất là nên cách xa một chút. Bướm La Sát thường hay bị loại người đó chọc giận, đến gần bọn chúng rất dễ bị tai bay vạ gió. Vạn Thú môn lại mặc kệ việc này. Dù sao cũng không phải người của Vạn Thú môn mạo hiểm. Bọn họ chỉ cần bỏ tiền ra, để người khác bán mạng cho họ là được.”

Viên Cương ở một bên chen vào: “Bốn loại, còn một loại nữa đâu?”

Quản Phương Nghi quay sang nhìn hắn ta: “Còn một loại chỉ tồn tại trong truyền thuyết, tên là Thánh La Sát, nghe nói là vương trong số bướm La Sát, hoàn toàn khác với các loại bướm La Sát khác, chẳng những thực lực rất mạnh, mà còn có thể rời khỏi chỗ này sinh sống ở bên ngoài. Nghe nói, chỉ cần hàng phục được một con, ngươi có thể nhờ nó điều khiển toàn bộ Điệp yêu bên trong Điệp Mộng Huyễn Giới, một đường tung hoành bên trong, nhưng đây chỉ là vật tồn tại trong truyền thuyết, giới tu hành hiện tại chưa người nào được gặp qua. Theo truyền thuyết, bên cạnh Hoàng hậu Ly Ca Vũ triều cũng có một con được xem là linh sủng, là Thương Tụng hàng phục được khi tiến vào Điệp Mộng Huyễn Giới, cũng là nguyên nhân Thương Tụng có thể thành lập được hành cung bên trong Điệp Mộng Huyễn Giới. Nếu ai có thể bắt được Thánh La Sát, tiền bạc không thành vấn đề. Vô giá! Ra giá bao nhiêu tiền cũng sẽ có người mua, sợ là cửu đại Chí tôn cũng sẽ bị ngươi kinh động, từ nay về sau, ngươi sẽ lên như diều gặp gió.”

Sau đó, bà ta cau mày nói tiếp: “Ngẫm lại cũng tốt, món tài này không phải ai cũng có thể phát. Tục truyền, thực lực của Thánh La Sát có thể sánh ngang với tu sĩ Nguyên Anh cảnh. Nếu để cho ngươi gặp phải, tốt nhất là ngươi nên trốn đi. Có thể trốn được, xem như mạng ngươi lớn, cái khác không cần suy nghĩ nhiều.” Trong giọng nói của bà ta có ý trào phúng.

Ngưu Hữu Đạo mỉm cười. Hai người này vẫn nhìn đối phương không vừa mắt.

Hôm nay, Viên Cương cũng chẳng có tâm trạng đấu võ mồm với Quản Phương Nghi. Lực chú ý của hắn ta không phải chỗ này.

Đám người tập trung thăm dò bắt đầu nhiều hơn. Phần lớn đều là người lần đầu tiên tiến vào.

“Nếu đã vào rồi, chúng ta đi một vòng xem sao.” Ngưu Hữu Đạo mỉm cười phất tay.

Ai ngờ, Vân Cơ bên cạnh đột nhiên lên tiếng: “Vẫn là đường ai nấy đi thì tốt hơn.”

Ngưu Hữu Đạo ngạc nhiên, đang định hỏi nguyên nhân, Vân Cơ đã lách mình bay đi, ngay cả lời giải thích cũng không có.

Mọi người không khỏi hiếu kỳ. Không phải trước đó Vân Cơ đã nói đi cùng nhau sao?

Bọn họ không biết, đúng là ngay từ đầu Vân Cơ muốn quan sát Ngưu Hữu Đạo, không nghĩ đến gặp phải Viên Cương. Nàng ta ở chung một chỗ với Viên Cương không được thoải mái, tay chân cứ nhũn ra. Tư vị bị áp chế như vậy khiến nàng ta rất khó chịu, vội tranh thủ thời gian rời đi.

Thật ra Viên Phương trước kia cũng có cảm giác này, cho nên mới thường xuyên bị Viên Cương đánh, chỉ là bây giờ y không ý thức được. Y lăn lộn một chỗ với Viên Cương đã lâu, đã thành một cái thói quen. Quen thuộc rồi sẽ trở nên tự nhiên, còn có thể cười đùa, mặt dày mày dạn đứng bên cạnh Viên Cương.

Chỉ khi Viên Cương nổi giận, Viên Phương mới cảm thấy sợ.

Bây giờ, Viên Cương cũng rất ít khi nổi giận với Viên Phương, mà Viên Phương cũng không nghĩ đến việc chạy trốn nữa, lại còn rất nghe lời.

Đối với Ngưu Hữu Đạo mà nói, Viên Phương có lẽ vẫn còn nghi ngờ một chút, nhưng chỉ cần Viên Cương mở miệng, Viên Phương sẽ không nói hai lời, bảo chạy hướng Đông sẽ không dám chạy hướng Tây, đang dông dài cũng phải lập tức ngậm miệng.

Có một số việc trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường. Giữa Viên Cương và Viên Phương vẫn còn chưa ý thức được nguyên nhân chân chính. Viên Phương chỉ cho rằng Viên Cương tương đối bạo lực, động một chút là sử dụng nắm đấm, mới khiến cho y cảm thấy sợ hãi.

Còn nữa, khi Viên Phương vừa mới bắt đầu tiếp xúc với Viên Cương, khí tức trên người Viên Cương không có tính áp bách như khi Văn Cơ tiếp xúc. Vì thế, Viên Phương mới có quá trình thích ứng theo chất lượng.

Ngưu Hữu Đạo nhìn theo hướng Vân Cơ rời đi, phát hiện Vân Cơ di chuyển rất đúng chỗ trong khu vực tối đen này. Chỗ nào cao, chỗ nào thấp, dường như đã sớm có sự phán đoán, không phải giống như lần đầu tiên đến đây. Hắn không khỏi nheo mắt lại, sau đó hất cầm, dẫn người đi theo hướng Vân Cơ.

Người đi bên cạnh hắn cũng chỉ có Quản Phương Nghi, Viên Phương và Viên Cương.

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full