Đọc truyện Full

Chương 715: Vừa Vào Vạn Thú Môn (2)

Bọn họ nhìn ngắm cảnh núi non xung quanh, cứ chờ đợi một hồi như thế cuối cùng đệ tử vào thông báo đã trở lại, đi cùng cậu ta còn có một vị trưởng lão của Vạn Thú Môn.

Vị trưởng lão này tên là Thù Sơn, bề ngoài da mịn thịt mềm, có vẻ không quá lớn tuổi.

Sau khi ông ta xưng danh, đám người Ngưu Hữu Đạo luôn chú ý tới Vạn Thú Môn liền biết ông ta là một vị trưởng lão mới lên chức trong một hai năm này.

Sau một hồi chào hỏi khách sáo kiểm tra thân phận, Thù Sơn nói lời xin lỗi: “Thật xin lỗi các vị, chưởng môn đang tiếp mấy vị khách quý nên tạm thời không thể phân thân, đặc biệt bảo ta tới tiếp đãi các vị. Nếu Ngưu huynh đệ không chê Vạn Thú Môn đơn sơ thì có thể vào khách viện trước, khi chưởng môn có thời gian sẽ lập tức tới gặp ngay.”

Lần này Ngưu Hữu Đạo tới đã trực tiếp nói rõ thân phận, cũng trực tiếp chỉ rõ muốn bái kiến chưởng môn Tây Hải Đường của Vạn Thú Môn.

Với thân phận hiện giờ của hắn, muốn gặp Tây Hải Đường một lần cũng không tính là quá phận.

Tất nhiên nếu đổi lại vào lúc hắn còn ở Thanh Sơn quận, chỉ e là Vạn Thú Môn chưa chắc đã để ý đến hắn chứ đừng nói gì đến việc gặp chưởng môn.

Hiện tại hắn cũng chưa đủ tư cách khiến Tây Hải Đường phải đích thân nghênh đón, nhưng có thể khiến cho một vị trưởng lão đích thân ra tiếp đón, chủ nhà đãi khách đã coi như cho hắn đủ mặt mũi rồi.

Ngưu Hữu Đạo vội nói: “Không dám không dám, ta nào dám làm phiền chưởng môn tới gặp, trưởng môn có thời gian thì cho thông báo với chúng ta một tiếng là được. Khách tùy theo chủ, chúng ta nghe theo sắp xếp của Thù trưởng lão.”

“Xin mời!” Thù Sơn đưa tay mời họ đi vào.

Một nhóm người vào núi, Thù Sơn cười nói với họ suốt dọc đường và giới thiệu sơ lược về hoàn cảnh xung quanh.

Với thân phận và địa vị của Thù Sơn chưa chắc ông ta đã đặt Ngưu Hữu Đạo vào mắt. Ông ta khách khí như vậy là bởi vì Ngưu Hữu Đạo có sức ảnh hưởng tới Nam Châu.

Ngươi có thể nói đệ tử Vạn Thú Môn có năng lực nhưng Thanh Sơn quận và Nghĩa quận có dám đảm bảo là đệ tử Vạn Thú Môn có thể không đi qua Nam Châu hay không? Địa bàn lớn như vậy chắn ngang ở đó, khó mà tránh được. Rồng lớn không áp đảo được lũ rắn độc, môn phái lớn như vậy có rất nhiều đệ tử bôn ba khắp nơi, hôm nay tiếp đón khách khí cũng là để tiện cho việc đi lại của các đệ tử bên dưới trong tương lai mà thôi.

Với tài lực của Vạn Thú Môn, tiếp đãi một chút cũng chẳng tốn kém gì.

Cũng có thể nói là tâm huyết trong mấy năm nay của Ngưu Hữu Đạo đã được báo đáp. Hắn có tiếng nói ở Nam Châu, có giá trị lợi dụng nên sẽ được người ngoài coi trọng, hiện thực là vậy đó. Mặt khác, không nói đến thế lực của Vạn Thú Môn, tu sĩ trong thiên hạ nhiều như vậy, nếu là người hay quỷ đều tiếp đón thì Vạn Thú Môn không ứng phó nổi.

Trong lúc vui vẻ trò chuyện, Thù Sơn thử dò hỏi: “Lần này Ngưu huynh đệ đến bái kiến chưởng môn có chuyện gì vậy?”

Ông ta cũng phải giúp chưởng môn thăm dò ý tứ, chuyện gì cũng có nguyên nhân, như vậy chưởng môn cũng dễ quyết định nên gặp hay không gặp.

Đây cũng là ý của Tây Hải Đường, vậy nên ông ta cũng hơi ngạc nhiên vì sao chưởng môn lại đặc biệt quan tâm tới vị này như vậy, tùy tiện cử một người nào đó ứng phó qua loa đã là nể mặt hắn lắm rồi, không thì còn muốn thế nào nữa? Chín quá hóa nẫu mà.

Triều Kính đã sai trong chuyện Đường Nghi làm loạn, Tây Hải Đường vẫn chưa cho người khác biết chuyện này, nhưng đã ngầm mắng chửi Triều Kính một trận, bởi vì Triều Kính là sư đệ cùng lứa, cũng là thủ hạ tâm phúc của ông ta. Căn cứ vào quan hệ giữa Đường Nghi và Ngưu Hữu Đạo trong tin đồn, Tây Hải Đường không mấy tin tưởng vị này to gan dám chạy tới Thượng Thanh Tông gây chuyện như vậy.

Đi dạo ngắm cảnh xung quanh, Ngưu Hữu Đạo cười nói: “Chỉ là ta ngưỡng mộ phong thái của chưởng môn quý phái đã lâu nên tới để tỏ lòng ngưỡng mộ chứ không vì việc gì khác. Thật sự là mạo muội và đường đột.”

Thù Sơn “ồ” một tiếng, đáp lời: “Không sao không sao, Ngưu huynh đệ là thanh niên tài tuấn trong giớ tu hành, chưởng môn cũng muốn gặp cậu từ lâu rồi.” Đây cũng chỉ là lời khách sáo mà thôi.

Họ cười cười nói nói, rồi đi tới một đình nghỉ chân ở lưng chừng ngọn núi.

Đệ tử của Vạn Thú môn trong đình ra chào, Cừu Sơn để những đệ tử ở đây tiếp đãi bọn người Ngưu Hữu Đạo, sau khi dặn dò phải tiếp đãi cẩn thận, phải sắp xếp tốt nơi cho khách nghỉ ngơi, sau đó mượn cớ có việc rồi rời đi.

Điều này cũng có thể phân biệt khách tới đây có cao quý hay không.

Nếu là quý khách chân chính, Cừu Sơn sẽ tự thân đưa họ tới nơi nghỉ chân, nếu không thì y sẽ giao cho đệ tử nơi đây hoàn thành nốt nhiệm vụ này.

Điều này cũng rất dễ hiểu, khu vực sơn môn của Vạn Thú môn rất lớn, đoạn đường từ nơi này tới nơi khác cũng không ngắn, nếu như mỗi người khách đều bắt trưởng lão làm hướng dẫn viên du lịch thì kể cả tập trung toàn bộ trưởng lão tới cũng không đủ người.

Ngưu Hữu Đạo hiểu rõ chuyện này, cũng không trách cứ cái gì, bởi vì địa vị của hắn còn chưa cao tới mức đó, thái độ của người ta như vậy cũng đã rất nể tình rồi.

Như vậy, sau đó có một đệ tử đi cùng đám người Ngưu Hữu Đạo, nếu khách muốn đi dạo từ từ ngắm phong cảnh thì họ cũng đi theo, nếu muốn đi nhanh tới địa điểm nghỉ ngơi thì cũng không có vấn đề gì.

Sau khi đi dạo một lượt, thấy vị trí của đám người mình đã cách khu kiến trúc khá xa thì biết là đã ra ngoài khu vực trung tâm của Vạn Thú môn, mà phong cảnh núi rừng xung quanh cũng chẳng có gì đáng xem cả. Đám người Ngưu Hữu Đạo cũng không muốn đi dạo nữa cho nên đệ tử đi cùng đã nhanh chóng dẫn họ tới khách viện đã được bố trí tốt.

Khách viện cũng không lớn, đó chỉ là một tòa đình viện nhỏ ở giữa sườn núi, nơi xa có một thác nước tạo thành vài con suối nhỏ chảy róc rách, ở xung quanh cũng có vài tòa đình viện tương tự như vậy.

Sau khi vào xem xét thì tòa đình viện này được bố trí rất lịch sự tao nhã, hoàn cảnh yên tĩnh và thoải mái.

Chim sẻ tuy nhỏ nhưng đầy đủ ngũ tạng, cái gì cần có đều có, cũng có đủ phòng cho nhóm người Ngưu Hữu Đạo nghỉ ngơi.

Sau khi dạo qua một vòng, còn chưa ngồi xuống đã có một đệ tử gọi là Chu Thiết Tử tới dâng trà.

Người đệ tử dẫn họ tới đây cũng giới thiệu cho đám người Ngưu Hữu Đạo về Chu Thiết Tử, cũng nói rằng mọi thứ ở đây đều do Chu Thiết Tử phụ trách, nếu như có cần cái gì đều có thể sai Chu Thiết Tử đi làm.

Sau khi người đệ tử này đi thì Chu Thiết Tử hỏi mỗi người một câu, xem họ có muốn tới xem căn phòng của mình hay không?

Ngưu Hữu Đạo đồng ý, nhóm người lại theo Chu Thiết Tử đi xem phòng của mình rồi nhận lấy phòng của riêng mình, căn phòng lớn nhất đương nhiên thuộc về Ngưu Hữu Đạo.

Chạng vạng tối, có người chuyên môn đưa tới bữa tối, Chu Thiết Tử nhận lấy rồi bày lên trên bàn giữa phòng khách, rồi hỏi xem còn có chuyện gì hay không, rồi y mới lui xuống.

Bữa tối khá phong phú, thế nhưng người ăn lại khá nhiều, Ngân Nhi ăn xong mà vẫn chưa thỏa mãn, bởi vì sức ăn của nàng rất lớn.

Sau khi ăn xong, có người ở lại trong sân, có người lại đi ra bên ngoài nhìn hoàng hôn.

Màn đêm buông xuống, Chu Thiết Tử trở về thu dọn bát đũa, rồi hỏi mọi người xem có cần cái gì không, sau khi thấy không ai có ý kiến gì thì y lại rời khỏi với thời gian rất ngắn ngủi.

Cũng trong khoảng thời gian không có người ngoài này, có người lợi dụng bóng đêm “vừa khéo” đi qua nơi này, gặp mặt Ngưu Hữu Đạo đang đứng dưới một gốc cây nơi sườn núi.

Ngưu Hữu Đạo nhìn lại thì vui vẻ ra mặt, thật sự là đúng dịp, vẫn là người quen mà hắn đang muốn gặp, Triều Thắng Hoài!

Triều Thắng Hoài lại không cười được, lúc trước, gã có nghe nói có một người tên là Ngưu Hữu Đạo tới, rồi gã cố ý tìm lúc không có ai tới nhìn một lần, rồi xác nhận được người này đúng là Ngưu Hữu Đạo mà mình quen biết.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full