Đọc truyện Full

Chương 831: Không Có Lửa Làm Sao Có Khói (1)

“Ngưu Hữu Đạo!” Triệu Thắng Hoài tức giận muốn đứng lên, nhưng không thể vận khí khơi thông kinh lạc, ngã ngồi ngay tại chỗ.

Ngưu Hữu Đạo mặc kệ. Hắn bước ra cửa, đến đình viện bên ngoài, dặn dò Chu Lão Bát: “Thả gã đi!”

Chu Lão Bát kinh ngạc hỏi: “Cứ như vậy mà thả?”

“Yên tâm đi, trước khi trời tối gã sẽ trở lại. Đi thôi!” Ngưu Hữu Đạo nói xong, ra hiệu với Quản Phương Nghi, hai người rời khỏi chỗ này quay về phủ Thứ sử.

Phủ thành Kim Châu, lang thang trên con đường phồn hoa, Triệu Thắng Hoài không nghĩ đến gã lại bị trói đến chỗ này.

Quan trọng là bây giờ tình thế đang căng thẳng. Ngay cả người buôn bán nhỏ đầu đường cũng lặng lẽ bàn tán với nhau.

Chỉ cần nghe ngóng một chút, cũng không khó nhận ra Ngưu Hữu Đạo nói là thật hay giả, ví dụ như Hải Như Nguyệt bị hạ độc, nước Triệu muốn đánh Kim Châu, nước Yến muốn đánh Nam Châu.

Hóa ra tên khốn Ngưu Hữu Đạo không phải đang hù dọa gã. Hắn đang bị ép vào tuyệt cảnh, rất có khả năng sẽ kéo gã làm đệm lưng.

Tự dưng lại trêu vào kẻ mà thuyền của hắn có thể lật bất cứ lúc nào trong cơn sóng to gió lớn, Triệu Thắng Hoài hối hận đến phát điên.

Trước khi trời tối, từ chỗ nào ra thì trở về chỗ đó. Gã đứng trước cổng, gõ cửa.

Cửa mở, Chu Lão Bát mỉm cười mời gã vào trong. Ông ta vẫn luôn chờ ở đây.

Cửa đóng, Triệu Thắng Hoài cắn răng hỏi: “Muốn ta làm gì?”

….

Trời tối rồi trời lại sáng, người sống một đời, từng ngày trôi qua đều giống như vậy.

Đệ tử Quỷ Y Vô Tâm chuẩn bị rời đi, Lê Vô Hoa đến Lưu Phương quán đưa tiễn.

Ông ta muốn giữ người lại, hy vọng đối phương cho thêm chút thời gian, sợ bệnh tình hai mẹ con tái phát.

Nhưng giữ không được, người ta đã quyết định đi.

Đám người Tư Đồ Diệu không đến đưa tiễn, bởi vì người ta không muốn lĩnh tình, cũng chẳng muốn bọn họ tiễn.

Phi cầm từ trên trời bay xuống nội viện. Vô Tâm bước lên.

Lê Vô Hoa vội đuổi theo hỏi: “Tiên sinh muốn đi đâu?”

Vô Tâm không đáp.

Lê Vô Hoa vội nói: “Ta sợ bệnh tình của mẹ con họ tái phát, làm hỏng thanh danh của tiên sinh. Một khi có chuyện gì ngoài ý muốn, làm cách nào để liên lạc với tiên sinh?”

Đợi đến khi phi cầm dừng lại trước mặt Vô Tâm, y hơi im lặng, rồi trả lời: “Lần này ta đến Tề kinh, có thể ngươi sẽ dễ dàng tìm được ta.”

“Vâng, tiên sinh, có cần ta phái người hộ tống hay không?” Lê Vô Hoa lên tiếng hỏi.

Vô Tâm không để ý đến ông ta, nhảy lên lưng phi cầm, vung tay, phi cầm nhún người bay lên không.

Quản Phương Nghi gõ cửa bước vào, đến trước mặt Ngưu Hữu Đạo đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa, nói: “Đệ tử Thần y đi rồi, nói là đến Tề kinh.”

“Tề kinh…” Ngưu Hữu Đạo hơi mở mắt ra, ừm một tiếng rồi nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện.

…..

Gió thổi phần phật, phi cầm chở Vô Tâm hạ thấp độ cao, bay về phía một khu rừng.

Tu vi của y có hạn, thật ra cũng chưa nói đến là tu vi gì.

Cơ thể của y không thích hợp để tu luyện. Sư phụ của y dựa vào tình huống cơ thể của y, dạy cho y phương thức hành khí đơn giản. Tu luyện lâu cũng có hiệu quả, nhưng không tính là thành tựu gì.

Theo lời giải thích của Ngưu Hữu Đạo, chính là khí công đơn giản.

Cho nên, với tu vi của y, y không cách nào bay trên không trung quá lâu. Cho dù khống chế thú cưỡi, y không có pháp lực nhất định hay năng lực phòng ngự, gió thổi lâu cũng không chịu đựng nổi.

Mặc dù rời khỏi phủ thành Kim Châu không bao lâu, đã chuyển từ tư thế đứng sang ngồi trên thân chim, nhưng nửa đường vẫn phải nghỉ ngơi một chút.

Bên trên khu rừng, xoay quanh tầng trời hơi thấp vài vòng, con phi cầm rơi xuống bên cạnh một dòng suối trong núi. Người từ trên phi cầm nhảy xuống.

Y cởi giỏ trúc sau lưng xuống, đặt bên cạnh bờ suối, sau đó tìm củi đốt thành một đống lửa, cuối cùng mới bắt đầu rửa mặt. Làm xong mọi việc, y quay lại, lấy thứ gì đó bên trong giỏ trúc ra ăn, ngồi bên cạnh đống lửa ủ ấm cơ thể. Ở trên không trung khá lâu, y cảm thấy hơi lạnh.

Khi cơ thể dần dần ấm lên, một bóng người từ khe núi đằng trước chạy đến, là một cô gái đang hốt hoảng. Thấy có người có thú cưỡi phi hành bên khe suối, cô gái vội vàng lao đến bên cạnh, cất giọng cầu xin: “Xin công tử cứu ta, có người muốn bức ta lấy chồng. Công tử, xin ngài hãy cứu ta.”

Vô Tâm lẳng lặng nhìn cô gái, tuổi không lớn lắm, lại khá đẹp, nhưng lúc này lại vô cùng hốt hoảng.

Thấy y không có phản ứng, cô gái lại nhìn chung quanh, giống như rất gấp, sau đó nhảy tót vào một đám cỏ dại bên đường.

Khi cô gái vừa mới núp không được bao lâu, bên khe núi lại có hai người đàn ông chạy đến, trên tay cầm kiếm, hình như đang tìm kiếm thứ gì.

Nhìn thấy Vô Tâm bên khe suối, hai người chạy đến, một người hỏi: “Bằng hữu, vừa rồi có thấy một cô gái nào chạy qua đây không?”

Vô Tâm không đáp, chậm rãi cắn miếng lương khô trên tay, biểu hiện vẫn rất bình tĩnh.

Người kia hơi tức giận: “Ta hỏi ngươi, ngươi có nghe thấy không?”

Vô Tâm đưa mắt nhìn hai người.

“Này!” Người bên cạnh kéo gã một cái, chỉ chỉ vào phi cầm.

Sắc mặt người đang nổi giận liền thay đổi, giống như ý thức được điều gì đó. Người có thể sử dụng phi cầm làm thú cưỡi, sao có thể là người bình thường?

Một người ôm quyền với Vô Tâm, xấu hổ cười nói: “Bằng hữu đừng hiểu lầm. Trước đó, chúng ta bị một nữ tặc trộm mất món đồ quan trọng. Huynh đệ của ta cũng do nóng vội, bằng hữu đừng để bụng. Đồ chúng ta bị mất rất quý, ta chỉ muốn hỏi bằng hữu có thấy nữ tặc kia chạy hướng nào hay không?”

Vô Tâm vẫn không lên tiếng, tiếp tục cắn miếng lương khô trên tay.

Hai người muốn nói rồi lại thôi. Bọn họ nhìn phi cầm của đối phương, chung quy cảm thấy không thể trêu vào, liền thả tay xuống rồi lướt đi, tiếp tục tìm kiếm.

Dòng suối róc rách, khe núi yên bình, thỉnh thoảng có tiếng chim hót. Vô Tâm nhặt một nhánh cây ném vào trong đống lửa.

Người đang núp trong đám cỏ dại, một chút cử động nhỏ cũng không dám.

Sau khi đợi một hồi, Vô Tâm ăn xong miếng lương khô trên tay, nhặt thêm mấy nhánh cây ném vào đống lửa, lúc này mới chậm rãi lên tiếng: “Ra đi, người chắc là đi rồi.”

Bên trong đám cỏ dại vang lên tiếng xột xoạt. Cô gái rốt cuộc cũng chật vật chui ra, hết nhìn đông rồi đến nhìn tây, gương mặt vẫn còn hoảng sợ.

Xác nhận không có việc gì, nàng ta mới dám đến bên cạnh Vô Tâm, cảm kích hành lễ: “Đa tạ ân công.”

Vô Tâm hỏi: “Ngươi trộm đồ của bọn họ?”

Cô gái hơi xấu hổ, giận dữ nói: “Công tử đừng nghe bọn họ nói bừa bãi. Bọn họ có được món đồ gì để trộm chứ? Hai người vừa rồi là huynh đệ kết nghĩa của ta, chúng ta đều là tán tu. Gần đây bọn họ bợ đỡ được một người quyền thế trong giới tu hành, ai ngờ người đó coi trọng ta. Hai người bọn họ muốn gả ta cho người đó, ta không nghe theo. Bọn họ liền bức bách ta. Ta nhân cơ hội mới trốn thoát được, bị bọn họ đuổi đến đây.”

“Ta vốn có một sư phụ, sư phụ gặp nạn, ta một thân một mình phiêu bạt trong giới tu hành. Khi không còn chỗ để đi thì gặp bọn họ. Ta vốn cảm thấy bọn họ làm người không tệ lắm, cho dù đã gặp được người có thể tin cậy, mới kết bái thành huynh muội với bọn họ. Ai ngờ, hai người này mặt người dạ thú, muốn bắt ta để đổi lấy phú quý cho bọn họ, lại còn nói rằng muốn tốt cho ta. Nếu công tử không tin, có thể đi nghe ngóng.”

Dứt lời, cô gái lấy ra một kim tệ, rụt rè đặt lên tảng đá bên cạnh Vô Tâm, lúng túng nói: “Đa tạ công từ vừa rồi không chỉ chỗ ta ẩn núp. Nếu không, ta khó mà thoát khỏi một kiếp. Ta… ta cũng xấu hổ lắm vì túi tiền rỗng tuếch, không thể báo đáp. Chút tâm ý này, mong ân công không chê. Tiểu nữ tử xin nhớ kỹ dung mạo của ân công. Tiểu nữ tử cũng không dám hứa hẹn cái gì. Nếu có thể qua được kiếp nạn này, tương lai có cơ hội, ta nhất định sẽ báo đáp. Cáo từ!”

Cô gái khom người, chà xát tay áo vào mặt, sau đó xoay người rời đi.

Nghe xong, Vô Tâm bỗng dưng lên tiếng: “Tu vi của ngươi là gì?”

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full