Đọc truyện Full

Chương 909: Theo Dõi (2)

“Vâng.” Viên Cương gật đầu, hiểu ý của Ngưu Hữu Đạo. Mạng lưới tình báo của Mao Lư sơn trang đều giao cho Ngũ Lương sơn chủ trì. Động vào Chưởng môn Ngũ Lương Sơn, một khi sự việc bại lộ, ảnh hưởng sẽ rất lớn.

Ngưu Hữu Đạo nhắc nhở thêm một câu: “Thuận tiện lưu tâm nội bộ của Ngũ Lương Sơn luôn. Nếu chẳng may xảy ra chuyện ngoài ý muốn, xem ai có thể ổn định được thế cục của Ngũ Lương Sơn.”

Hắn biết Viên Cương không phải là người bắn tên mà không có mục đích.

Hắn tin tưởng vào sự nhạy cảm và tố chất chuyên nghiệp hơn so với người thường của Viên Cương. Về mặt này, Viên Cương mạnh hơn hắn rất nhiều. Công Tôn Bố đã bị Viên Cương theo dõi, hắn không thể không có tính toán khác. Nếu chẳng may Công Tôn Bố thật sự làm phản, nội bộ Ngũ Lương Sơn nhất định phải có người đứng ra chủ trì cục diện, không thể để cho mạng lưới tình báo thành lập nhiều năm cứ như vậy mà mất đi. Vất vả lắm mới tiến vào quỹ đạo, nếu muốn một lần nữa tái tạo lại, không biết phải mất thời gian bao lâu.

Viên Cương lại gật đầu: “Trong lòng ta tự có nắm chắc.”

Nếu đã nắm chắc, Ngưu Hữu Đạo cũng không nói gì thêm, chống kiếm quay đi, buông tay cho Viên Cương tự mình xử lý.

Sau khi rời khỏi phạm vi nhất định của Mao Lư sơn trang, không cần lo lắng bị người ta nhìn thấy, trên không truung đã chính thức diễn ra một cuộc truy đuổi.

Không ra tay cũng không được. Trời sắp tối rồi, nếu để trời tối, sẽ không nhìn thấy được gì.

Xích Liệp Điêu ra sức vỗ cánh, bắt đầu gia tăng tốc độ phi hành, đuổi theo điểm đen đằng trước. Một con Kim Sí dần dần xuất hiện trong tầm mắt của Lôi Tông Khang và Ngô Tam Lượng.

Càng đến gần, Kim Sí dường như cũng phát hiện có mãnh cầm truy kích, vội vàng gia tăng tốc lực nhưng chung quy vẫn không nhanh bằng tốc độ của Xích Liệp Điêu.

Khi Kim Sí lao xuống, Lôi Tông Khang thả người bay lên, sau đó lao xuống bắt đầu truy kích, cuối cùng một tay bắt được con Kim Sí. Sau khi cân bằng, gã hạ tốc độ, lao xuống con Xích Liệp Điêu đang vỗ cánh bay đến.

Nhảy xuống lưng con Xích Liệp Điêu, Lôi Tông Khang và Ngô Tam Lượng nhìn nhau, sau đó móc ra một cái bình sứ nhỏ, mở nắp, cho ngón tay vào quệt một lớp cao trong suốt, sau đó bôi lên lưng con Kim Sí, bao gồm luôn cả lông bên dưới.

Thứ này là Viên Cương cho bọn họ, là do hắn ta lấy được từ Hiểu Nguyệt các.

Biết Ngưu Hữu Đạo bị Hiểu Nguyệt các truy sát, đồng thời cũng biết được Hiểu Nguyệt các có món đồ vô sắc vô vị rất thích hợp để theo dõi, Viên Cương lại am hiểu cách theo dõi và phản theo dõi, tất sẽ không bỏ lỡ. Dù sao bên này đã mở miệng, Hiểu Nguyệt các cũng không thể chút mặt mũi cũng không cho. Viên Cương và Ngưu Hữu Đạo đã thông đồng với nhau, dùng danh nghĩa của Ngưu Hữu Đạo để yêu cầu Hiểu Nguyệt các, quả nhiên là đạt được.

Thứ này vô sắc vô vị, so với Tầm Hương điểu thì tốt hơn nhiều. Hiệu quả bay hơi kéo dài hơn, là bí phương độc môn của Hiểu Nguyệt các.

Sau khi bôi lên, Ngô Tam Lượng ra hiệu Lôi Tông Khang thả con chim ra.

Lôi Tông Khang hơi do dự, nhìn mật tín nơi ống chân con Kim Sí, hỏi: “Sao không mở ra xem thử. Nếu có vấn đề gì thì có thể tìm được đáp án.”

Ngô Tam Lượng lắc đầu: “Thôi đi, Viên gia đã căn dặn, không được tùy tiện đụng vào. Nói không chừng bên trong có bố trí mấy thứ trang bị phản gián mà chúng ta không biết. Một khi bị động, rất dễ dàng gây ra chuyện xấu.”

“Trang bị phản gián?” Lôi Tông Khang hoài nghi. Đây là lần đầu tiên gã nghe nói đến thứ này, nhưng đại khái cũng có thể nghe ra tác dụng của nó.

Ngô Tam Lượng gật đầu: “Viên gia còn nói, nếu đã là mật tín, không có ký hiệu và biểu tượng để so sánh, chỉ dựa vào một phong thư, căn bản không cách nào giải mã ra được nội dung mật tín, có mở ra xem cũng vô dụng thôi. Cho nên đừng động vào, tránh đánh rắn động cỏ.”

Lôi Tông Khang chậm rãi gật đầu: “Nói có lý, vẫn là Viên gia nghĩ chu đáo. Nếu Viên gia đã nói như vậy, chúng ta nên cẩn thận thì hơn.” Dứt lời, hai tay gã buông lỏng, thả con Kim Sí vừa mới bắt.

Con Kim Sí được thả, vội vàng vỗ cánh bay xa.

Viên Cương không cho hai người theo dõi quá gần.

Ngô Tam Lượng xử lý vật thể trong suốt trên ngón tay, sau đó hai người ngồi trên con Xích Liệp Điêu, chuẩn bị dịch dung.

Hết thảy đã sẵn sàng, Ngô Tam Lượng từ trong túi da bên hông rút ra một con chuột, là chuột đồng.

Con chuột này có lông màu xám, mũm mỉm, mũi to đầu to, bắt đầu hếch mũi ngửi vào trong không khí.

Trong lúc Mao Lư sơn trang tổ chức tiệc đãi khách, chủ khách trong bữa tiệc nói chuyện rất lâu, có hai người đang tiến hành truy tìm trên bầu trời, có khi gặp phải mây đen sấm sét.

Viên Cương vẫn tỏ ra bình thường. Đoạn Hổ thì im lặng chờ đợi bên trong Mao Lư sơn trang. Viên Cương đã bàn giao nhiệm vụ, vừa có tin tức là lập tức báo cho hắn ta ngay.

Khi chân trời lộ ra tia nắng ban mai, phía trước xuất hiện một khu vực khiến Ngô Tam Lượng và Lôi Tông Khang phải nhìn nhau. Nơi này bọn họ quá quen thuộc, là thành Trích Tinh.

Thương lượng một hồi, khi đến gần thành Trích Tinh, Ngô Tam Lượng nhảy xuống, lướt vào thành Trích Tinh.

Lôi Tông Khang khống chế Xích Liệp Điêu thay đổi phương hướng, tìm kiếm chỗ ẩn thân, đồng thời cho Xích Liệp Điêu ăn để khôi phục thể lực.

Nơi mà Xích Liệp Điêu nghỉ ngơi khiến Lôi Tông Khang có chút cảm khái, là một khu vực hoang dã bên trong một khu rừng. Nơi này đã từng phát sinh một cuộc xung đột, gã còn bị Ngưu Hữu Đạo đả thương. Bây giờ mọi người đều yên ổn, chứng minh quyết định của đại tỷ là không sai, nhưng người làm ra quyết định đi theo Ngưu Hữu Đạo là đại tỷ đã an nghỉ sâu dưới lòng đất.

Thành Trích Tinh, Ngô Tam Lượng đã cải trang đi dạo trong thành, trong tay áo còn nắm con chuột đồng, âm thầm đi theo hướng mà con chuột đã chỉ.

Cuối cùng, Ngô Tam Lượng dừng lại trước một cửa hàng có treo tấm bảng Thuận Phong Đường. Gã cũng không lạ gì cửa hàng này. Đây là một nơi giúp người ta làm mấy việc vặt để kiếm tiền.

Gã tiến vào Thuận Phong Đường để quan sát, giả bộ hỏi thăm Chưởng quỹ giá làm mấy công việc vặt đó là như thế nào.

Trong lòng gã có chút bất đắc dĩ. Theo như hắn biết, người của Thuận Phong Đường không nhiều cũng không ít. Gã không tiện hỏi trực tiếp, tránh đánh rắn động cỏ.

Nói chuyện với Chưởng quỹ một hồi, có một người bước ra từ đằng sau hậu đường, rõ ràng là đeo mặt nạ. Con chuột trong tay áo Ngô Tam Lượng hơi động đậy, sau đó trở lại bình thường.

Ngô Tam Lượng đột nhiên ý thức được, con chuột không phải vô duyên vô cớ động đậy. Vừa rồi người kia chắc chắn đã tiếp xúc với con Kim Sí có mùi đặc biệt, rất có thể cũng đã nhuốm mùi đó trên thân, khiến cho con chuột đồng có phản ứng.

Nói thêm hai ba câu, Ngô Tam Lượng trả giá, khiến Chưởng quỹ lắc đầu, nói Thuận Phong Đường ghi giá công khai, không cần trả giá.

Ngô Tam Lượng mượn cơ hội này mà rời đi. Vừa mới ra khỏi Thuận Phong Đường, gã lập tức nhìn chung quanh, nhanh chóng nhìn thấy người kia, liền vội vàng đi theo.

Gã không có cách nào hành động đối với Thuận Phong Đường, chỉ có thể nhìn chằm chằm một đối tượng.

Theo dõi một hồi trong đám người, gã phát hiện đối phương bước vào một cửa hàng bán đan dược lớn nhất trong giới tu hành, là cửa hàng Linh Tông.

Gã đến đằng trước cửa hàng Linh Tông để quan sát sơ bộ, phát hiện mục tiêu hình như đang mua sắm thứ gì đó. Ngô Tam Lượng không dám tiến vào, bởi vì vừa rồi gã đã xuất hiện ở Thuận Phong Đường, đã chạm mặt đối phương. Nếu gặp nhau lần nữa, rất dễ khiến đối phương hoài nghi.

Lúc trước, Viên Cương đã tiến hành bổ túc cho cả ba người bọn họ kỹ năng theo dõi và phản theo dõi, bây giờ đã có đất dụng võ. Nói ra cũng có chút hoang đường.

Sở dĩ Viên Cương tiến hành huấn luyện Đoạn Hổ, Lôi Tông Khang và Ngô Tam Lượng về phương diện này cũng là bất đắc dĩ. Ngưu Hữu Đạo có cấp bậc cao, không thích hợp làm mấy chuyện phàm phu tục tử. Viên Cương cũng không thể chuyện gì cũng tự thân xuất mã, một mình bận quá không làm nổi, cần một số tu sĩ làm thay. Mà ba người này cũng tương đối đáng tin cậy. Cho nên, để có thể giúp cho ba người phát huy đầy đủ hiệu suất làm việc, hắn ta đã tiến hành đặc huấn trong nhiều tình huống khác nhau cho bọn họ.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full