Đọc truyện Full

Chương 1115: Dừng tay lại cho ta!

Tu sĩ Phiêu Miễu các trông coi xung quanh ngẩn cả người, không biết chuyện gì xảy ra.

Trưởng lão Vương Bất Không của Quy Nguyên tông nước Triệu quá sợ hãi, vội vàng rút kiếm, chuẩn bị phản kích.

Nhưng kiếm cương vừa ra khỏi vỏ, sắc mặt ông ta trong nháy mắt liền thay đổi, thậm chí là thất kinh, kiếm còn chưa vung ra đã quay đầu tránh né.

Một kiếm của Ngưu Hữu Đạo giết chết hai người, trong chớp mắt đã tra kiếm vào bao. Bảo kiếm cộng luôn cả vỏ kiếm đâm thẳng xuống đất, thủ pháp gọn gàng.

Khi bảo kiếm đã trở lại vỏ, tay kia của Ngưu Hữu Đạo ném ra một phù triện, tuôn ra năng lượng hộ thể bàng bạc.

Đang định huy kiếm chém xuống, Vương Bất Không thiếu chút nữa kinh hãi la lên. Thiên Kiếm phù!

Ngưu Hữu Đạo lấy Thiên Kiếm phù ra cũng không phải dọa người, mà trực tiếp thi pháp, không hề do dự, vừa ra tay đã không cho bất luận kẻ nào có cơ hội phản ứng.

Da đầu tê dại, Vương Bất Không nằm mơ cũng không nghĩ đến sẽ có tình huống như vậy xuất hiện, vội quay đầu bỏ chạy.

Ngưu Hữu Đạo phất tay, dẫn ra năng lượng bàng bạc, tập trung thành kiếm cương rất lớn, dùng chi thế khai thiên tích địa gào thét chém đến Vương Bất Không, bản thân hắn nắm lấy chuôi kiếm, phóng xuất kiếm cương thế như sét đánh về phía Vương Bất Không.

Sau khi giết Vạn Đồng Phúc và Minh Tĩnh, hắn đã để mắt đến Vương Bất Không. Một khi đã đắc tội hắn, hắn sẽ không bỏ qua.

Đã ra tay, và đã có cơ hội, hắn sẽ không buông tha cho một nhân vật dẫn đầu nào của ba Đại Phái nước Triệu.

Vương Bất Không lăng không quay người huy kiếm, dùng hết tu vi để ngăn cản, ánh mắt hiện lên sự hoảng sợ, còn có thần sắc bi phẫn khó mà hình dung, gần như là tuyệt vọng.

Cạch cạch cạch! Ba luồng kiếm cương như lôi đình bộc phát, chém liên tục về phía Vương Bất Không.

Một bóng người giữa không trung bị chém tan tành, thanh kiếm bị đánh bay ra ngoài.

Người trong sơn cốc đều hít sâu một hơi, tận mắt nhìn thấy Vương Bất Không bị Thiên Kiếp phù tru sát.

Bên trong Thiên Kiếm phù chứa đựng mười hai đạo kiếm cương uy lực, không dùng cũng mất, Ngưu Hữu Đạo cũng không có ý định lãng phí. Sau khi giết Vương Bất Không xong, hắn phất tay, liên tiếp đánh ra kiếm cương lôi đình về phía tu sĩ nước Triệu.

Tu sĩ nước Triệu kinh hãi chạy tứ tán, tiếng kêu thảm thiết vang lên. Chỉ thấy kiếm ảnh lôi đình xuyên qua đám người, máu tươi văng lên.

Nghe âm thanh động thủ, tu sĩ nước Yến còn tưởng rằng bên phía nước Triệu ra tay. Sau một phút kinh ngạc, tất cả khẩn cấp lao đến chuẩn bị viện thủ. Kết quả, cảnh tượng kế tiếp khiến cho bọn họ tưởng rằng mình nhìn lầm, bởi vì bọn họ nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo đang thi triển Thiên Kiếm phù đại khai sát giới.

Viện thủ cái gì nữa, về trước tránh một chút rồi nói sau.

Một đám tu sĩ nước Yến bị hù, lăng không quay đầu chạy trở về. Lúc này không trốn cũng không được. Tên khốn Ngưu Hữu Đạo đang vung kiếm cương chém loạn xạ như chém dưa thái rau, hắn quả thật điên rồi. Thế công lôi đình liên tiếp phát ra quá mức dọa người, ai đụng phải chẳng khác nào muốn chết. Nhất định phải chạy trước cho chắc.

Mười hai đạo Thiên Kiếm phù phóng ra, nghiêng trời lệch đất, bắn bay đất đá, huyết nhục văng tung tóe.

Xen lẫn bên trong tiếng nổ là tiếng kêu thảm.

Mười hai tiếng nổ tắt đi, không gian tràn ngập bụi mù. Ngưu Hữu Đạo một chân giẫm trên chuôi kiếm xoay người rơi xuống đất, thuận tay đỡ kiếm trước người, ánh mắt lạnh lẽo nhìn xung quanh, gương mặt tràn đầy sát khí.

Đây chính là mặt ác độc hiếm khi bộc lộ ra ngoài của hắn.

“Sư phụ!”

“Sư huynh!”

Tu sĩ nước Triệu chạy tứ tán kêu lên thảm thiết. Mắt thấy uy lực Thiên Kiếm phù đã hết, bọn họ làm sao có thể ngồi nhìn, nhanh chóng quay về, chuẩn bị phản công báo thù.

Ngưu Hữu Đạo bễ nghễ nhìn bốn phía, một tay đỡ kiếm, một tay lắc một cái, lại một tấm phù triện xuất hiện, ai can đảm thì xông lên thử một chút.

Lại là một Thiên Kiếm phù. Một đám tu sĩ vừa vọt tới nhanh chóng ngừng lại, cảnh giác cao độ, nhìn chằm chằm phù triện trên tay Ngưu Hữu Đạo.

Cường địch vây quanh, Ngưu Hữu Đạo vẫn đứng im tại chỗ, một tay chống kiếm, hai ngón tay kẹp Thiên Kiếm phù bình tĩnh chờ đợi.

Tấm Thiên Kiếm phù trước đó là làm thật, còn tấm này là hù người.

Lúc trước đã ngang nhiên ra tay, ai còn dám hoài nghi hắn đang hù dọa. Tu sĩ nước Triệu bi phẫn không thôi, nhưng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.

Cầm Thiên Kiếm phù dọa người thì có chút rêu rao, nhưng Ngưu Hữu Đạo cũng không sợ người khác nhìn thấy trên tay hắn có Thiên Kiếm phù. Hắn còn sợ người khác không biết hắn có.

Ai muốn biết trên người hắn rốt cuộc có bao nhiêu tấm Thiên Kiếm phù, không sợ chết thì cứ đến kiểm tra.

Đám người đi cùng Ngưu Hữu Đạo cũng kinh sợ thối lui. Mặc dù trước đó Ngưu Hữu Đạo không công kích bọn họ, nhưng bọn họ vẫn bị uy thế công kích đó dọa lui thật xa, sợ tai bay vạ gió.

Kinh ngạc nhìn Ngưu Hữu Đạo, mẹ con Viên Cương thối lui đến chỗ Quỷ Mẫu dưới vách đá. Đám người Vạn Động Thiên phủ, ba phái Lưu Tiên tông đều sợ ngây người, nét mặt không thể tin nổi.

Mặc dù bọn họ rất quen thuộc với Ngưu Hữu Đạo, nhưng phần lớn chưa bao giờ nhìn thấy Ngưu Hữu Đạo ra tay.

Bình thường, Ngưu Hữu Đạo trong mắt bọn họ là người hòa khí, thanh kiếm trên tay giống như thanh quải trượng dùng để chống. Có thể nói chuyện thì chưa từng ra tay. Từ trước đến nay, hắn luôn lấy lý phục người, chưa từng thấy Ngưu Hữu Đạo một câu không hợp liền đại khai sát giới. Đừng nói là hắn nói đạo lý, ngay cả việc cho người ta chỗ trống để nói đạo lý cũng không có. Đây là Ngưu Hữu Đạo sao?

Thanh kiếm không có dấu hiệu nào đã rút ra khỏi vỏ, vừa ra khỏi vỏ chỉ thấy máu người chết.

Chẳng những bảo kiếm rút ra khỏi vỏ, thậm chí ngay cả Thiên Kiếm phù cũng ném ra theo.

Không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã vô cùng độc ác. Đột nhiên ra tay cuồng bạo trong tình huống bị một đám người ngăn chặn, giết tất cả mọi người đến trở tay không kịp, có thể nói là huyết nhục văng tung tóe.

Tư Đồ Diệu nuốt nước miếng một cách khó khăn, vẫn còn chưa tỉnh mộng. Chủ quản ba Đại Phái nước Triệu phái vào là Vạn Đồng Phúc, Vương Bất Không, Minh Tĩnh đã chết hết? Vừa nãy còn chắn đường uy hiếp, cứ như vậy mà chết sạch?

Nhìn tứ chi văng tung tóe trên mặt đất, còn có vết máu còn mới, Tư Đồ Diệu nhất thời không biết có bao nhiêu người đã chết trong tay Ngưu Hữu Đạo.

Dù sao đám người đang ngăn cản kia cũng không hề có sự phòng bị, đột nhiên bị Ngưu Hữu Đạo tập kích, khẳng định chết không ít, đoán chừng có đến mười mấy người.

Có thể nói những người đứng cản đường đều là đệ tử cốt cán nước Triệu phái đến. Trong chớp mắt đã tổn thất nhiều cốt cán tinh nhuệ như vậy, ngay cả ba vị Trưởng lão chủ quản cũng không còn, Tư Đồ Diệu không biết người nước Triệu tiến vào bí cảnh Thiên Đô về sau sẽ chơi như thế nào nữa.

Cái khác thì không biết, nhưng có một điều Tư Đồ Diệu có thể khẳng định. Bí cảnh Thiên Đô nhiều nhất là một ngày nữa sẽ mở ra. Nếu bên này truyền tin tức về nước Triệu, sau đó ba Đại Phái nước Triệu một lần nữa tổ chức nhân thủ bổ sung, thời gian hẳn đã không còn kịp nữa.

Nhưng người khác thì không nghĩ nhiều như ông ta. Đám người Vân Cơ nhìn Ngưu Hữu Đạo đứng một mình, chỉ muốn hỏi hắn một câu, tại sao lại ra tay ở đây? Hắn chán sống rồi sao? Hay là hắn điên rồi?

Trưởng lão Sơn Hải của Tiêu Dao cung, Trưởng lão Nghiêm Lập của Tử Kim Động, Trưởng lão Chử Phong Bình của Linh Kiếm sơn dẫn đầu tu sĩ nước Yến cũng ngơ ngác nhìn Ngưu Hữu Đạo.

“Tên nhóc này uống lộn thuốc à?” Trưởng lão Chử Phong Bình chết lặng hỏi một câu. Ông ta quay đầu lại nhìn một nữ đệ tử đang ngây người như phỗng đằng sau lưng.

Không ai trả lời, gương mặt Trưởng lão Nghiêm Lập của Tử Kim Động co quắp lại. Ông ta biết Ngưu Hữu Đạo là người có liên quan đến lợi ích của Tử Kim Động lớn bao nhiêu. Trước khi đi, Cung Lâm Sách còn lặp đi lặp lại rất nhiều lần, bảo ông ta tận lực đảm bảo an toàn cho Ngưu Hữu Đạo.

Nhưng tình huống bây giờ, còn đảm bảo cái rắm.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full