Đọc truyện Full

Chương 1568: Bị ngăn bên ngoài

Khi Ngưu Hữu Đạo đặt bút xuống, sắc trời đã gần chạng vạng tối, một bức họa đã được vẽ xong.

Người đứng bên cạnh quan sát cũng không tính là người trong nghề, chỉ biết là đẹp.

“Trưởng lão, tại sao ngài đột nhiên lại có nhã hứng như vậy?” Tần Quan không nhịn được hỏi một câu.

Ngưu Hữu Đạo nhìn chằm chằm bức họa: “Không phải là có nhã hứng mà là quà cưới cho Các chủ Băng Tuyết các.”

Quà cưới? Côn Lâm Thụ hơi kinh ngạc. Y hoàn toàn không biết việc này.

Tần Quan và Kha Định Kiệt bừng tỉnh. Bọn họ không có tiền mua nổi thứ đắt tiền, mà Tuyết Lạc Nhi cũng chẳng thiếu thứ gì, chỉ cần có tâm ý là được.

Nhưng nói đi thì phải nói lại, hai người phát hiện vị Ngưu trưởng lão này rất đa tài đa nghệ, không nghĩ đến còn có tài năng này.

Sau khi kiểm tra xong, cảm thấy không có gì sai sót, Ngưu Hữu Đạo dặn dò: “Mang xuống gói lại cẩn thận một chút.”

“Vâng.” Hai người Tần, Kha lên tiếng, một trái một phải đến thu lại bức tranh.

Vài ngày sau, trước ngày đại hôn một ngày, Ngưu Hữu Đạo đến tìm Hoàng Ban, báo cáo kế hoạch xuất hành.

Sau khi xem xét báo cáo xong, Hoàng Ban ngay cả đầu cũng không ngẩng, phê hai chữ “Không được”.

Ngưu Hữu Đạo móc ra một tờ giấy, cố ý lộ ra chữ viết bên trên cho y nhìn thấy: “Ta đã báo cáo với Thánh Tôn, đây là câu trả lời của thánh địa.”

Hoàng Ban nghe xong liền ngẩng đầu, phát hiện trên tờ giấy chỉ có bốn chữ “Thánh duyệt đã biết.”

Y chuyển ánh mắt từ tờ giấy lên mặt Ngưu Hữu Đạo, ẩn chứa sự lo lắng, cũng không nói thêm gì nữa. Y biết Ngưu Hữu Đạo không có khả năng giả mạo chữ của thánh địa.

Sau khi có được phi cầm, trở lại trạch viện ở Yêu Hồ ti, trên người Tần Quan mang theo nhiều ống trúc.

Ba người Tử Kim Động bay lên không, Côn Lâm Thụ đưa mắt nhìn theo. Đợi bóng người bay đi mất, y quay lại nhìn xung quanh, trong đình viện vắng vẻ chỉ còn lại một mình y.

Sau khi theo Ngưu Hữu Đạo đến thành Vấn Thiên, bản thân an toàn và rảnh rỗi hơn, rảnh đến mức trong lòng mờ mịt.

……….

Trời cao mây xanh, khi tạm nghỉ trên đường, Tần Quan và Kha Định Kiệt bị Ngưu Hữu Đạo bỏ qua một bên. Hai người đã quen, chỉ là không biết Ngưu Hữu Đạo lại muốn làm gì.

Đợi đến khi Ngưu Hữu Đạo trở về, trên tay có thêm một cái lồng chim, bên trong có hai con kim sí đưa tin.

Giao lồng chim cho hai người, Ngưu Hữu Đạo dặn dò một câu: “Chăm sóc cho tốt đấy.”

“Vâng.” Hai người lĩnh mệnh, nhịn không được mà nhìn nhau.

Bên trong Thánh Cảnh, kim sí phải chịu sự quản lý. Theo hiểu biết của hai người về địa hình Thánh Cảnh, vùng này của Phiêu Miễu Các dường như không có trú điểm, không biết Trưởng lão lấy kim sí từ đâu.

Chỉ một điểm này, hai người càng lúc càng ý thức được mỗi lần Ngưu Hữu Đạo rời đi đều không đơn giản, đằng sau nhất định đang che giấu điều gì. Có người trong bóng tối đang liên lạc với Trưởng lão.

………….

Băng tuyết trắng ngần, mênh mông vô bờ. Khi những ngọn núi tuyết cao ngất xuất hiện trong tầm mắt, hai con phi cầm tọa kỵ nhanh chóng bay đến, bên trên chở mấy người mặc áo trắng, chính là trang phục của thánh địa Băng Tuyết.

Đám người Ngưu Hữu Đạo bị buộc dừng lại, chỉ biết quanh quẩn trên không trung.

Người đến vây chung quanh, hỏi: “Là ai?”

Ngưu Hữu Đạo lớn tiếng đáp lại: “Trưởng lão Ngưu Hữu Đạo của Tử Kim Động, đến đây chúc mừng đại hỉ tân hôn của Các chủ Băng Tuyết các.”

“Ngưu Hữu Đạo…” Người chặn đường hơi ngoài ý muốn, không khỏi xì xầm với nhau.

Tần Quan và Kha Định Kiệt xem như đã nhìn ra, thanh danh của Ngưu trưởng lão lớn thật. Mặc kệ đi đến đâu ở Thánh Cảnh, chỉ cần báo ra tên của Ngưu trưởng lão, quả thật mọi người đều biết.

Sau khi hai bên chào hỏi một phen, người dẫn đầu lớn tiếng nói: “Chúng ta xin nhận tâm ý của ngài, chúng ta sẽ chuyển cáo lại. Nơi này không phải là nơi các người nên tới, mời trở về.”

Gã nói chuyện khá lịch sự, lại dùng kính ngữ. Bất kể thế nào, đối phương cũng là khách đến chúc mừng.

Ngưu Hữu Đạo nói: “Ta có quà muốn tặng cho Các chủ Băng Tuyết các.”

Người cầm đầu nói: “Chúng ta sẽ nhận quà giùm rồi chuyển lại, ngươi có thể yên tâm, sẽ không có người lấy mất của ngươi đâu, nhất định sẽ để cho Các chủ biết tâm ý của ngươi.”

Ngưu Hữu Đạo vẫn không chịu, cực lực tranh thủ: “Ta và Các chủ Băng Tuyết các là bạn của nhau. Đại hôn của Các chủ, ta lại vạn dặm chạy đến, lẽ ra phải ở trước mặt chúc mừng Các chủ.”

Bạn? Hai người Tần, Kha cảm thấy bất ngờ. Ngưu trưởng lão và Các chủ Băng Tuyết các là bạn? Thật hay giả vậy?

Đừng nói bọn họ, ngay cả đám người chặn đường cũng bất ngờ, không khỏi nhìn nhau.

Ngưu Hữu Đạo rèn sắt khi còn nóng: “Đại hôn của Các chủ, ta phải ở trước mặt chúc mừng. Chư vị không cho ta chúc mừng trực tiếp, không biết đây có phải là ý của Các chủ hay không. Nếu ý của chư vị là ý của Các chủ, ta cũng không thể nói gì hơn, tất nhiên là rời đi rồi.”

Hắn không tin hắn nói mình là bạn của Các chủ, những người này còn chưa xin chỉ thị đã tự tiện trục khách.

Nếu đúng như vậy, nhất định không phải là ý của Tuyết Lạc Nhi. Cô gái nào lấy chồng, khách đến không phải có ác ý, cho dù ngay cả tên ăn mày đi ngang qua cũng có thể hảo tâm bố thí một bát cơm.

Nói một cách khác, thánh địa Băng Tuyết hoàn toàn không xem trọng hôn sự của Tuyết Lạc Nhi.

Người chặn đường thảo luận với nhau, người cầm đầu lên tiếng: “Chờ một lát, để ta thông báo.” Đồng thời phất tay ra hiệu Ngưu Hữu Đạo đáp xuống đất.

Ngưu Hữu Đạo gật đầu hiểu ý, lập tức khống chế phi cầm rơi xuống đất.

Người chặn đường cũng đáp xuống đất luôn, chỉ có một người điều khiển phi cầm quay trở về thánh địa Băng Tuyết để thông báo.

Ngưu Hữu Đạo đứng trong gió tuyết đưa mắt nhìn theo. Đối với việc hắn có thể tiến vào thánh địa Băng Tuyết để tham gia hôn lễ hay không, thật ra hắn cũng không nắm chắc. Hắn đương nhiên biết mình không tính là bạn của Tuyết Lạc Nhi, hắn chỉ đang đánh cược.

Vẫn là câu nói kia, một cô gái lần đầu tiên lấy chồng, đó chính là thời điểm vui mừng. Phàm là người đến chúc mừng, chỉ cần không phải là người có ác ý, hẳn sẽ không từ chối lời chúc mừng, huống chi hắn thật sự quen biết với Tuyết Lạc Nhi.

Tóm lại, hắn muốn cố hết sức thử một lần. Nếu thật sự không được, cũng chỉ có thể ở bên ngoài nghĩ cách dò xét.

Tần Quan và Kha Định Kiệt không hiểu, không biết vì sao Trưởng lão lại vất vả chạy đến đây chúc mừng. Người có thân phận của Tuyết Lạc Nhi, ngươi có nịnh bợ thế nào, người ta cũng chưa chắc xem trọng ngươi, có làm gì cũng vô dụng thôi.

Nhưng Ngưu trưởng lão lại là người cao thâm mạt trắc, khi đã đưa ra quyết định gì, có lẽ sẽ có dụng ý khác, bọn họ chỉ biết phối hợp là được.

Sơn cốc thánh địa Băng Tuyết cũng có màu xanh biếc dạt dào, không nói ấm áp như mùa xuân, nhưng vẫn là thế ngoại đào nguyên, lúc này đang giăng đèn kết hoa.

Không ít tân khách đã đến. Tân khách có thể đến chỗ này đều không phải người bình thường, ngay cả Chưởng môn các phái giới tu hành cũng không có tư cách đến. Thân phận tân khách là có thể nghĩ.

Tuyết Lạc Nhi là Các chủ Băng Tuyết các bên ngoài, nhưng lại là cháu gái duy nhất của Tuyết bà bà, tất nhiên cũng có chỗ ở ở thánh địa Băng Tuyết.

Ở đây là chỗ ở của Tuyết Lạc Nhi trước hôn lễ, mà cũng là nơi động phòng sau hôn lễ.

Cũng không còn cách nào, Xuyên Dĩnh và Tuyết Lạc Nhi không môn đăng hộ đối. Xuyên Dĩnh cũng không có thân phận hay địa vị ở đây. Ngay cả chỗ đặt chân của mình cũng không có, cũng không thể đem Tuyết Lạc Nhi rời khỏi Thánh Cảnh đến Thiên Địa Môn của nước Tấn để động phòng được.

Khuê phòng được trang trí cẩn thận, hào quang sáng chói phát ra từ bảo châu bảy màu.

Tuyết Lạc Nhi đang vui nên không sợ người khác làm phiền, không quản mệt nhọc, không ngừng soi gương thay quần áo, cứ sợ mình không được xinh đẹp.

Nếu mặc đại bào thì không thấy gì, nhưng khi thay đổi xiêm y, phần bụng nhô lên đã thấy rất rõ ràng.

Một bên tất nhiên có người hầu hạ thay quần áo. Thành chủ thành Trích Tinh Toa Huyễn Lệ cũng có mặt, đang hưng phấn đưa ra ý kiến về trang phục của Tuyết Lạc Nhi.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full