Đọc truyện Full

Chương 1626: Cử chỉ mạo hiểm

“Cái này hẳn không có vấn đề…

Vũ Phi thuật lại một lần.

Ngưu Hữu Đạo nói:

“Cực khổ rồi.

Dứt lời lại lần nữa đóng bao bố.

Vũ Phi ở bên cạnh tha thiết mong chờ nói:

“Tiên sinh, sự tình ta đã làm, nữ nhân kia…

Ngưu Hữu Đạo ôm bao bố.

“Ngươi yên tâm, ta nói chuyện giữ lời, bất quá phải chờ ta trước tiên xác nhận đồ vật ngươi tìm đến tột cùng có phải ta muốn hay không mới được.

Vũ Phi liên tục gật đầu.

“Được, ta chờ tin tức của tiên sinh.

Hai người phân biệt, lặng yên trở về chỗ ở của mình…

Lại có một con bọ cánh cứng.

Dưới bảng hiệu Vô Lượng Viên, Ngao Phong trực ban chú ý đến, xem ra tin tức của Hồ tộc lại đến, hắn nhìn cây cỏ trong tay thưởng thức một chút.

Bản thân còn chưa đưa tin tức đi, không nghĩ tới tin tức của Hồ tộc lại đến, sự tình gì gấp như thế?

Hắn nhìn chung quanh, cũng không biết ngày hôm nay có người đến hay không, hoặc là có người sẽ đi ra ngoài hay không, nếu không có, hắn sẽ không có biện pháp truyền tin tức đi, cũng không có biện pháp tiếp thu được tin tức mà Hồ tộc muốn truyền đến.

Dựa theo tình huống ở trong đoạn thời gian này đến xem, cơ hồ mỗi ngày đều sẽ có người đến, thậm chí tình huống ra vào mấy chuyến cũng có.

Đương nhiên, cũng có tình huống cá biệt vài ngày không người ra vào.

Những tình huống này mấy ngày nay hắn vẫn cẩn thận quan tâm, hắn không biết ngày hôm nay bản thân làm nhiệm vụ có thể gặp gỡ tình huống không người ra vào hay không.

May là không lo lắng bao lâu, sau hai canh giờ đã có người tới.

Cũng không thể nói là may mắn, nói cho cùng là vì trận lửa kia, làm các phương đề cao quan tâm Vô Lượng Quả, bằng không Vô Lượng Viên sẽ không xuất hiện tình huống ra vào tới tấp như vậy.

Đương nhiên, trong người Vô Lượng Viên cũng bị dằn vặt khó chịu, bị người lặp đi lặp lại vặn hỏi, lăn qua lộn lại hỏi chỉ có vài vấn đề.

Cửa trận mở ra, Ngao Phong dịch bước, có ý đứng gần cửa.

Cửa trận vừa mở, bọ cánh cứng bay vào, rơi ở trên người hắn.

Bọ cánh cứng bị hắn tiện tay bắt được, sau đó cây cỏ trên tay có vẻ như rất tùy ý vứt bỏ, vứt ra ngoài trận pháp.

Động tác của hắn bị Nguy Dã đồng thời trực ban chú ý đến.

Ngao Phong bí mật quan sát bốn phía cũng phát hiện Nguy Dã chú ý đến mình, nhưng tận lực làm bộ như không có việc gì.

Nguy Dã muốn nói lại thôi, theo lý thuyết ở trong Vô Lượng Viên không cho phép có nhiều động tác, nhưng nhìn thấy chỉ là một cây cỏ, sẽ không có vấn đề gì, nên không nhiều lời cái gì, dù sao bối cảnh của Ngao Phong đặt ở đó.

Đợi đại trận đóng kín, ánh mắt vẫn lưu tâm quan sát Ngao Phong thấy Nguy Dã không có gì khác thường, lúc này mới âm thầm yên lòng.

Sau khi tất cả bình tĩnh lại, Ngao Phong đã quen thuộc sáo lộ của bọ cánh cứng, ở trong tay áo yên lặng lấy ra mật thư, tìm cơ hội không bị chú ý nhìn qua nội dung.

Trên mật thư nói, giờ tý đêm nay, Hồ tộc sẽ đưa một thứ tới bụi cỏ trước cửa, đồ vật cực kỳ trọng yếu, tin tức nói đồ vật kia khá lớn, mang vào khó khăn, để hắn nghĩ biện pháp.

Trịnh trọng nhắc nhở, đồ vật sẽ ở đúng giờ tý đưa đến, muốn Ngao Phong nhất định phải ở thời điểm kia dời đi chú ý của một nhân viên khác, cho Hồ tộc cơ hội tiếp cận cửa.

Tiện thể Hồ tộc sẽ ở thời điểm kia cầm lấy tin tức hắn có khả năng truyền ra.

Trong thư nói, Ngưu Hữu Đạo tin tưởng bằng năng lực của hắn có thể làm tốt sự tình này.

Ngao Phong có chút hãi hùng khiếp vía, mở chuyện cười gì a, lại muốn hắn từ bên ngoài mang đồ vật vào, còn tin tưởng hắn có thể làm tốt, xem người Vô Lượng Viên là người mù sao?

Hủy mật thư ở trong lòng bàn tay, tùy ý hạt bụi tung bay.

Nhưng nội dung trong thư vẫn để hắn lo sợ bất an, thời gian tiếp đến làm hắn có loại cảm giác bị dày vò.

Thời gian từng chút trôi qua, Ngao Phong lĩnh hội đến cảm giác sống một ngày bằng một năm, trơ mắt nhìn trời tối dần…

Tới gần giờ tý, Ngao Phong đi tới dưới bảng hiệu gọi.

“Nguy Dã.

Nguy Dã lưu tâm bốn phía nghe tiếng quay đầu lại, đi tới.

“Tiên sinh có việc?

Thấy hắn nghiêng người quay về đại môn, Ngao Phong chắp tay trầm ngâm bồi hồi, dần dần dụ dỗ Nguy Dã điều chỉnh vị trí đứng, đợi quay lưng về phía đại môn, mới dừng bước than thở nói:

“Nguy Dã, ngươi có cân nhắc qua tương lai không?

“Tương lai?

Nguy Dã sửng sốt một chút, sau đó cười khổ nói:

“Ta là loại tiểu nhân vật không có quyền không có thế lại không có bối cảnh, tiến vào Vô Lượng Viên, Vô Lượng Viên chính là tương lai, không có ý nghĩ khác.

Coi như là có, hắn cũng không thể nói ra.

Ngao Phong nói:

“Cũng chính là nói, quãng đời còn lại ta phải giống như ngươi?

Nguy Dã nói:

“Hẳn sẽ không, ngài dù sao cũng là đồ tôn của Thánh Tôn, không phải ta có thể so sánh, có Diệp tiên sinh, nói không chắc ngày nào đó ngươi sẽ đi ra ngoài…

Hắn là trấn an, nhưng ánh mắt Ngao Phong lưu tâm đến phương hướng đại môn, mơ hồ có đồ vật gì thừa dịp bóng đêm cấp tốc tới gần, sau khi tới gần lại cấp tốc rời đi.

Nhìn chung quanh, không có dị thường gì, an tâm, mới tiếp lời của đối phương than thở nói:

“Không cần an ủi ta, ta đắc tội Phiêu Miểu Các, đời này chỉ sợ là không thể rời đi.

Nguy Dã cười nói:

“Không hẳn.

Ngao Phong nói:

“Chỉ hy vọng như thế, nếu thật có thể như ngươi nói, Nguy Dã, ta cam đoan với ngươi, ta nhất định nghĩ biện pháp dời ngươi khỏi nơi đây. Chỉ cần ta có cơ hội, ta sẽ tìm lý do mang ngươi ra ngoài.

Nguy Dã nhất thời sinh ra một tia chờ mong.

“Nếu thật có thể như vậy, Nguy Dã định vì tiên sinh ra sức trâu ngựa.

Ngao Phong mặc kệ hắn nói có thật lòng hay không, căn bản không cân nhắc lâu dài như vậy, nói ra loại lời kia là cố ý, muốn dời đi lực chú ý của đối phương, cũng đích xác là muốn để đối phương mang trong lòng một tia hy vọng, có hy vọng mới có thể khoan dung lúc hắn trực ban làm ra vài điều mờ ám.

“Hy vọng chúng ta đều có thể có cơ hội này.

Ngao Phong nói xong chậm rãi đi dạo đến cửa, lưu tâm quan sát một thoáng, phát hiện bản thân ném ra cành cỏ đã không thấy, hẳn là bị lấy đi.

Mà trong bụi cỏ thì nhiều ra một tảng đá, cực kỳ giống tảng đá, lớn như thế? Ngao Phong âm thầm chửi má nó, tảng đá lớn như thế hắn làm sao có khả năng mang vào?

Một đêm đi qua, hắn vốn tưởng lần này trực ban đã không thể có cơ hội tiếp xúc được tảng đá kia, đoán chừng phải chờ tới lần sau lại nhìn.

Ai biết tới gần hừng đông, đã sắp giao ban, bên ngoài đột nhiên lại đến một nhóm người.

Cửa trận mở ra, thời điểm mọi người đi ra ngoài kiểm tra, hắn cũng theo đi ra ngoài.

Đương nhiên không có ra khỏi cửa, chỉ đứng ở biên giới giữa trong và ngoài, vẫn là dáng vẻ thủ vệ, tảng đá kia ngay ở dưới chân hắn.

Ngao Phong cấp tốc nhìn quanh, phát hiện Nguy Dã có chút ngạc nhiên nhìn mình.

Ngao Phong nhìn hắn nhấc cằm, ra hiệu một hướng khác.

Nguy Dã quay đầu nhìn lại.

Mũi chân Ngao Phong xoẹt qua, tảng đá thuận thế tiến vào vạt áo, ẩn giấu không thấy tung tích.

Động tác sạch sẽ gọn gàng, không có chút do dự nào, cực kỳ quyết đoán.

Khách tới cùng người bên trong đi ra chạm mặt trò chuyện, Nguy Dã cũng quay đầu lại nhìn Ngao Phong, vẻ mặt mờ mịt, phảng phất như hỏi, để ta nhìn cái gì?

Ngao Phong không có thể hiện nhiều, lại thừa dịp người bên ngoài trò chuyện chậm rãi nhích nửa bước vào trong trận pháp, dáng dấp nghiêm túc trông cửa.

Hắn mặt ngoài nhìn như đơn giản ung dung, kỳ thực nội tâm khẩn trương đến cực điểm, vô cùng thấp thỏm, vẫn lưu tâm động tĩnh trong Vô Lượng Viên.

Hắn biết rõ, mỗi khi bên ngoài có người đến, nhân viên đề phòng trong Vô Lượng Viên sẽ nhìn chăm chú động tĩnh bên ngoài.

Mặc dù lưng hắn che mất phương vị tảng đá, nhưng không biết nhân viên cảnh giới có phát hiện động tác của mình hay không.

Mạo muội vào lúc đó động thủ, là hắn đột nhiên ý thức được trong nháy mắt kia khả năng là cơ hội tuyệt hảo, lúc nhân viên song phương ra vào chạm mặt, người cảnh giới sẽ cực kỳ quan tâm khách tới, sẽ không lưu tâm người trong Vô Lượng Viên.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full