Đọc truyện Full

Chương 1805: Mưa nhỏ (2)

Này là một hiện tượng rất thú vị, gia quyến của đại nhân vật đến kính thần, tiền nhan đèn ra tay hào phóng, mà thủ hạ của đại nhân vật lại đưa tay mò vào thần miếu, mò được lại phải hiếu kính đại nhân vật, cứ tuần hoàn như vậy.

Miếu Chủ đi tới cửa chính điện nhìn theo, mặt căm hận “phi” một tiếng, phun một ngụm nước bọt lên đất, bất quá sờ sờ kim phiếu trong tay áo, miệng cười như hoa, thu hoạch không nhỏ a…

Xuống Nam Lăng Sơn, trở lại trong thành, du lịch một ngày sắc trời đã tối, Quách Văn Thượng vốn còn muốn thiết yến khoản đãi.

Nhưng mục đích đã đạt đến, Giả Vô Quần không còn hứng thú phụng bồi, mượn cớ du ngoạn thân thể mệt mỏi, muốn trở về nghỉ ngơi, Quách Văn Thượng đành phải thôi.

Trở lại sứ quán của Tống quốc, Giả Vô Quần bàn giao Mạch Đức Mãn.

“Tức khắc để nhãn tuyến trong cung quan tâm động tĩnh, đặc biệt là hai mẹ con kia!

“Được!

Mạch Đức Mãn chắp tay lĩnh mệnh, đi chấp hành bố trí.

Đi dạo một ngày, theo lý là hơi mệt chút, nhưng Giả Vô Quần chắp tay lặng im ở dưới mái hiên, không biết nghĩ cái gì.

Nguyên Tòng vẫn thủ ở bên cạnh, Ngụy Đa thì quét tước, lau bàn, thỉnh thoảng sẽ đi ra ngoài nhìn lén một chút.

Giả Vô Quần ở dưới mái hiên bỗng nhiên xoay người, đưa tay ra, Nguyên Tòng quay lưng, cảm thụ tay đối phương viết nội dung.

Giả Vô Quần: Một người bình thường, bên người có không ít pháp sư hỗ trợ điều trị thân thể, nhưng thường xuyên sẽ ho ra máu, là duyên cớ gì?

Nguyên Tòng suy nghĩ một chút, trả lời:

“Có lẽ thân thể không khoẻ mạnh, có tu sĩ cũng khó có thể trị hết.

Giả Vô Quần: Nếu như thân thể khoẻ mạnh lại là cớ gì?

Nguyên Tòng:

“Có lẽ là lao tâm lao lực quá mức, không thích hợp bị k1ch thích!

Giả Vô Quần thả tay xuống, suy tư.

Nguyên Tòng quay đầu liếc nhìn, bỗng chủ động hỏi:

“Nếu người kia không cưới thì sao?

Giả Vô Quần khẽ mỉm cười, lại nhấc tay viết: Căn cứ ta hiểu rõ, cả triều Tấn quốc đều không chào đón hắn, chỉ cần các loại nhân tố đúng chỗ, hắn không cưới kết quả chỉ có một, là rời Tấn quốc! Tự ý rời đi, sẽ mất đi lực lượng của Tấn quốc chống đỡ, không có Tấn quốc che chở, này không phải là Nam Châu hy vọng nhìn thấy sao? Mà Tấn quốc cũng sẽ không bỏ qua hắn! Lưu lại thì tất cưới, không cưới thì thoát đi, hắn chỉ có hai con đường này, tùy tiện hắn lựa chọn như thế nào cũng là Nam Châu hy vọng nhìn thấy!

Nguyên Tòng yên lặng gật đầu, đã hiểu.

Giả Vô Quần: Thân thể đích xác có chút mệt mỏi, ta nghỉ ngơi trước.

Nói xong xoay người rời đi.

Nguyên Tòng quay đầu lại hô.

“Ngụy Đa, tiên sinh muốn nghỉ ngơi.

“Vâng!

Ngụy Đa lập tức từ trong nhà chạy ra, theo đuôi Giả Vô Quần tiến vào phòng, sau đó lại bước nhanh đi ra mang nước nóng tiến vào.

Khi trở ra, hắn bưng một chậu nước bẩn, giầy và y phục bẩn.

Bất quá không vội vã đi giặt, mà tới dưới mái hiên thả xuống đồ vật trong tay, tiến đến trước mặt Nguyên Tòng hỏi:

“Giả tiên sinh đi lên núi, là làm sự tình gì?

Nguyên Tòng lạnh lùng nhìn hắn một cái, vốn không muốn nhiều lời, nhưng biết trách nhiệm của vị này, phụ trách đưa tin liên hệ, muốn nắm giữ tình huống bên này đúng lúc báo cho Nam Châu.

Mà hắn cũng được Ngưu Hữu Đạo giao phó, nói Ngụy Đa là người trung nghĩa, để hắn tận lực giúp một tay chiếu cố.

“Lên núi dâng hương…

Nguyên Tòng nói tình huống tỉ mỉ một lần.

Nghe xong, Ngụy Đa liên tục gật đầu.

“Minh bạch.

Lại cúi người bưng quần áo bẩn đi xử lý.

“Ngươi là đồ đệ của chưởng môn tiền nhiệm Thượng Thanh Tông?

Nguyên Tòng hỏi.

Ngụy Đa dừng bước.

“Phải!

Nguyên Tòng:

“Sư phó Đông Quách Hạo Nhiên của Ngưu Hữu Đạo ngươi biết bao nhiêu?

Ngụy Đa ngơ ngác, hàm hồ nói:

“Sự tình của trưởng lão ta không rõ ràng.

Nguyên Tòng:

“Ngưu Hữu Đạo và Thượng Thanh Tông quan hệ e là không tệ như ngoại giới nghĩ chứ?

“Không tốt!

Ngụy Đa lắc đầu, không biết vì sao vị này đột nhiên quan tâm những chuyện kia, nhưng vừa nhắc tới quan hệ của Ngưu Hữu Đạo và Thượng Thanh Tông, tâm tình hắn có chút tệ, bưng đồ cúi đầu rời đi.

“Không tốt?

Nguyên Tòng cười lạnh, ngẩng đầu nhìn bầu trời, nói thầm:

“Không tốt có thể để ta chăm sóc ngươi…

Lúc chạng vạng đột nhiên vọt tới mây đen, bao phủ bầu trời kinh thành Tấn quốc, bắt đầu nổi lên mưa nhỏ.

Người đi đường vội vã, hoặc chạy về nhà, hoặc tránh né ở dưới mái hiên trốn mưa, bách tính đàm luận tối đa vẫn là chiến sự.

Nguyên Tòng thủ ở dưới mái hiên, một tấc cũng không rời.

Ngụy Đa tạm thời thả xuống xiêm y, vội vã chạy về, rón rén đẩy cửa vào, không dám quấy nhiễu Giả Vô Quần ngủ say, nhẹ nhàng đóng kỹ cửa sổ, tiếp đó lại nhẹ bước đến trước giường, cẩn thận giúp Giả Vô Quần đắp chăn, cuối cùng mới lặng yên không một tiếng động đi ra ngoài.

Cửa sổ nhẹ nhàng cọt kẹt, làm Giả Vô Quần hơi mở mắt, nhìn theo bóng dáng Ngụy Đa rời đi, lại chậm rãi nhắm mắt.

Một khi tiến vào trạng thái lao tâm lao lực, giấc ngủ của hắn sẽ không quá tốt, hơi có một chút động tĩnh sẽ đánh thức.

Mưa không lớn, nhưng lại kéo dài mấy ngày, tí tách tí tách liên tục.

Nguyên Tòng vẫn thủ ở dưới mái hiên, thần thái an tường, dường như cực kỳ hưởng thụ cuộc sống như thế này…

Nam Châu, trong mật thất, Ngưu Hữu Đạo thả xuống mật báo trong tay, nở nụ cười.

Quản Phương Nghi cầm lên hắn xem mật báo, xem xong chà chà nói:

“Giả không lưỡi này quả nhiên ra tay không bình thường, cũng không uổng ngươi phí nhiều công sức đào hắn ra, bất quá còn không phải ngoan ngoãn nghe lệnh của Đạo gia chúng ta, phải không?

Có hiềm nghi nịnh hót xen lẫn trêu chọc.

Ngưu Hữu Đạo lắc đầu:

“Ta tự mình đi, cũng chưa chắc có thể nghĩ đến từ Hỏa Thần Miếu hạ thủ, có lẽ sẽ lấy biện pháp khác tiếp cận. Bất quá nhìn đến cái này, ta cuối cùng cũng coi như yên tâm, gia hỏa này hẳn sẽ không dễ dàng bị Thiệu Bình Ba g iết chết như vậy!

Sáng sớm, bình thường trời hẳn đã hơi sáng, nhưng bị mây đen bao phủ, bầu trời khó gặp quang minh, sắc trời y nguyên mông lung.

Lan quý phi đã dậy rất sớm, tiến vào trong phòng nữ nhi, nói nhỏ gì đó.

Hai ngày nay vẫn cùng nữ nhi lặng lẽ thương lượng, căn dặn đối phương rất nhiều.

Đợi hạ nhân đến báo, nói bách quan đã thượng triều, hai mẹ con mới ra cửa.

Trời lờ mờ sáng, mưa phùn bay phấp phới, Lan quý phi nhẹ nhàng đẩy nữ nhi một cái.

“Tiền đồ vận mệnh của mẹ con ta đều ở trong tay con, đi đi!

Thái Thúc Hoan Nhi cắn môi, đi vào trong mưa phùn.

Lập tức có hạ nhân mang dù đuổi tới, vội vã giúp Thái Thúc Hoan Nhi che mưa, nhưng Lan quý phi quát một tiếng.

“Không có chuyện gì của các ngươi, để nàng đi!

Thái giám nâng ô cứng đờ, không dám vọng động, mọi người nhìn bóng dáng của Thái Thúc Hoan Nhi lẻ loi biến mất ở trong mưa lạnh.

Làm mẫu thân chung quy vẫn không yên lòng, cuối cùng vẫn dẫn hai tùy tùng đi theo, nhưng dừng lại ở xa xa, nhìn nữ nhi đội mưa chậm rãi hành tẩu ở trên quảng trường trống rỗng, nhìn nữ nhi chậm rãi đi về phía Kim Loan Điện.

Thái Thúc Hoan Nhi đi rất trầm trọng, có lẽ là vì nước mưa ướt đẫm xiêm y, cảm giác có chút lạnh, cung điện kia như quái thú chiếm giữ, đại môn mở rộng như răng nanh miệng lớn có thể nuốt chửng tất cả, để nàng có chút sợ sệt.

Nhưng cuối cùng nàng vẫn đi tới trước ngọc thềm, thủ tướng vội vàng đến ngăn cản nàng.

“Công chúa, nơi này là Kim Loan Điện, không phải địa phương ngài nên tới, mời về đi!

Thái Thúc Hoan Nhi hít sâu một hơi.

“Ta muốn gặp bệ hạ!

Thủ tướng ngơ ngác, sau đó nhắc nhở:

“Công chúa muốn gặp bệ hạ đợi tan triều lại nói, hiện tại đang tảo triều nghị sự, không thích hợp quấy rầy!

Thái Thúc Hoan Nhi:

“Đi thông báo đi!

Thủ tướng nhìn nàng đội mưa mà đến, do dự một chút, sau đó vẫy tay, để người trước tiên ngăn cản nàng, bản thân thì bước nhanh chạy lên bậc thang.

Chờ một chút, trước cửa điện, một tên thái giám vội vàng chạy hạ xuống, cùng Thái Thúc Hoan Nhi khai thông một thoáng, sau đó lại cấp tốc chạy về.

Thái giám đi sát vách tường tiến vào điện, không dám quấy nhiễu các đại thần nghị sự, đến bên cây cột dưới ngự tòa, dựa vào cây cột che lấp, khom người ra hiệu.

Tấn hoàng Thái Thúc Hùng đang ở trên bảo tọa nghe tấu, đại nội tổng quản Đào Lược liếc mắt nhìn, biết thái giám đi tới khẳng định là có việc gấp, bằng không sẽ không dễ dàng tới quấy rầy, chậm rãi dịch bước rời khỏi bảo tọa, nhẹ nhàng xuống bậc thang.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full