Đọc truyện Full

Chương 251: Hiện tượng kỳ quái khi xem bói

Gã Béo cùng tôi bước vào trong, nhưng lại chậm hơn tôi nửa bước, đợi tôi ngồi xuống sô pha rồi cậu ta mới ngồi xuống bên cạnh tôi. Sô pha liền nghiêng một chút về bên cậu ta.

Sô pha “két” một tiếng, vang lên trong căn phòng đang yên tĩnh có chút dọa người. Gã Béo không được tự nhiên cả người cứng ngắc.

Tôi chỉnh lý lại mạch suy nghĩ, đem chuyện chủ nhiệm Mao kể với tôi nói ra.Trong căn phòng trống không chỉ còn lại tiếng một mình tôi nói chuyện.

Đợi tôi đem tất cả mọi chuyện nói xong cũng không thấy Diệp Thanh đáp lại.

Tôi không khỏi có chút lo sợ, phỏng đoán xem Diệp Thanh đang suy nghĩ cái gì.

Gã Béo thở dài một hơi, “Tôi nghĩ, tôi vẫn nên ra bên ngoài đợi thì hơn.”

Tôi ngẩn ra một lúc mới gật gật đầu.

Gã Béo vội vàng đi ra ngoài.

Tôi chưa nói với Diệp Thanh là Gã Béo cũng có mắt âm dương. Chuyện này Cổ Mạch cũng không biết. Xem qua nhiều hồ sơ như vậy, cũng đã trải qua vài lần nguy hiểm, tuy tôi tin tưởng Diệp Thanh sẽ không hại đến tính mạng chúng tôi, đôi khi còn có thể cho tôi sự giúp đỡ lớn và bọn Gã Béo cũng đã bị kéo vào chuyện này, dựa theo cách nói của Cổ Mạch, đây là mệnh, nhưng tôi cũng không muốn nói hết với Diệp Thanh. Nếu như đem tất cả mọi chuyện tập trung ở trên người tôi, bọn Gã Béo nhiều lắm cũng chỉ là quần chúng thôi, vậy thì không thể tốt hơn.

Tôi cứ suy nghĩ miên man còn Diệp Thanh vẫn không có một phản ứng gì.

Tôi mở miệng nói: “Diệp Thanh, anh có đó không?”

Vẫn như cũ không có phản ứng.

“Chuyện trong khu nhà này có liên quan với anh không?”

Tôi chờ vài giây lại nói tiếp: “Có phải là chính anh đi xử lý không?”

Diệp Thanh vẫn không nói gì.

Tôi cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể đứng dậy tạm biệt.

Gã Béo dựa người trên lan can bên ngoài, nghe được tiếng mở cửa mới xoay đầu lại nhìn.

Tôi lắc đầu với Gã Béo, tiện tay đóng cửa, “Anh ta chẳng có phản ứng gì.”

Gã Béo có chút thất vọng, “Vậy chuyện này phải làm sao?”

“Phản ánh lại với Sếp Già đi. Nếu như thật sự có đồ vật độc hại, vậy thì đến lúc đó phá dỡ, chúng ta cũng phải chú ý.” Tôi nói.

Sau khi trở về, tôi trước tiên phản ánh chuyện lạ gần đây ở thôn Sáu Công Nông với Sếp Già. Sếp Già nói muốn gọi điện thoại tìm xem có bạn bè nào quen biết người ở đơn vị giám sát chất độc hại hay không. Lúc tôi trở về phòng làm việc, Gã Béo đã đem chuyện ở thôn Sáu Công Nông nói xong rồi.

Tí Còi nói: “Tôi thấy suy luận của anh Kỳ không sai, chính là kiểu trong núi không có hổ, thì khỉ liền xưng vương ấy. Bây giờ con hổ đã trở về, những con khỉ kia chẳng mấy chốc cũng chạy sạch thôi.”

Tôi nghe cách so sánh của Tí Còi liền bật cười, “Cậu nói nghe thật dễ dàng. Những con khỉ kia đã dọa mấy người sống ở chỗ đó sợ hết hồn rồi.”

“Đó là do kinh nghiệm của họ quá ít.” Vẻ mặt Tí Còi kiểu nghĩ lại mà kinh hồn.

Quách Ngọc Khiết hiếu kỳ hỏi: “Anh đã trải qua rất nhiều hả?”

Gã Béo nhân cơ hội hỏi: “Đã mấy năm trôi qua, giao tình của chúng ta cũng rất sâu đậm rồi, có phải anh nên khai báo một chút với chúng tôi về cô bạn gái cũ thần bí có sở thích giao lưu với người cõi âm kia không? “

Tí Còi trong nháy mắt cứng đờ.

Quách Ngọc Khiết tính bà tám nổi lên, không chờ được mà thúc giục: “Nói mau, nói mau, nói mau!”

Trần Hiểu Khâu cũng góp vào một câu: “Đây là lúc anh nên khai báo một chút những kinh nghiệm của mình rồi, nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến chuyện về sau.”

Tí Còi liếc xéo, “Đó đều là quá khứ rồi, còn có thể ảnh hưởng được cái gì nữa?”

“Chúng ta bây giờ luôn đụng tới những sự kiện tâm linh. Anh là người duy nhất trong chúng tôi có chút ít kinh nghiệm mà phải không?” Trần Hiểu Khâu dù đang bận vẫn ung dung hỏi.

Tí Còi bị nghẹn luôn rồi.

“Nói nhanh!” Quách Ngọc Khiết bắt đầu tư thế động tay động chân.

Tí Còi tức giận trừng mắt nhìn Gã Béo, Gã Béo bày ra vẻ mặt vô tội.

Gần đây Tí Còi không còn sợ các sự kiện tâm linh như trước nữa, nên Gã Béo mới nhắc tới chuyện này. Trước đây, tôi và Gã Béo đều rất ăn ý không nói chuyện ấy trước mặt Tí Còi.

“Thực ra cũng không có gì. Cô ấy thuộc loại cô gái ngốc nghếch như trong các loại phim truyền hình nước ngoài, tin tưởng vào các chòm sao, hay tìm những bà đồng đoán số mệnh của mình. Cô ấy còn chuyên môn vượt tường lửa để xem các chương trình tivi về tâm linh của nước ngoài, gửi bưu kiện cho người xem bói. Nghỉ hè năm thứ nhất đại học, còn cố ý đi tìm bà đồng để xem bói. Trong nước cũng có một số bà đồng nhưng đều là mới nổi lên từ mấy năm nay.” Tí Còi giới thiệu cho chúng tôi người bạn gái trước kia của cậu ấy.

“Chỉ có như vậy thôi thì anh sợ cái gì?” Gã Béo thắc mắc hỏi.

“Tôi và cô ấy có đi xem bói với nhau một lần. Cô ấy nói buổi tối mấy ngày hôm trước mơ thấy bà ngoại đã qua đời của cô ấy, hình như muốn nói với cô ấy cái gì đó, nhưng trong mơ không nghe được âm thanh, cho nên muốn tìm đến bà đồng để hỏi một chút.” Tí Còi giật mình một cái, “Bà đồng kia giả thần giả quỷ, ở phía dưới bàn đã đặt sẵn công tắc, bấm vào một cái sẽ có những thứ như gió lạnh gì đó. Bà ta chắc là mới vào nghề, tay chân không thuần thục nên để tôi thấy được.”

“Cái này có gì mà đáng sợ chứ?” Quách Ngọc Khiết cũng thắc mắc.

“Mấy người đừng nóng vội, tôi còn chưa nói hết mà.” Tí Còi vuốt mặt, “Bà đồng nói liên ma liên miên, nói với cô ấy bà ngoại hỏi thăm cô ấy, nhắc đến những việc lúc nhỏ, dẫn dắt cô ấy nói chuyện. Tôi ở bên cạnh không để ý lắm, hết nhìn đông lại nhìn tây, liền thấy trong phòng bà ta có một cái gương, hơi nghiêng về phía tôi, tôi nhìn thấy bên trong có một… bà lão…”

Quách Ngọc Khiết hít vào một hơi, Gã Béo nín thở. Tôi cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Trần Hiểu Khâu thì vẫn bình tĩnh như cũ.

Tôi nhìn vẻ vẫn còn sợ hãi trên mặt Tí Còi không phải là cố ý bày ra, liền càng kinh ngạc.

“Trước đây cậu đã có mắt âm dương rồi à?” Tôi hỏi Tí Còi.

Tí Còi lắc đầu, “Tôi chỉ liếc nhìn một cái thôi, sau lại nói bóng nói gió với cô ấy, lấy tấm ảnh bà ngoại của cô ấy đến xem, đúng là bà lão kia.”

“Thế chẳng phải là gặp ma sao? Bà đồng kia không phải là giả thần giả quỷ.” Quách Ngọc Khiết nói.

“Bà đồng kia cũng không biết à?” Gã Béo nói.

Tí Còi gật đầu, “Sau đó tôi theo cô ấy đi gặp bà đồng kia thêm vài lần, bà ta chỉ toàn nói linh tinh. Tôi cũng không nhìn thấy gì trong cái gương kia nữa.”

“Chỉ có như vậy mà anh đã bị dọa vỡ mật hả?” Quách Ngọc Khiết khinh bỉ nói.

Tí Còi xua tay, “Cái gì mà chỉ có như vậy hả! Anh còn bị cô ấy lôi đi gặp vài bà đồng khác, mỗi lần đều có chút chuyện. Chắc mọi người đều biết cầu thủy tinh chứ? Có một bà đồng sờ mó loạn xạ trên đó xong tôi liền nhìn thấy một đôi mắt, chỉ lóe cái rồi biến mất. Còn có bài tarot, quá quái dị luôn, bà đồng kia bảo tôi rút một lá, tôi còn chưa động tới nó, nó đã bay ra rồi. Thật đó, những người kia chắc chắn chưa làm gì hết!”

“Lẽ nào cậu cùng Tiết Tĩnh Duyệt với Diệp Thanh là cùng một loại thể chất?” Tôi nói.

“Sau khi chia tay cô ấy thì không sao nữa rồi.” Tí Còi nói.

Quách Ngọc Khiết vỗ đùi nói: “Cô ấy mới là người có loại thể chất kia!”

Tôi cũng cảm thấy như vậy.

Tí Còi lại xua tay, “Cô ấy hoàn toàn không cảm giác được gì hết mà. Đây mới chính là chỗ đáng sợ đó.”

“Chuyện này có chút giống kiểu đi cùng bạn bè đến tham gia các show tuyển chọn, kết quả là bản thân mình lại trúng.” Gã Béo bình luận.

Tí Còi hừ một tiếng, “Vậy tôi còn phải thấy may mắn hả?”

“Có thể là do biểu hiện ban đầu của anh không rõ ràng lắm, không giống kiểu của Tiết Tĩnh Duyệt hoặc Diệp Thanh, còn phải nhờ đến một ít đạo cụ mới có thể kích hoạt.” Trần Hiểu Khâu nói, “Sau khi anh và bạn gái cũ chia tay liền không chạm vào những thứ kia nữa à?”

Tí Còi giật mình, “Đúng vậy.”

“Thì ra là thế!” Quách Ngọc Khiết lập tức tán thành cách nói của Trần Hiểu Khâu.

“Cho nên, cậu giống như tôi và Gã Béo đều thức tỉnh siêu năng lực, có thể bói toán thông linh?” Tôi trêu ghẹo.

Tí Còi bĩu môi, “Như thế không ngầu chút nào. À, Gã Béo, cậu phát hiện năng lực của mình ở mặt nào rồi?”

Gã Béo lắc đầu, “Thính lực, thị giác, khứu giác đều không có gì thay đổi. Đến bây giờ tôi còn chưa từng thấy ma, cũng không hề nằm mơ.”

“Có thể là vị giác.” Tí Còi cười gian, “Liếm một cái xác chết là có thể biết tất cả mọi chuyện khi còn sống của đối phương.”

Gã Béo không kém cạnh nói: “Nếu không anh để cho tôi liếm trước một cái thử xem?”

Tí Còi tiếp tục cười gian: “Cậu liếm tôi làm cái gì? Liếm Tiết Tĩnh Duyệt ấy.”

Gã Béo bật người đỏ mặt: “Lăn!”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full