Đọc truyện Full

Chương 468: Căn phòng số 2107 (2)

Bên ngoài tấm rèm vừa được kéo ra là một mảnh tối đen. Bóng của Lưu Hướng Tiền hiện lên trên tấm kính cửa sổ.

Lưu Hướng Tiền có lẽ đã nhớ đến cái bóng của mình trong thang máy ở giấc mơ đầu tiên kia, nên khi nhìn thấy bóng mình trên tấm kính cửa sổ thì nỗi sợ hãi lại trào lên. Ông ta quay đầu, theo bản năng xoay người muốn rời khỏi căn phòng.

Bàn tay ông ta cố gắng đưa dài ra, nắm chặt lấy tay nắm cửa. Thân thể béo núc quỳ trên đất, bắp đùi co lại sát bụng.

Cảm giác lành lạnh trong lòng bàn tay khiến đầu óc ông ta tỉnh táo lại đôi chút.

Bên ngoài cũng có những thứ đáng sợ như thế này, thậm chí còn đáng sợ hơn cái thứ còn chưa biết trong căn phòng này nữa, chí ít bàn về mặt số lượng thì ngoài ấy vẫn là nhiều hơn.

Mồ hôi trên người Lưu Hướng Tiền nhỏ giọt xuống sàn nhà, lòng bàn tay cũng đã bắt đầu ướt đẫm mồ hôi, khiến cho tay ông ta trượt khỏi tay nắm cửa.

Cạch!

Ổ khóa phát ra âm thanh giòn tan.

Lưu Hướng Tiền như chim sợ cành cong, buông tay ra trợn mắt nhìn cánh cửa.

Cánh cửa không hề mở ra.

Lưu Hướng Tiền thở ra một hơi. Khuôn mặt đầy vết chân chim của ông ta lúc này tựa hồ như đã già đi không ít.

Rầm rầm!

Sau lưng vang lên tiếng đập cửa.

Lưu Hướng Tiền vừa sợ bóng sợ gió một hồi, giờ không kịp suy nghĩ mà theo bản năng quay đầu nhìn lại.

Tiếng động ấy phát ra từ bên ngoài khung cửa sổ loại lớn dài sát sàn nhà, hình như có người đã gõ lên tấm kính của chiếc cửa, hơn nữa còn là ở bên ngoài gõ cửa.

Lưu Hướng Tiền quay đầu lại nhìn qua khung cửa thì vẫn chỉ thấy bên ngoài là màn đêm tăm tối, không có gì thay đổi so với lúc nãy cả.

Rầm!

Đột nhiên có một bóng đen rơi từ bên trên cửa sổ xuống, treo lủng lẳng bên ngoài.

Từ trong cổ họng Lưu Hướng Tiền phát ra âm thanh “ặc ặc” kì quái, giống như bị đờm chặn kín cuống họng vậy.

Tôi cũng bị cái thứ đó làm cho giật nảy cả mình, da gà da vịt nổi hết cả lên. Định thần nhìn kĩ thì cái thứ đang treo lủng lẳng ở bên ngoài kia là một con người.

Cậu ta bị treo ngược, có một sợi dây cột từ dưới thắt lưng cậu ta nối dài lên phía trên. Miệng bị chặn bởi một chiếc đĩa rất to, che hết cả khuôn mặt của cậu ta. Có thể trông thấy một đầu mút khác của sợi dây ấy luồn qua cái đĩa, qua đó có thể tưởng tượng được cách mà sợi dây đó đã luồn qua thân thể của cậu ta.

Chân tay cậu ta đều buông thõng xuống, tư thế rất kì dị.

Đây cũng là bộ dạng của cái thi thể mà tôi đã từng nhìn thấy trong giấc mộng.

Đó là Vệ Tiểu Trung. Mặc dù khuôn mặt của người đó đã bị cái đĩa che lại, nhưng tôi có thể nhận ra là cậu ta.

Tuy đã có dự đoán từ trước, nhưng khi nhìn thấy cậu ta treo lủng lẳng như thế ở bên ngoài, tôi vẫn không tránh khỏi cảm giác chẳng rét mà run.

Rầm!

Cậu ta đang lắc lư, bàn tay nắm lại thành nắm đấm, đập mạnh lên cửa kính.

Thân thể Lưu Hướng Tiền run rẩy, sợ hãi nhìn Vệ Tiểu Trung.

Vệ Tiểu Trung đang vùng vẫy. Hai đầu của sợi dây thừng hình như đã bị thấm máu, màu đỏ trở nên nỗi bật giữa bóng tối xung quanh.

Rầm!

Vệ Tiểu Trung lại đập vào cửa sổ bằng kính.

Rầm!

Cậu ta lắc lư càng dữ dội hơn.

Lưu Hướng Tiền sợ đến mức không động đậy nổi, muốn nhắm hai mắt lại để mình không nhìn thấy nữa.

Một cánh tay từ sau lưng Lưu Hướng Tiền vươn đến, những ngón tay thô cứng mò lên rồi vạch hai mí mắt Lưu Hướng Tiền ra.

Hai tròng của Lưu Hướng Tiền đảo điên loạn trong hốc mắt. Ông ta sợ hãi đến mức những âm thanh “ặc ặc” khi nãy trong cổ họng cũng không phát ra nổi nữa.

“Nhìn đi. Ông nhìn nó đã giết người như thế nào đi. Tôi đã bị nó giết chết như vậy đó. Đều do ông! Đều là lỗi của ông! Đều do ông không đi ngăn cản công trình đó, cho nên tôi mới phải chết!”

Người ở sau lưng Lưu Hướng Tiền là Vệ Tiểu Trung.

Choang!

Người bên ngoài đâm mạnh lên cửa sổ, chiếc đĩa đang che trên mặt cùng tấm cửa sổ bằng kính đồng loạt vỡ tan.

Một đầu nút thắt của sợi dây đang treo cậu ta biến mất, khiến cậu ta trực tiếp tuột ra khỏi sợi dây rồi cùng đống thủy tinh vỡ ra kia rơi xuống.

Tôi đã nhìn rõ được khuôn mặt người bên ngoài cửa sổ, khuôn mặt đó giống hệt Vệ Tiểu Trung, nhưng vẻ mặt lại rất kì quái. Miệng méo xẹo, mắt xếch ngược lên, khá giống với những con quái vật trong phim điện ảnh lúc vừa chiếm lấy thân thể con người nên vẫn chưa thích ứng kịp.

Nhưng cậu ta lại đang rất vui sướng, cực kì vui sướng mà rơi xuống.

Rầm!

Tiếng vật thể nặng rơi từ trên cao xuống truyền lên từ mặt đất.

“Hi hi hi hi…”

Gần như ngay lập tức, một chuỗi tiếng cười từ dưới đất vang lên, cùng với đó là tiếng của những bước chân nhè nhẹ thoăn thoắt, sau đó thì dần dần biến mất.

Lưu Hướng Tiền đang run rẩy, nhưng Vệ Tiểu Trung vừa bất ngờ xuất hiện sau lưng ông ta vẫn chưa chịu buông tha, hai tay vẫn bấu chặt vùng mắt của ông ta. Lưu Hướng Tiền định di chuyển tròng mắt qua hướng khác để khỏi phải nhìn thấy, nhưng ngón tay của Vệ Tiểu Trung liền ấn mạnh xuống một cái, tựa hồ muốn móc hai con ngươi của ông ta ra khỏi hốc mắt.

Lưu Hướng Tiền không dám cựa quậy nữa, cả tròng mắt cũng đã đứng im.

Tôi nhìn thấy vẻ mặt của Vệ Tiểu Trung ngập tràn thù hận. Cậu ta tràn đầy ác độc mà nhìn chằm chằm vào gáy của Lưu Hướng Tiền, trong miệng máu me cũng trào ra, thậm chí còn rơi lách tách xuống ngực chính mình.

Bộp!

Một bàn tay từ bên ngoài khung cửa sổ vỡ nát thò lên bám vào mép cửa, tiếp đó là một bàn tay khác cũng đã thò lên.

Lưu Hướng Tiền run lên như cầy sấy.

Hai bàn tay đó rất kì quái, cái đầu tiên thì bình thường, nhưng cái thứ hai lại lật ngược lại, lòng bàn tay hướng lên trên, mu bàn tay thì lại úp xuống.

Cái tay thò lên càng dài hơn, từ tay bình thường cũng đã trở nên không bình thường nữa. Xương cốt lòi ra trên khuỷu tay của cái tay tưởng như bình thường đó, da thịt dập nát dồn lại thành một đống bầy nhầy. Còn cánh tay không bình thường thì vẫn tiếp tục cử động một cách quái dị, toàn bộ cánh tay đều lật ngược lên trên.

Khuôn mặt của người đó vẫn chưa thấy đâu thì đã nghiêng mình thò một chân vào trong phòng. Chỗ đầu gối của cái chân đó bị gãy, quắp ngược lại, tạo thành một tư thế vô cùng ghê rợn. Một thân thể bị dập gãy nghiêm trọng như thế nhưng nó vẫn có thể bò lên phòng. Nó vừa quay đầu qua liền ở trước mặt Lưu Hướng Tiền lộ ra một nụ cười nham nhở.

Lưu Hướng Tiền há hốc mồm, một cái tên đã xuất hiện, gào rống điên loạn trong đầu, nhưng không cách nào thốt ra được.

Cái tên xuất hiện trong đầu ông ta chính là Rhaego.

Rhaego cứ thế mà đi vào trong căn phòng, lại dùng tấm thân xương cốt đã gãy nát bầm dập ấy đi về phía Lưu Hướng Tiền.

Đầu óc của Lưu Hướng Tiền ngay lập tức trở nên hỗn loạn, tinh thần bắt đầu trở nên không bình thường.

Rhaego đưa cánh tay gãy khúc về phía Lưu Hướng Tiền. Cánh tay lạnh đến thấu xương đưa tới chạm vào đầu của ông ta, khiến cho mọi suy nghĩ trong đầu Lưu Hướng Tiền cơ hồ đều bị đóng băng.

Vào ngay lúc ấy, một luồng ánh sáng xuất hiện trong căn phòng.

Rhaego và Vệ Tiểu Trung đều gào lên thảm thiết, buông Lưu Hướng Tiền ra, đưa tay lên che đi luồng ánh sáng chiếu ở trên đỉnh đầu ấy.

Tôi hé mắt nhìn lên liền trông thấy luồng ánh sáng đang chiếu xuống ấy xuất phát từ bóng đèn mờ ảo đang treo ngay đỉnh đầu của Lưu Hướng Tiền.

Cái khách sạn này còn định làm trò gì đây?

Choang!

Chiếc đèn trên đỉnh đầu phát nổ, mảnh thủy tinh vỡ vụn rơi xuống người Lưu Hướng Tiền.

Không gian xung quanh chợt tối đen như mực.

Lưu Hướng Tiền trong hiện thực mở bừng hai mắt, thở hổn hà hổn hển. Bà vợ nằm bên cạnh đang say sưa ngủ, còn ông ta thì mình mẩy ướt đẫm mồ hôi, rồi cứ như thế nằm ngơ ngẩn cho đến lúc trời sáng.

Mặt trời đã lên, một ngày mới lại bắt đầu.

Nhưng hồn phách của Lưu Hướng Tiền vẫn chưa về lại, ngồi ôm khư khư mấy món đồ trừ tà mới mua, còn bảo thư kí mời thầy đến tụng kinh.

Tối đến, thư kí hớt ha hớt hải gọi điện qua, báo cho Lưu Hướng Tiền chuyện Vệ Tiểu Trung nhảy lầu tự sát.

Lưu Hướng tiền sau khi gác máy, ngồi chần chừ hồi lâu mới gọi lại cho thư kí, bảo anh ta đem toàn bộ nội dung chi tiết của vụ ấy gửi qua mail cho ông ta.

“Thật chi tiết, chi tiết về cái xác… còn có cả vị trí cậu ta chết ở chỗ nào, chết ra làm sao, đều gửi hết qua đây cho tôi!” Lưu Hướng Tiền như một con thú bị nhốt nói liên hồi.

Sau khi xem xong video do những người chứng kiến quay được, Lưu Hướng Tiền từ một con thú bị nhốt biến thành một con thú hoang già nua nằm chờ chết.

Bàn tay đang nắm lấy con chuột máy tính run lẩy bà lẩy bẩy. Con chuột va lên mặt bàn tạo ra những âm thanh “lạch cạch lạch cạch”. Trong phòng làm việc yên tĩnh, chuỗi âm thanh ấy tựa hồ làm cho người nghe muốn điếc cả tai.

Không lâu sau đó cảnh sát đã tìm đến cửa, Lưu Hướng Tiền trong trạng thái tinh thần như thế đương nhiên sẽ lộ ra rất nhiều sơ hở trong lời nói. Mãi cho đến lúc này, ông ta mới có chút tin tưởng lời nói của Rhaego là thật. Cái khách sạn kia thật sự đã sống dậy và đang giết người. Bằng không thì chẳng thể nào giải thích nổi tất cả mọi việc đã diễn ra. Nếu chỉ mỗi một mình Rhaego thì không thể nào làm được như thế.

Tôi nhìn thấy Trần Dật Hàm đến để điều tra, nhưng bây giờ tôi vẫn không biết mình nên làm gì.

Thậm chí lúc này tôi mới giật mình nhớ ra, sở dĩ mình rơi vào giấc mơ này là do bị hồn ma của Lưu Hướng Tiền tấn công trong nhà xác.

Bây giờ, thân thể của tôi trong thực tại… có ổn không?

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full