Đọc truyện Full

Chương 958: Điều bất thường (4)

Ngô Linh nhìn Tí Còi: “Tấm gương mà lúc trước cậu đã tin nó bị dính lời nguyền…”

Tí Còi đơ người một lúc.

“Người biết không nhiều, những người biết mà hiểu bản gốc cũng không nhiều, những người tin tưởng tấm gương dính lời nguyền, hồn ma còn lưu ở trên gương thì lại càng ít. Cho nên, nếu như không bị ảnh hưởng bởi năng lực của cậu thì tấm gương sẽ không có năng lực đặc biệt, cũng sẽ không hình thành nên linh hồn. Nếu đổi một tình huống khác, nếu như là một câu chuyện ma nhiều người biết, có người tin, có người không tin thì cũng có khả năng sẽ tạo lên linh hồn, nhưng linh hồn sinh ra này bởi vì cảm xúc không giống nhau của nhiều người mà sẽ trở nên không ổn định, có lúc căn bản còn không nắm bắt được sự tồn tại của nó. Nó có thể xuất hiện, giết một người tin tưởng nó, sau đó là biến mất hoàn toàn. Đợi đến lần thứ hai, có một người làm gì đó khiến nó lần nữa xuất hiện.” Ngô Linh nói, “Hơn nữa, linh hồn không ổn định thì không có cách nào tiêu diệt. Hình thái của nó không cố định, nên căn bản là không có khả năng bị tiêu diệt.”

Tôi đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, nhìn về phía Nam Cung Diệu: “Nếu như trò chơi đó… Bây giờ có rất nhiều người thích chơi game, game online, game cầm tay, hay các loại khác… Vậy linh hồn như thế, có khả năng xuất hiện tiếp không?”

Nam Cung Diệu gật đầu: “Có, có khả năng trên thế giới này có một linh hồn liên quan đến trò chơi, nhưng không phải là cái mà cậu đã tiêu diệt. Cái cậu đã tiêu diệt kia, là linh hồn có vật chứa là một cái đĩa trò chơi, là một loại trò chơi từng nổi tiếng ở quá khứ, đồng thời hấp thu ý niệm của người chơi mà hình thành nên linh hồn, nhưng theo sự hết thời của nó, thì lại hình thành một tính cách khác… Linh hồn có liên quan đến trò chơi có thể sẽ không phải như thế nữa.”

Quách Ngọc Khiết ngây thơ hỏi: “Nói như vậy, thì linh hồn và cả ma quỷ đều không thể tiêu diệt được hết sao?”

“Đúng vậy.” Cổ Mạch trả lời trong bộ dạng lờ đờ uể oải, “Con người ai rồi cũng sẽ chết, thứ như thế cũng sẽ luôn tồn tại.”

Đây là hiện thực đau đớn mà con người không thể chống lại được.

Cổ Mạch lấy chuyện người chết để làm ví dụ, còn tôi thì cảm thấy nó giống một hành vi phạm tội hơn. Có pháp luật, có cảnh sát, nhưng vẫn có người phạm tội. Mấy ngàn năm trước, có người vì một miếng thịt mà giết chết một người không quen biết, bây giờ thì có người vì vài trăm tệ mà giết chết một người xa lạ.

Đây là chuyện không thể tránh khỏi, và cũng là một thảm hoạ không cách nào chấm dứt.

Không khí bỗng chìm xuống.

Chủ yếu là bốn người chúng tôi có chút hụt hẫng, còn Trần Hiểu Khâu thì vẫn bình thường, ba người Thanh Diệp càng không có phản ứng gì cả.

“Sự hình thành linh hồn, trạng thái không giống nhau, điều này hình thành một giả tưởng.” Ngô Linh rất tự nhiên kéo chủ đề về quỹ đạo, “Người dẫn đường mà cậu gặp có lẽ là tiến hành cái giả tưởng đó. Hắn ta muốn khiến cho mình trở thành linh hồn mới ở Hối Hương.”

Tôi ngồi thẳng người, cảm thấy ngạc nhiên vô cùng.

“Những chuyện hắn ta làm, là để thay đổi quan niệm của những người ở Hối Hương. Hắn ta ràng buộc, ra lệnh cho những hồn ma ở đó để ảnh hướng đến người nơi đó. Tuy nhiên, ảnh hưởng này rất chậm. Mấy mươi năm, mấy trăm năm, cần sự biến hóa vô tri vô giác của rất nhiều thế hệ, điều này cũng cần sự phối hợp của hoàn cảnh xã hội nữa. Ngoài ra, linh hồn vốn dĩ của Hối Hương, sẽ không khoanh tay mà ngồi nhìn. Thành Hoàng của nhà họ Chu kia có lẽ không được tự do như người dẫn đường, nhưng có thể sử dụng chức trách của mình đáp ứng cho người dân những thứ họ mong muốn, cầu nguyện, khiến cho linh hồn tác quái tiêu tan.”

Vừa nghe Ngô Linh nói như vậy, tôi liền nhớ lại câu chuyện mà người tài xế kia đã kể khi ông ta còn nhỏ, không biết là giả hay thật, nhưng khi mẹ ông ta nghi ngờ ông ta nhìn thấy thứ không sạch sẽ thì đã đi thắp hương. Ông ta cũng đã nhắc đến miếu Thành Hoàng ở địa phương. Đây là điều giống như Ngô Linh đã nói, một loại ý niệm hình thành nên linh hồn nhỉ.

“Bởi vì lịch sử và sự trùng hợp… nên có một số khái niệm giống nhau ở mọi nơi. Loại ý niệm đó vô cùng mạnh mẽ. Dân Khánh cũng có miếu Thành Hoàng, nhưng miếu Thành Hoàng ở đây không được hình thành bởi các nhân vật trong lịch sử, nó chỉ đơn giản là một khái niệm mà thôi. Do đó miếu Thành Hoàng ở Dân Khánh không có bao nhiêu năng lực quái dị.” Ngô Linh nói, “Miếu Thành Hoàng ở Hối Hương hình thành từ gia đình họ Chu, vì vậy cũng bị ảnh hưởng bởi nguồn sức mạnh này. Thời điểm nhà họ Chu không còn huy hoàng nữa, thì nguồn sức mạnh của miếu Thành Hoàng cũng dần biến mất. Đó chính là cái mà cậu đã thấy, phần mộ nhà họ Chu ở dãy núi đó bị sập, nhà họ Chu đã hết thời, miếu Thành Hoàng cũng vậy.”

Lời này của Ngô Linh khiến tôi nhớ lại tất cả những chuyện xảy ra ở Hối Hương.

Cái ông Chu là thế hệ sau của nhà họ Chu kia có cuộc sống không điều độ, con riêng của ông ta giết ông ta, rồi còn bị người dẫn đường khống chế phần mộ tổ tiên của nhà họ Chu.

Đây là một sự khinh nhờn nhỉ.

Không quan tâm là quan niệm thời cổ đại hay quan niệm thời hiện đại, nhưng đây là việc không quang vinh gì, cũng là chuyện vi phạm đạo đức và pháp luật.

“Người ở Hối Hương không biết những chuyện này.” Trần Hiểu Khâu nói.

Ngô Linh gật đầu: “Nhưng nó cũng không có ảnh hưởng gì cả. Nhà họ Chu ở Hối Hương đã trở thành khái niệm Thành Hoàng rồi. Rất nhiều người ở đó không biết nhà họ Chu, mà chỉ biết Thành Hoàng mà thôi. Liên hệ của hai việc này rất mật thiết, nhưng nó lại không theo cùng một hướng. Người Hối Hương tin Thành Hoàng, chứ không phải là nhà họ Chu; nhà họ Chu nhận được một phần phản ứng ngược, huyết mạch nhà họ Chu chết đi, lưu lại trong mộ tổ, đồng thời cũng cung cấp cho Thành Hoàng rất nhiều năng lượng. Bởi vì sự xuất hiện của các cậu, mà tình huống ở Hối Hương trở nên nhanh hơn. Nếu như cậu không giết người dẫn đường kia…”

Ngô Linh nhìn sang tôi: “Người ở Hối Hương sẽ dần phát hiện ra chuyện này, việc cúng bái miếu Thành Hoàng không còn linh nghiệm nữa. Người dẫn đường có lẽ là vào lúc sau này mới có ý nghĩ tạo ra mấy chuyện ma quỷ quấy rối, để thay đổi suy nghĩ của người dân ở đó. Tôi không biết cụ thể hắn ta đã làm những gì… Có thể là hắn ta muốn tạo cho mình một miếu Thành Hoàng khác, cũng có thể là muốn trở thành Thần Chết, hoặc Quỷ Sai. Hắn ta sẽ không hoà mình với những người được công nhận khác, mà muốn tự tạo ra cái tên riêng cho mình, giống như trước đây hắn ta từng nói với cậu rằng hắn ta là ‘người dẫn đường’ vậy. Như vậy sẽ tránh được chính mình bị ảnh hưởng bởi ý niệm sinh ra trong nhận thức chung, hoàn toàn dựa vào suy nghĩ của mình mà lập ra những nguyên tắc, quy tắc và dẫn dắt người ta sinh ra ý niệm. Khi đó, hắn ta còn khó tiêu diệt và có sức mạnh hơn những con ma khác rất nhiều lần. Nếu như không có một vật chứa thì ngoài năng lực mà cậu sở hữu ra, sẽ không còn ai có khả năng tiêu diệt hắn ta một cách trực tiếp như vậy. Chỉ có thể thông qua việc thay đổi ý niệm của những người dân nơi đó mới có thể làm cho năng lực của hắn ta yếu dần đi.”

“Nhưng nếu làm như vậy thì phải tốn rất nhiều công sức, còn phải chấp nhận mạo hiểm đến địa bàn của hắn ta nữa.” Nam Cung Diệu bổ sung thêm.

Sau khi nghe xong, tôi thấy tâm trạng càng tệ hơn, không có cảm giác vui vẻ gì khi đã tiêu diệt được ‘người dẫn đường’ này.

Trần Hiểu Khâu nói: “Ý của các anh là, tình hình mẹ anh Trịnh và người dẫn đường là như nhau?”

Ngô Linh trả lời: “Tình hình của bà ấy có thể nói là giống với những hồn ma ở Hối Hương. Cái mà muốn thay đổi từ ma thành linh hồn không phải là bà ấy. Trong chuyện này, vẫn còn một số điểm chúng tôi chưa làm rõ được. Tuy nhiên, ngoài Úc Xuyên Phong có năng lực đặc biệt ra, thì chuyện này có khả năng xảy ra cao nhất và cũng phù hợp với hoàn cảnh hiện tại nhất. Tuy nhiên có một vấn đề…”

Ngô Linh hơi cau mày: “Có một thứ chúng tôi không thể hiểu được, đó là làm sao nó có thể làm được điều này. Tuy tôi và Nam Cung Diệu không phải là người Dân Khánh, nhưng Diệp Thanh, Lưu Miểu, Ma Cô đều là người ở đây, các cậu cũng là người Dân Khánh đúng chứ?”

Quách Ngọc Khiết gật đầu, trả lời câu hỏi của Ngô Linh.

“Các cậu có nghĩ đến việc trong thành phố Dân Khánh, có thứ gì đạt được nhận thức chung của người dân… mà có thể giải thích tình cảnh này không?” Ngô Linh hỏi.

“Cái gì mà nhận thức chung? Ma nấu cơm? Xác chết hầm canh?” Tí Còi nghi hoặc hỏi.

Ngô Linh gõ tay lên mặt bàn: “Vấn đề chính là cái này. Các cậu đều không có cái loại nhận thức chung này, thì không phù hợp với điều kiện để sinh ra linh hồn. Nếu như không hình thành linh hồn, mà nó là hoàn toàn dựa vào sức mạnh của bản thân khiến cho người ăn không hề phát hiện sự bất thường của món ăn, còn điều khiển cả ý thức của con người, khiến họ không hề nhận thấy sự bất thường xuất hiện trên cơ thể mình, thì đây có lẽ là một con ma với nguồn sức mạnh vô cùng lớn, cũng có thể được coi là con ma mạnh nhất trong lịch sử cho đến bây giờ. Điều này thật không hợp lý chút nào hết. Huyền Thanh Chân Nhân hầu như đã đọc hết các cuốn sách về lịch sử, theo như ghi chép trong lịch sử thì không có bất kì ai… mang theo chấp niệm này lúc chết. Nam Cung Diệu cũng tra qua ghi chép về số người chết của thành phố Dân Khánh, nhưng cũng không phát hiện ra điểm nào khả nghi. Tính đến thời điểm hiện tại, việc duy nhất mà nó làm đó là… không tạo ra bất kì linh hồn nào, thậm chí nó còn không nghĩ đến việc sẽ tạo ra linh hồn…”

“Cho nên, nó là một tên biến thái, thích cho người khác ăn những món ăn ‘có độc’?” Tí Còi nói ra một câu cảm thán với ý nghĩa mập mờ.

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Ảnh Đế Cũng Yêu Mèo
Sau khi sống lại, làm một nàng tiên mèo không tồi, nguyện vọng lớn nhất của Bạch Du Du chính là tìm được một người chủ có tấm lòng yêu mến lại đẹp mắt ôm về nhà hưởng…
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai
Truyện Bạn Cùng Phòng Là Thỏ Cụp Tai của tác giả Y Nha kể về Lục Thời Niên – một sinh viên năm bốn đang sống trong ký túc xá và có một bạn cùng phòng mới. Người…
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bạn Trai Cùng Nhà Không Phải Là Người
Bà ngoại qua đời, Hạ Ngữ Băng thừa hưởng ngôi nhà cũ do bà ngoại để lại ở nông thôn. Không ngờ, còn phải ở chung với người cháu trai do bà ngoại thuận tay nhặt được giữa…
Bất Diệt Long Đế
Bất Diệt Long Đế
Thần Châu đại địa, vạn tộc tranh hùng, huyết mạch chiến sĩ hoành hành, cường giả chiến đấu, thiên khung nát, tinh thần rơi! Thiếu niên từ Bắc Mạc kéo quan tài mà đến, thế nhân mới biết…
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu
Ta cố gắng chạy thật nhanh, thế nhưng một lần nữa, cơn đau quặn xuyên thấu giống như mọi lần ập đến, ta ngã vào lòng nam nhân, tình tứ như một đôi tình nhân đích thực, đó…
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây
Bổn Vương Ở Đây là một trong những tác phẩm thuộc đề tài huyền huyễn (truyện có yếu tố thần tiên, yêu ma) thành công nhất của Cửu Lộ Phi Hương. Nếu đã đọc Tam Sinh Tam Thế…

0
Bình luậnx
Đọc truyện Full