Ninh Tiểu Xuyên đem một đạo Huyền Khí đánh vào Huyền Thú Giám, tâm thần khẽ động, một luồng bạch quang chói mắt liền từ trong Huyền Thú Giám bay ra.
– Grào…
Song Đầu Thạch Thú cao 6 thước xuất hiện bên cạnh dòng suối nhỏ, thân thể khổng lồ, bắp đùi tựa như thạch trụ, hai cái đầu tựa như thạch ma, đuôi giống thạch lăng, trong miệng giống như là mọc ra một đám thạch kiếm vậy.
Trong miệng bên trái phun ra một ngụm hàn khí, nhất thời đem toàn bộ dòng suối nhỏ đông lại thành hàn băng, trong rừng rậm khắp nơi đều là sương lạnh.
Trong miệng bên phải phun ra một ngụm hỏa diễm, đem cổ mộc trong rừng rậm thiêu đốt một mảng lớn, vô số cây cối trong nháy mắt liền biến thành cột lửa.
– Tiểu Song, trở về!
Song Đầu Thạch Thú nghe được Ninh Tiểu Xuyên hoán thanh, liền lập tức hóa thành một luồng bạch quang, lại bay vào trong Huyền Thú Giám.
– Rống rống rống!
Tiểu Long hồng sắc bay đến trên vai Ninh Tiểu Xuyên, trừng lớn một cặp mắt tròn vo đen láy, vươn một cái móng vuốt nhỏ bé ra khều khều Huyền Thú Giám trong tay Ninh Tiểu Xuyên, có vẻ vô cùng hứng thú.
– Thế nào? Ngươi cũng muốn bị Huyền Thú Giám thu vào luôn à?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Tiểu Long hồng sắc nghe nói như thế, liền dùng sức lắc đầu, trong miệng lại phát ra tiếng kêu liên hồi, mắt nhìn chằm chằm Huyền Thú Giám, bộ dáng khát vọng không gì sánh được vươn một cặp móng nhỏ bé ra.
– Ngươi muốn khối Huyền Thú Giám này?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Nhãn tình Tiểu Long hồng sắc sáng lên, sau đó dùng sức gật đầu, không ngừng nháy mắt với Ninh Tiểu Xuyên.
– Được rồi! Có thể cho ngươi mượn chơi một hồi!
Ninh Tiểu Xuyên đem Huyền Thú Giám đưa cho Tiểu Long hồng sắc.
Tiểu Long hồng sắc vừa nhận lấy Huyền Thú Giám liền bay lên, cầm chặt trong tay, hưng phấn liên tục kêu to, ở trong không khí đảo lộn liên hồi.
Vụt…
Nó đem Huyền Thú Giám cột lên trên đỉnh đầu, gọi ra Song Đầu Thạch Thú một lần nữa, sau đó liền lười biếng nằm dài ở trên đỉnh đầu Song Đầu Thạch Thú, chỉ huy Song Đầu Thạch Thú hướng về chỗ sâu trong Quỷ Mộng Hoang Lâm đi tới. Truyện Đoản Văn
– Quả nhiên là như vậy! Bây giờ mệnh cách của ta cùng mệnh cách của Tiểu Long hồng sắc đã liên hệ chặt chẽ cùng một chỗ, cũng chính bởi vì như vậy, nó mới có thể sử dụng Huyền Thú Giám, đem Huyền thú bên trong triệu hồi ra điều khiển!
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên hóa thành cầu vồng bảy sắc, hướng về phía Song Đầu Thạch Thú và Tiểu Long hồng sắc đuổi theo. Quỷ Mộng Hoang Lâm tương đối hung hiểm, cũng đừng để cho chúng nó gây ra sóng gió gì mới tốt.
Thân thể Song Đầu Thạch Thú tựa như một tòa tiểu sơn di động, tiến thẳng về phía trước, đem từng gốc từng gốc đại thụ đụng ngã, trên mặt đất lưu lại từng dấu chân lớn như chậu rửa mặt vậy.
Ninh Tiểu Xuyên bay đến trên lưng Song Đầu Thạch Thú, nói:
– Tiểu Hồng, đem Huyền Thú Giám lại cho ta!
Tiểu Long hồng sắc liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, đem Huyền Thú Giám gắt gao ôm chặt trong ngực, không ngừng lắc đầu, giống hệt như đang đánh trống bỏi vậy.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên tối sầm lại. Nó không ngờ lại muốn chiếm Huyền Thú Giám làm của riêng!
Tiểu Long hồng sắc nhanh tay lẹ mắt, thừa dịp Ninh Tiểu Xuyên còn chưa có động thủ, liền đem Huyền Thú Giám ném vào trong miệng mình. Cái miệng nhỏ của nó gần như bị nhét đầy. Nó mạnh mẽ ngẩng đầu nuốt xuống, định giấu vào trong bụng mình, thế nhưng cuối cùng Huyền Thú Giám lại kẹt ở cổ họng, khiến cái cổ nhỏ nhắn của nó biến hình thành hình quạt luôn.
– Khục khục…
Tiểu Long hồng sắc lăn lộ trên lưng Song Đầu Thạch Thú, Huyền Thú Giám phun cũng không ra, lại nuốt không trôi xuống, chính là khó chịu muốn chết.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, một tay nắm đuôi của nó, tay còn lại nắm cổ của nó vuốt mạnh lên, đem Huyền Thú Giám từ trong miệng nó kéo cho văng ra ngoài.
Ninh Tiểu Xuyên bắt lấy Huyền Thú Giám, vỗ vỗ mấy cái lên trên mặt Tiểu Long hồng sắc, nói:
– Lần sau nếu như lại không nghe lời, ta sẽ đem ngươi thu vào trong Huyền Thú Giám luôn!
Tiểu Long hồng sắc vội vã gật đầu liên hồi, hơn nữa lại còn nước mắt rưng rưng nhìn chằm chằm về phía Huyền Thú Giám.
Ninh Tiểu Xuyên dự định đi thu phục thêm càng nhiều Huyền thú cường đại hơn, chuyên môn hành tẩu trong hiểm sơn đại cốc, tìm kiếm thu phục những đối tượng thích hợp.
Ầm!
Một đầu cự mãng hắc sắc từ bên trong thạch động trên vách đá bò ra, chiều dài thân thể đạt tới hơn 20 thước, thô to như thùng nước như vậy, hai mắt lớn như hai cái lồ ng đèn!
Ninh Tiểu Xuyên từ trên lưng Song Đầu Thạch Thú bắn lên, sau lưng mở ra một cặp cánh chim, vỗ một chưởng lên trên đỉnh đầu cự mãng hắc sắc, đánh cho cự mãng hắc sắc phát ra một tiếng kêu r3n.
Vụt…
Cái đuôi thô to của cự mãng hắc sắc lăng không quất tới Ninh Tiểu Xuyên, đem một mảnh lớn cây cối gạt cho gãy rạp.
– Thải Hồng Tam Động Thể!
Ninh Tiểu Xuyên mở ra Thất Thải Na Di, thân thể liên tiếp biến ảo phương vị ba lần, bằng tốc độ quỷ thần khó lường rơi xuống đỉnh đầu cự mãng hắc sắc, một chưởng đ è xuống.
Bàn tay Ninh Tiểu Xuyên bao vây thiểm điện, hình thành một móng vuốt thiểm điện to lớn, đem cái đầu cự mãng hắc sắc gắt gao đè rạp xuống đất.
Vụt…
Lực lượng Ma kiếm từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên mạnh mẽ bộc phát ra.
Huyết khí trong cơ thể cự mãng hắc sắc điên cuồng dũng mãnh tiến vào bàn tay Ninh Tiểu Xuyên, bị Ma kiếm hấp thu đi. Rất nhanh, thân hình khổng lồ của cự mãng hắc sắc liền không còn sức sống nữa, biến thành một khúc côn nhăn nheo sần sùi đen kịt.
Chiến lực cự mãng hắc sắc tuy rằng cường đại, nhưng lại không thích hợp thu phục làm Huyền thú nô bộc, cho nên Ninh Tiểu Xuyên liền trực tiếp đem nó đánh chết, hấp thu huyết khí của nó để đề thăng tu vi.
Ninh Tiểu Xuyên liền ngồi xếp bằng phía dưới vách núi, đem huyết khí cự mãng hắc sắc hoàn toàn hấp thu, Võ đạo Huyền Khí trong cơ thể lại tăng lên không ít, tiết kiệm được mười ngày thành quả so với chính mình độc lập tu luyện.
– Thất Thải Na Di!
Ninh Tiểu Xuyên một lần nữa thi triển thân pháp, thân thể hóa thành một đạo lưu quang thất thải, nhảy xuống vị trí vách núi cao hơn 20 thước, thế nhưng thân thể hắn cũng không có lập tức từ trên vách núi rơi xuống!
Thân thể hắn lại hóa thành đạo cầu vồng bảy sắc thứ hai, một lần nữa hướng về phía trước nhảy lên cao hơn 20 thước.
Liên tiếp bốn lần biến hóa thân thể, Ninh Tiểu Xuyên đã leo lên vách núi cao hơn 90 thước, đáp xuống đỉnh vách núi:
– Đã đạt tới cảnh giới Thải Hồng Tứ Động Thể, cách Thất Thải Na Di đại thừa lại gần thêm một bước!
Chỉ có võ giả Thoát Tục Cảnh mới có thể lợi dụng lực lượng Võ đạo nhảy lên cao hơn 90 thước, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên sử dụng Thất Thải Na Di, vẫn như cũ nhảy lên được vách đá, hướng về dưới vách núi nhìn lại, Song Đầu Thạch Thú chỉ giống như một hòn đá nhỏ lớn cỡ nắm tay mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên mở ra cánh chim, lại bay trở về dưới vách núi.
Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên nhảy lên trên vách núi quan sát địa hình, phát hiện có vài chỗ địa vực hung hiểm, trong mơ hồ có khí tức Vương giả Huyền thú từ mấy phương hướng kia truyền tới, khiến cho Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm giác được nguy hiểm.
Ninh Tiểu Xuyên đem Song Đầu Thạch Thú thu hồi vào trong Huyền Thú Giám, thận trọng đi tới.
Tiểu Long hồng sắc lại không hề kiêng kỵ gì cả, đi ở phía trước Ninh Tiểu Xuyên, khi thì bay lên ngọn cây, khi thì chui vào trong bụi cỏ.
Một người một rồng đi tới sâu bên trong một cái thung lũng, trên mặt đất đã không có một cành cây ngọn cỏ nào nữa, chỉ có từng tảng từng tảng đá cứng rắn.
– Grào…
Tiểu Long hồng sắc giống như là phát hiện cái gì đó, chạy đến bên cạnh một đống đá, hai cái móng vuốt dùng sức cào loạn trên mặt đất, đào ra một cái hố to.
Đột nhiên, nó phát ra một tiếng kinh hãi như quỷ kêu, từ bên trong đống đá ba chân bốn cẳng chạy ngược lại, trốn ở sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, một cái móng vuốt nhỏ bé liên tục chỉ về phương hướng đống đá kia.
– Gặp nguy hiểm à?
Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí Kiếm, hướng về phía đống đá đi tới. Hắn nhìn xuống cái hố lớn phía sau đống đá, lại chỉ nhìn thấy một đầu tiểu thú cả người mọc đầy lân phiến, chỉ cao chừng nửa thước, thân thể giống như một đầu Xuyên Sơn Giáp, nhưng lại mọc ra cái đầu Kỳ Lân!
Tiểu Long hồng sắc không ngờ lại từ trong đống đá đào ra một đầu Huyền thú?
– Hóa ra chỉ là một đầu Huyền thú con!
Ninh Tiểu Xuyên thở dài một hơi.
Ầm!
Ninh Tiểu Xuyên vừa dứt lời, đầu Kỳ Lân Xuyên Sơn Giáp chỉ cao có nửa thước kia, toàn thân chợt biến thành cao hơn mười thước, tựa hồ chỉ một cái lỗ tai của nó, cũng đã lớn bằng thân thể Ninh Tiểu Xuyên rồi, đôi mắt to như cửa hang.
Ninh Tiểu Xuyên đứng trước mặt nó, nhỏ bé y hệt như một con kiến vậy!
Thân mình của nó còn khổng lồ gấp mấy lần Song Đầu Thạch Thú, trong miệng phát ra một tiếng rống to, chấn cho toàn bộ thung lũng đều cát bay đá chạy, một cước hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên dẫm xuống.
Vụt…
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên hóa thành lưu quang thất thải, tránh thoát một cước này. Vị trí mặt đất vừa rồi hắn đứng, đã bị Kỳ Lân Xuyên Sơn Giáp đạp thành một cái hố to.
Đừng nói là thân thể huyết nhục của người sống, coi như là một người sắt, bị nó đạp trúng một cước, cũng sẽ biến thành một tấm thép mỏng.
– Tiểu Song!
Ninh Tiểu Xuyên đem Huyền Thú Giám vung lên, bạch quang chớp động, Song Đầu Thạch Thú liền bay ra, cùng Kỳ Lân Xuyên Sơn Giáp quấn lấy nhau, đem cả thung lũng đánh cho đá vụn tung bay, không ngừng phát ra thanh âm thình thịch thình thịch.
Thân thể đầu Kỳ Lân Xuyên Sơn Giáp kia tuy rằng lớn hơn Song Đầu Thạch Thú rất nhiều, nhưng lại căn bản không làm gì được Song Đầu Thạch Thú.
Song Đầu Thạch Thú có thể phun ra lực lượng hàn băng và hỏa diễm, hơn nữa có thể nói là thân bất tử, trong Huyền thú Tứ giai cũng thuộc về cấp bậc đứng đầu.
Mà Kỳ Lân Xuyên Sơn Giáp tựa hồ chỉ là một đầu ấu thú, chỉ có thể dùng lực lượng thân thể đại chiến, bản thân Thần Thông vẫn chưa có hoàn toàn đản sinh ra.
– Đây rốt cuộc là Huyền thú gì? Dường như chỉ là ấu thú, lại có thể cùng Song Đầu Thạch Thú đại chiến, tuyệt đối là bất phàm!
– Đầu Kỳ Lân, thân thể Xuyên Sơn Giáp…
Thời điểm Ninh Tiểu Xuyên còn đang suy tư, đầu Kỳ Lân Xuyên Sơn Giáp kia đột nhiên chui vào trong lòng đất, biến mất không thấy đâu nữa.
Thình thịch!
Sau lưng Song Đầu Thạch Thú, Kỳ Lân Xuyên Sơn Giáp lại chui lên mặt đất, mạnh mẽ đem Song Đầu Thạch Thú đập bay ra ngoài, đụng vào trên vách đá, thân thể do tảng đá tạo thành cũng bị đụng cho vỡ tan thành từng mảnh vụn.
– Grào…
Song Đầu Thạch Thú hét lớn một tiếng, lửa giận ngút trời, trong miệng bên phải phun ra một luồng hỏa diễm cực nóng.
Kỳ Lân Xuyên Sơn Giáp lại trốn vào trong lòng đất, biến mất. Một lần nữa xuất hiện sau lưng Song Đầu Thạch Thú, lại đem Song Đầu Thạch Thú đánh bay ra ngoài, thiếu chút nữa đánh cho Song Đầu Thạch Thú tan nát.
Thế nhưng Song Đầu Thạch Thú có thân bất tử, những hòn đá rơi trên mặt đất lại hội tụ lên trên người, đem toàn thân bành trướng thêm một vòng lớn, lần thứ hai cùng Kỳ Lân Xuyên Sơn Giáp chiến đấu.
Nhìn thấy Kỳ Lân Xuyên Sơn Giáp ở trong đất đá tới lui tự nhiên, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên chợt nghĩ đến một loại Huyền thú cổ xưa.
– Chẳng lẽ là hậu duệ Hoàng tộc Cổ thú Địa Hoang, Thái Tuế?
Thái Tuế là một loại Huyền thú thập phần cổ xưa, sinh hoạt ở thế giới trong lòng đất, chính là chúa tể thế giới trong lòng đất.
Câu nói: Động thổ trên đầu Thái Tuế, chính là muốn nói, Thái Tuế chính là chủ nhân của đại địa, lúc người nào đang đào đất, không cẩn thận đào phải Thái Tuế trong lòng đất, như vậy sẽ gặp phải xui xẻo!
Thường nhân nghĩ thế giới trong lòng đất chính là một mảnh tĩnh mịch, không có bất kỳ sinh mệnh nào, kỳ thật cũng không phải như vậy.
Trong lòng đất cũng là một cái thế giới thiên kỳ bách quái, ẩn chứa rất nhiều sinh vật cổ xưa mà cường đại. Thái Tuế cũng vẫn luôn sinh hoạt trong thế giới kia, rất ít khi chạy lên trên mặt đất.
Kỳ thật, ngày hôm nay Ninh Tiểu Xuyên cũng không có khả năng gặp phải Thái Tuế Thú trên mặt đất, chủ yếu là bởi vì Tiểu Long hồng sắc thật sự quá tiện tay, không ngờ mạnh mẽ kéo một đầu Thái Tuế ấu thú từ trong lòng đất lên trên mặt đất.
Vốn dĩ người khác đang ngủ ngon giấc, lại bị nó mạnh mẽ đào lên, trong lòng tự nhiên vô cùng không cao hứng rồi.
Đầu Thái Tuế ấu thú kia vốn dĩ muốn tiến vào trong lòng đất đào tẩu, nhưng lại bị Tiểu Long hồng sắc nắm lấy đuôi, từ trong lòng đất kéo luôn ra ngoài.
Cho nên lúc này mới triệt để chọc giận Thái Tuế ấu thú, chủ động khởi xướng công kích về phía Ninh Tiểu Xuyên. Mà Tiểu Long hồng sắc thân là đầu sỏ gây ra mọi chuyện, lại núp ở đằng xa, trốn sau một khối đá lớn.