Trong rừng rậm, mấy trăm đầu Huyền thú tụ tập ở nơi này. Huyền thú Nhất phẩm, Huyền thú Nhị phẩm, Huyền thú Tam phẩm, thậm chí còn có mấy đầu Huyền thú Tứ phẩm nữa.
Huyền thú trong vòng phương viên khoảng chừng mười dặm xung quanh, đều hội tụ ở chỗ này.
Chúng nó đã bị tiếng sáo khống chế, thú huyết trong cơ thể sôi trào, mất sạch lý trí, điên cuồng công kích Kim Tước Hi, Tạ Mộng Dao, Nhạc Minh Tùng. Móng vuốt, hàm răng, thần thông của bọn chúng đều là vũ khí công kích của bọn chúng.
Cho dù tu vi Võ Đạo của ngươi cao tới đâu, dưới sự công kích dày đặc như thế này, cũng đều khó có thể toàn thân trở ra.
Ầm ầm!
Một đạo thanh âm lôi đình từ trong miệng Ninh Tiểu Xuyên phát ra, phun ra một ngụm khí lãng, đem hơn mười đầu Huyền thú phẩm cấp thấp đánh bay, văng ngược lung tung vào trong rừng rậm.
Ninh Tiểu Xuyên rốt cuộc cũng giết vào trong đám Huyền thú, cùng ba người Kim Tước Hi, Tạ Mộng Dao, Nhạc Minh Tùng hội hợp với nhau. Ba người bọn họ đều đã kiệt sức, trên người có rất nhiều vết thương. Nếu như Ninh Tiểu Xuyên lại trễ thêm một khắc đồng hồ nữa, bọn họ nhất định sẽ bị bao phủ trong hải dương Huyền thú.
– Vạn Kiếm Hóa Vũ!
Lực lượng thiểm điện và lôi đình từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bộc phát ra, dẫn động hơi nước trong không khí, hình thành nên một mảnh mây đen.
Rào rào!
Chỉ trong khoảnh khắc, một trận mưa lớn liền rơi xuống.
Đây là bởi vì bị Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên ảnh hưởng, dẫn động hiện tượng thiên văn biến hóa trong phạm vi nhỏ.
Một trăm thanh kiếm ảnh nhanh chóng ngưng tụ ra, mang theo một luồng kiếm ý sắc bén, đem cây cối chung quanh đều cắt nát thành bột mịn.
– Lạc kiếm!
Một trăm thanh kiếm ảnh hạ xuống, hóa thành một tòa kiếm trận, đem bốn người Ninh Tiểu Xuyên thủ hộ ở trung tâm.
Một đầu Hắc Sắc Ngô Công chiều dài tám thước bò qua, trên người tản mát ra quang mang kim chúc sáng bóng, hai hàng chân rết tựa như một loạt chuôi đao nhọn, đem đất đá trên mặt đất đâm ra từng đạo từng đạo đốm lửa.
Đầu nó đụng mạnh lên trên kiếm trận, một luồng kiếm khí mênh mông cuộn trào mãnh liệt dũng mãnh tràn ra, đem thân mình của nó chặt đứt thành hai đoạn, trong cơ thể chảy ra tương dịch lục sắc.
Dưới sự thủ hộ của kiếm trận, trong miệng những Huyền thú đó đều phát ra thanh âm kêu r3n, đều bị kiếm khí chém bị thương, huyết dịch tuôn chảy khắp mặt đất.
– Làm sao bây giờ? Số lượng Huyền thú nhiều lắm, kiếm trận có thể thủ được nhất thời, một lúc sau nhất định sẽ bị công phá!
Trong cơ thể Kim Tước Hi vẫn còn cắm một thanh chiến kiếm, trên thân kiếm mang theo lực lượng hỏa diễm, đem thân thể nàng xuyên thủng, khiến cho tình trạng thân thể của nàng trở nên càng ngày càng kém đi.
Nếu không phải Ninh Tiểu Xuyên đúng lúc chạy tới, chỉ sợ hiện tại bọn họ đều đã trở thành bữa ăn trong bụng Huyền thú. Cho nên, tuy rằng bọn họ đều là học viên Khóa thứ hai, nhưng lại đều đưa mắt nhìn chăm chú trên người Ninh Tiểu Xuyên, đem hy vọng ký thác lên trên người của hắn.
– Các ngươi cứ dưỡng thương trong kiếm trận, đám Huyền thú này cứ giao cho ta!
Ninh Tiểu Xuyên lấy từ trong lồ ng ngực ra một bình hàn ngọc, từ bên trong đổ ra ba giọt Đoạn Tục Huyền Dược Dịch, phân biệt đánh vào trong cơ thể ba người bọn họ. Huyền dược dịch hóa thành một tầng huỳnh quang bạch sắc, bao vây lấy thân thể của bọn họ.
Dưới sự trợ giúp bởi Huyền Khí Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên, dược lực của ba giọt Đoạn Tục Huyền Dược Dịch rất nhanh thẩm thấu vào trong huyết dịch của bọn họ, tạm thời ổn định lại thương thế bên trong cơ thể bọn họ.
Ninh Tiểu Xuyên hiện tại chính là Dưỡng Tâm Sư Trung cấp, xem như là đại nhân vật trong Dưỡng Tâm Sư, tự nhiên không thể để cho bằng hữu của mình thụ thương chết trước mặt mình được. Như vậy đối với Dưỡng Tâm Sư Trung cấp mà nói, chính là một loại sỉ nhục!
– Có một bằng hữu là Dưỡng Tâm Sư cường đại thật là tốt a! Cũng tương đương với có thêm một cái mạng!
Nhạc Minh Tùng cười hắc hắc, thế nhưng, trong bụng lại truyền tới một trận đau đớn kịch liệt, đau đến mức bắp thịt trên mặt hắn co giật không ngừng, vội vã ngậm miệng lại, bắt đầu vận chuyển Huyền Khí luyện hóa dược lực của Huyền dược.
Ninh Tiểu Xuyên mang theo Huyền Khí Kiếm, hướng về phía bên ngoài kiếm trận lướt đi.
– Cẩn thận kẻ thổi sáo!
Tạ Mộng Dao cao giọng nhắc nhở.
Trong bóng tối chợt vang lên tiếng sáo du dương, khiến cho lá xanh trên ngọn cây rụng xuống, khiến cho tảng đá vỡ vụn, mang theo một cỗ sát khí kinh khủng đánh ập tới.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên hướng về phương hướng tiếng sáo truyền tới nhìn thoáng qua. Hắn nhìn thấy trên dãy núi xa xa đang đứng một bóng người, tay cầm ống sáo, giống như là một đầu u linh trong bóng đêm.
Ninh Tiểu Xuyên không có thời gian đi hỏi bọn hắn xem kẻ thổi sáo là ai, cũng không có hỏi bọn hắn rốt cuộc đã gặp phải địch nhân đáng sợ gì. Bây giờ việc cấp bách nhất là đẩy lui đàn Huyền thú, trước tiên chạy khỏi nơi này.
Ninh Tiểu Xuyên đi ra khỏi kiếm trận, liền có năm con Huyền thú Nhị phẩm hướng về phía hắn nhào tới, hai đầu Bạch Mao Bạch Viên, một đầu Thủy Xà, hai đầu Hỏa Sư.
Chúng nó đã sớm mất lý trí, bị tiếng sáo khống chế, biến thành lợi khí giết người.
Xẹt xẹt…
Bàn tay Ninh Tiểu Xuyên vươn ra, từ đầu ngón tay bay ra năm đạo thiểm điện, quang mang thập phần chói mắt, tựa như năm chuôi thiên đao, đem năm đầu Huyền thú kia giế t chết, thân thể bị chém thành hai nửa.
Một đầu Huyền thú Tam phẩm Cổ Nan Hùng, toàn thân mọc đầy kim mao, móng vuốt hướng về phía lưng Ninh Tiểu Xuyên chụp tới, b ắn ra năm đạo quang mang kim sắc.
Ninh Tiểu Xuyên vỗ ra một chưởng, đánh vào lòng bàn tay Cổ Nan Hùng, Ma kiếm trong cơ thể vận chuyển, bộc phát ra một luồng lực lượng thôn phệ cường đại, thôn phệ sạch sẽ Huyền Khí và huyết khí trong cơ thể Cổ Nan Hùng, chuyển hóa thành lực lượng bản thân.
– Ninh Tiểu Xuyên một người có thể đối phó được nhiều Huyền thú như vậy sao?
Trong mắt Kim Tước Hi mang theo một cỗ thần sắc sầu lo. Dù sao số lượng Huyền thú thật sự quá nhiều, ngay cả học viên Khóa thứ hai bọn họ đều bị đánh thành trọng thương, Ninh Tiểu Xuyên một người có thể giết sạch mấy trăm đầu Huyền thú hay sao?
Tạ Mộng Dao lại thập phần có lòng tin đối với Ninh Tiểu Xuyên, nói:
– Các ngươi đừng quên, trong Thiên Đế Thành, hơn 40 học viên Khóa thứ hai của Vân Trung Minh vây công hắn, lại đều bị một mình hắn giế t chết sạch sẽ!
– Cái này không chỉ nói rõ, tu vi Ninh Tiểu Xuyên cường đại, lại càng nói rõ, ưu thế số lượng ở trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, căn bản không có bất cứ tác dụng gì! Đừng nói là mấy trăm đầu Huyền thú phẩm cấp thấp, cho dù là Thú Triều hơn một ngàn con Huyền thú bao vây hắn, sợ rằng hắn cũng có thể bằng vào lực lượng một người, thoát khỏi vòng vây!
Nhạc Minh Tùng nói:
– Đúng vậy! Người này chính là một tên yêu nghiệt! Có Bắc Minh Thần Công, căn bản không sợ khí lực hao hết, e rằng có thể xem như là mười vạn đại quân, hắn đều có thể chống đỡ được!
Những Võ giả khác, tu vi có thể mạnh mẽ hơn Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng Huyền Khí trong cơ thể luôn luôn có thời điểm tiêu hao hết, huyết khí cũng có lúc theo không kịp.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên lại bất đồng. Trong cơ thể hắn có Ma kiếm, có thể vừa đại chiến, vừa hấp thu huyết khí của người khác để bổ sung cho chính mình, có thể cuồn cuộn không ngừng sản sinh ra lực lượng.
Chính theo như lời Nhạc Minh Tùng nói, hắn chính là một tên yêu nghiệt.
Ninh Tiểu Xuyên thi triển ra Thất Thải Na Di, tốc độ tựa như quỷ mị, không ngừng thay đổi phương vị, liên tiếp đem đầu của mười hai đầu Huyền thú chém xuống, tựa như mấy quả bóng rơi trên mặt đất.
Bịch bịch…
Những Huyền thú vô cùng đáng sợ đối với người khác, thế nhưng ở trước mặt Ninh Tiểu Xuyên tựa như biến thành một đám dê con bị tàn sát.
Chiến kiếm trong tay hắn quét ngang tứ phương, những nơi đi qua, trên mặt đất lưu lại một mảnh thi thể Huyền thú.
Có Huyền thú bị chém giết, có Huyền thú bị thiểm điện đánh chết, có Huyền thú bị hắn thôn phệ chuyển hóa thành lực lượng bản thân.
Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng tăng trưởng, rất nhanh đã tu luyện tới Thần Thể tầng thứ sáu đỉnh phong.
Huyết khí trong cơ thể tựa như đại dương mênh mông, mỗi một đầu huyết mạch đều lưu động Huyền Khí cuồn cuộn.
Huyền thú vẫn như trước còn có rất nhiều, trong đó còn có ba đầu Huyền thú Tứ phẩm, chậm rãi hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên tiến tới gần, nhãn thần cực kỳ hung lệ.
Ba đầu Huyền thú Tứ phẩm này đều là bá chủ trong Huyền thú, chiến lực tương đối đáng sợ, không phải đám Huyền thú phẩm cấp thấp này có thể so sánh được, tạo thành uy hiếp không nhỏ cho Ninh Tiểu Xuyên.
Bởi vì tiếng sáo trong bóng tối có thể khống chế Huyền thú, cho nên Ninh Tiểu Xuyên không thể đem Song Đầu Thạch Thú và Thái Tuế ấu thú phóng xuất ra chiến đấu, vạn nhất chúng nó cũng bị tiếng sáo khống chế, vậy sẽ càng phiền toái hơn.
Ninh Tiểu Xuyên đánh một chưởng lên trên bụng một đầu Huyền thú Tứ phẩm, đem huyết khí trong cơ thể đầu Huyền thú Tứ phẩm hấp thu, trong cơ thể hắn bộc phát ra một tiếng vang thật lớn.
Ầm!
Huyền Khí trong thiên địa, tựa như sông lớn vậy, chảy vào trong thân thể Ninh Tiểu Xuyên.
Tu vi Ninh Tiểu Xuyên đã đạt tới Thần Thể Lục trọng đỉnh phong!
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên đản sinh ra Thần nguyên thứ bảy, tu vi một lần nữa đề thăng thêm một đoạn, lực lượng trở nên càng cường đại hơn.
Bùm bùm!
Ninh Tiểu Xuyên đem Huyền Khí Võ Đạo toàn thân đều vận chuyển lên, Võ Đạo Tâm Cung hóa thành một khỏa thiểm điện lôi cầu, tản mát ra 126 đạo quang mang thiểm điện, lấy thân thể hắn làm trung tâm, bành trướng ra ngoài.
Phương viên mấy trăm thước toàn bộ tùng lâm đều trở thành phạm vi công kích của Ninh Tiểu Xuyên.
Nếu như đứng ở đằng xa, liền có thể nhìn thấy trong một mảnh rừng cây kia tất cả đều là thiểm điện đang không ngừng xuyên toa, đem toàn bộ bầu trời đêm chiếu rọi sáng rực như ban ngày.
Một gốc đại thụ bị thiểm điện bổ cho vỡ vụn, cây cỏ trên mặt đất biến thành tro bụi, bùn đất cũng trở nên cháy đen.
Ùng ùng!
Đây là một kích cường đại nhất mà Ninh Tiểu Xuyên từng phát ra, đem hơn bốn mươi đầu Huyền thú toàn bộ đều gi ết chết, còn có hơn một trăm đầu Huyền thú khác bị thương nặng, bị thiểm điện bổ cho cháy đen.
Đến khi hết thảy thiểm điện đều biến mất, toàn bộ tùng lâm đều bị san bằng, trong vòng phương viên trăm thước, cây cối đều bị nghiền nát, khắp nơi trên mặt đất đều là thi thể và huyết dịch Huyền thú.
Đây là một màn tương đối kinh khủng, dọa cho ba người trong kiếm trận đều khiếp sợ tại đương trường.
Nhạc Minh Tùng mạnh mẽ nuốt một ngụm nước miếng, tròng mắt gần như từ trong hốc mắt lọt luôn ra ngoài:
– Không hổ là thiên tài Bốn trăm năm khó gặp! Lực phá hoại này quả thật quá mức kinh người, Võ giả cùng cảnh giới căn bản không có khả năng có chiến lực mạnh mẽ như vậy!
Tiếng sáo trong bóng tối đột nhiên dừng lại.
Kẻ thổi sáo đứng trên dãy núi cũng không ngờ tới lại đột nhiên nhảy ra một Võ giả trẻ tuổi cường đại như vậy, trong miệng phát ra một tiếng hừ lạnh:
– Thế hệ trẻ Thiên Đế Học Cung lại xuất hiện một tuyệt đỉnh thiên tài! Tốt! Thật sự rất tốt! Ngày hôm nay ta sẽ đích thân lấy tính mạng của ngươi, tế điện linh hồn tiên hiền tộc ta!
Thân thể kẻ thổi sáo đột nhiên bắn lên, rơi xuống trên lưng một con hắc ưng, hướng về phía trong rừng bay thẳng tới.
– Rốt cuộc là chuyện gì?
Lẽ nào kẻ thổi sáo này cũng không phải học viên của Thiên Đế Học Cung? Vậy hắn là ai?
– Hắn là thổ dân trong Đế Hư! Tu vi đạt tới cấp bậc Đại Vu, chiến lực có thể so với Võ giả Thần Thể tầng thứ tám đỉnh phong!
Kim Tước Hi vội vàng nhắc nhở.
Thương thế của nàng đã tạm thời áp chế xuống, lập tức cầm lấy chiến kiếm, đứng ở bên trái Ninh Tiểu Xuyên, biểu tình trên mặt ngưng trọng, giống như gặp phải đại địch vậy.
Nhạc Minh Tùng và Tạ Mộng Dao cũng đã tạm thời trị được thương thế, đồng thời chạy tới.
Đại ưng hắc sắc xoay quanh trên đỉnh đầu của bốn người Ninh Tiểu Xuyên, trong miệng phát ra thanh âm ưng kêu bén nhọn.
Kẻ thổi sáo đứng trên lưng hắc ưng, là một gã nam tử chừng hai mươi tuổi, thân mặc trường bào màu đen, một tay nắm lấy cây sáo, một tay chắp ở sau lưng, từ trên cao nhìn xuống, nhìn chằm chằm bốn người Ninh Tiểu Xuyên, lạnh lùng nói:
– Đám người xâm lăng ngoại lai các ngươi, thật không ngờ cũng có ngày hôm nay! Ta phải chặt đầu của bọn ngươi, treo ngoài cửa Thiên Đế Thành!
Đối với cư dân bản thổ sinh trưởng trong Đế Hư mà nói, tất cả học viên Thiên Đế Học Cung đều là người xâm lăng, chính là chủng tộc tàn nhẫn dã man, là kẻ xâm lược gia viên của bọn họ, là cừu địch đời đời của bọn họ.