Trên mặt Huyền Thú Giám toát ra một màn ánh sáng, lóe lên hai cái, sau đó màn ánh sáng liền mờ nhạt xuống, bị Huyền Thú Giám hoàn toàn hấp thu.
Cỗ nữ thi bị Ma kiếm chém chết kia hóa thành một luồng bạch quang, bay luôn vào trong Huyền Thú Giám.
– Ồ? Lẽ nào Huyền Thú Giám không chỉ có thể thu phục Huyền thú, còn có thể thu phục thi sát?
Ninh Tiểu Xuyên liền vội vàng đem tâm thần chìm vào trong Huyền Thú Giám. Lúc này nữ thi đã huyền phù tại phiến không gian thứ ba.
Toàn bộ không gian đều bị quang mang bạch sắc bao phủ, tại vị trí trung tâm lơ lửng một tấm bia đá, bên trên có khắc: Đệ tam Huyền Thú Cung!
Thân thể nữ thi bị Ma kiếm chém thành hai khúc, dưới sự bao phủ của bạch quang, lại chậm rãi ngưng tụ, hợp làm một thể. Cuối cùng vết thương hoàn toàn khép lại, trên người ngay cả một đạo dấu vết cũng đều không để lại.
Quần áo trên người nàng đã hoàn toàn nát bấy, lộ ra một cỗ thân thể tuyết trắng mềm mại hoàn mỹ không tỳ vết. Mái tóc dài đen nhánh, lông mi dài cong vút, phần cổ trắng dài, bả vai khêu gợi, cặp bồng đảo đ ẫy đà, thắt lưng ngọc mềm mại gọn gàng, cặp chân ngọc thẳng tắp, quả thật chính là thân thể xảo đoạt thiên công, Thần nữ hạ phàm!
Chỉ là mới vừa rồi nàng bị Ma kiếm chém một nhát, đã bị thương nặng, mặc dù có lực lượng Huyền Thú Giám đang giúp nàng an dưỡng thương thế, nhưng vẫn như cũ chưa có khỏi hẳn, bị vây trong trạng thái ngủ say.
Ninh Tiểu Xuyên triệu hoán nàng từ trong Huyền Thú Giám ra, ánh mắt nhìn chăm chú vào thanh đoản đao cắm tại vị trí trái tim của nàng. Thanh đoản đao này đâm xuyên thân thể nàng, đâm rách trái tim, là binh khí khiến cho nàng tử vong.
Thanh đoản đao này đại khái chỉ dài chừng nửa thước, làm bằng đồng xanh, trên thân đao đã sinh ra nhiều vết rỉ sét, thế nhưng trên lưỡi đao vẫn lưu lại đao khí, tản mát ra một luồng khí tức khiến cho lòng người lạnh lẽo.
Ninh Tiểu Xuyên vươn một ngón tay ra, thận trọng đụng vào thân đao một cái.
Soạt!
Một luồng lực lượng khổng lồ từ trên lưỡi đao truyền tới, đánh lên ngón tay Ninh Tiểu Xuyên, chấn cho xương cốt khắp toàn thân hắn tê dại, nửa người đều không nhúc nhích nổi.
Trên đầu ngón tay chảy ra tiên huyết, đầu ngón tay đã bị luồng đao khí kia đâm rách.
Ninh Tiểu Xuyên vội vàng lui về phía sau ba bước, vận chuyển Huyền Khí toàn thân. Mất thời gian đến một khắc đồng hồ, mới khôi phục lại thân thể. Trong lòng vẫn chưa hết sợ hãi, một lần nữa nhìn chăm chú lên thanh đoản đao kia.
Thanh đoản đao kia vẫn còn đang chấn động mãnh liệt, từ trong thân đao truyền ra ma âm, đang dụ hoặc Ninh Tiểu Xuyên rút nó ra khỏi cơ thể nữ thi.
Cỗ ma âm kia cuồn cuộn không dứt, khiến cho trong đầu Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện rất nhiều hình ảnh kỳ quái, không ngờ khiến hắn không kềm hãm được hướng về phía nữ thi đi tới, bàn tay hướng về phía chuôi thanh đoản đao kia cầm tới.
– Không được! Không được!
Ninh Tiểu Xuyên cắn răng thật chặt, nỗ lực khống chế thân thể chính mình, muốn thu hồi cánh tay lại.
Nếu như hắn rút thanh đoản đao này ra khỏi cơ thể nữ thi, rất có thể sẽ phát sinh ra tai nạn không thể nói trước được. Đây là một loại trực giác sinh ra trong lòng Ninh Tiểu Xuyên.
Thanh đoản đao này bản thân có ma tính, khẳng định không phải tầm thường!
Thậm chí, Ninh Tiểu Xuyên còn hoài nghi cỗ nữ thi này chính là bị đoản đao tự động giế t chết. Nói cách khác, cũng không có người nào điều khiển đoản đao, mà thanh đoản đao tự sinh ra linh trí, chủ động cướp đoạt tính mạng của nữ thi!
Thế nhưng thanh đoản đao này lại không ngờ rằng tu vi của nữ thi quá cao cường, tại thời điểm nó đâm thủng trái tim nữ thi, lại bị nữ thi trấn áp ngược lại. Vì vậy, nó liền không thể thoát ra khỏi cơ thể nữ thi nữa, đã bị lực lượng của nữ thi cấm cố.
Chính xác mà nói, quan hệ giữa đoản đao và nữ thi chính là quan hệ trấn áp lẫn nhau.
Cũng chính vì vậy, đại bộ phận lực lượng của nữ thi đã bị thanh đoản đao trấn áp, cho nên nàng mới không phát huy ra bao nhiêu lực lượng, dễ dàng bị Ninh Tiểu Xuyên chém chết. Bằng không, lấy tu vi của nàng, nói không chừng chỉ bằng một ngón tay là đủ đè chết Ninh Tiểu Xuyên rồi!
Đương nhiên, hiện tại nàng tất nhiên đã không còn cơ hội đó. Nàng đã bị Huyền Thú Giám thu phục, trở thành thi nô của Ninh Tiểu Xuyên rồi.
Tuy rằng Ninh Tiểu Xuyên không dám đụng vào thanh đoản đao, nhưng lại có thể đụng vào thân thể nữ thi. Hắn đem bàn tay nhẹ nhàng đặt tại vị trí trước ngực nữ thi, điều động tâm thần cảm ứng quan sát tình huống trong cơ thể nữ thi.
Ầm…
Bàn tay Ninh Tiểu Xuyên vừa mới đè lên trên ngực nữ thi, trong cơ thể nữ thi liền bộc phát ra một luồng lực lượng bài sơn đảo hải, đánh bay Ninh Tiểu Xuyên ra ngoài.
Thế nhưng, ngay trong nháy mắt ngắn ngủi vừa rồi kia, Ninh Tiểu Xuyên đã kịp nhìn thấy Võ Đạo Tâm Cung trong thi thể nữ thi cũng chưa hoàn toàn bị nghiền nát, mà cùng thanh đoản đao kết nối cùng một chỗ, giữa hai bên tựa hồ vẫn còn đang tranh đấu.
Võ Đạo Tâm Cung của nữ thi có hình dạng giống một tòa Tiên tháp chín tầng, tản mát ra tiên âm mờ mịt. Mà thanh đoản đao kia chính là đâm sát vào biên giới Tiên tháp chín tầng, sau đó bị Tiên tháp chín tầng trấn áp tại dưới chân tháp.
– Đừng nói là nàng vẫn chưa thực sự chết a? Dường như vẫn còn đang tranh đấu với đoản đao, tranh đấu suốt hơn hai trăm năm! Ngay cả y phục trên người cũng đã mục nát, thế nhưng huyết nhục lại không hề hư thối!
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ điều này quả thật quá không thể tin nổi. Nếu không phải tự mình tao ngộ, nhất định sẽ cho rằng đây là chuyện liêu trai quái dị.
Một tràng tranh đấu kéo dài hơn hai trăm năm, vẫn chưa hề dừng lại.
Sinh mệnh lực của nữ thi quá cường đại, mà đoản đao cũng mạnh mẽ đến dọa người, tựa hồ chỉ là một thanh đao, nhưng lại có thể cùng nàng tranh đấu suốt hai trăm năm.
Nếu như thanh đoản đao đánh bại nữ thi, như vậy nữ thi sẽ thật sự hoàn toàn chết đi, biến thành thi thể, tương lai sẽ hư thối, biến thành tro tàn.
Nếu như nữ thi đánh bại đoản đao, nàng sẽ có thể dục hỏa trùng sinh, khôi phục lại linh trí, thu được tân sinh, phát sinh một lần thoát biến hoàn mỹ, tu vi có thể càng cường đại hơn so với hai trăm năm trước, trở thành chí cường độc nhất vô nhị.
– Vừa rồi đoản đao phát ra ma âm, dụ dỗ ta rút nó ra khỏi cơ thể nữ thi, điều này nói rõ nó đã sản sinh ý muốn bỏ trốn, rất có khả năng nó sắp sửa bị nữ thi đánh bại!
Ninh Tiểu Xuyên một lần nữa thu hồi nữ thi vào trong Huyền Thú Giám, để cho nàng tiếp tục uẩn dưỡng trong quang hoa bạch sắc, tiếp tục khôi phục thương thế.
Sau khi nữ thi bị Huyền Thú Giám thu phục, mười gã U Minh Kỵ sĩ kia liền không tiếp tục ra tay với Ninh Tiểu Xuyên nữa. Bọn chúng cũng không có thân thể chân thật, chỉ có một cái áo giáp. Một đoàn quỷ hỏa huyền phù ở bên trong chống đỡ bộ áo giáp.
Vụt vụt vụt…
Đột nhiên, mười gã U Minh Kỵ sĩ này cũng hóa thành một đạo quang mang, bay vào Huyền Thú Giám, biến thành mười đoàn quang mang tối đen, quay tròn chung quanh thân thể nữ thi, vẫn như cũ tiến hành thủ hộ nàng.
– Những U Minh Kỵ sĩ này rốt cuộc là hình thái tồn tại gì? Có thể Nhạc Minh Tùng sẽ biết rõ một chút!
Ninh Tiểu Xuyên liền đem Nhạc Minh Tùng đang hôn mê trên lưng Song Đầu Thạch Thú lay tỉnh lại.
– Khụ khụ… Học tỷ… không nên… không nên… Không nên a… A? Học tỷ đâu rồi?
Nhạc Minh Tùng đứng dậy, cảm giác toàn thân đau đớn, ánh mắt đảo khắp nơi, tìm kiếm nữ thi và mười gã U Minh Kỵ sĩ kia.
– Chúng ta đã trốn thoát rồi!
Ninh Tiểu Xuyên cũng không nói cho Nhạc Minh Tùng biết, nữ thi đã bị hắn thu vào Huyền Thú Giám. Chuyện này thật sự có chút quỷ dị, ngay cả hắn hiện tại cũng chưa thể nghĩ thông suốt rốt cuộc là nguyên nhân gì.
Theo lý thuyết, chỉ có Huyền thú mới có thể bị bắt vào trong Huyền Thú Giám. Nữ thi kia tuy rằng không thể xem như là người, thế nhưng dù sao cũng không phải là Huyền thú, như thế nào cũng bị thu vào trong Huyền Thú Giám?
– Trốn ra rồi à? Trốn được là tốt rồi!
Nhạc Minh Tùng thở dài một hơi.
Ninh Tiểu Xuyên ngồi lên trên lưng Song Đầu Thạch Thú, tiếp tục hướng sâu bên trong thi động xuất phát, thuận miệng đem nghi hoặc trong lòng hỏi Nhạc Minh Tùng.
Nhạc Minh Tùng ngồi sát sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, vừa vận công chữa thương, nói:
– Trong các loại âm sát, U Minh Kỵ sĩ là đại biểu cho Thủ hộ! Thật ra, bất luận là U Minh Kỵ sĩ hay là Huyết Sát Tướng, hoặc là âm binh, thi sát… đều là do ý chí trong cơ thể người chết tụ tập mà thành, cũng chính là linh hồn mà chúng ta thường nói!
– Ý chí bất đồng, tụ tập thành âm sát cũng sẽ không giống nhau! U Minh Kỵ sĩ đại biểu cho Thủ hộ! Huyết Sát Tướng đại biểu cho Phệ huyết! Âm binh đại biểu cho Công kích! Thi sát đại biểu cho Bất diệt! Thật ra chúng nó đều là âm linh từ trong cơ thể người chết đản sinh ra!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu. Xem ra mười gã U Minh Kỵ sĩ kia đều là đản sinh ra từ trong cơ thể nữ thi, đại biểu cho ý chí thủ hộ đối với nữ thi.
Nữ thi ở địa phương nào, chúng nó liền ở địa phương đó.
Nhạc Minh Tùng đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói:
– Bắc Minh Thần Công của ngươi lợi hại như vậy, có phải nên truyền cho ta một chiêu nửa thức hay không?
Ninh Tiểu Xuyên mỉm cười lắc đầu, nói:
– Không thể truyền được!
– Hay là ta bái ngươi làm thầy, sau đó ngươi chính là sư phụ của ta. Dù chỉ truyền cho ta tầng thứ nhất thôi cũng tốt a!
Nhạc Minh Tùng nghĩ Bắc Minh Thần Công này quả thật quá lợi hại, có thể nói là Thiên hạ đệ nhất kỳ công.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Quả thật không có biện pháp truyền thụ a!
Nhạc Minh Tùng vẫn như cũ không chịu buông tha, thầm nghĩ còn nhiều thời gian như vậy, nhất định phải học được một chiêu nửa thức từ trên người Ninh Tiểu Xuyên.
o0o
Thi động thập phần sâu thẳm, dọc đường đặt rất nhiều cỗ quan tài. Càng đi sâu vào bên trong, không gian càng khổng lồ, quả thật giống như đi vào một tòa thi địa Viễn Cổ.
Cùng lúc đó, bên ngoài Thiên Đế Mộ Lâm chợt xuất hiện một lượng lớn cường giả Võ Đạo, đều mặc trên người học bào của Thiên Đế Học Cung.
Đội trưởng Chấp Pháp Đội Thiên Đế Thành Hàn Phú, Minh chủ và Hội trưởng Tam Minh Ngũ Hội cũng đều tới đây hơn phân nửa. Trong đó kể cả Minh chủ Vân Trung Minh và Hội trưởng Thiên Lý Hội! Bọn họ suất lĩnh một lượng lớn học viên Học cung, xuất hiện tại biên giới Thiên Đế Mộ Lâm.
– Không ngờ gường giả bản thổ lại tụ tập số lượng lớn tại Thiên Đế Mộ Lâm, nơi đây khẳng định sắp xảy ra đại biến cố kinh thiên! Phó Viện chủ nói, xuất hiện thiên tượng Bách Quỷ Dạ Hành, nói không chừng là dấu hiệu mộ của Thiên Đế sắp sửa mở ra!
Hàn Phú dẫn theo ba mươi sáu cường giả Chấp Pháp Đội, dẫn đầu bước vào Thiên Đế Mộ Lâm.
– Ha ha ha… đám người bản thổ lại dám xông vào Quỷ Mộng Hoang Lâm. Lần này nhất định phải khiến bọn chúng có đến mà không có về! Khiến cho nơi đây trở thành chỗ chôn thân của bọn chúng!
Minh chủ Vân Trung Minh đứng trên một chiếc chiến xa, do ba đầu Huyền thú Ngũ phẩm kéo, khiến cho chiến xa phi hành cách mặt đất một khoảng, lơ lửng trên đỉnh đầu mọi người.
Minh chủ Vân Trung Minh là Đại đệ tử của Vân Trung Hầu, tên là Tiêu Thành, năm nay đã ba mươi bốn tuổi, trên mép mọc hai chòm râu, được tỉa tót cực kỳ chỉnh tề, trên người mang theo một luồng khí thế không giận tự uy.
Vân Trung Minh cũng có đại lượng cường giả đi tới Thiên Đế Mộ Lâm, hướng về phía trung tâm mộ lâm xuất phát.
Bọn họ đều nhận mệnh lệnh Học cung đi tới nơi này tiêu diệt cường giả bản thổ, điều tra rõ trong Thiên Đế Mộ Lâm rốt cuộc là xảy ra biến cố gì.
– Vạn nhất đám người bản thổ có nhân vật cấp bậc Vu Vương cũng vào Thiên Đế Mộ Lâm thì sao đây?
Có người biểu thị lo lắng.
Phải biết rằng nhân vật có thể được đám người bản thổ phong làm Vu Vương, đều có tu vi Võ Tôn, căn bản không phải đám học viên bọn họ có thể chống lại.
– Có cái gì đáng sợ? Có Thần Long Chiến Sĩ Doanh và Long Tượng Thần Võ Doanh trấn thủ tại biên cảnh, nhân vật cấp bậc Vu Vương khó có khả năng tới được Quỷ Mộng Hoang Lâm!
Hàn Phú lạnh lùng nói.
Đám học viên Thiên Đế Học Cung rất nhanh đã tiến nhập Thiên Đế Mộ Lâm.