– Một trăm ngày chuyển hết toàn bộ Huyền Khí trong cơ thể thành nhân uân Huyền Khí, lâu hơn ta dự đoán một chút nhưng cũng coi như đạt mục tiêu.
Nữ tử thần bí tay ôm một con hổ đen nhỏ, chỉ to bằng con mèo, trên trán có chữ “Vương”.
Nhìn nó dường như rất vô hại, rất ôn thuận đáng yêu. Nhưng Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm nhận được huyết khí mạnh mẽ từ nó, chắc chắn là một con Huyền thú cường đại.
Ninh Tiểu Xuyên không nhìn con hổ đó nữa, nói:
– Vậy tiếp theo ta có thể đột phá Thần Thể tầng thứ tám chưa?
– Còn lâu mới được.
Nữ tử thần bí nói.
– Đợi khi ngươi có thể dựa vào sức mạnh nhục thể bò lên từ đáy đầm này thì hãy đến tìm ta.
– Hồ nước này sâu bao nhiêu?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Nữ tử thần bí vung tay áo, Ninh Tiểu Xuyên liền cảm thấy một luồng gió mạnh đập lên người, cơ thể bay lên như hạt cát, tùm một tiếng rơi xuống nước hồ lạnh thấu xương.
Huyền Khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên đã bị phong bế, cấm cố trong Võ Đạo Tâm Cung, thân thể nhanh chóng rơi xuống đáy đầm, cũng không biết chìm bao lâu, cuối cùng cũng chạm đáy.
Uỳnh!
Một luồng áp lực nặng nề đè lên người Ninh Tiểu Xuyên khiến hắn như muốn nổ tung. Xương cốt phát ra tiếng răng rắc, đầu gối cong lại, liền bị nước đè nằm sát xuống đáy.
Lúc này hắn đột nhiên có cảm giác như cả một quả núi đè lên đầu, nghiến chặt răng dùng ý chí chống đỡ lấy thân thể.
Từ lỗ chân lông hắn rỉ máu, máu thịt gân cốt đau như muốn vỡ tung, hắn đang phải chịu sự hành hạ phi nhân tính.
Nếu là một Võ giả Thần Thể tầng thứ bảy khác thì chắc chắn đã bị nước đè dẹp lép người, xương lòi ra khỏi cơ thể, nhãn cầu cũng lồi ra khỏi hốc mắt.
Đừng nói là bò lên bờ, ngay cả việc động đậy một ngón tay cũng khó khăn vạn phần.
Bịch!
Kiên trì được ba canh giờ cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên bị đè xuống bùn, trước mắt tối lại, muốn ngất đi.
Không, không thể chết được!
Một khi nhắm mắt thì không thể mở ra nữa.
Ninh Tiểu Xuyên nằm dưới bùn, bắt đầu vận chuyển thiên địa Huyền Khí, hấp thụ Huyền Khí vào cơ thể, vận chuyển trong huyết mạch, sinh ra thai tức.
Nữ tử thần bí phong bế Huyền Khí trong cơ thể hắn, chỉ là không để Huyền Khí thoát ra khỏi cơ thể chứ không hoàn toàn cấm cố.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn có thể tu luyện thiên địa Huyền Khí để thở giúp hắn nhịn thở dưới nước mà không chết.
Đây là sự giải phóng tiềm lực, không chỉ giúp Ninh Tiểu Xuyên tôi luyện nhục thân mà còn giúp hắn tu luyện thiên địa Huyền Khí.
Một tháng trôi qua…
Da của Ninh Tiểu Xuyên cũng đã có thể tự chủ hấp thụ thiên địa Huyền Khí vào, dung nhập với huyết mạch, chảy vào Võ Đạo Tâm Cung.
Ninh Tiểu Xuyên dùng sức mạnh tự thân gắng gượng đứng dậy đi về phía bờ.
Bịch!
Nhưng chỉ đi được năm bước là lại bị ngã xuống đáy.
Hắn không từ bỏ, tiếp tục tu luyện thiên địa Huyền Khí, tôi luyện nhục thể.
Bị đánh ngã rồi lại đứng dậy.
Một ngày bị nước đè hơn mười lần, có lúc sẽ thương gân đoạn cốt.
Cũng may hắn đã luyện được nhân uân Huyền Khí, phẩm cấp Huyền Khí càng cao thì hiệu quả trị thương càng tốt, có thể điều dưỡng cơ thể với tốc độ cực nhanh.
Lại một tháng trôi qua…
Nhục thế của Ninh Tiểu Xuyên đã mạnh hơn rất nhiều, trong xương sinh ra vô số sợi nhỏ, huyết dịch cũng có vô số điểm sáng lấp lánh, một giọt máu cũng có thể tỏa ra mùi hương lạ thoang thoảng.
Ninh Tiểu Xuyên đi dưới đáy đầm, y phục đã bị nước ngâm bạc màu, tóc chạm đến thắt lưng toàn thân đầy bùn đất. Ở dưới đáy đầm hai tháng liền khiến hắn nhìn giống như quỷ nước vậy.
Sau quá trình không ngừng tu luyện, Ninh Tiểu Xuyên đã khắc phục được áp lực nước, nhưng lại xuất hiện thiên địch mới, sóng ngầm.
Ào!.
Một cơn sóng ngầm đánh bay Ninh Tiểu Xuyên ngã ra đất.
Mỗi lần có sóng ngầm đánh tới hắn đều bị hất bay, thậm chí đánh hắn bay về nơi bắt đầu.
Hết lần này đến lần khác bị đánh ngã nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn không từ bỏ, tiếp tục đứng dậy tiến bước.
Tháng thứ ba dưới nước…
Uỳnh!
Sóng ngầm lại tới, hai tay Ninh Tiểu Xuyên di chuyển thành vòng tròn hình thành những đường gợn sóng hỏa giải sóng ngầm.
Đây chính là võ pháp Đẩu Chuyển Tinh Di được Ninh Tiểu Xuyên dùng để phản kích sóng ngầm.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn tiến về phía trước, cứ có sóng ngầm đánh tới là hắn lại đánh ngược lại.
Tu luyện dưới nước ba tháng, nhục thân của Ninh Tiểu Xuyên lại được nâng cấp không ít. Huyết dịch, xương cốt, tạng phủ đều được bao phủ một lớp ánh sáng tím, dung hòa với nhân uân Huyền Khí, có thể gọi là Thần Thể thực sự.
Càng tiến gần bờ thì áp lực nước càng giảm. Càng gần bờ hắn lại gặp những phiền phức mới, trong nước bắt đầu xuất hiện Huyền thú hung mãnh.
||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||
Một con cá ăn thịt người màu kim với hàm răng nhọn sắc, thân thể bao bọc Huyền Khí màu kim, nhe răng nhằm vai Ninh Tiểu Xuyên cắn tới.
Con cá ăn thịt người này tuy chỉ dài nửa mét nhưng lại là tứ phẩm Huyền thú, tốc độ giống như tia sáng.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên nhanh hơn, một chưởng đập vào đỉnh đầu con cá khiến nó bất tỉnh.
Ninh Tiểu Xuyên bắt được con cá ăn thịt người, thân thể bắn lên giống như cột nước bay lên khỏi mặt nước.
Hắn chân đứng trên mặt nước nhưng không chìm xuống mà giống như thần tiên khẽ đạp sóng vào bờ.
Bên bờ, Tiểu Long màu đỏ và con hổ đen kia đang chơi đùa, Ninh Tiểu Xuyên phá nước bay lên khiến chúng giật mình sợ hãi chui vào đống cỏ, dùng cái vuốt nhỏ vạch cỏ ra nhìn.
– Ba tháng, cuối cùng cũng được nhìn thấy mặt trời.
Ninh Tiểu Xuyên dùng Huyền Khí làm khô quần áo, nhưng bộ quần áo này đã rách rưới lắm rồi.
Con rồng nhỏ mất nửa ngày trời mới nhận ra Ninh Tiểu Xuyên, lập tức phấn khích bay lên vai nắm tóc hắn.
– Tiểu Hồng, xem ra ngươi nhớ ta rồi. Ha ha, nào hôm nay ta nướng cá cho ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên kiếm củi xong nướng con cá ăn thịt người kia trên đống lửa.
Đã ba tháng không được ăn, hắn đói sắp chết rồi. Khi ở dưới nước tất cả đều phải nhờ ý chí khắc chế bản thân kích phát tiềm lực trong cơ thể.
Cũng chính vì thế Ninh Tiểu Xuyên có được khả năng chịu đựng hơn người.
Lách tách lách tách.
Ngọn lửa bập bùng cháy. Không lâu sau con cá đã được nướng chín tỏa mùi thơm nức.
Tiểu Hồng và con hổ đen đều ngồi trên một hòn đá nhỏ bên đống lửa, mắt long lanh nhìn con cá, nước dãi rớt thành dòng.
– Chín rồi.
Ninh Tiểu Xuyên dùng dao bằng Huyền Khí chia con cá thành ba phần chia cho Tiểu Hồng và con hổ đen, hắn giữ cho mình phần bé nhất.
Hắn đã đói rất lâu rồi, nhưng chính vì thế mà không thể ăn ngay một lúc nhiều thứ, nếu không sẽ ảnh hưởng Võ Đạo tu hành, không tốt cho cơ thể.
Con hổ đen ăn nhanh nhất, đúng là cái máy ăn siêu cấp, đến xương cá cũng không nhả, rồi lại mắt long lanh nhìn Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng ăn cũng nhanh, chỉ còn lại một cái xương cá hoàn chỉnh.
Con hổ đen liền cướp luôn cái xương, bỏ tọt vào mồm nhai răng rắc, rất nhanh cũng ăn xong.
Phải biết đây là xương của tứ phẩm Huyền thú, cứng như sắt vậy, có thể dùng để làm Huyền Khí, nhưng lại bị răng của nó nhai vài phát là nát vụn, răng của nó sắc đến mức nào chứ?
Ninh Tiểu Xuyên ăn xong liền cảm tháy tinh thần tràn trề, hai mắt linh động, cơ thể như có năng lượng dùng không hết, rất muốn đấu với ai đó một trận.
Uỳnh!
Uỳnh!
Ninh Tiểu Xuyên ăn xong liền đánh quyền, thân thể biến thành nhiều màu sắc, nắm quyền bọc trong một tầng huyền quang màu tím, khiến không khí cuồn cuộn trào dâng.
Ánh trăng giống như chiếc đĩa ngọc treo trên không trung.
Nữ tử thần bí tiến ra cạnh bờ, mái tóc tựa liễu rủ, ánh mắt tựa sao sáng, hơi nước thổi tới khiến cô ta càng thêm như mộng ảo huyền bí.
Ninh Tiểu Xuyên dừng tay, cũng tiến lại, nhìn vầng trăng sáng trên mặt nước, nói:
– Ta vẫn muốn hỏi một vấn đề, tiền bối rốt cuộc tên là gì? Có thân phận thế nào trong Thiên Đế Học Cung?
– Tên?
Nữ tử thần bí đó trầm tư một hồi lâu, cũng không nói tiếp.
Không biết sau bao lâu cô ta mới nói:
– Tên của ta đối với ngươi chẳng có gì quan trọng. Còn mối quan hệ giữa ta và Thiên Đế Học Cung thì có thể cho ngươi biết. Ta từng học ở Thiên Đế Học Cung, cũng từng được bái danh sư, dạy ta cách tu luyện tốt hơn, giống như ta đang hướng dẫn ngươi vậy. Và Học Cung Chi Chủ hiện nay của Thiên Đế Học Cung, hai trăm năm trước chính là sư đệ của ta.
– Sư tỷ của Học Cung Chi Chủ?
Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc vô cùng, nói vậy thì Ngọc Lam Đại Đế cũng phải gọi cô ta là sư bá ư?
Khả năng chịu đựng tâm lý của Ninh Tiểu Xuyên cũng rất tốt, nhanh chóng áp chế được sự kích động rồi nói:
– Còn một việc nữa, thanh đoản đao trong Huyền thú Giám rốt cuộc có nguồn gốc thế nào? Phải làm sao mới áp chế được nó?
– Nó là bội đao của Thiên Đế hồi còn trẻ.
Nữ tử thần bí nói.
– Thế gian có Thiên Đế thật sao?
Nữ tử thần bí gật đầu.
– Thiên Đế mạnh hơn ngươi tưởng nhiều. Trong truyền thuyết ngài thọ ngang với trời, bất tử bất diệt, hóa thân thành thần linh. Nhưng cũng chỉ là truyền thuyết. Ngài đã mất, cả Đế Hư chính là mộ của ngài. Thiên Đế Mộ ngươi thấy trong Thiên Đế Mộ Lâm chỉ là một đường vào mà thôi.
Cả Đế Hư là mộ của Thiên Đế? Dùng một thế giới để chôn một người.
Tu vi của người này đúng là khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Nữ tử thần bí lại nói:
– Thanh đoản đao đó chỉ là bối đao của Thiên Đế hồi trẻ. Sau khi Thiên Đế tu thành thần linh, đoản đao đó đã không chịu nổi sức mạnh của Thiên Đế, bị ngài bỏ đi. Cũng chính vì thế mà đoản đao sinh ra oán niệm, muốn đào mộ Thiên Đế để ngài chết cũng không yên. Nó đã từ Thiên Đế Nhẫn biến thành một thanh yêu đao.
Đoản đao vốn có tên là Thiên Đế Nhẫn.