– Cái gì là Thoát Tục Tùng?
Đoan Mộc Linh Nhi hiếu kỳ hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Thoát Tục Tùng chính là một loại Huyền Linh mộc, cực kỳ hiếm thấy, xếp hạng thứ 29 trên “Huyền Linh mộc điển”.
Lúc nghe thấy ba chữ “Huyền Linh mộc”, trong lòng Đoan Mộc Linh Nhi cũng lập tức chấn động.
Huyền Linh mộc chính là những loại Thần mộc bảo tài quý hiếm nhất thiên hạ, giá trị vượt qua cả lưu ly và Huyền thạch, có thể nói là trân bảo tuyệt thế.
Nơi này không ngờ lại có một gốc Huyền Linh mộc khổng lồ như vậy, đây không chỉ là một cái cây, mà còn là một tòa bảo tàng cực lớn a.
Cho dù là Võ Tôn gặp được một gốc Huyền Linh mộc như vậy, cũng sẽ ra tay cướp đoạt.
Giá trị của một gốc Huyền Linh mộc, tuyệt đối vượt qua toàn bộ tài phú của một vị Võ Tôn, thậm chí còn hơn rất nhiều.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Xếp hạng của Thoát Tục Tùng ở trong Huyền Linh mộc điển cũng không phải là cao lắm. Một cân Thoát Tục Tùng, có thể đổi được 20 lượng lưu ly.
– Ngươi còn chê ít sao? Gốc Thoát Tục Tùng này ít nhất cũng nặng mười vạn cân, quả thực là báu vật vô giá, mua mười tòa thành cũng không phải là nói chơi…
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Ngươi đừng kích động, nghe ta nói xong đã. Đầu tiên, gốc Thoát Tục Tùng này là do ta tìm được, không có phần của ngươi. Tiếp theo, thứ giá trị nhất của Thoát Tục Tùng cũng không phải là gỗ, mà là vỏ cây.
– Vỏ cây thì có thể có bao nhiêu giá trị?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Ngươi không phải Dưỡng Tâm Sư, tất nhiên sẽ không hiểu. Thoát Tục Tùng sở dĩ được gọi là Thoát Tục Tùng, chính là bởi vì vỏ cây của nó có thể giúp Võ giả lột bỏ tục da nhanh hơn. Đối với Võ giả Thoát Tục cảnh mà nói, đây quả thực là tiên đan, thần dược.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn muốn tìm vỏ cây của Thoát Tục Tùng để luyện chế Thoát Tục Đan, đề thăng tu vi của mình.
Nhưng đã tìm rất nhiều nơi, đều không tìm thấy một khối vỏ cây Thoát Tục Tùng nào, không ngờ khi bị Tiêu Thành bức nhập tuyệt cảnh, lại gặp được nhiều vỏ cây Thoát Tục Tùng như vậy.
Cái này gọi là nhân họa đắc phúc.
Đoan Mộc Linh Nhi nhẹ nhàng liếm môi một cái, nói:
– Biểu đệ, mặc dù gốc Thoát Tục Tùng này là do ngươi phát hiện đầu tiên, thế nhưng… Ta cũng là người chứng kiến, ta cảm thấy… Ta cũng có thể được chia một phần…
– Đây là chuyện không thể.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Đoan Mộc cô nương, thật ra chúng ta cũng không quen thân nhau lắm.
Đoan Mộc Linh Nhi tức đến nghiến răng nghiến lợi, năm ngón tay siết chặt, vang lên thanh âm “răng rắc”, từ trong kẽ răng thốt ra một câu:
– Khối Huyền Linh mộc lớn như vậy, một mình ngươi nuốt riêng, cũng không sợ bể bụng sao?
Ninh Tiểu Xuyên hoàn toàn phớt lờ câu nói của nàng, nói:
– Ta muốn dùng vỏ cây Thoát Tục Tùng để luyện chế một loại Huyền đan, tên là Thoát Tục Đan. Nếu ngươi muốn mua loại đan dược này, ta có thể cân nhắc vấn đề quan hệ huyết thống mà bán cho ngươi nửa giá.
Đoan Mộc Linh Nhi phải thừa nhận rằng, nếu như tu vi của mình cường đại hơn Ninh Tiểu Xuyên, nàng chắc chắn sẽ đánh cho Ninh Tiểu Xuyên một trận, mắng:
– Thật là không coi ai ra gì, ta dù sao cũng là biểu tỷ, thân biểu tỷ, ngươi là tiểu bối, không ngờ lại càn rỡ như vậy, quả thực coi trời bằng vung…
Ninh Tiểu Xuyên thật ra cũng không phải là người lạnh lùng như vậy, chẳng qua Đoan Mộc Linh Nhi không phân tốt xấu mà ra tay với hắn, khiến hắn có chút không vui. Ninh Tiểu Xuyên không xem nàng là địch nhân, ngược lại còn ra tay cứu nàng, đã là không tệ rồi.
Nếu như Đoan Mộc Linh Nhi cũng giống như Ninh Hinh Nhi, xem hắn là thân nhân, hắn tuyệt đối sẽ tốt với nàng gấp bội.
Đến một thế giới lạ lẫm, rất cô đơn, có người nào không muốn có nhiều thân nhân một chút?
Ầm…
Ninh Tiểu Xuyên đưa Dưỡng Tâm Chân Đỉnh ra khỏi cơ thể, bắt đầu luyện chế Thoát Tục Đan.
Phụ dược để luyện chế Thoát Tục Đan, Ninh Tiểu Xuyên đã sớm chuẩn bị đầy đủ, bây giờ tìm được chủ dược là “Thoát Tục Tùng Bì”, vậy thì có thể bắt đầu được rồi.
– Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, ngươi có thể luyện ra Dưỡng Tâm Chân Đỉnh?
Đoan Mộc Linh Nhi lại lần nữa kinh ngạc.
Mặc dù nàng không phải là Dưỡng Tâm Sư, cũng không hiểu rõ vấn đề luyện dược lắm, nhưng cũng không phải là chưa từng gặp qua Dưỡng Tâm Sư, lại càng không phải không hiểu gì về Dưỡng Tâm Sư.
Ít nhất, nàng cũng biết được, chỉ có Dưỡng Tâm Sư cao cấp thì mới có thể tu luyện ra Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, gọi đỉnh lô ra khỏi cơ thể, lợi dụng ngoại hỏa để luyện chế Huyền đan.
Có đánh chết nàng cũng không tin Ninh Tiểu Xuyên là Dưỡng Tâm Sư cao cấp, thế nhưng sự thật bày ra trước mắt, nàng làm sao có thể không tin được?
Với tu vi của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, muốn luyện chế trung cấp đan, đã là chuyện rất dễ dàng, thủ pháp thành thạo, không sợ không loạn, rất nhanh trong Dưỡng Tâm Chân Đỉnh đã toát ra đan hương.
Đan hương tràn ngập ra ngoài, mang theo một mùi gỗ tùng nhàn nhạt.
Đoan Mộc Linh Nhi thấy đan dược đã sắp luyện thành, cũng không nhịn được nữa, hỏi:
– Thoát Tục Đan… Ngươi bán bao nhiêu tiền một viên?
Ninh Tiểu Xuyên liếc mắt nhìn về phía Đông, lại phớt lờ Đoan Mộc Linh Nhi.
– Này, sao ngươi không trả lời?
– Xuỵt, có thanh âm.
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trở nên ngưng trọng, lập tức làm ra thủ thế không được lên tiếng.
Đoan Mộc Linh Nhi mới đầu còn tưởng rằng Ninh Tiểu Xuyên đang đùa giỡn nàng, nhưng rất nhanh, nàng cũng bắt đầu cảm thấy mặt đất chấn động, liền vận chuyển Huyền Khí đến hai lỗ tai, quả nhiên nghe thấy cách ngoài năm mươi dặm truyền đến tiếng bước chân.
– Grào…
Một tiếng rống lớn vang lên.
Cát bụi cuốn lên, mấy chục đầu Huyền thú từ trong cát bụi lao tới, thân hình đen kịt, phát ra tiếng hổ gầm.
Những Huyền thú này đều có hình dạng rất kỳ quái, có loại giống như bạo viên, lại loại giống như Xích Huyết Hổ, có loại giống như Đại Địa Tích Dịch, có loại giống như Long Tượng,… Nhưng tất cả bọn chúng đều có một điểm giống nhau, đó là toàn thân đen kịt, thân thể giống như bị mực nhuốm lên, lưu động một tầng ánh sáng kim loại.
Trên người bọn chúng đều tản mát ra khí tức khổng lồ, cuồng bạo, phệ huyết, chiến ý ngập trời.
Đoan Mộc Linh Nhi nói:
– Trong sa mạc Mặc Toa Đặc, tại sao lại xuất hiện nhiều Huyền thú như vậy?
Ninh Tiểu Xuyên cẩn thận quan sát những Huyền thú này, hàng lông mày nhăn tít lại, nói:
– Bọn hắn ngửi thấy mùi đan khí mà tìm tới, đây là do ta sơ suất rồi.
Ninh Tiểu Xuyên dùng từ “bọn hắn” chứ không phải “bọn chúng”.
– Cho dù là vậy thì trong sa mạc Mặc Toa Đặc cũng không có khả năng xuất hiện nhiều Huyền thú như vậy, hơn nữa, tại sao chúng lại cùng tụ tập một chỗ?
Đoan Mộc Linh Nhi nói.
Trên năm ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên phóng ra hào quang thiểm điện, nói:
– Bởi vì bọn hắn không phải Huyền thú, mà là người.
– Người?
Đoan Mộc Linh Nhi dường như nghĩ tới thứ gì đó, sắc mặt liền thoáng biến đổi.
Trên lưng những Huyền thú này đều khoác áo giáp, trên khải giáp lại phủ lên một tầng da, cải trang cung tiễn, chiến nỏ, chiến đao, trường thương… Tổng cộng có chín loại binh khí, mỗi một loại đều là cấm khí trong quân đội, uy lực cực lớn.
Một đầu Huyền thú tất nhiên sẽ không có chín loại cấm khí, bởi vì bọn hắn đều là người.
Trong miệng Ninh Tiểu Xuyên thốt ra năm chữ: “Huyền Thú Đồ Thần Doanh”.
– Ha ha, quả không hổ là đệ nhất thiên tài Hoàng thành, kiến thức bất phàm.
Bên trong đầu bạo viên cao 7 mét, phát ra tiếng người, thanh âm cực lớn, cho dù đứng ngoài mười dặm, cũng có thể nghe thấy được thanh âm của hắn.
Ầm…
Thân hình bạo viên đột nhiên phát ra tiếng “răng rắc”, cốt cách huyết nhục phát ra động tĩnh, toàn thân bị Huyền Khí bao trùm.
Gần như chỉ trong hai nhịp hô hấp, bạo viên cao 7 mét đã biến thành một nam tử dáng người khôi ngô, khoảng chừng bốn mươi tuổi, cơ bắp rắn chắc, mắt sáng như đuốc, nói:
– Huyền Thú Đồ Thần Doanh, Bách kỵ Tổng đốc, Yến Lăng Phong.
Thế nhân đều biết, binh chủng cường đại nhất của triều đình là “Thần Long Chiến Sĩ Doanh”, uy chấn thiên hạ, khiến tất cả Võ giả đều kính sợ. Thế nhưng, có rất ít người biết được, triều đình còn có một trong ba đại binh chủng hung lệ khác, là Huyền Thú Đồ Thần Doanh. Gọi tắt là “Đồ Thần Doanh”.
Ba đại binh chủng đều thần bí khó lường, vô cùng cường đại, thường nhân căn bản không thể tiếp xúc.
Trong đó, Thần Long Chiến Sĩ Doanh và Long Tượng Thần Võ Doanh đều là binh chủng được bồi dưỡng để sử dụng trong chiến tranh, trên chiến trường quy mô lớn, có thể phát huy tác dụng thay đổi chiến cuộc.
Còn Đồ Thần Doanh thì lại khác, bọn họ không phải nhằm vào chiến tranh, mà chuyên đối phó với Tông môn, Ma Môn, gia tộc trong quốc nội Ngọc Lam Đế quốc, phàm là một thế lực gây ra chuyện gì bất lợi cho triều đình, sẽ trực tiếp dùng thế lôi đình đồ sát cả tòa Tông môn đó để trảm thảo trừ căn.
Đồ Thần Doanh do Ngọc Lam Đại Đế đích thân chưởng quản, chính là thanh kiếm sắc bén nhất trong tay Ngọc Lam Đại Đế, nếu như một vị quan viên hoặc là tướng quân trong triều đình, thông địch bán nước, Đồ Thần Doanh sẽ trực tiếp xông vào nhà quan viên đó, diệt trừ tất cả, gà chó không tha.
So với Long Tượng Thần Võ Doanh, Đồ Thần Doanh lại càng khiến người ta sợ hãi hơn, người bình thường sợ hãi, Tông môn sợ hãi, gia tộc sợ hãi, Ma Môn sợ hãi, ngay cả con cháu Vương Hầu cũng đều sợ hãi.
Bọn họ là danh từ đại biểu cho “Tử Vong”.
Đồ Thần Doanh xuất hiện ở nơi nào, nơi đó sẽ máu chảy thành sông.
Giờ phút này, mấy chục đầu Huyền thú đứng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên và Đoan Mộc Linh Nhi, đều là người của Đồ Thần Doanh.
Đồ Thần Doanh sở dĩ được gọi là “Huyền Thú Đồ Thần Doanh”, chính là bởi vì huyết dịch trên người bọn hắn đều bị thay đổi bằng huyết dịch của Huyền thú, trái tim cũng bị đổi thành tim của Huyền thú, có được lực lượng thân thể cường đại và thiên phú Thần Thông của Huyền thú.
Bọn hắn là người, nhưng cũng có thể biến hóa thành Huyền thú.
Bọn hắn lại càng phệ huyết, lạnh lùng hơn cả Huyền thú, đồng thời còn có được trí tuệ của người, từ nhỏ đã chịu đựng bồi dưỡng tàn khốc nhất, rèn luyện bọn hắn thành cỗ máy giết chóc, mỗi người bọn hắn đều tinh thông 176 loại kỹ xảo giết người, cho dù là người có tu vi cao hơn, cũng sẽ chết trong tay bọn hắn.
Tổng cộng có 38 vị Đồ Thần Doanh sĩ, mang theo chín loại cấm khí trong quân đội, trên người tản mát ra sát ý hung tàn, ở trên đỉnh đầu bọn hắn ngưng tụ thành một đám Huyết Sát vân, ngưng tụ thành hình dạng ma quỷ dữ tợn.
– Đồ Thần Doanh giá lâm, chó gà không tha. Tiểu Hầu gia, giao ra Bắc Minh Thần Công, sau đó tự sát đi!
Yến Lăng Phong lạnh lùng nói.
Nếu là Võ giả khác, bất luận tu vi cao tới đâu, nhìn thấy Đồ Thần Doanh, chắc chắn sẽ sợ đến không tự chủ được đại tiểu tiện, nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không bị sát khí trên người bọn hắn hù sợ, chỉ nói:
– Là Vân Trung Hầu muốn giết ta?
– Đồ Thần Doanh làm việc, chỉ nghe theo ý chỉ của Thánh Thượng. Vân Trung Hầu là cái khỉ gì?
Yến Lăng Phong nói.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Thì ra là Ngọc Lam Đại Đế muốn giết ta.
– Thánh Thượng muốn kẻ nào chết thì kẻ đó nhất định phải chết.
Vụt… Vụt…
38 vị Đồ Thần Doanh sĩ đều lấy ra Xạ Thần Nỏ, lắp tên lên nỏ, nhằm về phía Ninh Tiểu Xuyên.
38 đạo sát khí mãnh liệt, dường như hóa thành thực chất, tạo thành hư ảnh 38 đầu Huyền thú, lơ lửng trên mũi tên.
Xạ Thần Nỏ chính là cấm khí trong quân đội, do Xích Viêm cương thiết luyện chế mà thành, trên Thần Nỏ còn khảm một viên Huyền thạch, do Huyền thạch cung cấp năng lượng, một mũi tên bắn ra, thậm chí đủ san bằng một tòa núi nhỏ.
Có thể được xưng là cấm khí, tất nhiên uy lực cực lớn, chuyên dùng để bắn chết cường giả Võ Đạo, bất luận tu vi của ngươi cao đến đâu, cũng khó có thể thoát khỏi cái chết.