Trừ phi gặp được cơ duyên nghịch thiên, bằng không, thiên phú của Võ giả không có khả năng vượt qua được cấp bậc “năm ngàn năm khó gặp”.
– Nếu như ta có thể tìm được giọt Thần Huyết mà Thiên Đế lưu lại, thì có thể phá vỡ được cực hạn này.
Ninh Tiểu Xuyên siết chặt nắm quyền, trong lòng thầm thề, nhất định phải tìm được giọt Thần Huyết này, đó chính là cơ hội duy nhất của mình hiện nay.
Ninh Tiểu Xuyên không tiếp tục vượt qua tầng thứ mười bốn Thông Thiên Kiều nữa, liền quay người bước ra ngoài, lúc đi ra khỏi Thông Thiên Kiều, hắn lập tức nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Rất nhiều người đều dùng ánh mắt để nhìn yêu nghiệt mà nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Mới mười tám tuổi, đã vượt qua tầng thứ mười ba Thông Thiên Kiều.
Đây quả thực là một chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng nổi, ngoại trừ dùng từ “yêu nghiệt” để hình dung ra, cũng không còn cách nào khác để hình dung.
Rất nhiều người đã truyền tin tức ra khỏi Thiên Đế học cung, hiện nay, trong Hoàng thành đã có rất nhiều Vương Hầu biết chuyện Ninh Tiểu Xuyên có thể vượt qua tầng thứ mười ba Thông Thiên Kiều. Đây không chỉ đơn giản là vượt ải Thông Thiên Kiều, mà còn chứng tỏ là thế gian đã xuất hiện một vị thiên tài tuyệt đỉnh.
Có thể tưởng tượng được, mười năm sau, Ninh Tiểu Xuyên rất có thể sẽ trở thành đệ nhất nhân của Ngọc Lam Đế quốc, vô địch thiên hạ, đến lúc đó sẽ tạo thành ảnh hưởng bực nào?
Lan Phỉ công chúa đứng bên cạnh xa giá, trên người mặc váy dài Khổng Tước, trên vai khoác áo bào trắng lông chồn, trên đầu mang bảo trâm khảm đủ loại Huyền thạch chu ngọc, lưu ly, da thịt như ngọc, phú quý bức người. Trong phần đông công chúa của Ngọc Lam Đế quốc, e rằng cũng không có vị công chúa nào có được mỹ mạo và khí chất như nàng.
– Ninh Tiểu Xuyên, ngươi còn nhớ đánh cuộc giữa chúng ta không? Ha ha, ngươi quả thật khiến bổn công chúa không thất vọng, bây giờ ta sẽ trở về Đế Cung, thỉnh phụ hoàng tứ hôn cho chúng ta!
Mặc dù Lan Phỉ công chúa mỉm cười, nhưng vẻ mặt lại cực kỳ nghiêm túc, lập tức leo lên xa giá, quay đầu xe chạy về phía Thiên Môn.
Ngự Thiến Thiến nắm chặt tay, tức giận vô cùng, nói:
– Ngự Lan Phỉ, ngươi cho rằng mời chào Ninh Tiểu Xuyên làm phò mã của ngươi thì hắn sẽ bị ngươi đem ra sử dụng, bị ngươi khống chế sao? Ngươi đang nằm mơ.
Lan Phỉ công chúa đưa tay vén rèm xe, lộ ra dung nhan nghiêng nước nghiêng thành, nói:
– Thiến Thiến muội muội, ta chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ sử dụng Tiểu Xuyên, ta thật lòng yêu hắn, muốn trở thành nữ nhân của hắn mà thôi, không hề có ý tứ gì khác.
Nhìn thấy Ngự Thiến Thiến tức giận, Lan Phỉ công chúa lại càng cao hứng, giống như vừa đánh thắng trận vậy.
Ngự Thiến Thiến tất nhiên tức giận vô cùng, nếu như Lan Phỉ công chúa thực sự được Ngọc Lam Đại Đế tứ hôn, Ninh Tiểu Xuyên nhất định là không thể kháng chỉ, chỉ có thể cưới Lan Phỉ công chúa làm vợ, chuyện này… quả thật là một chuyện khiến người ta tức giận và đau lòng vô cùng.
Xa giá của Lan Phỉ công chúa được một đám cao thủ Võ Đạo hộ tống rời đi, hướng thẳng đến Thiên Môn.
Thiên phú của Lan Phỉ công chúa và Ngự Thiến Thiến ngang ngửa nhau, đều đạt tới Thần Thể tầng thứ chín, vượt qua được tầng thứ bảy Thông Thiên Kiều, có được tư cách ra vào Thiên Đế học cung.
– Tiểu Xuyên, Lan Phỉ công chúa căn bản không phải thực sự yêu ngươi, nàng chỉ muốn lợi dụng ngươi.
Lúc này, Ngự Thiến Thiến rất sợ rằng Ninh Tiểu Xuyên sẽ bị Lan Phỉ công chúa dụ dỗ.
Tạm thời không nói đến chuyện tứ hôn, chỉ riêng việc Lan Phỉ công chúa vô cùng ưu tú, không chỉ thiên phú Võ Đạo cao tuyệt, mỹ danh còn lan xa, mà còn là thiên nữ của Hoàng gia, cũng đủ khiến người khác khó lòng cự tuyệt rồi.
Nữ tử xinh đẹp mà ưu tú như Lan Phỉ công chúa, lại chủ động tỏ tình, trong thiên hạ này, có bao nhiêu nam tử có thể cự tuyệt được?
Ngự Thiến Thiến tất nhiên lo lắng Lan Phỉ công chúa sẽ cướp Ninh Tiểu Xuyên đi, vì vậy liền vội vàng nói:
– Hiện tại, trong triều đình đã chia làm hai đại trận doanh, Lan Phỉ công chúa cố ý để Ngọc Lam Đại Đế tứ hôn, chính là muốn kéo ngươi và toàn bộ Kiếm Các Hầu Phủ vào trận doanh của Ngọc Lam Đại Đế. Ngoài ra, Lan Phỉ công chúa còn nhìn trúng thiên phú Võ Đạo của ngươi, nếu như đến một ngày thiên phú Võ Đạo của ngươi không còn, nhất định nàng sẽ đá ngươi một cách vô tình.
Ninh Tiểu Xuyên bình thản nhìn Ngự Thiến Thiến, chú tâm nghe nàng giải thích.
Đợi sau khi nàng nói xong, hắn mới khẽ gật đầu, nói:
– Ta biết rồi.
– Ngươi biết rồi? Vậy ngươi sẽ không đáp ứng nàng chứ?
Ngự Thiến Thiến nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng hồi hộp vô cùng.
Ninh Tiểu Xuyên cười đáp:
– Nếu như Ngọc Lam Đại Đế thực sự tứ hôn, đại biểu cho Hoàng quyền, ngươi cho rằng ta còn có cơ hội lựa chọn sao?
Ánh mắt của Ngự Thiến Thiến cũng trở nên ảm đạm, khẽ cắn môi, nói:
– Đúng rồi, ngươi có Hoàng quyền lệnh, nhất định có thể kháng chỉ.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:
– Nếu như có Hoàng quyền lệnh mà có thể chống lại Thánh chỉ thì uy tín của Đế Hoàng còn đâu? Hoàng quyền lệnh chỉ có thể uốn nắn quyết sách sai lầm của Đế Hoàng, không thể ảnh hưởng đến quyết sách của Đế Hoàng.
– Vậy phải làm sao bây giờ?
Ngự Thiến Thiến lo lắng nói.
Nhạc Minh Tùng cười hắc hắc, nói:
– Cưới công chúa cũng không phải là nhảy vào hố lửa, quận chúa điện hạ không cần lo lắng cho hắn. Hơn nữa, Lan Phỉ công chúa dù sao cũng là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, chúng ta cũng không hề thiệt thòi.
– Cút!
Ngự Thiến Thiến tức giận vô cùng, hung hăng trừng mắt với Nhạc Minh Tùng một cái, dọa cho Nhạc Minh Tùng liên tiếp lùi về phía sau.
Nhạc Minh Tùng lùi đến rất xa, còn nói với tới:
– Ninh tiểu đệ, là nam nhân thì nên cường thế một chút, đừng để quận chúa điện hạ ảnh hưởng đến sự lựa chọn của mình. Cùng là nam nhân, ta hiểu rõ suy nghĩ trong lòng ngươi bây giờ, bị một công chúa mỹ mạo đòi cưới, nếu là ta, cho dù biết đó là hố lửa thì ta cũng sẽ không do dự mà nhảy vào.
– Nếu ngươi còn dám lắm lời một câu nữa, có tin ta cắt lưỡi ngươi không?
Ngự Thiến Thiến nghiến răng nói.
Nhạc Minh Tùng lập tức không dám nói nữa, nhưng vẫn dùng ánh mắt tiếp tục khích lệ Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên có đại thù với Ngọc Lam Đại Đế, cha mẹ của mình là do Ngọc Lam Đại Đế bức chết, cho nên, Ninh Tiểu Xuyên tuyệt đối sẽ không cưới Lan Phỉ công chúa.
Cho dù Ninh Tiểu Xuyên không có cảm xúc thân tình với “Ninh Thiên Ý” và “Đoan Mộc Ngưng”, nhưng dù sao bọn họ cũng là cha mẹ của Ninh Hinh Nhi. Nếu Ninh Tiểu Xuyên đã xem Ninh Hinh Nhi là muội muội, như vậy thì cũng xem cừu nhân của nàng là cừu nhân của mình.
– Ta tuyệt đối sẽ không lấy Lan Phỉ công chúa.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Nghe thấy câu trả lời thuyết phục của Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng Ngự Thiến Thiến liền cao hứng không thôi, sau đó lại lo lắng cho Ninh Tiểu Xuyên, nói:
– Lỡ như Ngọc Lam Đại Đế thực sự hạ chỉ, chẳng lẽ ngươi muốn kháng chỉ? Đây chính là đại tội liên lụy tới cửu tộc a.
– Chắc chắn sẽ có biện pháp giải quyết.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Nhạc Minh Tùng cũng nói:
– Nếu ngươi không cưới, có thể nhường nàng cho ta được không? Ta không sợ cưới công chúa, ta gan lớn, ta nguyện ý trợ giúp bằng hữu, cho dù hai sườn bị đao đâm, hai chân bị thương đâm, thì những chuyện như vậy, ta đều nguyện ý.
Ninh Hinh Nhi khẽ nhíu mày, nói:
– Ta chỉ nghe nói là vì bằng hữu có thể hai sườn bị đao đâm. Nhưng lại chưa nghe nói là vì bằng hữu mà hai chân bị thương đâm.
Nhạc Minh Tùng cười to hai tiếng, nghiêm mặt nói:
– Hai sườn bị đao đâm chỉ là một điển cố, còn hai chân bị thương đâm là chỉ một động tác (*). Ngươi không biết cũng là chuyện bình thường.
(*) thương là cái gì và đâm vào cái gì giữa hai chân thì mọi người cũng biết rồi.
Nhạc Minh Tùng thoạt nhìn có vẻ rất già, nhưng chỉ mới hơn hai mươi tuổi, dáng vẻ lại tang thương ưu sầu, nếu để râu thì có lẽ còn giống trung niên nhân bốn mươi hơn.
Một khi hắn nghiêm túc, quả thực giống như tiên sinh học phú năm xe (*), khiến người ta rất dễ tin tưởng lời nói của hắn.
(*) kiến thức chất đầy năm xe lớn.
Ninh Tiểu Xuyên ho khan một tiếng, hung hăng trừng mắt với Nhạc Minh Tùng một cái, lúc này hắn quả thật có chút kích động muốn cắt lưỡi Nhạc Minh Tùng.
– Ca, hai chân bị thương đâm là động tác gì? Chẳng lẽ là một phương thức tu luyện Võ Đạo? Ngươi có thể dạy ta được không?
Ninh Hinh Nhi tò mò hỏi.
Ninh Tiểu Xuyên vuốt vuốt huyệt thái dương, nói:
– Hinh Nhi đừng nghe hắn nói bậy, trên đời không hề có phương thức tu luyện này.
Vì muốn đổi chủ đề, Ninh Tiểu Xuyên lại nói:
– Ta phải tiến vào Thiên Cung tu luyện, có lẽ sẽ mất tám ngày, sau khi đi ra, hi vọng tu vi sẽ bước vào cấp bậc khác. Các ngươi cũng gấp rút tu luyện đi.
Ninh Tiểu Xuyên tiến vào Thiên Cung, không chỉ để tu luyện, mà còn là để tìm “Kỳ Môn Khí Điển” và manh mối về Thiên Đế Thần Cung.
Thiên Cung chính là đạo tràng tu luyện mà Thiên Đế mở ra, tên chính thức là “Bạch Vân Động Thiên”.
Tu luyện trong Bạch Vân Động Thiên một năm, thì bên ngoài cũng chỉ mới trôi qua một ngày mà thôi.
Thánh Địa tu luyện như vậy, cũng chỉ có Thiên Đế học cung mới có được.
Đương nhiên, muốn tiến vào Thiên Cung tu luyện, cũng không phải là chuyện dễ dàng. Thiên Cung một lần nhiều nhất chỉ có thể dung nạp chín người tu luyện bên trong, cho nên, có thể tiến vào Bạch Vân Động Thiên tu luyện một ngày, cũng là chuyện cực kỳ quý báu rồi.
Lúc Ninh Tiểu Xuyên trở thành Khôi thủ tân sinh, nhận được phần thưởng của Thiên Đế học cung là tiến vào Thiên Cung tu luyện bảy ngày, lúc đó, hắn chỉ mới dùng năm ngày, vẫn còn hai ngày, cộng thêm vừa rồi vượt qua tầng thứ mười ba Thông Thiên Kiều, tổng cộng là có cơ hội tu luyện trong Thiên Cung tám ngày. Cũng tương đương với tu luyện bên ngoài tám năm.
Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa leo lên cầu thang dẫn lên Thiên Cung, đứng bên dưới pho tượng Học Cung Chi Chủ, triển khai tâm thần, giao lưu với pho tượng:
– Cung chủ, chân tướng mười hai năm trước, ta đã tra ra, bây giờ ta có thể trả lại Hoàng quyền lệnh cho ngài. Không biết chân thân của Học Cung Chi Chủ đang ở đâu?
Bên trong pho tượng này chỉ có một đạo Võ Hồn Pháp Thân của Học Cung Chi Chủ, Võ Hồn Pháp Thân lập tức hiện ra, thanh âm già nua vang lên:
– Hoàng quyền lệnh không cần trả lại ta nữa, không lâu sau, ta sẽ rời khỏi Ngọc Lam Đế quốc.
Ninh Tiểu Xuyên nôn nao hỏi:
– Cung chủ muốn rời đi?
– Tu vi Võ Đạo của ta cách đây 100 năm đã tiến vào bình cảnh, đạt tới cực hạn. Lúc đó, vốn dĩ ta nên rời khỏi Ngọc Lam Đế quốc, tìm kiếm huyền diệu Võ Đạo càng cao thâm hơn. Thế nhưng vì lời hứa hẹn với tiên đế, cho nên mới che chở cho Ngọc Lam Đế quốc thêm một trăm năm. Bây giờ, thọ nguyên của ta không còn lại nhiều, nếu như không thể đột phá cảnh giới, trong vòng 30 năm, ta sẽ dầu cạn đèn tắt mà chết.
– 30 năm còn lại này, ta muốn đi ra ngoài Ngọc Lam Đế quốc quan sát, tiến sâu vào Đại lục tìm kiếm cơ duyên đột phá. Thiên tư của ngươi rất tuyệt đỉnh, ở lại Ngọc Lam Đế quốc sẽ hạn chế việc tu hành của ngươi, ngươi có bằng lòng theo ta rời đi không?
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:
– Ngọc Lam Đế quốc còn thân nhân và cừu nhân của ta, ta không thể rời đi. Nếu như tương lai cảnh giới Võ Đạo của ta cũng gặp phải bình cảnh, có lẽ ta sẽ ra thế giới bên ngoài một phen.
Học Cung Chi Chủ nói:
– Ngươi là một Tiềm Long, thành tựu tương lai chắc chắn sẽ cao hơn ta, Ngọc Lam Đế quốc tuyệt đối không phải là nơi cư trú vĩnh viễn của ngươi, có lẽ chúng ta vẫn còn cơ hội gặp lại nhau.
Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, liền vội vàng nói:
– Ngọc Lam Đế quốc hiện nay có một đầu Thiên Niên Cổ Ma xuất thế, gây họa tới thiên hạ. Trước khi Cung chủ rời đi, tốt nhất nên diệt trừ đại ma đầu này, bằng không thì rất có thể sẽ ảnh hưởng tới căn cơ quốc gia và vận mệnh của Ngọc Lam Đế quốc.